Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 5 - Chương 62: Long trọng trở về



Tầng mười hai của ma pháp công hội là phòng đón khách xa xỉ nhất. Trừ dùng để đón cửu tinh ma đạo ‎sỹ, phòng chỉ mở ra để đối ngoại.‎

Nhưng giờ phút này cửa phòng này lại mở rộng để đón Tiếu Ân, để hắn, Tyrese và đám người Kim tiến ‎vào.‎

Còn quy định của tổng công hội, từ tầng mười trở lên, không phải ma đạo sỹ thì không được tiến vào lại ‎không có ai nhắc đến.‎

Tất cả giống như nước chảy thành sông, vô cùng tự nhiên, nếu như không phải giọng nói của Jonathan ‎vẫn vang bên tai mình, thậm chí Tiếu Ân hoài nghi mình bị bệnh lãng tai.‎

Hôm nay đánh một trận, địa vị của Tiếu Ân ở trong tổng công hội có sự thay đổi vi diệu.‎

Hắn thi triển ra thực lực siêu cấp cường đại của mình, tự nhiên được mọi người tôn trọng, nhưng nguyên ‎nhân chính thức khiến địa vị của hắn biến hóa long trời lở đất là do cửu cấp á long Tyrese.‎

Mặc dù ma pháp công hội không giống đại lục phương nam, nhưng vẫn hiểu rõ địa vị của á long nhất tộc ‎trên đại lục.‎

Cho nên khi Tiếu Ân thu phục được cửu cấp á long, những người này đều đánh giá hắn cao hơn một ‎tầng.‎

Tất nhiên khi đó Tiếu Ân phát ra long khí quá mỏng manh, ngay cả ma đạo sỹ Scar cũng không cảm ứng ‎được, đừng nói là người khác. Cho nên trong lòng đám ma đạo sỹ đều có chút hoài nghi, có phải đầu á long này ‎đột nhiên mắc bệnh thần kinh không, nếu không tại sao lại quyết định thần phục Tiếu Ân.‎

Chỉ là không ai dám hỏi điều này, cho dù là cửu tinh ma đạo sỹ cũng không dám hỏi vấn đề ngu ngốc này ‎trước mặt cửu cấp á long.‎

Khi Tiếu Ân quyết chiến, đám người Kim, Juliana bị cưỡng ép ở trong tổng công hội.‎

Tiếu Ân tất nhiên biết, đó là do ma pháp công hội lo lắng cho sự an toàn của bọn họ. Dù sao nơi này ‎cũng là đại lục của bọn họ. Ngoài những phần tử bại hoại ra, phần lớn mọi người vẫn lo lắng cho đám người Kim.‎

Cho nên khi quyết đấu chấm dứt, Tiếu Ân chân thành cảm ơn đám người Scar. Vị đại trưởng lão có vị trí ‎trọng yếu trong ma pháp công hội này liền nhân cơ hội này yêu cầu hắn cử hành thịnh yến.‎

Tiếu Ân cũng không cự tuyệt. Vì vậy tầng mười hai của ma pháp công hội được mở ra. Mấy chục vị ma ‎đạo sỹ nhậm chức trong ma pháp công hội, có một nửa tới.‎

Thấy nhiều ma đạo sỹ như vậy tụ tập với nhau, rốt cuộc Tiếu Ân hiểu được tại sao Dida đại tát mãn lại ‎kiêng kị ma pháp công hội như thế.‎

Một nửa ma đạo sỹ của tổng công hội đã có gần bốn mươi vị. Nếu như ma pháp công hội triệu tập toàn ‎bộ ma đạo sỹ về thì trên đại lục làm gì có lực lượng nào có thể chống lại.‎

Dida đại tát mãn dùng trăm phương ngàn kế để lực lượng của ma pháp công hội đối kháng với hắc quỷ ‎đại lục, quả nhiên là nước cờ kỳ diệu.‎

Gặp gỡ một ít ma đạo sỹ, hơn nữa còn giới thiệu tên của nhau. Ngày thường đám cường giả này đều ‎mắt cao hơn trán, nhưng lúc này gặp mặt đám người Tiếu Ân, bọn họ hoàn toàn bỏ thái độ đó đi. Tất nhiên, mọi ‎người vẫn vây quanh Tyrese nhiều nhất.‎

