Ở bên trong quang cầu màu trắng sữa, ánh mắt của LaBeouf lấp lánh nhìn Tiếu Ân.
Hắn đã toàn lực ứng phó, thậm chí còn sử dụng cửu cấp quyển trục, triệu hoán hỏa nguyên tố, nhưng vẫn không thể làm gì được Tiếu Ân.
Tới bây giờ, ai cũng biết, đơn độc luận về thực lực thì Tiếu Ân hơn hẳn LaBeouf.
Nhưng khi LaBeouf cầm sẵn ma pháp thuẫn đã chuẩn bị từ trước, trong lòng hắn tràn ngập tin tưởng.
Bởi vì ma pháp thuẫn này là đạo cụ ma pháp hàng đầu trong gia tộc. Trên đó có khắc ma pháp trận được xưng là lực lượng tuyệt đối thủ hộ.
Tuyệt đối thủ hộc là lực lượng siêu việt kết giới. Nó giống như lĩnh vực của ngàn năm truyền kỳ, có lực lượng phòng ngự vô cùng lạ thường.
Mặc dù thứ này không thể so được với lĩnh vực chính thức, nhưng đối mặt với tất cả công kích dưới lĩnh vực, nó không bị bất cứ tổn thương gì cả.
Tất nhiên muốn vận dụng tuyệt đối thủ hộ cũng tiêu hao cực lớn. Mặc dù ma pháp thuẫn truyền thừa không biết bao nhiêu năm, có được lực lượng tuyệt đối thủ hộ. Nhưng phát động một lần, ma pháp sư sẽ tiến vào trạng thái tu dưỡng, trong vòng một năm đừng mơ sử dụng lần nào nữa.
Vì ứng phó với đối thủ khó chơi như Tiếu Ân, LaBeouf không còn bảo lưu gì cả.
“Ai, không công bình!”
Ngoài khe núi, Jonathan thở dài một tiếng, giọng nói của hắn rất cảm khái.
Mặc dù không có ai phụ họa nhưng trong lòng mọi người đều cảm khái.
Lần chiến đấu vừa rồi đã bộc lộ thực lực của đôi bên. Tiếu Ân hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân để thay đổi cục diện. Trái lại, LaBeouf chỉ thể hiện được thực lực qua công phu gia tốc và con rối thế thân, còn đâu toàn dựa vào pháp trượng và quyển trục. Hiện giờ ngay cả cấp bậc truyền kỳ là tuyệt đối thủ hộ cũng lấy ra.
Hai người bọn họ quyết đấu với nhau, giống như một tên khất cái đấu với kỵ sĩ được trang bị tới tận răng. Trang bị của đôi bên không cùng một cấp bậc.
Mặc dù đám cường giả phương nam không nói gì nhưng sắc mặt của bọn họ cũng ửng đỏ. Trong đó một người ho nhẹ một tiếng nói: “Ma đạo sỹ tôn kính, chẳng lẽ ngài quên, đạo cụ ma pháp cũng là một bộ phận thực lực. Mặc dù Tiếu Ân các hạ không kém, nhưng đáng tiếc hắn quá nghèo, cho nên lần quyết đấu này, chúng ta thắng.”
Nghe câu nói trào phúng đó, sắc mặt mọi người có chút hổ thẹn.
Jonathan và các ma đạo sỹ của công hội rất hối hận. Nếu sớm biết thế này, trước khi bắt đầu quyết đấu, công hội đã mở bảo khố để Tiếu Ân chọn vài món đạo cụ.
Người nọ kinh ngạc nói: “Scar các hạ, ta hiểu tâm tình của ngài. Nhưng thực đáng tiếc, ta không tin Tiếu Ân các hạ có thực lực phá vỡ tuyệt đối thủ hộ.”
Ánh mắt của Scar lộ ra vẻ quỷ dị, hắn chăm chú nhìn vào tinh cầu thủy tinh, khóe miệng nở nụ cười lạnh như băng.
Không biết vì sao khi đám cường giả đại lục phương nam nhìn thấy nụ cười đó, nhất thời có cảm giác kinh hoàng. Trong lòng của bọn họ bắt đầu nghi thần nghi quỷ, chẳng lẽ Tiếu Ân có thể phá hủy được lực lượng tuyệt đối thủ hộ. Nhưng điều này không có khả năng, bởi vì để phá được tuyệt đối thủ hộ cấp bậc truyền kỳ, cần phải có lực lượng công kích cấp bậc truyền kỳ.
