Dessaro Nhân Ngư

Chương 74: Chương 74




“Đừng đi, Dessaro.”
Dường như là sợ tôi ngay sau đó sẽ nhảy ra ngoài cửa sổ chạy trốn, Agaras gắt gao siết chặt lấy eo tôi, kéo tôi vào lồng ngực của hắn, gió biển lạnh buốt thấu xương ngoài cửa sổ phất qua thân thể tôi, khiến tôi không nhịn được run rẩy, bị hắn nhân cơ hội kéo trở về mấy tấc, áp ở góc tường.

Lưng của tôi bị lồng ngực hắn ép tới không còn một khe hở, hai tay cũng bị sức mạnh ấn chặt lên tường, dùng sự cường thế vốn có của hắn đè nén tất cả phản kháng của tôi, giống như hoàn toàn không thèm để ý, hoặc cũng có thể là không hiểu được cảm xúc và suy nghĩ của tôi.
Tôi bắt đầu nổi giận thật sự, theo bản năng giãy giụa, dùng lưng đập mạnh vào thân thể hắn, đạp lên vây đuôi đã biến thành hai chân con người của hắn, muốn ép hắn buông tôi ra, thế nhưng sức lực của tôi hoàn toàn là châu chấu đá xe khi so với quái lực to lớn khiến người ta sợ hãi kia của hắn, tôi càng ra sức thì hắn càng dùng lực áp chế hơn, quả thực giống như một ngọn núi lửa ẩn chứa đầy nội tiết tố giống đực [mặc dù nhiệt độ cơ thể của hắn thấp đến mức được gọi là núi băng thì thích hợp hơn] nhốt chặt tôi vào góc tường.

Đồng thời tay hắn lập tức dò xét tiến vào khe áo của tôi, vạt áo bị kéo đến xộc xệch, bàn tay hắn tùy ý sờ soạng trên lồng ngực tôi, lướt qua hai điểm mẫn cảm.

một đường sờ thẳng xuống bên dưới, kích thích khiến tôi mềm nhũn cả người, trong cổ họng không kìm chế được tràn ra một tiếng rên rỉ.
Hắn muốn dùng việc khống chế cơ thể tôi để giữ tôi lại, nhưng tôi thề hành động lúc này của Agaras không hề khiến tôi có nửa phần hưng trí, ngược lại càng làm tôi cảm thấy phẫn nộ hơn.


Vào lúc hắn đang dùng mọi cách lấy đầu gối tách mở hai chân của tôi, không nói hai lời bắt đầu kéo quần tôi, tôi gần như đã tức đến nổ phổi, thở hổn hển rống lên thành tiếng: “Cái tên khốn kiếp nhà anh, lão dâm côn đáng giận, ngoại trừ dùng cách này khống chế tôi ra anh không biết làm gì khác sao? Anh đã quen nô dịch và ra lệnh cho thần dân của anh, nhưng tôi không phải là nô lệ của anh! Đừng chạm vào tôi……”
Tôi cao giọng nói từng câu từng chữ, máu từ cuống họng dường như xộc thẳng lên trán, khiến hốc mắt của tôi cũng có chút nóng ẩm sung huyết: “Đừng chạm vào tôi, Agaras, tôi thật hối hận, mong chờ giống như con chó cưng chạy đến đây tìm anh, bị anh sai bảo, đuổi đi, hiện tại lại còn phải dâng mình lên để anh phát tiết nữa!”
Vừa dứt lời, cánh tay đang khống chế tôi của hắn chợt buông lỏng, thế công đang xâm lược tôi ở nửa người dưới cũng phanh lại, lồng ngực phập phồng kịch liệt kề sát tôi từ từ trở nên yên tĩnh, bàn tay rút ra khỏi quần áo của tôi, ngược lại xoa hai má của tôi, bị tôi quay đầu né tránh, xoay lại lập tức đẩy hắn ra vài bước.

Khoảnh khắc đó, Agaras đột nhiên đứng thẳng bất động giống như bị đúc sắt, ngay cả biểu tình trên mặt cũng ngưng đọng lại, ánh mắt âm trầm của hắn khóa chặt lấy hai mắt tôi, đáy mắt giống như sương mù mờ mịt khiến tôi không thể lý giải được, nở bung tràn ngập trong lòng tôi, tựa như một tấm lưới đánh cá trói buộc tôi đến không thể hô hấp.
Tôi yên lặng giằng co cùng hắn, tay vẫn duy trì động tác phòng vệ hắn, hùng hổ giống như một loài động vật họ mèo đang tức giận nhìn hắn.

