Đã nhiều ngày không khí trong cung thực quỷ dị, vốn Hoàng Thượng chuyên sủng Uyển phi, hàng đêm đều ở lại cung của Uyển phi, vậy mà mấy ngày trước, Hoàng Thượng lại tuyên sẽ thị tẩm Nghi tần.
Hành động này của Kỳ Huyên, lại như hòn đá nhỏ ném vào dòng sông, chưa kích khởi được chút gợn sóng gì. Bất quá hắn biết, ở bên ngoài sóng yên gió lặng là thế, cũng không có nghĩa trong lòng không có sóng nha.
Tuy nhiên, đối với sự ẩn nhẫn của Minh quý nhân cùng Điệp phi, thật có chút làm cho hắn nhìn các nàng với cặp mắt khác xưa. Nguyên tưởng rằng lấy tính cách của Minh quý nhân, cho dù không nháo không rộn không làm lớn, nhưng cũng sẽ châm chọc khiêu khích Nghi tần mới phải, ai ngờ Minh quý nhân tựa như thay đổi thành một người khác, thấy Nghi tần mà vẫn có thể lấy khuôn mặt tươi cười để đối đãi được.
Kỳ Huyên nghe xong bẩm báo của ám vệ, đăm chiêu vuốt cằm, giây lát sau, khóe môi khẽ nhếch lên. Xem ra, cũng không thể coi thường Điệp phi rồi. Bất quá Minh quý nhân biết tìm đến Điệp phi, cũng coi như thông minh đấy chứ.
“Cẩn thận bảo hộ Nghi tần.” Kì Huyên thản nhiên nói, vẫy ám vệ cho lui.
Đời trước, bởi vì hắn sủng ái Liễu phi, cho Liễu phi rất nhiều quyền lợi, tuy rằng chưa từng đáp ứng Thái hậu lập Liễu phi làm hậu, nhưng chi phí ăn mặc của Liễu phi, hoàn toàn là dựa theo phân lệ dành cho hoàng hậu mà đưa tới.
Bởi vì Liễu phi cực kì được sủng ái cùng tín nhiệm, cho nên Thái hậu cùng Liễu phi liên hợp lại, đầu tiên là hạ độc hại phi tần hậu cung, tiếp theo tính toán mưu hại luôn cả Kỳ Huyên.
Vậy mà Liễu phi cùng Thái hậu không nghĩ tới, Kỳ Huyên sớm đã có chuẩn bị, sau chuyện phi tần trúng độc tử vong, Kỳ Huyên liền sinh cảnh giác, bởi vậy nhanh chóng tìm đến ngự y thân tín, đã sớm ăn giải dược rồi.
Cho nên Liễu phi cho hắn ăn một liều, không cướp đi mạng của hắn, nhưng thật ra lại khiến cho Liễu phi trở nên cảnh giác, vội vàng thu liễm lại. Cũng bởi vì Liễu phi thu tay lại đúng lúc, Kỳ Huyên sau khi cho người điều tra, cũng không quá hoài nghi nữ tử mình yêu thích.
Bất quá lúc ấy Kỳ Huyên không tra ra được Liễu phi, lại mơ hồ có mũi giáo chĩa về Thái hậu, hiện tại nghĩ đến, Liễu phi cùng Thái hậu tựa hồ cũng không phải quá đồng tâm. Thái hậu cũng có thể đã phát hiện ra Liễu phi có dị tâm, mới để cho Phàn gia đưa Điệp phi vào cung, thay thế Liễu phi. Liễu phi sớm đã bị hắn biếm vào lãnh cung cả đời, bất quá Điệp phi cũng đã đến đây rồi.
Kỳ Huyên bắt đầu xem xét để hạ thánh chỉ, trầm tư suy ngẫm, nếu thái hậu dùng cùng một thủ đoạn như khi trước, như vậy Uyển phi hoặc Nghi tần khẳng định là mục tiêu đầu tiên thái hậu xuống tay.
Bất quá không hiểu được Minh quý nhân cùng Điệp phi có thể gây nên sóng gió gì đây?