Mặc dù ngọn lửa nhỏ của Tiếu Ân có uy lực cường đại, nhưng cuối cùng cũng chỉ dừng lại ở cảnh giới ma đạo sỹ, không cách nào uy hiếp được LaBeouf.
Nghĩ tới đây, người nọ mới thở phào một hơi, lẳng lặng quan sát biến hóa trong khe núi.
Bên trong khe núi, LaBeouf giơ ma pháp trượng lên, rất nhiều ma pháp từ pháp trượng dội xuống. Hắn muốn dùng vô số ma pháp để phá vỡ vòng phòng hộ của Tiếu Ân. Dưới công kích phô thiên cái địa này, chỉ cần một ma pháp thành công, là có thể khiến cho Tiến Ân lâm vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.
Song đối mặt với ma pháp công kích liên tục, biểu hiện của Tiếu Ân càng khiến mọi người mở rộng tầm mắt.
Hắn thần kỳ bước đi giống như con bướm bay lượn nhẹ nhàng trong khe núi.
Mỗi bước đi của hắn đều nhằm vào nơi ma pháp yếu nhất, cho dù LaBeouf có thi triển pháp thuật chất chồng, Tiếu Ân cũng có thể tìm được nơi yếu nhất.
Dù ma pháp của LaBeouf có cuồng bạo hung ác tới cỡ nào, đều không thể phá vỡ được vòng phòng hộ của Tiếu Ân, lại càng không cần phải nói đến chuyện cho hắn một kích trí mạng.
Đồng thời Tiếu Ân cũng từng nhiều lần chủ động thi triển ma pháp. Nhưng hắn phát hiện, tất cả công kích của mình đánh vào quang cầu của đối phương đều uổng công vô ích. Hắn thức thời buông tha việc công kích mà chuyên tâm vào phòng ngự. Tất nhiên thi thoảng vẫn công kích nhưng loại công kích gãi ngứa đó không được LaBeouf để trong lòng.
Ma pháp là kỹ năng tấn công, chỉ có tấn công liên tục mới phát huy được uy lực cường đại nhất của ma pháp.
Giờ phút này mặc dù Tiếu Ân áp dụng biện pháp tránh nặng tìm nhẹ, nhưng phương pháp này quá nguy hiểm, một khi sơ sẩy sẽ bị đối phương tiêu diệt.
Việc này giống như hai người có lực lượng bằng nhau, một người không cần phòng thủ chỉ biết tấn công, tấn công rồi lại tấn công. Còn người khác bị hạn chế không tấn công được, chỉ có thể phòng thủ thế công của đối phương.
Cứ như thế người tấn công sẽ ở thế bất bại, còn bên phòng thủ dù có lợi hại hơn nữa, cuối cùng cũng sẽ bị đánh bại.
Giờ phút này, sắc mặt của Tiếu Ân có chút khó coi, cước bộ không ngừng di chuyển dựa theo phân tích của Nhất Hào, đồng thời vòng phòng hộ trên người hắn không ngừng suy yếu do bị ma pháp của đối phương đánh trúng, khiến hắn đau đầu vạn phần.
Nhẹ nhàng vuốt ve ma pháp trượng, mấy lần Tiếu Ân muốn vận dụng Tiêu Dung Thuật, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế được.
Đây là át chủ bài của hắn, nếu không hiệu quả, thì lần này Tiếu Ân quả là lành ít dữ nhiều.
Hơn nữa theo kết quả phân tích của Nhất Hào, mỗi một lần Tiếu Ân công kích đối phương thì lực phản chấn trên quang cầu rất nhỏ. Cuối cùng Nhất Hào rút ra kết luận, tuyệt đối thủ hộ có thể duy trì trong thời gian một ngày.
Chỉ cần Tiếu Ân có thể duy trì được tình trạng này một ngày một đêm, thì tuyệt đối thủ hộ sẽ biến mất.
Một khi tuyệt đối thủ hộ biến mất, dựa vào thực lực của Tiếu Ân, nhất định sẽ giành được thắng lợi cuối cùng.