Scar thấy có kẽ hở, lập tức kéo Tiếu Ân vào góc.‎

Tiếu Ân vừa nhìn đã biết lão gia hỏa này muốn hỏi mình, hơn nữa còn cố ý tránh né Tyrese.‎

‎“Tiếu Ân các hạ, chúc mừng ngài có tinh hồn ma hạch.” Scar hâm mộ nói.‎

Tiếu Ân hơi cười nói: “Chỉ là vận khí mà thôi. LaBeouf lại đáng giá như thế, thực sự không thể ngờ được.”‎

Scar cười khan mấy tiếng với Tiếu Ân, khóe mắt thoáng nhìn về Tyrese. Bên người á long có bốn vị ma ‎đạo sỹ, bọn họ đang thảo luận với hắn những vấn đề ma pháp khó hiểu, phỏng chừng không thể thoát ra được.‎

‎“Tiếu Ân các hạ, ngài và Tyrese các hạ có quan hệ rất tốt, vậy có thể hỏi giúp chúng ta tại sao những ‎người ở đại lục phương nam lại đột nhiên chạy tới đây yêu cầu chúng ta tiến hành ma sủng quyết đấu không?”‎

Tiếu Ân nao nao, hoài nghi hỏi: “Các ngươi không biết?”‎

‎“Tất nhiên không biết.” Scar nghiêm chỉnh nói: “Mặc dù trước kia cũng có loại khiêu chiến này, nhưng lần ‎này hoàn toàn khác, chẳng những cho chúng ta thời gian rất ngắn để chuẩn bị, hơn nữa xem bộ dạng hùng hổ ‎của bọn họ, dường như có thành kiến sâu đậm với ma pháp công hội.”‎

Tiếu Ân kinh ngạc hỏi: “Trước kia cũng tiến hành loại khiêu chiến này?”‎

Scar gật đầu nói: “Đại lục phương nam và hắc quỷ đại lục của chúng ta cách nhau rất xa, so sánh ra thì ‎đại lục phương nam có quan hệ tương đối tốt với chúng ta. Ngay cả khiêu chiến thú sủng cũng cho chúng ta thời ‎gian chuẩn bị gần mười năm, nhưng lần này…”‎

Sắc mặt của hắn từ từ trầm xuống nói: “Lần này bọn họ tới đây không hề báo trước. Hơn nữa lần này có ‎chút cứng ngắc, rất có thể có hiểu lầm gì đó.”‎

‎“Có hiểu lầm, tại sao ngài không nghĩ cách để hỏi?”‎

‎“Đâu có dễ dàng như vậy.” Scar liên tiếp cười khổ nói: “Chúng ta không biết tại sao bọn họ lại thay đổi ‎thái độ, làm sao có thể bốc thuốc được chứ?”‎

Tiếu Ân trầm ngâm trong chốc lát nói: “Được rồi, ta có thể hỏi giúp ngài một chút, nhưng hắn có biết ‎được hay không, ta cũng không dám cam đoan.”‎

Scar như trút được gánh nặng, cười nói: “Rất tốt, chúng ta đợi tin tức của ngài.”‎

Tiếu Ân đột nhiên nói: “Scar các hạ, ta muốn thỉnh giáo ngài một vấn đề.”‎

‎“Mời ngài nói.”‎

‎“Ta muốn biết, năng lượng xạ tuyến trên tầng cao nhất là thứ gì, tại sao có thể công phá tuyệt đối thủ hộ.” ‎Sắc mặt của Tiếu Ân rất ngưng trọng, vấn đề này khiến hắn khổ não.‎

Tuyệt đối thủ hộ được xưng là phòng ngự cấp bậc ngàn năm truyền kỳ, có thể miễn dịch với tất cả công ‎kích của ma đạo sỹ.‎

Hơn nữa trong khe núi có bố trí ma pháp trận của ngàn năm truyền kỳ, ngay cả cửu cấp ma pháp, triệu ‎hoán hỏa nguyên tố cũng không lưu lại được bất cứ dấu vết gì trên khe núi. Nhưng tám đạo năng lượng xạ tuyến ‎của Tiếu Ân lại có thể dễ dàng lưu một dấu vết trên vách núi.‎