Tôi hiểu rõ có thể Agaras sẽ vì thế mà tức giận, nhưng tôi tuyệt đối không muốn chịu thua, bởi vì tôi không thích bị hắn dùng loại thái độ của kẻ trên này bảo vệ mình, tôi muốn yêu nhau một cách bình đẳng với hắn, nhưng Agaras lại không phải con người, hơn thế nữa còn là thủ lĩnh của một quần thể cao cao tại thượng, có lẽ hắn không thể hiểu được hành động của hắn có vấn đề gì, đây chính là sự khác nhau giữa chúng tôi.
Cảm giác hoàn toàn bị Agaras coi nhẹ chủ kiến và lựa chọn thật sự đã chọc tức tôi, tình cảnh này giống như hắn đang thuần dưỡng tôi vậy.


Trời biết tôi vốn chính là một người cố chấp đến mức nào!
Ngay khi không khí bên trong phòng đang hết sức căng thẳng, tôi bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài vang lên một loạt tiếng bước chân từ xa đến gần, tôi theo bản năng nhìn thoáng qua Rhine đang hôn mê, thân thể anh ta hơi hơi nhúc nhích, dường như tri giác đang khôi phục, không lâu nữa sẽ tỉnh lại.

Tôi biết hiện tại không phải thời điểm làm loạn, bàn tay đang siết chặt thả xuống, nhét vào sau lưng quần, lạnh lùng thấp giọng nhắc nhở: “Có người đến đây, nên thu thập cục diện rối rắm ở chỗ này một chút đi, thủ lĩnh đại nhân, anh định tính sao về người kia?”
“Gã sẽ không nhớ rõ bất cứ chuyện gì.” Agaras híp mắt, ánh mắt không chút để ý xẹt qua Rhine, rồi lại lập tức hướng về tôi, bất ngờ dùng hai tay ôm lấy đầu tôi, cúi xuống gần sát mũi tôi: “Tôi chỉ muốn trừng phạt em trước…… Dessaro, rốt cuộc tôi phải làm gì với em đây?”
Hắn nặng nề nhả ra từng âm tiết, lại là dùng tiếng Nga để nói.
Ngay vào lúc tôi còn chưa kịp phản ứng lại, môi Agaras đã vội vàng hung hăng hôn lên môi tôi, bóng đen mang theo mùi hương nồng đậm như một đám mây nhào lên bao phủ mặt tôi, cái ót bị hắn ép tới sinh đau, trong miệng tức thì nếm được một mùi máu tươi.

Tôi bị đau muốn đẩy cằm hắn ra, nhưng hắn lại giống như không thể điều khiển được mình tự động xâm phạm từng ngóc ngách trong khoang miệng của tôi, dường như muốn thông qua cách đó để tìm kiếm những tâm tư bị đè nén bên trong cơ thể tôi mà hắn không cách nào chạm đến, chặt chẽ nắm lấy bọn chúng, chỉ sợ trong lòng tôi có bất cứ một bộ phận nào trốn thoát khỏi hắn.
Tôi không thể không nói chiếm hữu dục và thú tính cuồng dã của Agaras có đôi khi vẫn khiến tôi cảm thấy kinh hoàng, tôi không hề nghi ngờ chút nào chuyện hắn sẽ muốn tôi ngay tại đây, sự ôn nhu của hắn khiến lá gan tôi lớn hơn không ít, nhưng điều này sẽ khiến tôi lại lần nữa nhớ đến sự run sợ trong lòng khi đối mặt với hắn trước đây.


Đại não tôi trướng lên, kích động hoảng hốt muốn ngăn cản động tác xé rách quần áo tôi của hắn, lại bị hắn ôm lên cao, thả xuống trên mặt đất, cúi người xuống điên cuồng hôn tôi, tựa hồ không hề cố kỵ trong phòng còn có những người khác chút nào, mãnh liệt giống như nước lũ vỡ đê, không có thứ gì có thể khiến hắn dừng lại.
Cả người tôi run lên, không thể nói rõ là tức giận, hay là đang bị dọa, chỉ cảm thấy tay chân như nhũn ra, hoàn toàn không có khí lực chống cự hắn, tùy ý hắn cởi quần áo mình ra đến gần như sạch trơn, miệng lưỡi từ cổ tôi đánh úp về giữa hai chân tôi, mà trong thoáng chốc này, tôi đột nhiên nghe thấy một tiếng xương cốt trật ra không biết truyền đến từ nơi nào, cổ Agaras lấy một loại tư thế không bình thường vặn vẹo một chút.

Tôi bõng nhiên thấy rõ hai mắt hắn không biết từ lúc nào đã xuất hiện dị trạng — toàn bộ tròng trắng mắt của hắn đều bị con ngươi u ám nuốt chửng, đáy mắt âm trầm tà dị như một mặt hồ chết chóc bị sương mù mênh mông bao phủ, y hệt ma quỷ sống dậy bò ra từ trong mồ, hoàn toàn không tìm thấy dấu vết của bất kỳ cảm xúc và lý trí nào còn tồn tại.
Tôi không biết có phải là vì thân thể Agaras biến dị hay là cảm xúc dao động nên mới sinh ra dị trạng khủng bố hay không, tôi chỉ biết bản thân đã sợ đến mức muốn ngất đi, tóc gáy dựng đứng.