Biết phân tích của Nhất Hào, tâm tình của Tiếu Ân ổn định lại, hắn tin tưởng tính toán của Nhất Hào, bởi vì từ trước tới nay, tên này chưa bao giời khiến mình thất vọng.
Cho nên Tiếu Ân mới làm theo tính toán của Nhất Hào, vòng phòng hộ trên người không ngừng chất chồng, muốn chiến đấu lâu dài với đối phương.
Còn con át chủ bài Tiêu Dung Thuật, không tới giây phút cuối cùng, Tiếu Ân sẽ không sử dụng.
Tương tự LaBeouf cũng không sợ chút nào. Mặc dù giờ phút này hắn rất kinh ngạc với biểu hiện của Tiếu Ân, nhưng hắn không tin, Tiếu Ân có thể không phạm phải sai lầm trong cả một ngày một đêm. Bởi vì tính toán đó đã nằm ngoài khả năng của con người.
Liên tục thi triển ma pháp, ngay cả ma đạo sỹ cũng cảm thấy mệt mỏi.
LaBeouf lấy một chiếc bình nhỏ từ vật phẩm trang sức không gian ra, không nói nhiều, uống hết nước trong bình, lập tức hắn lại trở nên sinh long hoạt hổ.
Mặc dù ma hạch cũng có thể bổ sung ma lực tiêu hao. Nhưng trong tình huống chiến đấu kịch liệt, muốn sử dụng ma hạch để bổ sung, trừ khi phải là thất cấp ma hạch trở lên, nếu không chỉ là công dã tràng, không làm nên chuyện gì.
Nhưng Tiếu Ân không yếu thế, hắn lạnh lùng cười, tay trái có thêm một viên tử kim tinh thạch.
Khi viên tử kim tinh thạch này được lấy ra, mọi người đều mở to mắt nhìn.
Mặc dù chế tạo nước thuốc để khôi phục ma lực có chút khó khăn, nhưng về cơ bản vẫn làm được. Nhưng tử kim tinh thạch quá quý hiếm, mấy ngàn năm trước đã khai thác hết, sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?
Ánh mắt LaBeouf sáng ngời, trong mắt lộ rõ vẻ tham lam, nhưng động tác của hắn không chậm chút nào, tốc độ phóng thích ma pháp càng nhanh lên.
Trong lòng Tiếu Ân có chút tức giận. Mặc dù hắn có niềm tin cường đại, dưới sự trợ giúp của Nhất Hào có thể xa luân chiến với đối phương nhưng đấu pháp chạy trối chết này khiến hắn không thể cao hứng nổi.
Đột nhiên Tiếu Ân nhớ tới tám đạo năng lượng xạ tuyến.
Dường như tám đạo xạ tuyến này có uy năng rất cường đại, ngay cả đám người Scar cũng rất sợ hãi, không biết thứ này có thể phá vỡ tuyệt đối thủ hộ không.
Tay phải của hắn vẫn nắm bán thần trượng, lúc nào cũng ở trong trạng thái thi triển Tiêu Dung Thuật. Mặc dù hắn không định sử dụng, nhưng chuẩn bị trước vẫn hơn.
Tay trái hắn thoáng sờ lên vật phẩm trang sức không gian, nhất thời có thêm một sợi tóc dài như ngón tay, ngưng kết thành năng lượng xạ tuyến.
Năng lượng bám vào mấy đạo năng lượng xạ tuyến này đã bị Tiếu Ân khu trục sạch sẽ, nhưng đối với người nắm giữ được tần suất năng lượng dao động như Tiếu Ân, chỉ cần cung cấp đủ năng lượng cho nó là nó có thể khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Hắn hít sâu một hơi, năng lượng nguyên tố quanh người hắn bắt đầu điên cuồng lưu động. Hỏa nguyên tố còn sót lại trong khe núi điên cuồng lao về phía Tiếu Ân.
Cùng lúc đó, ánh nắng dường như cũng bị lực lượng nào đó lôi cuốn, từ từ tăng mạnh lên.
Không gian ở xung quanh bắt đầu vặn vẹo, năng lượng mặt trời tập trung về phía khe núi, ánh sáng soi chiếu vạn vật trong phút chốc mãnh liệt lên gấp trăm ngàn lần. Cảnh này khiến mọi người run sợ.
