Đêm Trước Ly Hôn

Chương 64: Gây họa



Editor: Hạ Y Lan

Việc đã đến nước này, Cổ Khánh Nhất đành thay em mình thu dọn đồ đạc để em gái về nhà ở, nhìn Cổ Khánh Song hoảng hốt như vậy nếu còn để một mình Khánh Song ở lại đây, không chừng lại xảy ra chuyện.

Một nhà bốn người lên xe, mẹ Cổ còn đang lải nhải mắng Mạnh Kỳ, mắng Kiều Vi Nhã.

Cổ Khánh Song nghe cũng thấy phiền lòng liền quát mẹ Cổ: "Mẹ, mẹ có yên được hay không, nếu không phải tại mẹ, sao Mạnh Kỳ lại ly hôn với con, đều tại mẹ!"

"Con nhỏ chết tiệt, sao lại chỉ trích mẹ mày, mày ly hôn sao lại oán trách mẹ, đó là do Mạnh Kỳ không ra gì, mẹ thấy nhất định là do con tiện nhân Kiều Vi Nhã xúi giục, nhất định là vậy!" Bà ta liên tưởng đến chuyện của Mã Vân, dùng sức gật đầu, không sai, nhất định là như vậy.

Trong lòng Cổ Khánh Song phát rét, đúng vậy, nhất định có liên quan đến Mã Vân, Mã Vân và Kiều Vi Nhã có quan hệ rất tốt, chắc chắn bọn họ đã sớm có mưu đồ.

Một suy nghĩ xẹt qua đầu, Cổ Khánh Song ngưng khóc thút thít, một đường trầm mặc về nhà.

Cổ Khánh Song về nhà liền nằm xuống, cả nhà cũng không dám phiền cô ta, chỉ cầu cô ta không khóc nữa.

Đến giờ cơm tối, không ai có tâm tình ăn cơm, hiện giờ chân mẹ Cổ đang bị thương nên vẫn luôn do Cổ Khánh Nhất nấu cơm, vốn muốn Cổ Khánh Song về đây sẽ có người thay thế, vậy mà Cổ Khánh Song vào phòng rồi chưa từng đi ra.

Cổ Khánh Nhất làm cơm xong, gõ gõ cửa, Cổ Khánh Song không trả lời.

Cổ Khánh Nhất đẩy cửa đi vào: "Khánh Song, ăn cơm."

Cổ Khánh Song nằm lỳ trên giường, âm thanh hỗn loạn không rõ, Cổ Khánh Nhất đi đến vén chăn lên, Cổ Khánh Song mờ mịt nhìn Cổ Khánh Nhất: "Anh cả, chúng ta cùng ly hôn….nhưng anh đã có thể lập tức kết hôn, còn có con trai, em chỉ có hai bàn tay trắng, có phải không công bằng không? Tại sao anh lừa gạt Kiều Vi Nhã vẫn có thể tìm được một người có tiền chứ?"

Mặt Cổ Khánh Nhất lạnh lẽo, trách mắng: "Đừng nói nhảm, anh làm cơm xong rồi, đi ăn đi, ba cũng đã hút hết một hộp thuốc, khắp nhà toàn là mùi thuốc lá."

Đột nhiên Cổ Khánh Song ngồi dậy, thái độ rất kỳ lạ: "Anh cả, anh ly hôn với Kiều Vi Nhã, anh không hối hận sao? Em dám nói, trên thế giới này không có người phụ nữ nào đối xử tốt với anh như Kiều Vi Nhã. Anh ở bên Tiêu San, cả đời sẽ bị cô ta giẫm dưới lòng bàn chân."

Cổ Khánh Nhất nhìn em gái, con bé nói đúng, nhưng lời này lại từ trong miệng nó nói ra thấy thật kỳ lạ, nó và Kiều Vi Nhã vẫn luôn đối lập, mỗi lần nhìn thấy Kiều Vi Nhã, nó đều hận không thể nói những câu chứa gai, từng chữ đều là kim châm.

"Được rồi, chuyện của anh, em không cần lo lắng, đi ăn cơm đi."

Cổ Khánh Song mang dép, Cổ Khánh Nhất cúi đầu liếc mắt nhìn, dù em gái hắn ở nhà hay ở bên ngoài chỉ luôn ăn mặc theo một kiểu, nó là dạng phụ nữ có thể mặc váy ngủ mà xem như váy ra đường.

Kiều Vi Nhã không như vậy, lúc cô ở nhà hay ra cửa, tuyệt đối sẽ không thấy cô mặc quần áo giống nhau, càng không giống như những người phụ nữ khác, mặc đồ bộ ra ngoài.

Dù cả người Tiêu San đều là hàng hiệu cũng chỉ là vỏ bọc xa hoa ở bên ngoài, trên người cô ta sẽ không bao giờ có được khí chất cao quý thanh nhã như Kiều Vi Nhã. ( Hạ Y Lan)

Người một nhà ăn cơm xong, cũng không ai có ý định nói chuyện phiếm, Cổ Khánh Nhất vào phòng mở máy tính, mấy dây điện này đều do Mạnh Kỳ mang về, tiền là Kiều Vi Nhã ra, phí điện thoại, phí internet, tiền điện nước đều do Kiều Vi Nhã trả, mỗi tháng, mẹ hắn còn muốn một nghìn tệ tiền sinh hoạt, thật ra thì, căn bản bọn họ không thiếu tiền.