******
Nghi tần ngồi trong tẩm cung của mình, đuôi lông mày, khóe miệng đều mang theo xuân ý, nhẹ nhàng vỗ về bụng của chính mình. Mấy ngày hôm trước, rốt cuộc cũng đợi đến lúc Hoàng thượng sủng hạnh, nàng tin tưởng, tiếp qua không lâu bụng sẽ có tin tức mà thôi.
Nàng trước khi Hoàng thượng đến, đã được mẫu thân đưa cho một loại mật dược, chỉ cần một đêm, cũng có thể đủ hoài thai long bào. Có long bào, còn sợ chính mình đấu không lại những người khác sao?
Ngay lúc Nghi tần hãy còn đắc ý, cung nữ tiến vào bẩm báo, nói là Điệp phi cùng Minh quý nhân đến thăm. Nghi tần hừ lạnh một tiếng, chỉnh trang xiêm y rồi đi ra ngoài.
“Muội muội hôm qua mệt lắm nhỉ? Chúng ta có thể hảo hảo chờ mà.” Nghi tần vừa bước vào chính điện, Minh quý nhân đã thản nhiên mở miệng.
Mặt nàng trầm xuống, Minh quý nhân thấy nàng đã không lễ phép thì thôi đi, còn dám mở miệng so bì, nếu không phải có quan hệ với thái hậu nương nương, nàng khẳng định sẽ không dễ dàng buông tha Minh quý nhân đâu.
Chỉ là hậu cung ai chẳng biết, Minh quý nhân là thân chất nữ của thái hậu nương nương, cho dù chỉ là một quý nhân nho nhỏ thôi, các phi tần khác cũng đã không dám đắc tội nàng ta rồi.
Bởi vậy nàng chỉ có thể kiềm chế phẫn hận, hướng Điệp phi hành lễ, Điệp phi thản nhiên kêu nàng đứng đậy, ôn hòa mở miệng, “Muội muội không cần nhiều lễ tiết như vậy, bản cung trước đây cũng đã nói với Minh quý nhân rồi, cùng là người hầu hạ Hoàng Thượng, đều là tỷ muội cả.”
Nghi tần khẽ hừ lạnh, nói thật dễ nghe, ai không biết Điệp phi nguyên bản được Hoàng Thượng độc sủng, lại vì phạm lỗi, mà bị giam lỏng ở Phượng Tường cung, thẳng đến gần đây mới được phóng thích.
Tuy rằng Hoàng Thượng nói Điệp phi thân thể có bệnh, cần tĩnh dưỡng, nhưng trong cung không thiếu người biết đó là tin đồn nhảm, Điệp phi dung túng cung nữ phạm tội, chọc giận long uy, quả là một chuyện vô cùng ồn ào huyên náo.
Điệp phi lúc mới đến, vẫn là một bộ dáng “cả vú lấp miệng em”, thẳng đến khi Uyển phi thay thế được nàng, trở thành tân sủng của Hoàng Thượng, nàng mới thu liễm một ít.
Nghi tần nghĩ đến lúc mình mới vừa được phong làm tần, ban thưởng Phượng Ngọc cung, Điệp phi ngày đầu tiên ra khỏi Phượng Tường cung, liền tìm tới cửa, lãnh trào ám phúng; hiện tại lại chạy tới nói tất cả mọi người là tỷ muội, thật sự là buồn cười đến cực điểm.
Điệp phi liếc Nghi tần một cái, thở dài một hơi nói: “Muội muội vẫn còn để ý tỷ tỷ? Trước kia là tỷ tỷ không phải, hiện tại tỷ tỷ ở đây chịu tội với ngươi.”
Nghi tần nhíu mày, Điệp phi khi nào lại khách khí như vậy? Mà ngay cả tự xưng “Bản cung” cũng bỏ đi, tuy rằng không tin Điệp phi có thể diễn vở tỷ muội tình thâm, bất quá đối với ý tốt của Điệp phi, nàng cũng không nhất quyết phải cự tuyệt.