Mặt trời là suối nguồn của năng lượng, có ánh sáng sinh mệnh mới có thể phát triển. Nhưng khi nó tập trung năng lượng lại sẽ sinh ra uy lực vô cùng, nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Năng lượng mặt trời, dù là thế giới khoa học hay thế giới ma pháp đều được coi là loại năng lượng cường đại.
Tám đạo năng lượng xạ tuyến quanh người Tiếu Ân hấp thu hết năng lượng hỏa hệ còn sót lại và năng lượng mặt trời, bắt đầu dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy bành trướng lên.
Giờ phút này Tiếu Ân cũng không được tốt lắm. Hắn không nghĩ ra, tám đạo năng lượng xạ tuyến này không cần hấp thu lực lượng của bản thân hắn mà sau khi hấp thu năng lượng mặt trời, năng lượng quang hệ dường như lưu chuyển, bao phủ hắn vào trong.
Cảm giác vô lực này còn thống khổ hơn khi hắn ở trong tám tầng kết giới trên vong linh đảo.
Mặc dù đám người Pohl Walder cường đại nhưng bọn hắn chỉ là quân vương, nhưng năng lượng mặt trời trên trời mới chân chính cường đại, cho dù tất cả các cường giả trên tinh cầu có ở cùng một chỗ, cũng không thể nào tổn thương được mặt trời.
Cho nên dù mặt trời chỉ cung cấp một ít nhiệt lượng, cũng khiến Tiếu Ân ăn không tiêu.
Rất nhanh, tám đạo năng lượng xạ tuyến đã khôi phục lại như lúc đầu. Tám cái xúc tu dài tới ba thước vây quanh người Tiếu Ân, hơn nữa còn tạo thành một chuỗi tàn ảnh, hợp thành một quầng sáng, bảo hộ Tiếu Ân vào trong.
Khi quầng sáng này hình thành, dù LaBeouf có phóng ra ma pháp gì, cũng chỉ có thể lưu lại một ít vết xước trên quầng sáng, ngoài điều đó ra không phá được bất cứ quầng sáng nào.
Năng lượng vặn vẹo dường như giảm bớt, năng lượng mặt trời ngừng hấp thu, rốt cuộc Tiếu Ân mới thở được một hơi.
Hắn cảm thụ năng lượng biến hóa xung quanh, trong lòng mơ hồ hiểu được một chút.
Trên trời, ánh nắng mặt trời vẫn không chút keo kiệt phóng thích năng lượng mặt trời. Nhưng khi tám đạo năng lượng xạ tuyến đạt tới trạng thái bão hòa, thì việc ngưng tụ năng lượng mặt trời không còn tích cực nữa. Bởi vì tám đạo năng lượng xạ tuyến đã hiện ra dưới ánh sáng mặt trời, cho nên năng lượng mặt trời trên không trung không ngừng bổ sung cho nó, vĩnh viễn không phải lo vấn đề hết năng lượng.
Giờ phút này, bất tri bất giác Tiếu Ân bay lên giữa không trung. Hơn nữa càng ngày càng gần LaBeouf.
Quanh người bọn họ đều có năng lượng bảo vệ gần như không thể phá hủy, tình huống này rất hiếm thấy trong quyết đấu ma pháp, từ trước tới nay chưa ai từng thấy qua.
Nhất Hào yên lặng tính toán. Rốt cuộc nó tính ra kết quả giằng co, tuyệt đối thủ hộ của LaBeouf chỉ duy trì được trong vòng một ngày, còn quầng sáng quanh người Tiếu Ân do năng lượng xạ tuyến ngưng tụ chỉ cần có ánh sáng mặt trời là phát huy tác dụng. Nói cách khác, một khi về đêm hoặc khi mặt trời hạ xuống là quầng sáng sẽ mất đi năng lượng bổ sung, từ từ tiêu tán đi.
Mặc dù trước mắt vẫn không tính được khi ánh mặt trời mất đi thì duy trì được bao lâu, nhưng tổng thể mà nói, nếu cứ giằng co thì Tiếu Ân sẽ bất lợi.
Nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng, dưới sự khống chế của Tiếu Ân, quầng sáng quanh người Tiếu Ân bắt đầu vỡ ra, lộ ra thân thể của Tiếu Ân.
Giống như con bướm phá kén, giờ phút này Tiếu Ân có sự thay đổi to lớn.