Tất cả những điều này khiến Tiếu Ân rất hoài nghi, mấy thứ này có lẽ không đơn giản như lời nói của đám ‎người Jonathan.‎

Khuôn mặt của Scar hiện lên vẻ do dự, hắn trầm ngâm một lúc, rốt cuộc thở dài một tiếng nói: “Tiếu Ân ‎các hạ, kỳ thực Jonathan đã giới thiệu cho ngài biết trên đảo có vài địa điểm có thể ngưng tụ năng lượng mặt ‎trời. Chính vì công hiệu thần kỳ đó mà ngày xưa ngàn năm truyền kỳ mới tranh đoạt nhau chỗ này, hơn nữa cuối ‎cùng sáng lập ra ma pháp công hội.”‎

Tiếu Ân yên lặng lắng nghe, có khi khẽ gật đầu, lộ ra bộ dáng hoàn toàn lắng nghe.‎

Scar cười khổ một tiếng nói: “Có một số việc ta không nói được, nhưng theo ta được biết, sau khi thành ‎lập ma pháp công hội, mấy địa điểm đặc thù kia do một số người tiến hành cải tạo.”‎

‎“Là ai?” Ánh mắt của Tiếu Ân lấp lánh hữu thần.‎

‎“Cái này, sao…” Scar đột nhiên cười nói: “Trên thế giới này, có thể phá được lực lượng truyền kỳ cũng chỉ ‎có lực lượng truyền kỳ.”‎

Tiếu Ân hít sâu một hơi, nói: “Scar các hạ, đa tạ.”‎

Mặc dù lão ma đạo sỹ không trực tiếp trả lời hắn, nhưng ý của lão rất rõ ràng, nếu Tiếu Ân còn không hiểu ‎được, vậy hắn quá ngu đi.‎

Nguyên tám đạo năng lượng xạ tuyến này do ngàn năm truyền kỳ chế tạo, vậy uy thế của nó khó tin như ‎thế thì có thể giải thích được.‎

Trong lòng hắn có chút mừng thầm. Mặc dù đã có dự cảm từ trước, nhưng khi biết được sự thực, tự ‎nhiên Tiếu Ân có cảm nhận khác.‎

Hắn hít sâu một hơi, cười với lão ma đạo sỹ, sau đó tới bên người Tyrese.‎

Rất nhiều người đều dựng lỗ tai của mình lên, Tiếu Ân không hề e ngại hỏi thẳng vấn đề: “Tyrese các hạ, ‎tại sao đám cường giả của đại lục phương nam lại đột nhiên tới ma pháp công hội khiêu chiến?”‎

Đám người Scar ngẩn ra, trong lòng xuất hiện cảm giác dở khóc dở cười.‎

Tên Tiếu Ân này quá cương trực. Cứ như thế hỏi, hơn nữa còn hỏi ở chỗ đông người, thực sự nằm ngoài ‎dự đoán của mọi người.‎

Song bọn họ không biết quan hệ kỳ dị giữa Tiếu Ân và Tyrese, dựa vào uy áp của thượng vị long tộc, ‎Tiếu Ân chẳng cần kiêng kỵ gì cả. Quả nhiên, Tyrese chỉ thoáng do dự một chút, nói: “Tiếu Ân các hạ, chuyện này ‎là do hoàng kim đại lục khơi mào trước.”‎

Hoàng kim đại lục là chỉ đại lục của Tiếu Ân. Nghe nói bởi vì mấy vạn năm trước, thần dân trên phiến đại ‎lục đều tín ngưỡng thần linh của hoàng kim hệ, cho nên mới gọi là hoàng kim đại lục.‎

Mặc dù hiện giờ hoàng kim hệ đã suy thoái, ngay cả loài người cũng đã quên thần linh, nhưng tên gọi của ‎đại lục vẫn được gọi tới bây giờ.‎

Tiếu Ân quay đầu, kinh dị nhìn Scar, lão ma pháp sư không thể giải thích được hỏi: “Tyrese các hạ, hoàng ‎kim các hạ, hoàng kim đại lục luôn là hàng xóm thân thiết của đại lục phương nam, cho tới giờ chưa bao giờ ‎khiêu khích đại lục phương nam.”‎