Kiều Vi Nhã chưa từng oán giận với hắn, cho đến...... Đột nhiên hắn nhớ đến hồi tháng bảy, Kiều Vi Nhã nói với hắn sẽ không trả tiền nữa, một phân tiền cũng không cho.

Có phải ngay khi đó, cô đang lập ra kế hoạch ly hôn.

Cổ Khánh Nhất mặc cho máy tính kêu liên hồi, trong đầu như đang nhớ chuyện xưa, nghĩ lại nhất cử nhất động của Kiều Vi Nhã trong thời gian đó sắp xếp lần nữa.

Không sai, từ tháng bảy, Kiều Vi Nhã đã bắt đầu có mưu tính ly hôn với hắn, hình như Kiều Vi Nhã đã biết mọi việc hắn làm, mỗi một bước đều đi trước hắn.

Nói ví dụ như những bức tranh chữ kia, về mặt thời gian mà nói, Mạnh Kỳ không biết chuyện này, lúc hắn xuống tay cũng chỉ chậm hơn Kiều Vi Nhã một hai ngày.

Bí mật của hắn và Tiêu San có người thứ  ba biết sao? Rốt cuộc là ai đang âm thầm trợ giúp Kiều Vi Nhã? Bây giờ nghĩ lại, cô giống như biết tất cả, thật quỷ dị.

Nghe được tiếng động ở cửa, Cổ Khánh Nhất đứng lên, mẹ Cổ gọi hắn đi xem một chút, đi tới cửa lại không có ai.

Cửa mở một nửa lại không có ai đến, vậy là có người đi ra ngoài.

Cổ Khánh Nhất đến phòng Cổ Khánh Song gọi một tiếng, không ai trả lời, Cổ Khánh Nhất đi vào nhìn, trên giường rất lộn xộn, mười mấy bộ quần áo đều bày trên đó, trên đất thì giày để ngổn ngang.

Không cần phải nói, nhất định là Cổ Khánh Song đi ra ngoài.

Cổ Khánh Nhất lắc đầu, đến phòng khách nói với ba mẹ đang xem tivi là Cổ Khánh Song ra ngoài.

Mẹ Cổ nóng nảy: "Khánh Nhất, con nhanh ra ngoài tìm đi, với tính khí em con nhất định không cam lòng bị Mạnh Kỳ vứt bỏ, nó không thể gặp chuyện không may được......"

Cổ Khánh Nhất cầm chìa khóa ra ngoài tìm em gái.

Gọi điện thoại thì không có ai nghe, liền lái xe tìm kiếm trên đường.

Suy nghĩ lại thì từ lúc kết hôn em gái cũng không đi làm, xung quanh cũng không có bạn bè nào, có thể đi đâu chứ?

Thành phố B có tổng cộng ba quán bar, Quảng trường Hải Âu ở trung tâm thành phố là một, phố Ngân Vịnh là hai, còn một nơi chính là phố Vân Lâm gần nhà bọn họ. (ddleqd Hạ Y Lan)

Chẳng lẽ? Nó đi quán bar phố Vân Lâm? Hình như Khánh Song không có thói quen uống rượu? Toàn bộ tâm tư của nó đều đặt trên người Mạnh Kỳ, trong lòng nó, Mạnh Kỳ đứng thứ nhất, con trai thứ hai, sau đó mới đến người nhà.

Chỉ tiếc, nó dùng sai cách, cho nên mới mất Mạnh Kỳ.(on Hạ Y Lan)

Quán ba phố Vân Lâm có ba mươi mấy tụ điểm đều tập trung cùng nhau, muốn tìm ra cũng không tốn sức, chỉ sợ nó không có ở đó, hoặc là nó ra bờ biển?......

Không đúng, theo tính tình của Khánh Song sẽ không tự sát, nó tuyệt đối không đi con đường kia.

Cổ Khánh Nhất dừng xe lại, gọi từng chỗ trong bar tìm Cổ Khánh Song.

Tìm mấy nơi cũng không có kết quả, hắn thở phào nhẹ nhõm, lúc này, điện thoại vang lên, hắn vẫn nhớ số này…. Là điện thoại của Mã Vân.

Tối khuya như vậy sao Mã Vân tìm hắn? Chẳng lẽ Cổ Khánh Song đến nhà Mã Vân?

Nhận điện thoại, quả thật như hắn đang nghĩ, Cổ Khánh Song đi tìm Mã Vân, nhà của Mã Vân bị cô ta đập, Mã Vân đã báo cảnh sát, nhưng không khống chế Cổ Khánh Song được, cho nên, Mã Vân chỉ có thể tìm hắn.

Cổ Khánh Nhất vội vàng lái xe đến nhà Mã Vân.

Lúc đến cửa nhà, trong lòng Cổ Khánh Nhất lộp bộp, lần này em gái hắn đã gây ra họa lớn, chẳng những đập cửa kính còn đốt luôn cả nhà người ta, xe cứu hỏa chính là minh chứng tốt nhất.

Người vây xem rất nhiều, Cổ Khánh Nhất không tìm được Mã Vân nên gọi lại lần nữa, mới biết bọn họ đã đến đồn cảnh sát.

Cổ Khánh Nhất chuẩn bị đi thì chợt thấy bóng dáng quen thuộc trong đoàn người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.