Đem Toàn Thế Giới Tặng Cho Người

Chương 12: C12: Chương 12



Cô nàng y tá kia đâu? Làm sao kiếp trước bản thân chưa từng hay biết?

Lọt tọt đi theo phía sau Liễu Khinh Huyền, Mạc Tiêu Tiêu âm thầm suy xét đến thân phận của Đường Y. Liễu Khinh Huyền xưa nay tính tình lạnh nhạt, có người thân mật đùa giỡn được như vậy với nàng khẳng định trăm phần trăm là không bình thường. chẳng lẽ đời này đã xuất hiện ra một cái biến cố nào rồi, từ lúc trước khi cô nhập học Đại học S phải chăng đã có người nhanh tay nhanh chân chiếm trụ trái tim của Liễu Khinh Huyền mất rồi?

Mạc Tiêu Tiêu vô cùng muốn mở miệng hỏi Liễu Khinh Huyền mối quan hệ của các nàng là sao, nhưng vì không có tư cách đi quan tâm quá sâu đời tư của người ta nên vẫn là do dự một lát rồi nuốt hết mọi nghi vấn vào bụng, xìu xìu ển ển lách qua người Liễu Khinh Huyền đi vào nhà vệ sinh rửa mặt. Bình tĩnh...bình tĩnh.

"Ta cùng nàng chỉ là quan hệ bạn bè thông thường", nhìn tâm trạng Mạc Tiêu Tiêu như phảng phất bị bóng ma bao phủ, ma xui quỷ khiến làm sao Liễu Khinh Huyền mở miệng giải thích như vậy. Khiến cho Mạc Tiêu Tiêu vừa nghe liền cứng ngắc toàn thân, đứng hình trong tích tắc rồi quýnh quáng gia tăng tốc độ bước chân, chạy vào WC đóng cửa lại.

Hồi nãy ý là Liễu Khinh Huyền giải thích với cô sao?

Nếu giải thích với cô, có phải chăng đây cũng có nghĩa là trong lòng Liễu Khinh Huyền cũng để ý tới cô một chút? Hẳn là vậy đi?

Ý thức được điều này, hết thảy các cảm xúc tiêu cực trong lòng Mạc Tiêu Tiêu chớp mắt tan thành mây khói, ý cười lơ đãng hiện trên khóe môi, làm sao cũng xóa không hết.

...

"Đã khỏe rồi chưa? Trong người có chỗ nào không thoải mái?"

Để Mạc Tiêu Tiêu tỉnh dậy sau cơn ngất xỉu tốn thời gian tương đối lâu, lại thêm một hồi rề rà trong WC nữa, lúc trở ra thì thời gian đã không còn sớm. Liễu Khinh Huyền liếc xuống con số trên đồng hồ, lúc này đã vượt quá thời gian tập hợp của Hà Trát Hiên quy định.

"Cần ta giúp ngươi xin Hà giáo quan nghỉ phép không? Bất quá trường S đối với yêu cầu huấn luyện quân sự thập phần nghiêm khắc, đại khái ta có thể lấy danh nghĩa Hội học sinh thay ngươi xin nghỉ, bất quá nếu như vậy thì cả buổi chiều còn lại ngươi phải ở cùng ta một chỗ"

"Cho nên, muốn nghỉ sao?"

Muốn muốn muốn! Đương nhiên là muốn rồi!

Có thể cùng Liễu Khinh Huyền nghỉ ngơi một buổi chiều căn bản là chuyện cầu còn không có, được chưa? Hơn nữa còn thoát khỏi áp bức của Hà Trát Hiên, một công đôi việc làm sao cô không thèm? Tâm hồn bé nhỏ của Mạc Tiêu Tiêu đang âm thầm điên cuồng mà gật đầu, nhưng ngoài mặt lại làm như e dè mà gật một cái:

"Vậy làm phiền học tỷ"

"Nếu như vậy ta lại dẫn ngươi về phòng y tế đi, kiểm tra một chút xem còn có vấn đề nào tiềm tàng hay không?" tuy rằng Mạc Tiêu Tiêu bề ngoài nhìn là không ra cái gì trở ngại, nhưng vì ảnh hưởng bởi ấn tượng người trong mộng luôn là thể trạng gầy yếu, Liễu Khinh Huyền không thể không lo lắng cho sức khỏe của Mạc Tiêu Tiêu lúc này.

