Và hiện tại mới bước ra khỏi nhà. Cô cảm giác được rằng là bầu trời hôm nay rất là âm u
Cô thật sự là rất muốn xin phép bệnh nghỉ ở nhà vì cứ nghĩ đến phải đối mặt với *1 đám nhóc mặt lạnh* là cô lại cảm thấy việc cô *tranh cãi* với bọn họ là 1 việc...
Cực kì tốn chất xám, tổn thương không biết bao nhiêu tế bào não và làm chết đi hàng ngàn nơron của cô a
Dù nghĩ như vậy nhưng cô vẫn đi học. Vì cô biết...
Mọi chuyện cần phải được kết thúc sớm chứ dây dưa mãi thì mệt lắm
Chiếc siêu xe Maybach Exelero vừa đặt mình vào trong bãi giữ xe bước xuống sân trường thì bọn học sinh đang bàn tán sôi nổi chuyện gì đó
“ Các ngươi biết không? Tú Linh, Phương Diệp, Lạc Lạc các chị đại học năm 2 và năm 3 đấy. Không biết mấy chị đó và đàn em bị cô nào trong trường chúng ta đánh nằm bệnh viện rồi kìa”_ học sinh nam 1 nói
“ Uy nói thật không đấy? “_ học sinh nữ 1 hỏi
“Tin đúng 100% luôn đấy “_ học sinh nam 1 nói
“Mình cũng có nghe mấy khối trên đồn như vậy “_ học sinh nam 2 nói
“Hừ. Tin mình có được là từ bên hội học sinh a. Chắc chắn đúng rồi “_ học sinh nam 1 tự hào khoe
“Cũng đáng đời cho bọn nó, lúc nào cũng chỉ biết ỷ thế hiếp đáp bắt nạt học sinh. Rốt cuộc rồi cũng bị trừng trị”_ học sinh nữ 2 khinh thường lên tiếng
“ Đúng vậy a. Ông trời đúng là có mắt a “_ học sinh nữ 3 liền cảm thán
“Uy mà các người có biết là ai đánh bọn họ không vậy? “_ học sinh nữ 4 tò mò hỏi
“Nếu mà biết được thì chuyện này đã không gây xôn xao đến tận bây giờ rồi a”_ học sinh nam 3 nói
“Nghe nói là người của BKL và những người đứng đầu trong HHS đã cố tình che giấu tên của cô gái đứng sau chuyện này a”_ học sinh nam 1 liền ra vẻ thần bí nói tiếp
“Thật sự không thể tin nổi a “_ học sinh nữ 4 cảm thán nói
“Nghe nói Tú Linh là bạn gái của anh Dĩ Tuyên. Còn Lạc Lạc không phải là người đã theo đuổi Đàm Ngôn từ nhỏ tới giờ sao? “_ học sinh nữ 1 nói
“Thật tò mò không biết cô gái đó như thế nào mà khiến cho bọn họ che giấu giúp vậy a”_ học sinh nữ 2 nói
“Uy coi kìa đại mỹ nhân tới rồi kìa “_ học sinh nam 2 nói
“Hzzz. Không phải là đại mĩ nhân cô ấy có tên đàng hoàng nhé. Âu Dương Dạ Nguyệt học lớp 12A. Em gái của Âu Dương Phong đấy “_ học sinh nam 1 nói
“Woa~ Là em gái của Phong ca biểu sao không đẹp vậy “_ học sinh nữ 3 nói
“Nói chung là cô ấy được hơn cái con Âu Dương Cẩm kia. Nên tạm chấp nhận cho cô ấy làm em gái Phong ca a”_ học sinh nữ 2 nói
“Ngươi nghĩ sao vậy người ta là đại mỹ nhân a. Ai như cô Phong ca này, Phong ca nọ. Còn có cái gì mà tạm chấp nhận được chứ “_ học sinh nam 4 nóiBla... bla... bla
Thú vị! Thú vị a!
Không ngờ vừa mới lên trường đã nghe được vài chuyện vui a
Người theo đuổi từ nhỏ tới giờ
Còn có người là bạn gái hiện giờ nữa chứ
Hay rất là hay a
Vừa đi đến lớp trên môi cô vừa câu lên 1 nụ cười đầy chói chang....
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lớp 12A
Vừa ngồi vào chỗ mình
Cô liền quay qua bên bàn Thế Tuấn_ lớp trưởng, nói:
“Thế Tuấn, cậu có thể giúp mình xin nghỉ tiết đầu được chứ?”
