Đều Thời Đại Nào Rồi

Chương 72



Edit: phuong_bchii

________________

Trời nóng, Bành Hướng Chi cả người toát mồ hôi lạnh.

Vào nghề hơn mười năm, tuy rằng tính tình không tốt, nhưng trên mạng tóm lại có tính cảm giác khoảng cách và tính chuyên nghiệp, đối nhân xử thế cũng tự chừa ba phần đường sống, bởi vậy nàng không sợ tin đồn, cũng không có gì quá ồn ào trên mạng. Lần đó là lần đầu tiên với Kỷ Minh Tranh, nàng nhận được rất nhiều yêu thương.

Đây là lần thứ hai. Tên của nàng và Kỷ Minh Tranh lại đặt cạnh nhau, làm người ta hóng hớt, hóa ra còn khiến người ta sợ hãi.

Sợ cái gì, nàng không nghĩ ra.

Trước kia khi yêu ai, nàng rêu rao khắp nơi, ở bên Lý Kiều cũng truyền miệng không ít cho người hâm mộ, nhưng không đến mức mở topic, bởi vì giới lồng tiếng ngầm thừa nhận không hóng hớt đời tư, bạn bè thính giả cũng không quan tâm lắm.

Nhưng hiện tại càng ngày càng nhiều lưu lượng rót vào, cùng vài năm trước đã sớm không phải là một chuyện, ngành sản xuất hấp dẫn nhiều ánh mắt hơn, đối với hành vi quy phạm của người làm nghề cũng càng thêm nghiêm khắc, nói thẳng ra một chút, chính là càng gió tanh mưa máu. Nếu không Kỷ Minh Tranh cũng sẽ không bởi vì mấy bài bình luận kịch mà gặp phải "sập phòng".

Quan hệ giữa Bành Hướng Chi và Kỷ Minh Tranh được người ta chú ý như thế, thế cho nên có hơn một ngàn topic hóng, thật ra cũng có liên quan với một lần phong ba lại nổi lên, sự tình trở nên khó bề phân biệt.

"Vãi đừng dọa tôi, hai người họ không phải rất khó đối phó sao?"

"Bành Hướng Chi làm sao có thể ở nhà Kỷ Minh Tranh, lúc ấy hai người họ cấu thành như vậy."

"Chậu hoa thứ hai bên tay phải hình dạng đều giống nhau, chắc chắn là thật rồi."

"Thế giới này thật kỳ quặc, tôi cần phải tiêu hóa nó."

Nhưng cũng có fan bảo vệ cảm thấy quá mức khoa trương, cho dù là ở trong nhà Kỷ Minh Tranh thì có gì kỳ lạ đâu, nói không chừng quan hệ của hai người căn bản không cứng nhắc như fan nghĩ, dù sao sau đó còn hợp tác.

Có người phản bác, "Hai người họ không làm việc chung, hơn nữa lúc tuyên truyền, Bành Hướng Chi căn bản không có tương tác với Kỷ Minh Tranh."

"1, like cũng không có." Đảng số liệu bổ sung.

Có điều hai ba trăm topic coi như bình thản, bước ngoặt xuất hiện ở nửa hiệp sau.

Có một cư dân mạng đăng một tấm tự sướng đầu tháng 6 của Bành Hướng Chi, ở trên giường nói ngủ ngon, trông có vẻ bình thường không có gì lạ. Nhưng vị cư dân mạng này khoanh tròn mấy chỗ: Bành Hướng Chi ngủ ở đầu giường này là gỗ anh đào kiểu Mỹ, nhưng mấy năm trước đầu giường của nàng đều là giường sắt. Điểm thứ hai là, tấm ảnh này, len chân tường lộ ra trong bức ảnh tự sướng của Bành Hướng Chi có kiểu dáng và màu sắc giống với len chân tường trong phòng khách của Kỷ Minh Tranh.

Sách trên tủ đầu giường, trên bìa lộ ra một hạt phỉ, tên là "BETTER", nhìn không ra bất cứ nội dung gì, nhưng căn cứ vào ảnh bìa, tên dịch tiếng Trung của quyển sách này là "Bác sĩ tinh tiến".

Không thể là sách của Bành Hướng Chi.

Bành Hướng Chi không chỉ làm khách ở nhà Kỷ Minh Tranh mà còn qua đêm ở nhà cô.

Diễn đàn sôi trào lên, suy đoán như là đốt hương khói, uốn lượn khúc khuỷu, uốn lượn bay lên.

Dần dần leo lên theo hướng mập mờ.

"Cho nên có khả năng hay không, lúc trước bình luận kịch, là tình thú của đôi tình nhân trẻ......"

