"Bạch huynh cùng Ngải Hổ vào nhà lao là để đánh lừa cha con họ Mạnh, nếu có biến thì vẫn còn đạn tín hiệu của Kim giáo úy đưa cho để báo tin, hơn nữa lấy võ công của Bạch huynh và Ngải Hổ mà nói thì vượt ngục trốn ra cũng không phải việc gì khó--- nhưng chỉ sợ... Ai, chỉ mong là Nhan mỗ nghĩ nhiều."
Dừng bước chân, Nhan Tra Tán hít vào một hơi, thì thào trong miệng giống như đang hỏi, lại giống như đang tự nói:
"Lần này Kim giáo úy đã có Triển hộ vệ đi theo bảo vệ, xét theo võ công của cha con họ Mạnh kia thì chắc sẽ an toàn. Chỉ là..." Dừng một chút: "Thân phận của Kim giáo úy đặc biệt như vậy, lỡ như vô ý lộ ra ngoài, bên trong hang cọp vẫn sẽ được Triển hộ vệ bảo hộ cho, nhưng ngộ nhỡ lại..."
Nhan Tra Tán lại bắt đầu đi vòng tròn quanh phòng: "Nhưng án này rất quan trọng, không tra không được. Thực ra Nhan mỗ đã tính toán rằng Kim giáo úy nghĩ ra cái mánh lới lừa đảo đó, sau đó đợi Nhan mỗ hiểu được cốt lõi vấn đề sẽ tự mình đi Mạnh phủ... Chẳng qua..."
Nói đến đây lại thở dài một tiếng, hồi tưởng lại lúc bản thân vừa cho hai người kia biết kế mình vừa nghĩ ra, biểu hiện của họ...
"Trời cao ơi!" Thiếu niên mắt nhỏ quỳ bịch xuống đất, cái đầu đầy mồ hôi lạnh: "Nhan đại nhân, ngài đừng nói giỡn, ngài đường đường là khâm sai đại nhân thay trời đi hành đạo, đã xuất môn chính là đại diện cho đương kim Hoàng Thượng! Cho dù chỉ rơi một sợi tóc, xước một mảnh da hay đứt một sợi lông tơ đều là chuyện tày trời! Cái gì mà quan lớn phải hi sinh thân mình để làm gương cho dân chúng, chuyện này thật là nhảm nhí, không đáng tin nên đại nhân đừng nghĩ làm gì, lỡ như ngài xảy ra chuyện gì thì trước khi đối đầu với đao của Tương Dương vương, bọn thuộc hạ sẽ phải đối đầu với đao của Thánh Thượng trước đóooo!"
Không cho Nhan Tra Tán kịp phản bác, Kim Kiền lại làm một chuỗi lí do thoái thác: "Huống chi kế "Tiên nhân hội" này, không phải thuộc hạ khoe khoang nhưng trên đời này e rằng ngoại trừ thuộc hạ ra thì không một ai có thể giải thích rõ ràng hơn được. Nếu Nhan đại nhân không tin thì chi bằng cùng thuộc hạ kể lại một chút!"
You'll also like
(Fanfic) Kim Kiền ghen by Yuntanie
(Fanfic) Kim Kiền ghen
By Yuntanie
6.7K 108
Đến phủ khai phong làm nhân viên công vụ (phiên ngoại tập 2) by SelleryMiu
Đến phủ khai phong làm nhân viên công vụ (ph...
By SelleryMiu
6.1K 67
(Fanfic) Kim Kiền tổng kết tiền mừng đêm động phòng by Yuntanie
(Fanfic) Kim Kiền tổng kết tiền mừng đêm độn...
By Yuntanie
5.2K 95
Nhớ lại lúc ấy bản thân cứng họng, không thể nói gì để chống đỡ, Nhan Tra Tán không khỏi bưng trán cảm khái: "Kế "Tiên nhân hội" kia, Nhan mỗ tuy rằng hiểu được nhưng nếu muốn so với Kim giáo úy nói có trật tự rõ ràng, vô cùng cám dỗ thì đúng là hữu tâm vô lực..."
Đột nhiên, từ cửa truyền đến tiếng cười khẽ: "Có đệ nhất cao thủ dưới trướng Bao đại nhân - Triển Chiêu ôn hòa, lại Kim giáo úy danh tiếng lan xa, thậm chí ngay cả Cẩm mao thử Bạch Ngọc Đường đến ở nhờ Khai Phong phủ cũng đi theo Nhan đại nhân xuất hành, cho dù Bao đại nhân có thêm vài cao thủ nữa thì e là cũng không thể cho ngài mượn được!"