Thế Tuấn thấy vậy liền quay qua lo lắng hỏi:
“Có chuyện gì rồi à! Mới sáng mình nghe nói...”
Thế Tuấn chưa nói xong thì cô đã chen ngang:
“Cậu nghĩ mình làm à?”
Thế Tuấn thấy vậy liền lo lắng bối rối giải thích để cô không hiểu lầm hắn:
“Không có a... Không có a... Cậu làm sao mà có thể chứ....”
Hắn nói xong liền đưa mắt về phía cô thấy được vẻ mặt bình tĩnh và sự thản nhiên. Hắn liền thở phào trong lòng, nghĩ:
*Hắn làm sao có thể nghi ngờ cô được chứ. Nhìn cô ốm yếu trói gà không chặt( t/g: ừ *liếc mắt qua Nguyệt nhi* đúng là ốm yếu trói gà không chặt thật* cười nhếch môi*) như thế này thì làm sao có thể.... Thật may là cô không hiểu lầm hắn a*
Cô nghe thấy được giọng hắn có phần lo lắng và cái *liếc mắt* đầy ẩn ý đó, nên cô liền lên tiếng nhưng lại không có ý định giải thích chuyện vừa rồi:
“Ừ.... Vậy cậu xin phép giúp mình nhé”
“Được thôi. Mà cậu đi đâu vậy?”
“À....”
Cô chỉ à 1 tiếng không trả lời rồi bỏ đi
Vẻ mặt của Thế Tuấn có vẻ buồn khi cô không trả lời, hắn nghĩ:
*Hình như cô vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng hắn thì phải. Hắn nhất định sẽ khiến cô tin tưởng và..... *
Nghĩ xong đôi mắt của hắn liền lóe lên sự quyết tâm
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Phòng BKL
Trong phòng có 1 cô gái đang thản nhiên ngồi trên ghế sofa bấm điện thoại chơi game như chẳng có việc gì
Có lẽ hiện tại bên ngoài trời có sập hay tận thế đi nữa thì cô vẫn có thể ngồi đây chơi game được a
Vừa mở cửa bước vào
Đập vào mắt bọn họ chính là dàn cảnh tưởng như vậy đây
Nếu là nữ nhân khác khi nhìn thấy bọn họ ngoài cửa có lẽ sẽ nhìn họ bằng ánh mắt si mê, hoặc là đến chào hỏi rồi a
Còn cô khỏi phải nói a
1 dạng sinh vật lạ
1 ngoại lệ đặc biệt
1 người ngoài hành tinh
Nhìn thấy hành động coi bọn họ như là không khí. Thì chỉ 1 vài người là nhíu mày còn lại thì quá rõ tính cô rồi
Dù cô không ngẩn mặt hay đối diện chào bọn họ nhưng cô vẫn có thể đếm được hiện tại ở đây có bao nhiêu người a
9 người tính cả cô luôn là 10 người tất cả
Căn phòng rất rộng a. Bàn ghế tài liệu được sắp xếp gọn gàng đầy đủ nhưng vẫn không chiếm diện tích
Thấy bọn họ đã yên vị hết cô mới lặng lẽ từ từ bỏ điện thoại xuống, quan sát bọn họ
Hàn Kính lấy 1 ly sữa để lên bàn cô rồi bĩnh tĩnh nhìn cô. Anh ngồi xuống phần ghế sofa bên trái
Đằng Nguyên, Thẩm Quân, Lôi Vũ như không có chuyện gì và mình chỉ tới đây để chơi. Người thì đi vòng khắp phòng ngắm đồ vật cổ, người thì ngồi trên ghế giành cho bộ trưởng cầm tập tài liệu gì đó lên xem. Người thì đi rót nước ra ghế sofa ngồi
Đàm Ngôn, Diệp Dĩ Tuyên, Diệp Phàm, Giang Ly kẻ thì cười, người thì nhìn cô lắc đầu. Nhìn 4 kẻ đó cô cũng chỉ có thể nở 1 nụ cười bất đắc dĩ a
Diệp Dĩ Tuyên luôn vậy vẫn luôn nhìn cô bằng ánh mắt hứng thú đó như là.... *dã thú* thấy được *con mồi* vậy đó. Thật sự là khiến cô sởn hết cả da gà
Duy nhất chỉ có tên này từ khi vào đến giờ luôn bắn ánh mắt sát khí, căm phận và phận nộ về phía cô_ Hàn Triệt
Không hiểu tại sao a từ trước giờ cô đâu có....
P/s: tại sao anh Triệt lại nhìn chị Nguyệt bằng ánh mắt đó a???