Người suy đoán cảm thấy rất có lý, bởi vì quen thuộc, cho nên mới không kiêng nể gì quở trách như vậy, không ngờ bị bới ra, không thể nào giải thích, cho nên hai bên đều xử lý lạnh.

Fan của Bành Hướng Chi bởi vì ba chữ cái này mà nổ tung, dù sao cũng mắng người ta mấy tháng, loại suy đoán này không khác gì nói Bành Hướng Chi đùa giỡn fan như khỉ. Ở bên trong bởi vì bảo vệ nàng, cùng người ta thao thao bất tuyệt vài lần.

Trong lòng Bành Hướng Chi rất không có cảm giác.

Nàng khóa điện thoại rồi lái xe về nhà.

Ngôi nhà này đối với nàng mà nói, đã được xưng là quen thuộc, có mùi hương đặc biệt của Kỷ Minh Tranh, rất tươi mát, rất an thần. Đóa hoa trên ban công được chăm sóc rất tốt, máy chạy bộ gấp là tháng trước mua về, được điều chỉnh đến tốc độ thích hợp nhất của Bành Hướng Chi.

Lúc trước liếc mắt nhìn lên sô pha vải khoa học kỹ thuật, hiện tại nàng đã biết nằm xuống như thế nào là thoải mái nhất, gối cổ lên tay vịn, vừa vặn.

Nàng cứ như vậy lấy dáng vẻ nữ chủ nhân mở Weibo, fan vẫn quan tâm nàng như vậy, rất hay gửi tin nhắn riêng cho nàng, hỏi nàng hôm nay có vui hay không, có ăn ngủ đàng hoàng hay không.

Một số người nói rằng nàng đã không hoạt động trong nhiều ngày và thực sự nhớ nàng.

Ai đó đã gửi cho nàng một bức ảnh chụp bầu trời và nói, "Bành Bành, hôm nay thời tiết ở đây vô cùng đẹp, bọn em sẽ chụp cho chị, hy vọng chị sẽ vui sau khi xem nó."

Bành Hướng Chi ma xui quỷ khiến địa điểm đi vào Weibo của người ấy, nửa tiếng trước gửi một tin: "Không phải chứ, hoa hoa cỏ cỏ gì gì đó ln chân tường giống nhau chính là nhà người ta sao? Cho dù ở trong nhà người ta thì làm sao, hai cô ấy không thể ở cùng nhau à?"

Có một câu trả lời, Bành Hướng Chi mở ra, là người ấy tự bình luận: "Nói không chừng, là không đánh không quen biết đó."

Người ấy rất mâu thuẫn, một mặt đang thuyết phục chính mình đó không phải cùng một nhà, về mặt khác, người đó tự bình luận "lấy lùi làm tiến", nếu thật sự là nhà của Kỷ Minh Tranh, nếu Bành Hướng Chi thật sự tốt với Kỷ Minh Tranh, đó cũng là "Không đánh không quen biết", là sau khi náo loạn tiêu tan hiềm khích trước đó, trở thành bạn tốt.

Bành Hướng Chi cho tới bây giờ cũng không có lừa gạt bọn họ.

Vô thức lướt qua giao diện Weibo, người ấy lại đăng một tin: "Tiểu Trư Bảo, em chỉ tin lời chị nói với em, hi hi. Đeo cặp sách.jpg"

Mắt Bành Hướng Chi nóng lên, vội vàng ngửa đầu lên, khoa trương đỡ lấy, không muốn khóc.

Từ trước đến nay nàng luôn thẳng thắn, không có gì mờ ám, rất nhiều fan cũng đều biết rõ, quen mắt rất nhiều năm rồi.

Khóa điện thoại lại, nàng nhớ tới hiểu lầm lúc trước của Hướng Vãn và Tô Xướng, chính mình hùng hùng hổ hổ chạy tới nhà Vu Chu tự sướng, giải quyết ổn thoả. Thật ra cũng không phải không dễ nói rõ, chỉ cần nàng muốn, có lẽ không cần biện pháp tương tự, nhưng tóm lại có thể lừa gạt cho qua.

Nhưng rất thần kỳ, lúc này đây, đột nhiên không muốn nữa.

Nằm trên sô pha một lúc, nói với Vu Chu bọn họ chính mình sẽ xử lý, sau đó đờ đẫn nhìn đèn chùm như cá muối, chờ Kỷ Minh Tranh về.


Năm giờ mười phút, khóa cửa vang lên, Bành Hướng Chi ngồi dậy, Kỷ Minh Tranh thấy nàng không chơi điện thoại, có chút kinh ngạc, hơi ủ rũ cười cười, Bành Hướng Chi tựa vào tủ giày, nói đơn giản mấy câu về tình hình trên mạng.