Tyrese hừ lạnh một tiếng. Nếu không ngại Tiếu Ân ở đây, hắn đã sớm hét lên: “Ta cũng chỉ nghe bọn Doha ‎nói qua. Một năm trước, có một ma đạo sỹ tới từ hoàng kim đại lục mang theo ma sủng đi khiêu chiến khắp nơi, ‎trải qua trăm trận chiến mà không bại lần nào. Chuyện đó chấn động cả đại lục, vì vậy một thế gia đã xuất động ‎bát cấp ma thú để vãn hồi thể diện. Nhưng điều ghê tởm nhất là, tên ma đạo sỹ kia của các người nói đã thắng ‎trăm trận, coi ma thú của đại lục phương nam chỉ là hư danh, không còn hứng thú chiến đấu nữa. Nếu muốn vãn ‎hồi thể diện thì chúng ta phải vượt biển tới đại lục hoàng kim để khiêu chiến.”‎

Dừng một chút, Tyrese nói: “Đại lục phương nam là ma thú đại lục, nghe xong tin tức này, nếu có người ‎nhẫn nại được mới gọi là lạ. Tóm lại mục đích cuối cùng của chúng ta là muốn tìm được tên kia, để so đấu ma ‎sủng với hắn.”‎

Tiếu Ân và đám người Scar nhìn nhau, nghe Tyrese nói, rốt cuộc bọn họ đã biết nguyên nhân.‎

Nguyên bọn họ vượt biển tới đây là để trả thù. Nhưng xui xẻo là, thế lực lớn nhất của đại lục, ma pháp ‎công hội lại phải chịu tội thay.‎

Nhưng nếu đám người Scar ở vị trí của bọn họ, cũng sẽ lựa chọn thủ đoạn này.‎

Dù sao trên đại lục hoàng kim, muốn tìm một người và một ma thú, quả thực chính là chuyện mò kim đáy ‎biển, căn bản không có khả năng.‎

Đi tìm kiếm lung tung không bằng đem chú ý này đổ lên đầu ma pháp công hội.‎

Chỉ cần trong trận chiến ma sủng có thể chiến thắng toàn diện, thì có thể khiến ma pháp công hội chủ ‎động tìm kiếm ma thú cường đại hơn, cuối cùng bức cao thủ thần bí đó ra mặt.‎

Còn chuyện tại sao lại giấu việc này, việc này càng thêm đơn giản.‎

Nếu hoàng kim đại lục bị một người và một ma thú của đại lục phương nam vũ nhục, vậy ngay cả khi ‎chạy tới đại lục phương nam để trả thù, cũng không chịu nói rõ nguyên nhân.‎

Chuyện mất thể diện như thế, ngoài Tiếu Ân ra, không ai có thể lấy từ miệng Tyrese.‎

‎“Tên đó là ai? Đó là ma thú gì?” Sắc mặt của Scar rất khó coi, trong lòng dâng lên lửa giận.‎

‎“Không biết, tên đó không lưu lại tên tuổi, hơn nữa cũng không ai biết tên ma thú đó, nhưng ta hoài nghi ‎trong cơ thể của ma thú đó có huyết mạch của long tộc.” Tyrese nhìn Tiếu Ân, nhẹ giọng nói: “Lần này ta tới đây là ‎để tìm kiếm đầu á long đó.”‎

Tiếu Ân hơi gật đầu, nếu Tyrese nói thì chắc chắn đó là á long. Có lẽ chỉ có á long nhất mạch mới có thể ‎bách chiến bách thắng.‎

‎“Không có tên? Ma thú cũng không biết tên?” Scar không nhịn được xem thường.‎

Trên hoàng kim đại lục, ma pháp công hội là lực lượng đứng đầu, nhưng muốn tìm ma đạo sỹ cất giấu á ‎long, trên cơ bản không phải chuyện dễ.‎

Tiếu Ân nhìn Scar, khẽ lắc đầu, dù là ai đột nhiên gặp phải oan ức như thế thì đều cảm thấy buồn bực.‎

Trong lòng vừa động, Tiếu Ân dò hỏi: “Người này thực sự tới từ hoàng kim đại lục?”‎

Tyrese do dự một chút nói: “Chắc là không sai, ít nhất khó có khả năng người này tới từ hắc quỷ đại lục.”‎

Tiếu Ân và Scar liếc mắt nhìn nhau. Nhất thời hiểu được ý nghĩ của Tyrese và đám người phương nam.‎

