Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 2 - Chương 100: Tập kích và bị phục kích



Theo sự dẫn dắt của Nepal, bọn họ chạy về phía ngoài rừng nhưng hai ngày sau bọn họ lại phát hiện, mình vẫn bị người khác theo dõi.

Cảm nhận được dao động ma pháp từ xa xa truyền đến, xem ra đối phương đã xác định được phương hướng chạy trốn của bọn họ.

Nepal có vẻ vẫn bình tĩnh nhưng khi Tiếu Ân và Benson hỏi, hắn vẫn không nói gì, dường như có sự kiêng kỵ từ nội tâm đối với nhóm người đó.

Sau đó nửa ngày, Nepal dừng bước nói: "Đối phương khẳng định có một cao thủ ma pháp, hơn nữa lại tinh thông thuật truy tìm, chúng ta nếu cứ chạy trốn như bây giờ thì sẽ không thoát khỏi truy tìm của đối phương."

"Thế giờ phải làm sao?" Benson đột nhiên mở to mắt nói: "Không bằng chúng ta trở lại, giết chết toàn bộ bọn chúng."

Đôi mắt Benson lộ ra hào quang mãnh liệt. Trải qua hơn hai ngày chạy trốn, mặc dù còn chưa biết thực lực cụ thể của đối phương nhưng Benson biết, đối phương khẳng định không có ma pháp sư chính thức, nếu không bọn hắn sớm đã không trốn được. Cho nên nếu quay trở lại chém giết, sẽ có cơ hội lớn tiêu diệt toàn bộ đối phương.

Nepal quả quyết lắc đầu nói: "Không được, các đệ nghe cho rõ, đi theo con đường này, bằng tốc độ nhanh nhất chạy ra ngoài rừng, chúng ta sẽ gặp lại ở ngoài rừng."

"Còn huynh thì sao?" Benson thất kinh hỏi.

"Ta sẽ dẫn bọn chúng đi theo hướng khác."

"Không được!" Benson quả quyết nói.

Sắc mặt Nepal trầm xuống nói: "Nghe lời ta, chẳng lẽ đệ nghĩ bọn chúng sẽ đuổi kịp ta sao?"

Benson lập tức nghẹn giọng, Nepal nắm giữ tam cấp ma pháp - Phong Tường Thuật đó, cho dù không đánh lại được, hắn muốn chạy trốn thì đối phương cũng không thể cản được hắn.

"Tiếu Ân, Benson giao cho đệ, chúng ta sẽ gặp nhau tại chỗ cũ."

Hai tháng nay, ba người ở chung với nhau, Nepal biết, mặc dù Tiếu Ân tuổi còn nhỏ hơn Benson nhiều nhưng độ thành thục lại hơn hẳn Benson.

Tiếu Ân gật đầu mạnh một cái, kéo Benson, bằng tốc độ nhanh nhất chạy về phía ngoài rừng Gobbi.

Benson cũng không giãy dụa nhiều, hắn đương nhiên hiểu được, hiện tại không phải là lúc làm loạn, có điều hắn không kìm nén được nỗi tức giận của mình nên mới có phản ứng như thế mà thôi. Nguồn: http://truyenfull.xyz

Ba ngày sau, bọn họ sắp tới được khu vực ngoài rừng Gobbi, nơi song phương hẹn gặp. Mà dao động ma pháp theo bọn họ như hình với bóng trước kia đã biến mất, phỏng chừng ma pháp sư kia đã bị Nepal dẫn đi theo hướng khác.

Nhưng khiến bọn họ cảm thấy đau đầu là, mặc dù dao động ma pháp đã biến mất nhưng phía sau họ vẫn còn có mấy cái đuôi bám theo. Hiển nhiên, đối phương cũng phân thành hai nhóm để truy kích, có điều nhóm người đi theo bọn họ không có ma pháp sư truy tung.

Thấy chỉ còn nửa ngày đường nữa là tới nơi ước định, hai người Tiếu Ân tự nhiên không chạy tiếp nữa.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nhận ra sát khí mãnh liệt trong mắt đối phương.

Ngón tay Tiếu Ân chỉ về phía trước, cách đó không xa có một địa điểm dùng để phục kích hết sức thích hợp, hai người lập tức quyết định nấp trên cây đại thụ lẳng lặng chờ đối phương. Tiếu Ân lấy từ trong túi ra hai ma pháp quyển trục.

Benson không chút khách khí tiếp nhận, hơn nữa còn mở sẵn ra.