"Kẻ nào?!!" Nhan Tra Tán biến sắc.
Trong nháy mắt, Vũ Mặc lắc người tiến lên, hai tay run lên, dây diệt nguyệt căng ra, từng đợt, từng đợt dây thép lưu quang chói mắt, cực kì linh hoạt hoàn toàn bao lấy hai người bên trong.
"Vị tiểu huynh đệ này có loại vũ khí thật thú vị." Một người mang theo ý cười đẩy của bước vào, hướng Nhan Tra Tán ôm quyền: "Nhan đại nhân không cần căng thẳng như vậy, tại hạ là người đặc biệt đến đây trợ giúp Nhan đại nhân một tay!"
Trong lúc nói chuyện, thiếu niên mắt nhỏ đã bay vào bên trong đình nghỉ chân, vén trường bào lên đặt mông ngồi xuống ghế đá, đầu ngón tay cầm một miếng bánh ngọt ném vào miệng, mùi thức ăn thơm lừng dâng lên.
"Người đâu, mau đem tên này ném ra ngoài!" Mạnh Hoa Thư hét lớn.
Lời còn chưa dứt đã thấy hơn mười tên gia đinh tráng kiện, ăn mặc như hộ vệ lao ra từ bốn góc hoa viên, bao vây lấy thiếu niên gầy gò.
Nhưng mặt thiếu niên kia còn không đổi sắc, vô cùng trấn định, một tay vẫn tiếp tục cầm bánh ăn, tay kia búng một cái vang dội.
"Tách!"
Theo tiếng búng vang lên, quanh người thiếu niên gầy gò đột nhiên nổi lên một trận gió lớn, mọi người còn đang cảm thấy hoa mắt thì bên cạnh thiếu niên kia đã xuất hiện một gã hắc y nhân.
Người này từ trên xuống dưới thuần màu đen, thân hình thẳng như tùng, đầu đội cái nón đen, phủ một lớp lụa đen mỏng, trường kiếm cầm trong tay. Chỉ cần đứng tại nơi đó thôi đã có một loại sát khí ngưng trọng âm ỉ lan khắp không gian, khiến cho gia đinh xung quanh cứng đờ không thể đến gần người nửa bước.
"Tất cả các ngươi thất thần cái gì, lên hết cho ta!" Mạnh Hoa Thư cả giận nói.
Lúc này đám gia đinh dường như mới tỉnh lại, vơ lấy con dao thép, cầm trong tay hướng hắc y nhân kia đánh tới.
Hắc y nhân vững vàng canh giữ trước người thiếu niên gầy gò kia, bảo kiếm trong tay thậm chí còn không tuốt khỏi vỏ, lúc các gia đinh tấn công cũng chỉ từ từ lấy vỏ kiếm tùy ý vung ra, nhưng lại không lệch chút nào, nhiều lần đánh trúng xương mũi của gia đinh.
Sắc mặt cha con họ Mạnh đã dần chuyển sang xanh xám.
"Ai, nhị vị đừng trách ta không nói trước!" Kim Kiền thở dài.
"Xú tiểu tử, ngươi có rắm mau phóng!" Tính nhẫn nại của Mạnh Hoa Thư hiển nhiên đã về không.
"Được!" Sắc mặt Kim Kiền trở nên nghiêm túc, bắt đầu từ từ nói: "Đầu tiên, ta sẽ nói về "Tiên nhân hội" trước vậy. Thủ lĩnh của tiên nhân hội sẽ gọi là tiên chủ, tiên chủ lại có thủ hạ là tiên ông, tiên ông lại chia làm nhất đẳng tiên ông, nhị đẳng tiên ông, tam đẳng tiên ông và còn nhiều đẳng nữa, sau đó dưới tiên ông sẽ có tiên đồng hầu hạ..."
"Cái gì mà cứ tiên ông với tiên đồng cứ loạn hết lên vậy?!" Mạnh Hoa Thư tức giận quát.
"Đừng nóng vội, đừng nóng vội." Kim Kiền lắc lắc ngón tay, tiếp tục nói: "Chuyện đó ta sẽ giải thích sau, bây giờ là chuyện tiên đan. Tiên đan này, bán mười lượng bạc, người bỏ ra một trăm lượng sẽ mua được mười viên, liền gia nhập "Tiên nhân hội" và trở thành tiên đồng cấp một."
"Kẻ nào thừa tiền đến nỗi bỏ ra một trăm lượng mua mấy viên thuốc dỏm thì hắn hẳn là điên rồi?!" Mạnh Thu Lan cười nhạo nói.