Đế Tôn

Chương 2856: Vọng đế



Thái La Đạo Quân nhìn Vạn Vật Đạo Tổ, cảm thán rằng:

- Hai chúng ta đều sinh không đúng thời, bị tồn tại nghịch thiên che giấu ánh sáng chúng ta nên có. Đế Giang, Công Dã Thiên Tôn cũng vậy, bọn họ thật kinh diễm, ánh sáng chiếu rọi đến tương lai. Nhưng chắc đạo hữu sẽ không vì điều này mà coi thường ta đúng không?

Sát khí quanh thân Vạn Vật Đạo Tổ càng lúc càng nặng, bình tĩnh nói:

- Sao có thể? Đạo Quân thứ nhất chứng đạo trong thời đại thần thánh như nguyên đạo nói sao cũng không phải loại tài trí bình thường.

- Đạo huynh khiến ta khâm phục, vì trước thời đại nguyên đạo không có thời đại nào, không có thần thông đại đạo để lại, đạo hữu có thể trong không sinh có, lĩnh ngộ ra đại đạo, tham ngộ một con đường chứng Đạo Quân, vô số năm tháng đời sau, các thời đại nhận ân huệ của đạo hữu.

- Tồn tại như thế tuy danh tiếng không bằng hai đại điện chủ sáng tạo Đạo Quân điện nhưng cũng rất lợi hại.

Thái La Đạo Quân gật đầu cười:

- Có thể nhập thế chín kiếp, không vào Đạo Quân điện, không vào vô nhân cấm khu vẫn sống tiếp đến kiếp thứ mười đại thành cũng rất lợi hại. Ngươi có trọng bảo, nếu ta đánh nhau tay không thì trong vòng ba chiêu sẽ bị ngươi giết. Nên ta đành nhờ uy thế của Thần Mẫu.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Chấn động dữ dội phát ra từ sau lưng Thái La Đạo Quân. Một khuôn mặt nữ nhân siêu khổng lồ hiện ra sau lưng Thái La Đạo Quân, thân thể trần trụi, tóc bay trước mặt, là nửa người trên của Thần Mẫu Đạo Quân.

Hai cái càng to sáng choang một trái một phải, cái đuôi đen như sắc thép hiện ra, móc câu ngược đầy chất độc. Đó là tịch diệt linh quang biến thành kịch độc, Đạo Quân bình thường bị chích một cái là chết ngay, đạo quả và thân thể sẽ hóa thành nước mủ.

Vạn Vật Đạo Tổ biểu tình trầm trọng, phất tay, một tòa môn hộ đột nhiên xuất hiện.

Vạn Vật Đạo Tổ nói:

- Giang môn chủ Thiên Môn, để ta chặn hắn, còn thu được Thần Mẫu hay không thì phải xem môn chủ.

Môn hộ này tên là Thiên Môn, là một loại tiên thiên linh bảo. Cánh cửa đột nhiên mở ra, một đóa khánh vân bay ra ngoài, nâng một nữ Đạo Quân.

Giang Tuyết Tình nhảy xuống khánh vân, khom người nói:

- Xin nhờ Nguyên Dục đạo huynh.

Thiên Môn bay lên rơi vào lòng bàn tay Giang Tuyết Tình, một tay khác túm đuôi khánh vân đi vòng qua Thái La Đạo Quân, tới gần Thần Mẫu Đạo Quân. Giang Tuyết Tình leo lên lưng Thần Mẫu.

Thái La Đạo Quân không ngăn cản, cười nói:

- Đạo hữu giỏi thật, mai phục môn chủ Thiên Môn. Nhưng ta cũng có đề phòng, luôn chờ môn chủ Thiên Môn đến.

Giang Tuyết Tình giật mình, trước mắt sương mù dày đặc, loáng thoáng thấy bóng người đứng đó.

- Đạo Chủ thời đại nguyên khởi, Thiên Dụ Đạo Tôn xin chào môn chủ Thiên Môn!

Bóng người kia dần rõ ràng hơn, là một Đạo Tôn biểu tình vô cùng uy nghiêm.

- Thiên Dụ Đạo Tôn?

Giang Tuyết Tình tò mò hỏi:

- Nếu ngươi đã trở thành Đạo Tôn thì tại sao không vào Đạo Quân điện mà đi vô nhân cấm khu? Với bản lĩnh của Đạo Tôn chắc không khó vào Đạo Quân điện?

tịch diệt ma khí bao phủ toàn thân Thiên Dụ Đạo Tôn, nghiêm nghị đáp:

- Trước khi kiếp số thời đại nguyên khởi đến hai đại điện chủ sáng tạo Đạo Quân điện mời ta vào, ta có sống trong Đạo Quân điện một đoạn thời gian. Sau này tịch diệt kiếp bộc phát, ta lại ra khỏi Đạo Quân điện, cùng bị diệt với thời đại của mình.

- Không ngờ là ta có thể sống tiếp trong vô nhân cấm khu, đến cuối thời kỳ thời đại thú đạo, Tịch Diệt Đạo Nhân phát cuồng giết vào cấm khu, ta đánh thua bị hắn thu vào tịch diệt ma trống.

- Môn chủ Thiên Môn, bây giờ người của môn chủ đều bị ngăn lại, môn chủ cũng bị ta ngăn cản, các người không có phần thắng nào.