“Tỷ tỷ nào có, thật sự là oan uổng muội muội.” Nghi tần e sợ nói.
Điệp phi cười cười, cảm thấy vừa lòng Nghi tần thức thời, nàng phất nhẹ ống tay áo, thản nhiên mở miệng, “Bản cung muốn cùng Nghi tần nói chút chuyện riêng, đều cho cung nữ lui đi.”
Nghi tần thấy Điệp phi đem cung nữ toàn bộ cho đi rồi, cảm thấy hiểu rõ, quả nhiên vô sự không đăng tam bảo điện, chỉ là Điệp phi cùng Minh quý nhân đi cùng nhau thế này, liền đủ làm cho người ta không tránh khỏi ngờ vực.
“Được rồi, hiện tại cũng không có người ngoài, tỷ tỷ muốn nói cái gì?” Nghi tần đợi cho cung nữ đều lui ra ngoài liền đi thẳng vào vấn đề.
“Muội muội cũng biết, Uyển phi đã có thai?” Không nghĩ tới Điệp phi vừa mở miệng, liền cho Nghi tần một tin tức đại chấn.
“Thật sao?!” Nghi tần nghe vậy, có chút thất thố kinh thanh hỏi.
“Ngự y hiện tại hẳn là đang ở chỗ Hoàng thượng bẩm báo ‘ hảo ’ tin tức này.” Điệp phi chậm rãi nói, chữ “hảo” còn cố tình tăng thêm vài phần ngữ khí.
Nghi tần cắn chặt môi dưới, thế nhưng lại để Uyển phi nhanh một bước, nàng không tự chủ mà vỗ về bụng dưới, đôi mắt hiện lên một tia không cam lòng. Điệp phi thấy thế, mị mị mắt, trong lòng có chút cân nhắc.
Minh quý nhân cũng thấy được động tác của Nghi tần, trong mắt hiện lên một tia lo lắng, đến giờ nàng vẫn còn là xử nữ, chẳng lẽ Nghi tần có thể có được sủng hạnh của Hoàng Thượng?
Nàng thầm hận, nghe tin tức Uyển phi có thai đã muốn làm cho nàng tức giận đến phát cuồng, hiện tại động tác của Nghi tần lại phảng phất như cười nhạo nàng, bởi vậy sắc mặt của nàng không khỏi có chút khó coi.
Điệp phi thoáng nhìn sắc mặt Minh quý nhân, ánh mắt hiện lên một tia bất mãn, Minh quý nhân này thật sự là vụng về, nếu không phải nàng cần đồng minh, thật sự không muốn qua lại với người thế này.
Ỷ vào mình là thân chất nữ của thái hậu, không chỉ không đem Nghi tần để vào mắt, rất nhiều thời điểm ngay cả nàng là “Phi”, cũng không được Minh quý nhân để vào mắt.
Điệp phi nghĩ, sau Uyển phi, sẽ đến phiên Minh quý nhân. Bây giờ không vội, nàng còn có thể nhẫn.
Nghi tần tự nhiên cũng thấy sắc mặt Minh quý nhân, nàng âm thầm đắc ý, bất quá nghĩ tới nghĩ lui chuyện Uyển phi có thai, vẫn quá đả kích nàng rồi.
Hiện giờ Điệp phi cùng Minh quý nhân rõ ràng có ý đồ, Nghi tần cũng hiểu, tính đứng lên, các nàng hiện tại phải chọn ưu tiên để đối phó, chính là Uyển phi. Nếu là để cho Uyển phi trước các nàng từng bước sinh hạ long tự, Uyển phi vốn thân thiện với Hoàng thượng, chỉ sợ sẽ mẫu bằng tử quý, cho dù không thể một bước thành hoàng hậu, nhưng được phong quý phi là chuyện có thể khẳng định.
Bởi vì có cùng mục tiêu, cho nên Điệp phi, Nghi tần cùng Minh quý nhân tạm thời buông xuống thành kiến cùng bất mãn, tính toán liên hợp lại, trước đem Uyển phi loại trừ.