Xúc tu dài ba thước vờn quanh thân thể của hắn, từng luồng sáng khi tụ khi tán quanh hai người, khiến hắn càng thêm quỷ dị.
Đột nhiên một cái xúc tu nhẹ nhàng run lên, nó gõ vào vách núi.
“Ba!” Một tiếng vang to lớn, ngay cả khi đối mặt với cửu cấp ma pháp, vách núi cũng không tổn hao gì, nhưng giờ phút này trên vách núi để lại một dấu vết rất sâu.
Ánh mắt Tiếu Ân trợn lên, hắn không thể tin được nhìn dấu vết này, trong lòng vui mừng như điên.
Trách không được tất cả ma đạo sỹ của công hội đều sợ hãi năng lượng xạ tuyến, nguyên khi thứ này phát huy tác dụng, nó có thể phá vỡ được bố trí của ngàn năm truyền kỳ.
Ngẩng đầu lên, Tiếu Ân nhe răng cười, tám đạo năng lượng xạ tuyến theo mệnh lệnh của hắn, điên cuồng lao về phía LaBeouf.
Những tiếng động không ngừng vang lên giữa không trung.
Công kích của tám đạo năng lượng xạ tuyến quả thực không phải chuyện đùa. Mỗi một nhát chém, năng lượng quang hệ cắt đứt một mảnh không gian.
Quang mang cường đại tỏa ra, trong không trung có thêm một hố đen, một giây sau, quang động lóe ra, rồi biến mất, không gian ở vị trí ban đầu đã biến mất.
Dưới công kích của năng lượng mặt trời, không gian bị xé rách.
Đó chính là uy lực cường đại của năng lượng xạ tuyến - xé rách không gian.
Hễ không gian bị quầng sáng đi qua đều bị xé rách.
Tuyệt đối thủ hộ che trước người LaBeouf cũng như thế, dưới công kích của năng lượng xạ tuyến, trong nháy mắt nó bị mất đi một tầng ánh sáng lớn. Quang cầu trước người hắn suy yếu một phần ba.
LaBeouf cứng miệng nhìn ma pháp thuẫn trong tay mình, trên mặt thuẫn tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, nhất thời lại bổ sung cho tuyệt đối thủ hộ.
Nhưng dưới ánh sáng mặt trời, tám đạo năng lượng xạ tuyến không hề thiếu năng lượng, vừa tiêu hao chút năng lượng đã được bổ sung.
Tiếu Ân đứng ở xa chỉ huy, trong lòng hắn mừng như điên, uy lực của tám đạo năng lượng xạ tuyến nằm ngoài dự đoán của hắn.
Nhìn LaBeouf giãy chết, Tiếu Ân chẳng thèm ngó tới, so sánh sự tiêu hao với mặt trời trên đầu? Tên này có điên không?
Một giờ sau, tuyệt đối thủ hộ được xưng là không gì có thể tổn hại được dưới cấp bậc truyền kỳ đã nhỏ đi một nửa. Mặc dù có ma pháp thuẫn bổ sung, mặc dù LaBeouf đã truyền toàn bộ ma lực vào trong, nhưng nó vẫn từ từ thu nhỏ lại.
Sắc mặt LaBeouf trắng bệch, nước thuốc trên người hắn đã tiêu hao hết. Năng lượng của ma pháp thuẫn đã khô cạn, ai cũng có thể nhìn ra, hắn không thể kiên trì trong thời gian dài.
Giờ phút này, ngoài khe núi đã loạn lên.
Mấy cao thủ của đại lục phương nam đứng lên. Sắc mặt của bọn họ dữ tợn, tập trung nhìn tình hình trong khe núi. Nếu như không phải đang bị trói buộc, chỉ sợ bọn họ đã sớm liều mạng lao vào khe núi, trợ giúp LaBeouf, giết chết Tiếu Ân.
Một lão giả hít sâu một hơi nói: “Scar các hạ tôn kính, xin ngài dừng trận quyết đấu sinh tử này lại.”
Scar giật mình, dùng ánh mắt như thể nhìn một kẻ ngu ngốc nhìn lão giả kia, lãnh đạm nói: “Ngài nói sao? Đây là quyết đấu sinh tử? Ngài cho rằng có khả năng này sao?”
