Đến Tối Đại Lão Lãnh Khốc Bệnh Kiều Là Tiểu Nhãi Con Dính Người

Chương 17: 17: Đến Tư Cách Xách Giày Cho Tôi Anh Cũng Không Có




Khương Dư cư nhiên dám trào phúng hắn ta trước mặt mặt nhiều người như vậy là một con chó?
Mặc Tử Luật lớn lên trong hào môn, vẫn luôn duy trì giáo dưỡng tốt đẹp thuộc về hào môn, như công tử nhẹ nhàng.

Nhưng giờ đây, lần đầu tiên bị chọc giận đến mặt như muốn nứt ra.

"Khương Dư, cô có ý gì?"
Mặc Tử Luật tức đến khó thở, lần đầu tiên nghiêm túc đánh giá cô gái mình khinh thường từ tận đáy lòng này.

Một gương mặt khiến người ta chỉ nhìn một lần đã khó có thể quên.

Khóe miệng cô ngậm ý cười kiêu ngạo, ánh mắt lạnh băng khinh thường, như nữ vương duy ngã độc tôn, quang mang vạn trượng.

Khương Dư lạnh lùng nói, "Anh bị ngu à? Tôi đã trắng trợn táo bạo mắng anh là một con chó như vậy, chẳng lẽ anh còn nghe không hiểu ư?"
Lời này cực kỳ kiêu ngạo!

"Khương Dư, cô đừng quá đáng, cũng đừng nghĩ dùng cách này hấp dẫn sự hứng thú của tôi.

"
Theo Mặc Tử Luật, Khương Dư chẳng qua là muốn diễn tiết mục cực đoan, lấy nó tới hấp dẫn lực chú ý của hắn ta.

Thấy tên trai này vẫn tự luyến như thế, Khương Dư không khỏi cười lạnh, "Anh sẽ không thật sự cảm thấy tôi thích anh đấy chứ? Người trẻ tuổi à, tự luyến là bệnh, anh nhìn mình trong gương đi, có chỗ nào xứng với tôi chứ? Đến tư cách xách giày cho tôi cũng không có!"
Khi còn là sát thủ Diêm La, có vô số đàn ông ưu tú theo đuổi cô, cho dù là quý tộc vương thất, hay đại lão thương nghiệp, cô đều coi thường.

Cô là Diêm La, những tên đàn ông kia xách giày cho cô cũng không xứng!
Mặc Tử Luật so với những người đàn ông theo đuổi cô kiếp trước, căn bản là một tên cặn bã.

Mặc Tử Luật bị Khương Dư kiêu ngạo cuồng vọng chọc giận đến đau não, ánh mắt hắn ta âm u dừng trên gương mặt tuyệt mỹ tự tin kia của Khương Dư, nói, "Vậy những lá thư tình lúc trước cô viết cho tôi là cái gì? Chuyện này, ai ở kinh đô mà không biết?"
Lúc trước Khương Dư đưa thư tình cho hắn ta, nội dung thư ấu trĩ bất kham, cũng bởi chuyện này nên hắn ta bị bạn thân cười đến không dám ngẩng đầu.

Nghe Mặc Tử Luật nhắc tới thư tình, khoé miệng Khương Dư vẽ lên độ cung thành nụ cười trào phúng, "Không thể nào, không thể nào, anh sẽ không thật sự cho rằng những bức thư tình não tàn đó là do tôi viết chứ?"
Ánh mắt cô nhìn hắn ta như là đang nhìn một tên đần độn không có đầu óc.

Mặc Tử Luật tức đen cả mặt, như đáy nồi bị cháy đen vạn năm, hắn ta tự tin hỏi lại, "Chẳng lẽ không phải cô sao? Trừ bỏ kẻ ngốc cô, còn ai có thể viết ra cái loại thư tình não tàn như vậy?"
Khương Nhu ở bên không nói lời nào nghe hai người nói chuyện, gương mặt vốn đang dịu dàng có khí chất kia, giờ phút này cứng đờ tựa thạch hóa.

Trên mặt nóng rát, như bị người ta hung hăng tát một cái rồi một cái.

Lúc này Khương Dư nhìn thoáng qua cô ta, ánh mắt khinh thường kia khiến lòng cô ta hốt hoảng!
"Anh Tử Luật, chúng ta đừng náo loạn nữa được không, mọi người còn đang nhìn đấy, có lẽ chị em đã chịu kích thích, cảm xúc hiện tại không tốt lắm, trước hết chúng ta cử hành nghi thức đã nhé.


"
Lời này của Khương Nhu nghe như nói chuyện vì Khương Dư, nhưng lại đang ngầm nhắc nhở mọi người.

Khương Dư bỏ nhà theo trai, hơn nữa có khả năng bị dã nam nhân đùa bỡn, rồi vứt bỏ.

Thấy Mặc Tử Luật truy hỏi, Khương Nhu hoảng loạn cực kỳ, giờ đây cô ta vô cùng sợ Khương Dư nói những bức thư tình đó là mình viết.

Được Khương Nhu nhắc nhở, Mặc Tử Luật cũng mới phản ứng lại, hắn ta tức giận với một đứa ngốc như vậy, quả thật không phù hợp với thân phận của mình.

"Tiểu Nhu, em quá lương thiện, kẻ điên này tát em mà em còn nói chuyện thay cô ta.

"
Mặc Tử Luật nhìn vết đỏ trên mặt Khương Nhu, có chút không đành lòng.

"Anh Tử Luật, em không sao, chị ấy là chị gái em! "
Khương Nhu lộ ra vẻ mặt muốn khóc mà không dám.

Như vậy đối lập với vẻ mặt kiêu ngạo cuồng vọng Khương Dư, lập tức có vẻ càng giống kẻ ác.


"Anh Tử Luật, trước tiên chúng ta hoàn thành nghi thức đã, được không?"
Hiện tại Khương Nhu chỉ muốn hoàn thành nghi thức, trở thành vị hôn thê của Mặc Tử Luật, Khương Dư lại lần nữa xuất hiện, làm lòng cô ta hoảng loạn không nói nên lời.

Đầu tiên Mặc Tử Luật không đáp lời, chỉ là ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm Khương Dư xem, cũng không biết nghĩ cái gì.

Thấy Mặc Tử Luật như vậy, tia hoảng loạn dưới đáy lòng Khương Nhu càng mãnh liệt.

Cô ta đã sớm biết gương mặt của Khương Dư rất đẹp, giống như hồ ly tinh câu dẫn đàn ông.

Cho nên sau khi Khương Dư về Khương gia, cô ta mới có thể lừa gạt cô ấy các loại, khiến cô ấy xấu xí.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.