Bữa tiệc Giáng sinh được đài phát thanh tổ chức rất long trọng, cũng rất có không khí, hầu hết các học sinh trong trường đã có thời gian mở lòng chơi đùa rất vui vẻ.
Cậu đứng một mình trong góc, ánh sáng chỗ này rất tối, uống một chai bia tinh khiết.
Đây là đêm Giáng sinh cuối cùng của cậu ở trường học này, học kỳ tới là lúc bản thân cậu thi đại học.
Bạch Y Tuyết đã tốt nghiệp trường này rồi, khi cô đi, cậu đã không gặp được cô.
Cậu cũng không dám đến chào hỏi, nói với cô lời tạm biệt, đến cuối cùng cũng không thể làm bạn. Từ Giáng sinh năm ấy trở đi, cậu cũng không có đi làm phiền cô thêm lần nào nữa.
Cậu nghĩ rằng bản thân có thể quên cô đi, dù sao người này trong lòng cậu cũng chỉ là một người xa lạ, cùng lắm là hiểu rõ hơn một chút thôi.
Nhưng dường như, trong buổi tối ngày hôm nay, tựa hồ không thể quên được, trong đầu toàn là hình bóng của cô ấy.
Chai bia tinh khiết trên tay rất vô vị, bất luận cậu uống bao nhiêu cũng không thể quên được cô gái kia.
Chai bia trên tay cũng rất chua xót, bất luận cậu uống bao nhiêu cũng không thể quên nổi hình bóng ấy.
Chai bia trên tay cũng rất ngọt ngào, như thế nào cũng đều có thể nhớ tới cô gái đã cùng cậu đi qua ba năm trung học...
Cậu say rồi, say rồi.
"Bạch Y Tuyết, em thực sự rất thích chị..."
Cậu được Ngũ Gia Nhất đỡ vào trong phòng ngủ, miệng còn thì thào những lời này.
Ngũ Gia Nhất mua thêm một chai bia tinh khiết cho cậu uống, để dập tắt lửa sầu ấy.
Đáng tiếc, hắn lại thấy kẻ ngốc vô dụng này uống nhiều rượu đến mức bất tỉnh nhân sự.
Thời gian là một con dao vô tình.
Có lẽ, chỉ có nó mới có thể cắt đứt phần cố chấp của cậu ta.
Ngũ Gia Nhất thầm nghĩ.
Cầm lấy điện thoại di động, đăng nhập vào QQ của cậu, từ dòng đầu tiên của số liên lạc, tìm thấy số QQ đặc biệt quan tâm kia.
Số QQ ấy có avatar là một con cáo nhỏ màu hồng đang soi gương.
Avatar màu xám, không online.
Số QQ này là của cô ấy.
Là cậu trà trộn vào đám bạn lớp sơ trung của cô ấy mà lấy được, có điều là số QQ này dường như không hề online.
Hắn có thể khẳng định số QQ này là của cô ấy.
Ngũ Gia Nhất nhìn cậu, tựa hồ như đang cười nhạo.
Trong bản ghi chép cuộc trò chuyện với người liên lạc này, chỉ có một mình cậu nói.
13 tuổi, xin chào, năm mới may mắn!
13 tuổi, Giáng sinh vui vẻ!
14 tuổi, ngày độc thân vui vẻ!
14 tuổi, năm mới vui vẻ!
15 tuổi...
16 tuổi...
17 tuổi, xin chào...
Chọc cô ấy một cái...
...
Ngũ Gia Nhất hoàn toàn không nói nên lời.
Tiếp tục nhập một dòng trong liên hệ này.
"Lại một lễ Giáng Sinh, chúc chị hạnh phúc!"
Nhấp vào danh thiếp của cô, thưởng 10 điểm.
Trên QQ của cô hiện tại đã hơn 2 vạn điểm, đều là cậu mỗi ngày mở ra nhấp vào...
Làm xong việc đó, hắn vươn vai, đi ra hành lang ký túc xá, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm.
Không có sao, cũng không có trăng.
Trong đầu hắn cũng không quên được một cô gái, liền chúc cô Giáng sinh vui vẻ.
Đồng thời chúc cô năm 18 tuổi, ngày 11 tháng 10, sinh nhật vui vẻ.
...
Ban đêm cậu tỉnh lại, nhìn thấy điện thoại di động của mình. Bên trên cậu đã chúc Bạch Y Tuyết Giáng sinh hạnh phúc, khóe miệng khẽ nhếch lên, cậu mỉm cười.