Chắc chắn người này không phải người của đại lục phương nam, cũng không phải người của hắc quỷ đại ‎lục, như vậy chỉ có hoàng kim đại lục.‎

Trên tinh cầu này không chỉ có ba khối đại lục, còn một nửa tinh cầu khác có những khối đại lục lớn hơn ‎ba khối đại lục.‎

Nhưng vấn đề là, muốn nói có người từ nơi đó chạy tới giở trò, chỉ sợ càng khiến người khác không tin.‎

Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, ánh mắt mang theo sự bất đắc dĩ. Scar là người phụ trách công hội lại càng ‎bất đắc dĩ hơn.‎

Ngày thứ hai, Tiếu Ân không để ý tới những cao thủ của ma pháp công hội cố giữ lại, cố ý mang theo ‎đám người Kim rời đi. Nhưng lần này đồng hành cùng bọn họ có thêm cửu cấp á long, Tyrese.‎

Thậm chí người này còn muốn dùng thủ đoạn nào đó thông báo cho đám á long ở đại lục phương nam ‎biết sự tồn tại của Tiếu Ân, nhưng quyết định này lập tức bị Tiếu Ân gạt bỏ.‎

Á long có không ít tên thông minh tuyệt đỉnh, không hề thua kém loài người.‎

Tiếu Ân cũng không dám khẳng định, nếu một đoàn á long tới nơi này thì hắn có thể trấn áp được không.‎

Tất nhiên hắn có thể tìm hắc long vương hỗ trợ. Nhưng biết được sự cường đại hắc long vương, Tiếu Ân ‎không muốn vì chuyện nhỏ này mà làm phiền người ta.‎

Đặc biệt trải qua lần tiếp xúc linh hồn, kiến thức được sự hùng mạnh của những sinh vật khác, trong ấn ‎tượng của Tiếu Ân làm gì còn á long chứ…‎

Chỉ là chút phiền toái nhỏ mà thôi.‎

Nếu vì vậy mà làm phiền hắc long vương, ngày sau làm sao Tiếu Ân đối mặt được với những sinh vật ‎cường đại đó.‎

Ánh sáng của ma pháp trận hiện lên, bao phủ mọi người vào trong, không gian thông đạo trước mặt ‎chậm rãi thành hình, giống như một cái hắc động hấp thu bọn họ vào trong.‎

Rất nhanh, bọn họ đã xuất hiện trong ma pháp trận công lập ở ngoài thành Bahia.‎

Cũng không phải đám người Tiếu Ân không muốn trực tiếp trở về công quốc Louis, nhưng truyền tống ‎trận ở đó không đủ để dung nạp bọn họ.‎

Khi Hắc Toàn Phong xuất hiện trong truyền tống trận lập tức khiến mọi người kinh hô.‎

Nhưng đây không phải lần đầu tiên Hắc Toàn Phong tới thành Bahia, danh tiếng của nó ở đây cũng không ‎nhỏ, cho nên đám ma pháp sư ở xung quanh chỉ sợ hãi than một tiếng, chứ không kinh hoảng thất thố.‎

Song hỗn loạn vẫn có, hơn nữa quy mô còn lớn hơn trước kia một chút.‎

Sau lưng Hắc Toàn Phong là đám người Tiếu Ân, nhưng hiện giờ đám người Tiếu Ân đã khác trước rất ‎nhiều.‎

Cùng ở một chỗ với đại quái vật Hắc Toàn Phong, chắc chắn sẽ khiến mọi người chú ý, dù là học đồ ‎pháp sư cũng khiến mọi người ấn tượng.‎

Mà lần này ở cùng với Hắc Toàn Phong không phải tiểu học đồ gì cả, mà là đội hình toàn đại ma pháp sư. ‎Ngoài Juliana và Tyrese ra, trên người đám người Kim không còn khoác ma pháp bào cấp học đồ thấp kém, thay ‎vào đó là ma pháp bào đại ma pháp sư mới tinh.‎

Trên ngực năm người trẻ tuổi có huy chương tứ tinh, thậm chí ngũ tinh, còn Linnuo đạt tới lục tinh.‎