- Chưa chắc!

Giang Tuyết Tình thổi một cái, các loại pháp bảo bay ra khỏi khánh vân, bay đầy trời. La Thiên Khánh Vân vốn là một trong mười chí bảo tiên đạo bị Giang Tuyết Tình tế luyện đến đẳng cấp linh bảo, uy lực mạnh hơn lúc trước rất nhiều.

Chuông nhỏ, đỉnh nhỏ, tháp nhỏ, rồng nhỏ, các pháp bảo rào rào bay hướng Thiên Dụ Đạo Tôn.

Thiên Dụ Đạo Tôn phất tay một cái đánh bay các pháp bảo, lạnh nhạt nói:

- Môn chủ Thiên Môn, ngươi dùng chiêu này đối phó với người khác còn được, với ta thì thiếu chút lửa. Đóa khánh vân này không phải báu vật thành đạo của môn chủ, xin hãy lấy báu vật thành đạo của mình ra đi.

Biểu tình Giang Tuyết Tình trầm trọng, quát to. Thiên Môn bay lên trên tay, càng lúc càng to, biến thành cánh cửa đỉnh thiên lập địa đứng trong đại trận.

Giang Tuyết Tình xoay người vào Thiên Môn, nói:

- Đạo hữu, mời vào cửa đấu một trận.

Thiên Dụ Đạo Tôn ung dung không sợ đi qua cánh cửa, nói:

- Trên người đạo hữu chứa tất cả đại đạo của vô nhân cấm khu lắng đọng từ xưa đến nay, chắc là Đạo Quân cấm khu đời sau chọn ngươi làm chủ cấm khu đời tiếp theo. Ta rất muốn xem thử trình độ, thủ đoạn của chủ vô nhân cấm khu tương lai.

Trong đại trận cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân không có Đạo Quân nào rảnh rỗi, mỗi người bị Tịch Diệt Đạo Quân ngăn lại. Dù có người giết được đối thủ cũng sẽ bị đại trận Thần Mẫu Đạo Quân ngăn lại.

Ví dụ Tịch Ứng Tình, tuy nhờ tiên thiên mộng kính đưa đối thủ vào giấc mơ, giết chết nhưng đại trận Thần Mẫu Đạo Quân tự động biến đổi làm Tịch Ứng Tình đi đâu cũng rơi vào đại trận, không thể tiến sâu vào trung tâm đại trận.

Hai phe đều tử thương, số lượng Đạo Quân cơ bản cân bằng, tính ra thì bên Vân Liên nữ đế có nhiều Đạo Quân hơn. Nhưng có đại trận Thần Mẫu Đạo Quân, ưu thế về số lượng không còn, nhóm Vân Liên nữ đế bị nhốt trong đại trận không thoát ra được.

Dưới tay Tịch Diệt Đạo Nhân có thể đối kháng với cường giả phe Thanh Liên Tiên Tôn, phe Vô Cực Thiên Tôn thời gian dài, càng lúc càng lớn mạnh tất nhiên không phải nhờ vào may mắn.

Vân Liên nữ đế thầm sốt ruột:

- Nếu đại trận này mãi mà không phá chẳng phải chúng ta sẽ bị ngăn lại tại đây sao?

Đột nhiên thiên địa chấn động, sâu trong thời không lại một đợt sóng tịch diệt kiếp tiền sử ập vào thời đại tiên đạo.

Sóng kiếp thời đại hồn đạo đã đến thời đại tiên đạo.

Vọng Đế Đạo Tôn trong Thiên Môn là cường giả thời đại cự linh. Sóng kiếp thời đại cự linh đến, bên cạnh Vọng Đế Đạo Tôn liền dâng lên tịch diệt kiếp vô tận. Vọng Đế Đạo Tôn vội lấy ra tiên thiên linh bảo có từ Đại La Thiên, trấn áp sóng kiếp này.

Không ngờ Tịch Diệt Đạo Quân đánh nhau với Vọng Đế Đạo Tôn bỗng chốc thực lực tăng vọt, thêm vào một phần thực lực của Vọng Đế Đạo Tôn dùng để vận chuyển tiên thiên linh bảo trấn áp sóng kiếp, bị Tịch Diệt Đạo Quân bắt giữ cơ hội chiếm mất tiên cơ. Mấy hiệp sau Vọng Đế Đạo Tôn không đỡ nổi.

Vọng Đế Đạo Tôn cười to bảo:

- Các vị đạo hữu, ta đi trước!

Vọng Đế Đạo Tôn đột nhiên hả tiên thiên linh bảo trấn áp sóng tịch diệt kiếp ra, mặc cho sóng kiếp bao phủ mình. Vọng Đế Đạo Tôn dốc sức thúc giục tiên thiên linh bảo lao hướng Tịch Diệt Đạo Quân.

Cơ thể Vọng Đế Đạo Tôn bị sóng kiếp quấn quanh dần tan rã, nhưng tiên thiên linh bảo phát ra ánh sáng trước giờ chưa từng có.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đại trận Thần Mẫu Đạo Quân chấn động mãnh liệt, tiên thiên linh bảo biến thành linh quang bay ra đại trận hướng tới Nguyên Thủy Đại La Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.