Tôi quát lớn: “Agaras! Anh làm sao vậy?”
Hắn trừng lớn hai mắt, hơi hơi ngẩng đầu, dùng cặp mắt u ám không có một chút tròng trắng kia nhìn chằm chằm tôi, nhe răng nanh cười lạnh lẽo.
Một loại cảm giác sợ hãi cực đại không thể diễn tả giống như bị độc trùng bò từ lòng bàn chân lên trên lưng bỗng nảy sinh, bởi vì thần thái như vậy khiến tôi ý thức được trong đầu Agaras có thể chỉ còn lại có một loại bản năng nào đó — Ví dụ như tính dục, đói khát, có lẽ còn có những loại bản năng nào đó khác nữa, nhưng hai loại này là rõ rệt nhất.
Tôi sợ đến đòi mạng.
“Agaras…… Tôi là Dessaro……” Tôi run rẩy nuốt một ngụm nước miếng, mí mắt hắn dường như nhảy lên một chút, trong ánh mắt tựa hồ hiện lên một tia gợn sóng, nhưng sau đó hắn lại vùi đầu xuống, môi tiếp cận bụng dưới của tôi, phát ra một tiếng kêu trầm thấp tôi chưa nghe thấy bao giờ.
“Rầm, rầm, rầm.” Tiếng đập cửa chợt vang lên vào lúc này, lọt vào tai tôi lại giống như tiếng chuông báo tử kéo đến, hoặc là âm thanh cứu mạng của tự nhiên.

Agaras lập tức buông lỏng tôi ra, không chút chần chờ đứng lên, dán vào mặt đất, tư thế quái dị giống như một con thằn lằn to lớn màu đen phủ phục xuống tiếp cận cửa, tôi hoảng hốt nhìn hắn thò tay mở cửa cabin ra, ngoài cửa có một nhân viên vũ trang ôm súng đang đứng, cửa vừa mở thì lực chú ý của gã lập tức rơi lên trên người tôi, lại không nhận ra Agaras nằm ở bên dưới, bởi vậy cho nên ngay cả cơ hội hô lên một tiếng kêu cứu cũng không có, gã đã bị Agaras dễ dàng kéo vào trong, nện ở trên tường hôn mê bất tỉnh.
Sau đó Agaras nhấc gã lên khỏi mặt đất, răng rắc bẻ gãy cổ gã tựa như bẻ một khúc cây! Xương sống trắng ởn cùng với huyết tương ồ ồ chảy ra bên ngoài, cùng lúc đó, mấy sợi tơ mảnh như xúc tu màu lam bắt đầu lan tràn mọc ra từ sau tai Agaras, chui hết vào giữa đoạn xương cốt bị gãy kia, rút ra từng chút hỗn hợp máu và tủy sống màu trắng kia……
Agaras đang hút tủy sống.
Tôi rốt cuộc cũng chứng kiến tình cảnh này.

Tôi vốn cho rằng tôi sẽ không sợ hãi bất cứ thứ gì liên quan đến hắn nữa, thế nhưng tôi phát hiện tôi đã sai rồi.

Tôi nằm úp sấp trên mặt đất, dịch dạ dày không ngừng vọt lên cổ họng, ánh mắt lại không cách nào rời khỏi hình ảnh huyết tinh trước mắt này được, trơ ra nhìn bề ngoài của Agaras dần dần lột xác thành một bộ dạng khác, giống như đúc bề ngoài của người vừa chết đi.
Đại não của tôi ong ong nổ vang, nghẹn họng ngây ngốc nhìn cả quá trình, cho đến khi Agaras nhấc người hắn vừa giết chết kia lên ném ra ngoài cửa sổ, nghiêng ngả đi đến trước mặt tôi, tôi mới như bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, bật mạnh dậy, mà Agaras lại như có dự cảm lập tức giành trước đóng thật mạnh cánh cửa sổ kia lại.
Ánh mắt hắn đã khôi phục thành bộ dạng nguyên bản, bàn tay mang theo mùi máu tươi nồng đậm xoa xoa má tôi, cẩn thận xoa vuốt, giống như một màn vừa rồi chỉ là ảo giác của tôi, nhưng tôi biết đó là sự thật, bao gồm cả việc hắn lại muốn cưỡng ép thượng tôi.
Tôi liếc nhìn kính đen trên mặt đất, theo bản năng khom lưng nhặt nó lên, lảo đảo lui lại mấy bước, mở cửa cabin ra nhanh chóng chạy đi, hòa mình vào trong sòng bạc tràn ngập sương khói kia, mà tôi cũng rất nhanh nhìn thấy Agaras mang theo vẻ bề ngoài hoàn toàn mới của hắn, dưới tình huống không có bất cứ ai nhận thấy được động tĩnh khác thường, lặng yên không tiếng động gia nhập đám người, theo đuôi vào đây..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.