Gần nửa ngày trôi qua, phía trước xuất hiện ba bóng người. Vừa nhìn thấy trang phục trên người ba kẻ này, Tiếu Ân biết mình không có đoán sai, trang phục của kẻ mình vô ý giết chết không có gì khác so với đám người kia.

Ba tên này di động cực kỳ cẩn thận, hiển nhiên là những kẻ lão luyện trong rừng. Từ khoảng cách di chuyển giữa ba kẻ này có thể thấy, muốn một mẻ lưới bắt sạch chúng thì quả là rất khó khăn.

Tiếu Ân bình tĩnh, mở sẵn ma pháp quyển trục nhẹ giọng nói: "Huynh chuẩn bị đi, đệ sẽ phát động Mông Lung Thuật trước."

Benson khẽ gật đầu, ra hiệu đã hiểu. Tiếu Ân khép hờ hai mắt, sau ba giây đồng hồ, hai mắt đột ngột mở ra, cùng lúc đó, trên người hắn tỏa ra tia năng lượng dao động.

Mặc dù tia năng lượng dao động này cực kỳ bí mật nhưng ba tên phía trước cũng phát hiện ra được điều không bình thường. Tuy nhiên, không chờ bọn chúng có phản ứng, Tiếu Ân đã kích phát ma pháp Mông Lung thuật.

Mông Lung Thuật là ma pháp phụ trợ nhị cấp, một khi thi triển ra, bán kính trong vòng năm thước sẽ bị nó ảnh hưởng, kẻ khác di chuyển trong đó sẽ sinh ra phản ứng chậm chạp.

Ngay khi Tiếu Ân vừa phóng ra ma pháp Mông Lung Thuật, Benson ngay lập tức phóng thích ma pháp Tật Phong Thuật, sau đó hắn phóng thích toàn bộ hai ma pháp quyển trục Tật Phong Thuật ra.

Ba cái Tật Phong Thuật liên hợp lại với nhau có uy lực cực lớn, trong nháy mắt đánh gục một tên ngay tại chỗ.

Có điều, nếu so sánh với Tiếu Ân thì động tác của Benson vẫn kém một bậc. Tiếu Ân phát ra Mông Lung Thuật, một giây sau liền phóng thích ma pháp quyển trục Tật Phong Thuật, sau đó trong vòng ba giây ngắn ngủi hắn liên tục thi triển ra ba Tật Phong Thuật.

Benson giết chết kẻ thứ nhất thì đồng thời hai kẻ còn lại cũng chết trên tay Tiếu Ân.

Hai người nhìn nhau, tâm tình hơi hơi thả lỏng xuống.

Bởi vì đối phương cách khá xa, cho nên bọn họ không sử dụng ma pháp quần công Phong Nhận Thuật mà lựa chọn nhất cấp ma pháp Tật Phong Thuật có tốc độ nhanh hơn, uy hiếp lớn đối với thân thể. Quả nhiên trong thời gian cực ngắn, thành công phóng ra tám Tật Phong Thuật, hoàn thành thành công nhiệm vụ đánh úp đối phương.

Benson nhảy ra ngoài, Tiếu Ân mơ hồ cảm nhận thấy có điều không ổn, nhưng hắn có thể xác định ba tên chiến sỹ đó chắc chắn là đã chết. Hơi do dự, Tiếu Ân cũng nhảy ra ngoài.

Benson nhìn thi thể của mấy tên đó, liền che miệng, lúc này hắn có thể sẽ nôn mửa bất cứ lúc nào.

Tiếu Ân khẽ lắc đầu, thở dài, kéo thi thể ba tên đó đi, chuẩn bị hủy thi diệt tích.

Benson bộ dạng vốn có thể nôn mửa lúc nào, đột nhiên nhảy dựng lên, thân thể bình thường có chút chậm chạp, lúc này đột ngột trở nên linh hoạt.

Hắn vươn cả hai tay đẩy Tiếu Ân sang một bên, mà ngay tức khắc, có một mũi tên trắng như tuyết, từ phía chân trời xuyên thấu qua ngực hắn.

Tiếu Ân mông vừa chạm đất, lập tức giống như chiếc lò xo nhảy bật dậy, ôm lấy thân thể Benson chưa kịp ngã xuống, với tốc độ mắt thường khó có thể nhìn thấy nấp sau cây đại thụ bên cạnh.

Cách đó không xa, một nam tử diện mạo lạnh lùng đang kéo cung tên, miệng mở to không ngậm lại được nhìn tốc độ nhanh như chớp của Tiếu Ân, trong lòng nổi lên nghi vấn, tên này… Rốt cục là ma pháp sư hay là đạo tặc?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.