Mạc Tiêu Tiêu vốn dĩ muốn nói khỏi phải kiểm tra, nhưng khi đối diện với con ngươi tràn đầy lo lắng của Liễu Khinh Huyền liền không thể nào cự tuyệt, cái đầu tự động gật gật "Dạ" một tiếng đáp ứng.

...

Thời điểm Liễu Khinh Huyền mang theo Mạc Tiêu Tiêu trở về phòng của Đường Y, cô nàng đang dọn dẹp hiện trường tàn khốc của thảm án nồi thịt kho. Thấy Mạc Tiêu Tiêu ngoan ngoãn nhu thuận được Liễu Khinh Huyền dắt về, cô càng thêm khẳng định suy đoán của chính mình. Nếu không phải là bạn gái thì cảm tình của Mạc Tiêu Tiêu làm sao biến hóa to lớn đến thế.

Nữ nhân đang yêu ha, chính là dễ dàng hỷ nộ ái ố như vậy!


"Đường tỷ, làm phiền ngươi giúp Tiêu Tiêu làm một cái kiểm tra toàn thân được không?"

"Ok, chờ ta một chút, ta đem cái nồi này chà sạch sẽ xong liền tới" Đường Y vừa nói vừa gia tăng tốc độ tay, cố gắng rửa sạch cái nồi sắt.

"Cô ấy là nhân viên y tế trường chúng ta sao?" Mạc Tiêu Tiêu nhìn quanh một vòng căn phòng, tò mò đặt câu hỏi. Giáo viên trường bọn họ không phải là đều có một mình một căn ký túc xá sao? Người này như thế nào lại ở tại một chỗ nhỏ hẹp như vầy?

Nói nhỏ hẹp, kỳ thật cũng là tương đối mà nói. Trên cơ bản công nhân viên chức trường S ở ký túc xá nào cũng là thiết kế một sảnh ba phòng, diện tích bình quân một trăm năm mươi mét vuông, đặt ở thành thị tấc đất tấc vàng thì giá cả phòng ốc khỏi nói có bao nhiêu đáng sợ.

"Coi như vậy đi, bất quá cũng đồng thời là học tỷ của chúng ta, ở Y khoa của trường S làm nghiên cứu sinh."

Meo~

Nghiên cứu sinh Y khoa? Mạc Tiêu Tiêu nghe xong càng đơ não. Nghiên cứu sinh làm sao không ở trong ký túc xá của sinh viên, ở đây làm gì?

Chẳng lẽ là...?

Mạc Tiêu Tiêu đột nhiên nghĩ tới một cái khả năng. Thật ra đại học S ngoại trừ nhập tuyển toàn con nhà giàu sẽ còn có thiểu số đặc trưng chiêu dụng "bình dân" sinh viên có thành tích xuất sắc ở phương diện nào đó. Cũng vì để giảm bớt hao phí sinh hoạt của các "bình dân" sinh viên này, ngoài các giải thưởng học bổng hay giảm miễn các học phí này nọ, trường S còn đề xuất một vài chức vụ cho họ để cho họ thông qua hình thức làm việc cho trường mà tăng thêm thu nhập duy trì sinh hoạt.

Trợ lý y tế cũng là một công việc có cương vị như vậy.

"Đường Y học tỷ tuy chưa kết thúc việc học, nhưng y thuật của cô một chút cũng không thua kém các bác sĩ ở những phòng khám khác nha" Liễu Khinh Huyền nguyên bản là sợ Mạc Tiêu Tiêu hoài nghi tay nghề của Đường Y mới cố ý nói nhiều thêm một câu coi như cho Mạc Tiêu Tiêu uống một viên thuốc an thần. Chỉ là, khi nghe vào tai Mạc Tiêu Tiêu thì toàn bộ cảm giác đều không giống nhau. Mạc Tiêu Tiêu vốn là cảm thấy Đường Y vô cùng có sức uy hiếp, lại nghe được Liễu Khinh Huyền khen ngơi đối phương như vậy thì trong lòng càng là liên tục gióng lên hồi chuông cảnh báo.

"Được rồi, xin lỗi bắt các ngươi đợi lâu. Mạc học muội đúng không? Phiền ngươi đến bên này nằm xuống" Đường Y cầm dụng cụ đã chuẩn bị sẵn từ trước đặt ở mép giường, hướng Mạc Tiêu Tiêu mỉm cười ấm áp.

