Đế Tôn

Chương 2853: Chết (2)



Vân Liên nữ đế đứng lên:

- Nếu đã có báu vật này thì không nên chậm trễ. Chúng ta hãy lao ra ngay bây giờ!

Vân Liên nữ đế quát to:

- Chỉ cần Tịch Thiên Vương làm Thần Mẫu đi vào giấc ngủ là có thể lao tới gần, dù không hủy diệt Thần Mẫu được nhưng quyết cướp về!

Các Đạo Quân Đạo Tôn bay lên ngay, lao hướng cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân.

Mọi người tới gần, Tịch Ứng Tình vận chuyển tiên thiên mộng kính từ xa. Kính quang bắn hướng cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân.

Cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân huơ vô số xúc tu không ngừng để trứng, bị kính quang chiếu trúng thoáng chốc xúc tu khựng lại, thân thể to lớn không gì sánh bằng nằm sấp xuống.

Mọi người mừng rỡ:

- Thành công!

Đám người định xông lên công kích bỗng thấy một Đạo Nhân đứng trên lưng cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân giang hai tay ra, liên tục rung mấy chục lần. Từng đợt linh quang dâng trào rót vào cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân.

Cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân chậm rãi thức tỉnh, ngửa đầu gào rú. Các xúc tu múa maytiếp tục đẻ trứng.

- Lấy mộng nhập đạo, ba ngàn mộng cảnh, là cố nhân của ta, Đế Giang, thủ đoạn của Giang Thái Khư!

Khuôn mặt Đạo Nhân bao phủ trong tịch diệt ma khí đậm đặc. Bỗng ia luồng sáng xanh bắn ra từ tịch diệt ma khí rơi vào mặt Tịch Ứng Tình sau đó dời đi, nhìn hướng tiên thiên mộng kính.

Đạo Nhân khẽ kêu:

- Không ngờ cách hơn một ngàn ức năm lại trông thấy thần thông lấy mộng nhập đạo.

Tịch Ứng Tình tiến lên trước một bước, quát hỏi:

- Ngươi là ai?

- Thái La Đạo Quân, Đạo Quân đầu tiên của thời đại nguyên đạo, xin chào đạo hữu thời đại tiên đạo.

Đạo Nhân xua đi tịch diệt ma khí che mặt lộ ra khuôn mặt tang thương.

Thái La Đạo Quân khẽ thở dài:

- Sau khi Đế Giang chết ta cứ nghĩ lấy mộng nhập đạo diệt tuyệt, không ngờ sau khi ta chết thật lâu về sau lại được thấy đại đạo như thế.

Đám người Hồng Đạo Nhân tim rớt cái bịch, thầm than hỏng rồi.

Đạo Chủ thời đại nguyên đạo, Thái La Đạo Tôn là tồn tại vô cùng cổ xưa, không ngờ nhân vật như vậy cũn bị Tịch Diệt Đạo Nhân tái tạo.

Quân Đạo Nhân mắng:

- Nếu ngươi đã sống lại và có lý trí thì chắc cũng có thần hồn? Tại sao trợ giúp Tịch Diệt Đạo Nhân làm ác?

Vẻ mặt Thái La Đạo Quân từ bi buông tiếng thở dài:

- Không phải ta muốn làm ác mà là không thể không làm vậy. Tịch Diệt Đạo Nhân thông qua Thần Mẫu khống chế tư duy hành động của chúng ta, buộc chúng ta phải làm vậy. Mới rồi phá mở lấy mộng nhập đạo là tịch diệt hấm nhuần ký ức của ta, mượn tay ta phá giải. Đạo hữu tiên đạo thứ lỗi cho, chúng ta cũng thân bất do kỷ trước đại kiếp nạn này.

Bản thân Thần Mẫu Đạo Quân là lọ chứa lớn, có thể chứa và nuốt hết ký ức, tư duy của mọi người. Nó càng phát huy tác dụng lớn lao trong tay Tịch Diệt Đạo Nhân, Thần Mẫu Đạo Quân thành trung tâm khống chế hành động của mọi người.

Vân Liên nữ đế khẽ thở dài:

- Bây giờ chỉ còn cách đánh.

Vân Liên nữ đế thầm nghĩ:

- Tịch Diệt Đạo Nhân để lại nhiều Đạo Quân Đạo Tôn ở đây là vì đối phó chúng ta, không biết đại kiếp nạn này qua đi ai có thể sống tiếp...

Năm mươi mốt Đạo Quân Đạo Tôn nhảy lên, công kích đám người Thái La Đạo Quân. Lúc này vô số xúc tu thô to như sơn mạch từ bốn phương tám hướng đập tới, xuyên qua hư không bắc các cây cầu đen. Bên trên cây cầu đen là vô số xúc tu đan vào nhau biến thành trận pháp to lớn.