Kỷ Minh Tranh im lặng lắng nghe, cũng không chậm trễ động tác thay giày và rửa tay, lúc lau tay hơi nghiêng đầu, hỏi nàng: "Vậy cậu nghĩ thế nào?"

Cô không hoảng sợ, cũng không nghĩ rằng đó là một sự cố, cô đã ổn định về mặt cảm xúc để hỏi suy nghĩ của mình.

Thấy Bành Hướng Chi không có đầu mối, cô ngồi xuống, mở Weibo, hỏi: "Là tấm ảnh nào?"

Ngón cái trượt xuống: "Tấm này à?"

Bành Hướng Chi dựa vào, cọ chân cô: "Ừ."

Kỷ Minh Tranh ấn mở, chuyển hình, nghiêm túc xem một lát, sau đó cười: "Rất đẹp."

"Này!" Bành Hướng Chi có chút không được tự nhiên, đã là lúc nào rồi, cô còn nói câu này. Hơn nữa hôm đó không khen, bây giờ mới khen, cũng bổ sung không được.

"Cho nên cậu muốn công khai." Kỷ Minh Tranh lướt xem hai tấm ảnh khác, cúi đầu nói.

"Hả? Mình......" Nàng chưa nói mà, rõ ràng như vậy sao?

Kỷ Minh Tranh giơ tay nắm lấy đầu ngón tay nàng, nếu Bành Hướng Chi không muốn công khai, căn bản sẽ không đợi cô trở về, mà đã sớm "Chết tiệt chết tiệt, chết mất chết mất, hai ta bị phát hiện rồi, cậu ngàn vạn lần đừng nhúc nhích, mình tìm Tô Xướng bọn họ nghĩ cách".

Bành Hướng Chi ngồi xuống bên cạnh cô, không nói chuyện này, mà sờ sờ hai bên cổ mình, ngẩng đầu hỏi cô: "Đây là bộ phận gì, tuyến dịch lim-pha sao?"

"Đúng vậy," Kỷ Minh Tranh nghiêng đầu nhìn, "Sao thế?"

"Gần đây mình luôn cảm thấy chỗ này hơi đau, lúc mình quay đầu hoặc là ép đầu, luôn cảm thấy thốn thốn, hôm nay kiểm tra sức khỏe quên kiểm tra chỗ này, hôm nào mình lại đi siêu âm màu bổ sung?" Bành Hướng Chi thong thả xoay cổ.

Kỷ Minh Tranh vươn tay, hơi dùng sức ấn một cái, nhíu mày.

"Tranh Tử," Bành Hướng Chi che mu bàn tay cô, "Mình thật sự muốn công khai."

Kỷ Minh Tranh muốn nói lại thôi.

Bành Hướng Chi lắc đầu: "Không phải vì lòng hư vinh, cũng không phải vì yêu, chiều nay mình nằm đây, suy nghĩ mấy tiếng, cảm thấy rất thấp thỏm."

"Sức khỏe của mình không tốt, phải chờ kết quả kiểm tra, còn phải kiểm tra tuyến dịch lim-pha."

"Mình......"

Nàng suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn Kỷ Minh Tranh nói: "Mình rất sợ. Fan của mình đều rất tốt với mình, thích mình ủng hộ mình rất nhiều năm, cậu nói xem, nếu chúng ta nói dối, lừa gạt họ, liệu có gặp báo ứng hay không?"

Trong lòng Kỷ Minh Tranh khựng lại, động dung nhìn nàng.

Cô chưa từng quen biết Bành Hướng Chi như vậy, lo trước lo sau, tham sống sợ chết. Nàng trước kia rất "Kê tặc", nếu không cũng sẽ không đánh chết thì không muốn nhận Kỷ Minh Tranh cõng nàng "Khủng Nhĩ Cơ Oa", nàng ăn chén cơm này hơn mười năm, dựa vào bản năng xu lợi tị hại, gặp chuyện cũng có thể chạy thật nhanh.

Nhưng lần này nàng muốn công khai, bởi vì sợ có "báo ứng".

Cuối cùng Kỷ Minh Tranh không hiểu rõ nàng như lòng bàn tay, nhưng điểm xa lạ này, là chứng minh rốt cuộc cô đã bóc ra nội tâm của Bành Hướng Chi, khiến thợ săn kinh nghiệm phong phú nhất, cũng thoáng luống cuống.

"Thật sự muốn?" Kỷ Minh Tranh trầm ngâm hỏi nàng.

Bành Hướng Chi nhuận nhuận môi, rũ mắt, sau đó gật đầu. Cho mình chút đức hạnh đi, nàng nghĩ.

Kỷ Minh Tranh suy nghĩ một chút, nói: "Vậy cậu chờ một chút, mình nói mẹ mình một tiếng."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.