Tựa như cơn gió đầu xuân trong veo tươi mát tràn qua núi đồi hoang vu thuần tịnh, ấm áp ôm lấy nụ hoa du dương hát ru cho chúng hé nở. Cánh hoa bay loạn trong gió mê hoặc mắt người.

Mạc Tiêu Tiêu ngây ngẩn, đến lúc có thể tỉnh hồn lại thì đối với Đường Y không thể khắc sâu thêm mấy phần cảnh giác.

Trăm phần trăm là một ôn nhu ngự tỷ nhá, cái này quả thật là một tình địch có sức chiến đấu MAX cực mạnh! Mạc Tiêu Tiêu đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ kiếp trước Liễu Khinh Huyền từng có nói qua, nàng thích là hình tượng ôn nhu ngự tỷ, cho nên mấy lúc ngụy trang toàn đem lớp vỏ ôn nhuận nhã nhặn khoát lên chính mình, giống như Tô Nhiễm Nhiễm thiên vị loại hình cao lãnh cho nên trước mặt người khác đều sẽ nặn ra hình ảnh cao quý lạnh diễm rồi đắp lên.

Khoan đã

Năm đó Liễu Khinh Huyền nói như vậy, đừng nói là bởi vì Đường Y nha? Do thích cô ta mới đem chính mình biến thành bộ dáng của cô ấy sau khi Đường Y tốt nghiệp nghiên cứu sinh xong rời khỏi S?

Mạc Tiêu Tiêu nghĩ rồi lại nghĩ, chợt phát hoảng lên. Nhịn không được đem hai người họ lấy ra so sánh một lần nữa. Nhưng mà tính cả hai kiếp thì đây vẫn là lần đầu tiên cô nhìn thấy Đường Y, đối với cô ta căn bản là không chút nào hiểu biết, như thế nào có thể chỉ dựa vào bề ngoài mà so sánh? Vẻ ngoài thì có cái gì đâu?

Không kể đến kiểu tóc cùng phong cách ăn mặc, trên cơ bản không có cái gì có thể lấy ra so sánh. Tào lao ở chỗ đại học S vẫn là yêu cầu sinh viên mặc đồng phục của trường, Đường Y là nghiên cứu sinh cũng không thể không tuân thủ theo quy định này, cho nên hai người vẫn là y chang trang phục không gì soi mói được. Lúc nãy Mạc Tiêu Tiêu không có nhìn kỹ, giờ đây khoảng cách gần như vậy thì không thể không thấy được điều này. Cho nên mặc chung một kiểu đồng phục cũng có thể chứng minh được gì đâu? Lại một lần nữa đem cả hai đánh giá tỉ mỉ một phen thì phát hiện được rằng, Liễu Khinh Huyền cùng Đường Y đều y chang nhau luôn luôn đạm nhạt mỉm cười.

Dịu dàng như nhau, ôn nhuận như ngọc không hề sai khác nhau, khác biệt duy nhất chính là sự dịu dàng của Đường Y từ trong ra ngoài chân thật, còn Liễu Khinh Huyền thì ý cười trên môi chưa bao giờ thật sự kéo dài lên khóe mắt.


Tuy rằng tạm thời chưa có bằng chứng chứng minh suy đoán của mình, tâm tình Mạc Tiêu Tiêu vẫn không cách nào yên ổn nổi, vô thức đem Đường Y hạ xuống thông báo màu vàng. Người này lớn lên xinh đẹp, dáng người mảnh mai cao ráo, khí chất ngự tỷ, ngực lại lớn [>"<], bội số so với cô thật sự là quá cao, không thể qua loa thả lỏng cảnh giác nha!

"Tiêu Tiêu? Ta nhớ ngươi còn là đại diện cho tân sinh viên các lớp ngành phải không? Thừa dịp quân huấn buổi chiều vừa xin nghỉ, có muốn thuận tiện đem quy trình các bước chào đón tân sinh viên của Hội dợt qua một chút? Miễn cho nước đến chân mới nhảy?" Liễu Khinh Huyền nhìn thấy tầm mắt của Mạc Tiêu Tiêu dán dính cứng ngắc trên người Đường Y, tức khắc liền không vui phải mở miệng đem lực chú ý của Mạc Tiêu Tiêu kéo trở về mình.