Đây là lấy cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân làm mắt trận, xúc tu là chân trận, biến thần khí tạo hóa này thành trận pháp to lớn.

Đám người Vân Liên nữ đế, Giang Tuyết Tình, Hồng Đạo Nhân, năm mươi mốt Đạo Quân cùng lao vào trận pháp. Xúc tu đập tới, mọi người bị tách ra.

Trước mắt Khuê Dực Đạo Quân hoa lên, một nữ Đạo Quân quanh thân bao phủ tịch diệt ma khí xuất hiện trước mặt mình.

Khuê Dực Đạo Quân quát hỏi:

- Ngươi là ai?

Nữ Đạo Quân lao lên, nói:

- Quân Phòng Đạo Mẫu thời đại nguyên khởi, xin chào đạo hữu!

Khuê Dực Đạo Quân lấy ra dị bảo từ Đại La Thiên, báu vật này là tiên thiên linh bảo, có tên tiên thiên thần lô, uy lực chí cương chí mãnh. Khuê Dực Đạo Quân mới lấy tiên thiên thần lô ra đã có linh quang vô cùng tận biến thành linhn hỏa phun ra từ thần lô đốt nữ Đạo Quân.

Tiên thiên thần lô đốt sụp khung trời, đốt cháy hư không. Xúc tu của Thần Mẫu Đạo Quân biến thành đại trận có xu hướng bị đốt tan chảy.

Khuê Dực Đạo Quân giương cánh, trán nứt ra một con mắt nhìn ánh lửa chằm chằm, chuẩn bị tùy thời ra tay.

Đột nhiên một bóng người bay ra khỏi tiên thiên linh hỏa. Con mắt dựng đứng của Khuê Dực Đạo Quân bắn ra tia sáng vào bóng người, thoáng chốc bóng người bị chém thành hai khúc.

- Yếu vậy?

Khuê Dực Đạo Quân mới nghĩ đến đây đột nhiên thấy hai bàn tay to đen thò ra từ ánh lửa chộp cánh sau lưng gã. Một cái mồm to bị tiên thiên linh hỏa đốt chảy máu đầm đìa bay ra táp nguyên người Khuê Dực Đạo Quân, xé vô số đôi cánh sau lưng gã, nuốt gã vào miệng.

Đằng sau cái mồm to là Quân Phòng Đạo Mẫu bị linh hỏa đốt khét lớp da, máu thịt bốc cháy. Bóng người lao ra chỉ là một đạo thân giống y như đúc, người đẫm máu đi ra từ biển lửa mới là Quân Phòng Đạo Mẫu thật.

Quân Phòng Đạo Mẫu khẽ thở dài:

- Đạo hữu, ngươi khinh thường thời đại nguyên khởi của ta, càng coi thường Tịch Diệt Đạo Nhân. Không phải ta muốn giết các ngươi, mà là Tịch Diệt Đạo Nhân.

Khuê Dực Đạo Quân chết, lửa yếu dần. Tiên thiên thần lô bay lên đụng vỡ đại trận lao hướng Đại La Thiên.

Trong đại trận Thần Mẫu Đạo Quân, một mảnh mông lung không chia trái phải, khó phân trên dưới. Băng Liên Thánh Mẫu đi trong trận pháp đột nhiên dừng bước lại, quát to, tiên thiên dao cầm bay lên. Dao cầm dung nhập thiên địa, thoáng chốc biến mất.

Một Tịch Diệt Đạo Quân xuất hiện như vạn lôi lao nhanh hướng Băng Liên Thánh Mẫu, nàng lắc người biến mất.

Tịch Diệt Đạo Quân đánh một đấm làm thiên địa thác loạn. Các cây cột to trồi lên từ mặt đất, trên cây cột là các cầm huyền, khuôn mặt Băng Liên Thánh Mẫu hiện ra bên trên cầm huyền

Mười ngón tay Băng Liên Thánh Mẫu ấn cầm huyền, hỏi:

- Ngươi là ai?

Uất Trì Đạo Quân thời đại nguyên đạo.

Mười ngón tay Băng Liên Thánh Mẫu lướt trên cầm huyền, đạo âm hóa thành từng linh quang sát phạt từ trên trời giáng xuống công kích Uất Trì Đạo Quân.

Linh quang cuộn trào quanh thân Uất Trì Đạo Quân, chặn lại đạo âm sát phạt.

Uất Trì Đạo Quân xông ra ngoài huyền cầm, quát to:

- Đạo âm của ngươi quá chậm, quá yếu, không thể tổn thương ta!

Băng Liên Thánh Mẫu cười nhạt, tóc tơ bay rối. Từng sợi tóc đụng vào cầm huyền, tiếng cầm tẩu tẩu dồn dập, linh quang sát phạt bay đầy trời nhấn chìm Uất Trì Đạo Quân.

Giây lát sau trong tiên thiên dao cầm chỉ còn lại một bãi thịt vụn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.