Kỳ thật chuyện Điệp phi muốn tìm Nghi tần, Minh quý nhân ngay từ đầu có chút bất mãn, nàng cho rằng một Nghi tần nho nhỏ có thể làm cái gì? Chính là không nghĩ tới, một Nghi tần nho nhỏ kia, lại chiếm được sủng hạnh của Hoàng Thượng.
Biết Hoàng Thượng triệu Nghi tần thị tẩm, Điệp phi cùng Minh quý nhân biết, phải đem đối phương kéo về phía mình. Tuyệt đối không thể cho Uyển phi đem Nghi tần kéo qua.
Nhất là Uyển phi đã có thai.
Điệp phi cùng Minh quý nhân tuy rằng đồng ý hợp tác, nhưng cũng không có khả năng tín nhiệm nhau mà thẳng thừng bộc bạch, bởi vậy hai người cũng không biết, người kia với mình giống nhau, vẫn là xử nữ.
Bởi vậy đối với tin Uyển phi có thai, hai người trong lòng đều sợ hãi, sợ Uyển phi càng thêm được sủng ái, sợ Uyển phi như vậy một bước lên trời, cũng sợ chính mình về sau ở trong cung, không thể sống yên.
Tuy rằng Uyển phi không được thái hậu yêu thích, nhưng cũng không làm chuyện sai lầm gì khiến thái hậu cũng không có cách đụng vào Uyển phi. Hiện giờ Uyển phi lại có thai, nếu lại đơn giản bỏ qua như vậy, sợ là Uyển phi sẽ theo đà phát triển an toàn.
Điệp phi ba người ở Phượng Ngọc cung mưu đồ bí mật, không biết ám vệ của Kì Huyên từ một nơi bí mật gần đó, đem lời nói của các nàng đều nghe xong toàn bộ. Tuy rằng các nàng nói không tỉ mỉ, đều chỉ nói ba phần, đối ám vệ mà nói đã là đủ.
Ám vệ nghe xong, lặng yên không một tiếng động rời đi, lập tức trở lại ngự thư phòng hướng Kì Huyên bẩm báo. Kì Huyên mới vừa vẫy lui thái giám báo hỉ trong cung của Uyển phi, còn ban thưởng rất nhiều trân bảo cấp Uyển phi.
Ám vệ rất nhanh đã đem đối thoại của ba người Điệp phi thuật lại một lần, Kì Huyên cười lạnh ra tiếng, “Xem ra, quả nhiên không thể coi thường nữ nhân.”
“Tiếp tục canh chừng.” Kì Huyên thản nhiên ra lệnh, sau khi ám vệ rời khỏi, hắn cũng đứng dậy rời khỏi ngự thư phòng, tính toán đến thăm Uyển phi, dù sao, đối phương hiện tại chính là “Có thai”.
Bất quá động tác của Điệp phi cùng Minh quý nhân thật ra nằm ngoài dự kiến của hắn, hắn nguyên bản nghĩ đến Điệp phi cùng thái hậu sẽ xuống tay với Nghi tần, không nghĩ tới Điệp phi cũng lựa chọn mượn sức Nghi tần.
Xem ra Điệp phi quả thực trí tuệ, trước đem Minh quý nhân kéo đến bên mình, cho dù thái hậu không để ý nàng nhưng cũng không thể không bận tâm đến Minh quý nhân.
Lúc trước, Thái hậu còn không có kịp bố trí tốt hết thảy, Minh quý nhân lại tự chủ trương tìm tới Điệp phi, thái hậu cân nhắc qua, đem Minh quý nhân gọi tới, tinh tế dặn một phen, liền thúc đẩy Minh quý nhân cùng Điệp phi giao hảo.
Hơn nữa liền như Kì Huyên sở liệu, Thái hậu nguyên bản tính toán ra tay với Nghi tần, nhưng chính là bởi vì Minh quý nhân cùng Nghi tần ở cùng nhau, khiến cho Thái hậu có điều băn khoăn.