"Dạ được"

Các bước của lưu trình này hồi kiếp trước Mạc Tiêu Tiêu đã chân chân thật thật làm qua một lần rồi, đại khái chỉ vì có Liễu Khinh Huyền kèm theo nên dù cho cách một đời thì ký ức của cô vẫn luôn rõ ràng. Tuy vậy việc này cũng không ngăn Mạc Tiêu Tiêu đáp ứng cùng Liễu Khinh Huyền đối dợt một lúc các bước quy trình hoạt động.

Phải biết rằng ở trường S, ngoài các bước phải phát biểu dài dòng nhàm chán đến từ các đại biểu của tân sinh mang đầy tính chất máy móc quan lại, còn có các hạng mục biểu diễn văn nghệ nữa. Tại các kỳ biểu diễn văn nghệ vào đầu năm học, Hội sinh viên đã có chuẩn bị từ lâu, do các đại biểu của tân sinh viên và một số thành viên của Hội cùng nhau tham dự biểu diễn.

Ở kiếp trước Mạc Tiêu Tiêu được Liễu Khinh Huyền ngẫu nhiên phân vai nhiệm vụ, cho nên kiếp này tự nhiên cũng sẽ như vậy không ngoại lệ.

Nếu như Liễu Khinh Huyền muốn cùng cô đối dợt qua quy trình hoạt động thì tiết mục biểu diễn hiển nhiên cũng phải tập thử một lần này, đến lúc đó....hắc hắc hắc o(^◇^)o...cô có thể mượn cơ hội trêu chọc Liễu Khinh Huyền.

Có Đường Y với tiềm năng đối địch thô trọng mạnh mẽ trước mặt, Mạc Tiêu Tiêu cảm thấy nguy hiểm đã và đang bò lên cận kề đỉnh điểm, trực tiếp bác bỏ kế hoạch dần dần tiếp cận theo kiểu nước ấm luộc ếch xanh, chuyển sang len lén cấp tốc xuống tay, sợ rằng trong một khắc lơi là thì Liễu Khinh Huyền sẽ bị người khác đào đi mất.

"Tiêu Tiêu? Tiêu Tiêu? Mạc Tiêu Tiêu! Thấy Mạc Tiêu Tiêu nhìn theo bóng dáng rời đi của Đường Y mà phát ngốc, lọ dấm chua của Liễu Khinh Huyền nhất thời tràn lan, cả người chua lòm, nhịn không được giơ tay vẫy vẫy trước mặt người nọ để kéo sự chú ý trở lại đặt lên mình, ngữ khí cũng mang theo mấy phần đố kị:

"Đường tỷ đã ra ngoài từ lâu, đừng nhìn, cần phải đi thôi, ăn xong cơm thì chạy thử chương trình một chút"

"Oh oh" nghe được thanh âm của Liễu Khinh Huyền, Mạc Tiêu Tiêu mới mặt đỏ tim đập giãy thoát khỏi mớ hình ảnh đang yy trong đầu, ánh mắt không dám dính đến trên người Liễu Khinh Huyền mà thẹn thùng nhảy xuống khỏi giường của Đường Y, bước nhanh ta ngoài tránh để bị Liễu Khinh Huyền phát hiện ra điểm gì bất thường.

Liễu Khinh Huyền thấy điệu bộ lúng ta lúng túng của cô như thế, ghen tuông càng không khỏi tăng thêm mấy chục lần. Đối với người khác ngây ngốc đỏ mặt còn chưa tính, giờ này còn làm lơ nàng luôn.

...Trước đây từng nói đối với nàng "nhất kiến chung tình" đâu? Quả nhiên là chỉ cùng nàng nói giỡn thôi sao?

Khoan đã,

Nàng cư nhiên để ý Mạc Tiêu Tiêu đến trình độ này rồi?

Nhận thấy cảm xúc của chính mình đang tràn lan trong lòng, Liễu Khinh Huyền cứng đơ cả người thầm than không tốt.

Thành viên Hội sinh viên trường đại học S có địa vị vô cùng cao, đãi ngộ cũng cực kỳ tốt, cho phép có phòng chuyên để họp to rộng như hội trưởng hay phó hội trưởng các loại quản trị viên cấp cao càng đương nhiên được cấp cho văn phòng làm việc riêng biệt.

Theo như lịch sử của trường ghi lại, khi đại học S mới được thành lập Hội sinh viên hoàn toàn không có được quyền hạn khũng khiếp như bây giờ, trở nên được như ngày hôm nay cơ hồ có thể gần như quyết định được mọi hoạt động của trường, như vậy đều là nhờ vào công lao của một Hội trưởng hội sinh viên đã từng theo học ở đây ba mươi năm trước – Hà Lê Tư.