Tất cả ma đạo sỹ của công hội lộ ánh mắt khinh bỉ.
Lúc chiếm thượng phong, những tên này nào có coi trọng sinh mệnh của Tiếu Ân. Nhưng khi Tiếu Ân chiếm ưu thế tuyệt đối, lúc nào cũng có thể tiêu diệt đối phương, tên này lại yêu cầu dừng quyết đấu. Hành động hèn hạ như thế tự nhiên khiến mọi người khó chịu.
Song ngoài dự đoán của mọi người, lão giả kia trầm giọng nói: “Chúng ta nhận thua, hơn nữa còn dùng tiền để chuộc.”
Sau đó rất nhanh hắn nói ra hai điều kiện.
Nghe hai điều kiện này, tim mọi người đập thình thịch. Ngay cả Scar cũng ngẩn ra.
Trầm ngâm trong chốc lát, Scar nói: “Được rồi, ta có thể thay ngươi hỏi, nhưng tất cả phải xem ý của Tiếu Ân các hạ.”
Hiển nhiên, ngay cả Scar cũng bị hai điều kiện này đả động.
Lão giả hơi cúi đầu, lên tiếng cảm kích.
Trong khe núi, Tiếu Ân điều khiển tám đạo năng lượng xạ tuyến ngày càng thuần thục. Từng luồng ánh sáng hợp thành bức tường không có kẽ hở. Giây phút này, Tiếu Ân tuyệt đối tin tưởng, dù đối phương muốn đồng quy vu tận cũng không làm được.
Mơ hồ, thậm chí Tiếu Ân còn nhìn thấy trên ma pháp thuẫn của LaBeouf xuất hiện vết nứt. Trong lòng hắn có dự cảm, chỉ cần mình phá hủy tuyệt đối thủ hộ của đối phương thì ma pháp thuẫn này cũng hỏng.
Mặc dù trong lòng có chút không nỡ, nhưng Tiếu Ân không hạ thủ lưu tình, ngược lại tần suất công kích còn nhanh hơn.
Hắn có thể nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt của LaBeouf, cảm giác bị đẩy vào tuyệt vọng, không dễ chịu chút nào.
“Hí!” Thanh âm xé rách lại vang lên, rốt cuộc năng lượng xạ tuyến xuyên qua tuyệt đối thủ hộ. Tiếu Ân cố ý đánh trúng ma pháp thuẫn trên tay LaBeouf.
Không có bất cứ trở ngại gì, mặt trung gian của ma pháp thuẫn biến mất.
Đầu tiên là ánh sáng chói mắt, sau đó u ám như hắc động. Tất cả khôi phục lại bình thường, chỉ bất quá mặt trung gian của ma pháp thuẫn biến mất, cũng không biết bị năng lượng mặt trời thổi bay hơi, hay bị không gian cắn nát xé rách. Đạo cụ ma pháp có danh xưng tuyệt đối thủ hộ cứ như thế bị xóa tan.
Tiếu Ân lạnh lùng nhìn LaBeouf đã ở trong tình trạng kiệt sức, nhắm mắt chờ chết trong quầng sáng. Một đạo năng lượng xạ tuyến như linh xà bắn ra…
“Tiếu Ân các hạ, xin ngài chờ một chút.” Giọng nói của Scar giống như lôi đình vang lên trong khe núi.
Tiếu Ân nhíu mày, điều khiển năng lượng xạ tuyến hợp thành bức tường ánh sáng phong kín tất cả đường rút của LaBeouf.
“Scar các hạ, ngài có chuyện gì?”
“Bằng hữu của LaBeouf muốn thỉnh cầu ngài. Họ muốn chuộc sinh mệnh của LaBeouf về.”
“Chuộc?” Tiếu Ân cười nói: “Ngài tin ta sẽ tiếp nhận sao?”
“Ta chỉ chuyển lời mà thôi. Có tiếp nhận hay không là do ngài quyết định.”
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, vốn định từ chối, song lại hiếu kỳ hỏi: “Bọn họ dùng gì để chuộc?”
Scar chậm rãi nói ra điều kiện của đối phương. Thân thể Tiếu Ân khẽ run lên, hít vào một hơi, nhìn LaBeouf bị nhốt trong quầng sáng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tất nhiên đổi, không đổi là kẻ ngu.”