Lúc Hà Lê Tư nhập học năm đầu tiên, cô đã lấy năng lực xuất chúng cùng nhân khí uy tín cao trọng của mình lên nhậm chức Hội trưởng sau người tiền nhiệm kết thúc nhiệm kỳ. Chỉ trong một năm đầu tiên đảm đương công việc, bao nhiêu nội quy điều lệ của trường vốn làm sinh viên ghét bỏ đều bị Hà Lê Tư cường hành thay đổi xoạch xoành xoanh, cưỡng ép nghỉ việc đối với các giáo viên bất lương, áp chế bọn bắt nạt trong trường, vâng vâng, các việc như vậy nhiều không đếm xuể. Cường ngạnh thổi sạch các chướng khí mù mịt trong trường S, đem trường thay da đổi thịt trở thành một học viện cao đẳng thu hút mọi sinh viên trên toàn quốc.

Có thể nói, Hà Lê Tư chỉ với tư cách là một sinh viên, lại khai sáng ra một thời đại mới tinh cho trường S.

Mạc Tiêu Tiêu trong văn phòng tư nhân của Liễu Khinh Huyền vừa chờ nàng trở lại vừa tiện tay lật xem một chút ca-ta-lô giới thiệu trường đang đặt trên bàn làm việc. Tuy rằng đây không phải là lần đầu tiên cô nhìn thấy các loại lược sử quảng cáo này, nhưng là được nhìn lại lần nữa, trái tim vẫn không tự chủ được mà nhảy kịch liệt trong lồng ngực, cảm xúc tràn ra mênh mông.

Không thể bàn cãi, thân là một sinh viên của đại học S, Hà Lê Tư chính là thần tượng mà cô sùng bái nhất. Chỉ tiếc ca-ta-lô tóm tắt sao không in hình chụp Hà Lê Tư đi? Thật muốn nhìn một chút xem thần tượng của mình trông như thế nào.

Từ sau khi Hà Lê Tư tốt nghiệp đại học xong liền trực tiếp mai danh ẩn tích, căn bản không có người biết được bà sống ở đâu, đời này nếu có ai muốn gặp gỡ một lần phỏng chừng chẳng khác nào chuyện viễn tưởng, giống như người si nói mộng vậy thôi.

Mạc Tiêu Tiêu thở dài, đem catalogue đặt trở lại trên bàn, chuẩn bị tính ngồi xuống chơi di động chờ Liễu Khinh Huyền thì ánh mắt vô tình thoáng thấy trên một góc bàn công tác lấp ló một trang bức họa.

Từ thủ pháp tới xem thì giống như là do Liễu Khinh Huyền tự tay vẽ, chỉ là một cái bán thành phẩm chưa hoàn thiện vẽ một cái thân ảnh mơ hồ, đại khái còn để trống mắt mũi ngũ quan giống như là còn đang trong quá trình suy nghĩ xác định. Lúc Mạc Tiêu Tiêu còn đang hoài nghi người mà nàng vẽ là ai thì cửa văn phòng bật mở.

"Xin lỗi bắt ngươi đợi lâu, Hội trưởng bất ngờ tìm ta có chút việc, làm chậm trễ mất một ít thời gian" Liễu Khinh Huyền vừa nói vừa đi đến bên Mạc Tiêu Tiêu, cầm trong tay một xấp giấy A4 in đầy chữ Hán đưa qua:

"Đây là các bước tiến hành cụ thể chương trình chào đón tân sinh viên của Hội. Ngày hôm qua chắc hẳn ngươi đã được thông báo cho biết rồi đi, lần này đón tân sinh, cộng sự của ngươi là ta"

"Được, ta hiểu" Mạc Tiêu Tiêu mỉm cười gật đầu, nghĩ nghĩ lại bổ sung một câu, "Thật chờ mong được cùng học tỷ lên sân khấu diễn chung với nhau". Càng là chờ mong cùng ngươi xuất hiện ở giáo đường, đối với mục sư đọc lời tuyên thệ.

"Trước tiên ngươi coi kịch bản đi, có gì không hiểu trực tiếp hỏi ta" đại khái là trong lòng cất dấu tâm tư dành cho người kia, nên Liễu Khinh Huyền có chút mất tự nhiên nghe Mạc Tiêu Tiêu biểu lộ hành động và cảm nghĩ của cô quá thẳng thắng và lộ liễu, nàng không kiếm chế được bản thân cứ tưởng tượng theo phương hướng khác. Sợ chính mình làm lộ ra cái tâm tư không nên bị lộ, Liễu Khinh Huyền đành dời đi đề tài. Nàng ra vẻ trấn định ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, làm bộ xử lý các kế hoạch hoạt động mà buổi sáng còn đang làm dở dang.

Không nhận được phản ứng đáp lại của Liễu Khinh Huyền, Mạc Tiêu Tiêu có chút thất vọng, thế nhưng sau khi nhìn thấy hai bên vành tai ửng đỏ của nàng xong thì chút thất vọng này thoắt cái liền biến thành mừng thầm. Liễu Khinh Huyền cư nhiên thẹn thùng, hiếm thấy, hiếm thấy nha.

Nhớ tới hồi kiếp trước chính mình toàn bị Liễu Khinh Huyền chọc cho mặt đỏ tim đập, Mạc Tiêu Tiêu càng khoái chí hơn, thầm xác định về sau càng phải trêu ghẹo nàng nhiều hơn nữa để xem xem người nọ có thể phản ứng thành những kiểu nào.

Liễu Khinh Huyền dĩ nhiên làm sao biết được tâm can đen tối của ai kia, chỉ thấy Mạc Tiêu Tiêu một mực bày ra dáng vẻ chăm chú xem tài liệu cũng bắt chước thu hồi lại thần hồn đang bay bổng của mình, chuyên chú đặt trở lên trang giấy mà viết viết vẽ vẽ.

Thấy Liễu Khinh Huyền đã bắt đầu xử lý công việc, Mạc Tiêu Tiêu cũng không thể mặt dày tiếp tục yy tinh thần, cô lắc lắc đầu tống tiễn bớt những tư tưởng đen tối xuất đi ra, chính thức nghiêm túc xem xét nội dung chương trình mà Liễu Khinh Huyền đã đưa cho mình. Các tiết mục mở màn của lần này cũng tương đương so với trí nhớ từ trong kiếp trước, cho nên Mạc Tiêu Tiêu chỉ cần nhìn mười hàng liếc một liếc cũng nhớ lại được đại khái rồi, cho tới đoạn sau...

Đọc đi đọc lại mấy lần chữ viết trên giấy, Mạc Tiêu Tiêu vẫn là đần ra mất một hồi.

???

Cái này là cái quỷ gì đây? Cô cùng Liễu Khinh Huyền hợp diễn một màn thoại kịch sao? Xác định không phải hợp diễn đàn hát một bài mới đúng như hồi trước sao?

Ê!

Chẳng lẽ ký ức của mình có vấn đề? Mạc Tiêu Tiêu toàn thân đều là mơ hồ nghi hoặc, không thể không mở miệng kêu

"Học tỷ."

Nghe gọi, Liễu Khinh Huyền ngẩng đầu lên lấy làm lạ dòm Mạc Tiêu Tiêu:

"Sao rồi? Có chỗ nào không hiểu?"


"Không phải không hiểu, mà là có chỗ thấy là lạ. hai người chúng ta hợp diễn thoại kịch sao?"

"Đúng vậy" nghe Mạc Tiêu Tiêu thắc mắc, trái tim Liễu Khinh Huyền lịch kịch rới nhịp. Chẳng lẽ hôm qua bọn họ đã đưa bản nội dung gốc cho Mạc Tiêu Tiêu xem qua rồi? .... Không đúng nha, chiếu theo quy định làm sao mà để lộ kế hoạch chương trình trước được. Có lẽ Mạc Tiêu Tiêu đơn thuần chỉ là kinh ngạc thôi, không thể biết được chính nàng là lâm thời sửa đổi kịch bản.

"Thoại kịch thì làm sao?"

"Không có sao..." biểu tỉnh Mạc Tiêu Tiêu có chút rối rắm, chẳng lẽ cô thật nhớ lầm? "Ta cho rằng tiết mục biểu diễn của hai chúng ta là hợp diễn đàn ca một bài, cho nên bây giờ nhìn kịch bản mới thấy hơi là lạ"

Liễu Khinh Huyền: "..." trực giác của cô như vậy không khỏi hơi bị quá chuẩn đi. Không được! Tuyệt đối không thể lộ ra chuyện nàng lâm thời mới đem kịch bản chỉnh sửa, kiểu này nhất định phải đem những ai biết chuyện hạ lệnh bịt miệng lại!

"Có đâu, ngay từ đầu vẫn là thoại kịch đó thây"

Liễu Khinh Huyền lấp liếm cảm giác chột bụng chột dạ, trên mặt ráng hết sức tỉnh bơ mà trả lời, ngữ khí toàn là màu sắc thật thà chân chính.

"Vậy sao, nói thế thì cái thứ gọi là trực giác này vẫn không thể nào tin được" Mạc Tiêu Tiêu còn lâu mới nghĩ tới Liễu Khinh Huyền giở trò, thẳng thắng đổ thừa cho hiệu ứng bươm bướm vỗ cánh làm nên thay đổi đi, lại e ngại thắc mắc của mình làm Liễu Khinh Huyền nổi lên chú ý nên xuề xòa cười cho qua chuyện khác

"Ta đây liền nghiên cứu kịch bản chút xíu, học tỷ ngươi bận việc gì thì làm tiếp đi"

"Ừ, chờ ta hoàn thiện một chút phương án hoạch định, có thể tranh thủ cùng ngươi đối diễn trước, tìm cảm giác kịch", thấy Mạc Tiêu Tiêu không có cố chấp hỏi tới, Liễu Khinh Huyền tức khắc thở phào nhẹ nhõm, cấm lệnh bịt miệng càng chắc chắn phải hạ xuống nhanh nhanh. Tuyệt đối không thể để cho Mạc Tiêu Tiêu biết chân tướng này, nếu không hình tượng của nàng...sợ rằng sẽ sụp đổ trong tích tắc.

Mượn danh nghĩa Liên hoan đón chào tân sinh, lâm thời chỉnh sửa kịch bản, chiếm tiên nghi tân sinh học muội...

Hành vi này quả thực...biến thái!

Bất quá vì Mạc Tiêu Tiêu cô ấy, biến thái thì kệ biến thái đi.

Bên này, Mạc Tiêu Tiêu điều chỉnh gọn gàng tâm trạng của mình đang đọc nội dung, cô vốn tưởng kịch bản này cũng là cùng một loại với tiết mục diễn hồi kiếp trước, nhưng mà càng đọc về sau càng cảm thấy có cái gì đó rất là sai sai...

Thoại kịch này...xác định có thể diễn trong đêm liên hoan chào đón tân sinh sao? Xác định trường sẽ duyệt cho qua sao?

Tình huống tiết tấu không khỏi quá phá cách đi à. Cái gì mà tỏ tình, ôm hôn vân vân và mây mây, có thể diễn?

Chờ xíu

Lấy địa vị từ Hội sinh viên thì các loại kịch bản biểu diễn này trường cũng sẽ không nhúng tay vào, coi như trăm phần trăm được thông qua đi. Như vậy, ở buổi biểu diễn trong tiệc tối đó cô và Liễu Khinh Huyền sẽ hôn nhau sao?

Kích thích chưa? Thấy ghê chưa? Đột nhiên có chút hưng phấn nha

Lúc bắt đầu vào kịch đã kích tình như vậy, vậy còn lúc tập dợt thì sao? Chẳng phải còn có thể đẩy giới hạn nhích ra xa thêm một chút xíu chút xiu nữa?

Mạc Tiêu Tiêu càng nghĩ thì mấy hình ảnh hiện ra trong đầu càng đậm tính chất cấm kỵ, thậm chí còn nhá lên vài thứ không thể nói thành lời.

"Tiêu Tiêu? Tiêu Tiêu?" lúc này Liễu Khinh Huyền đã hoàn thiện phương án hoạt động, chuẩn bị cùng với Mạc Tiêu Tiêu thảo luận về nội dung thoại kịch, không nghĩ tới Mạc Tiêu Tiêu giống như thả hồn vào cõi thần tiên, còn làm cái gì mà mặt mày đỏ ửng. Không chừng...là tại vì mấy phân đoạn được thiết kế đặc biệt đó mà thẹn thùng đi?

Bị Liễu Khinh Huyền triệu hồi thần thức, Mạc Tiêu Tiêu cảm thấy cả người đều không ổn, cư nhiên...cư nhiên cô ở ngay trước mặt Liễu Khinh Huyền mà tự sướng tâm lý  với nàng luôn!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.