Tất nhiên khiến mọi người chấn động chính là Tiếu Ân. Trên ngực hắn có huy chương thất tinh tỏa ra ánh ‎sáng mê hoặc lòng người.‎

Mọi người nhìn thấy tấm huy chương này, trong lòng dâng lên cảm giác kính ngưỡng và hâm mộ.‎

Dù là ma pháp sư phụ trách truyền tống trận, hay đám pháp sư dùng truyền tống trận, mọi người đều tự ‎giác khom lưng hành lễ với Tiếu Ân.‎

Giây phút này, ngay cả danh tiếng của Hắc Toàn Phong cũng bị Tiếu Ân cướp sạch.‎

Trong tổng công hội ở thành Yamaniya, do có nhiều ma đạo sỹ nên các pháp sư ở đó coi đó là chuyện ‎bình thường, cho nên trong mắt bọn họ, Tiếu Ân không thể so được với Hắc Toàn Phong.‎

Nhưng đế quốc Nặc Khả Đa chỉ có ba vị ma đạo sỹ.‎

Mặc dù thành Bahia được xưng là thành thị ma pháp, nhưng quanh năm suốt tháng chưa từng thấy ma ‎đạo sỹ lộ diện. Cho nên khi Tiếu Ân xuất hiện ở đây liền khiến tất cả ma pháp sư chấn động.‎

Phần lớn học đồ pháp sư lần đầu tiên mới nhìn thấy huy chương thất tinh, ma đạo sỹ chính là cấp bậc ‎cao không thể với tới được, nhưng là mục tiêu cao nhất trong cuộc đời của bọn họ. Chính vì vậy bọn họ càng ‎cung kính với Tiếu Ân hơn.‎

Tiếu Ân gật đầu với bốn phía, sau đó tời khỏi ma pháp trận, hễ là nơi hắn đi qua, mọi người đều vô thức ‎tránh ra, nhưng nhìn vẻ nồng nhiệt trong mắt của bọn họ là biết giờ phút này tâm tình của bọn họ rất kích động.‎

Đám người Tiếu Ân chưa rời xa thành Bahia thì có người đuổi theo.‎

Có thể đuổi theo đám người Tiếu Ân, tất nhiên là thành chủ thành Bahia, đại ma pháp sư Lewis.‎

Vị tứ tinh đại ma pháp sư này là người đứng đầu thành Bahia, nắm giữ thánh địa tu luyện trong tay. Ở ‎trong thành có lực lượng to lớn.‎

Đặc biệt ma pháp trận ở ngoài thành có trạm gác ngầm do hắn bố trí.‎

Cho nên khi đám người Tiếu Ân và Hắc Toàn Phong xuất hiện, Lewis lập tức biết được. Biết đám người ‎Tiếu Ân là tổ hợp gồm ma đạo sỹ và đại ma pháp sư, Lewis lập tức bỏ mọi việc, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi ‎theo đám người Tiếu Ân.‎

May mà Tiếu Ân có thói quen không sử dụng Phong Tường Thuật ở ngoại ô, nếu không chỉ bằng thực lực ‎của Lewis, đừng mong đuổi kịp bọn họ.‎

Xa xa, Tyrese cảm ứng được ở phía sau có người bay tới, trong lòng hắn hiếu kỳ, chẳng lẽ bằng tổ hợp ‎của bọn họ, còn có người dám tới khiêu khích.‎

Sau đó Tiếu Ân cũng cảm ứng được khí tức quen thuộc này, mặc dù ấn tượng của Tiếu Ân đối với Lewis ‎không tốt, nhưng dù sao bọn họ cũng có liên lạc với nhau, đặc biệt sư phụ Maren và David Kirby rất coi trọng tình ‎huynh đệ, cho nên Tiếu Ân do dự một chút, cuối cùng không tránh né.‎

Rất nhanh Lewis chạy đến, thân hình của hắn dường như béo hơn trước một ít, dường như kiếp sống ‎thành chủ rất dễ chịu.‎

Tiếu Ân cảm ứng năng lượng dao động quanh người hắn, không khỏi có chút kinh ngạc.‎

Mặc dù phạm vi tiến bộ của Lewis không thể so với bọn họ, nhưng so với đại ma pháp sư bình thường ‎thì không tồi tí nào.‎

Trong đầu đột nhiên xuất hiện ý niệm, chắc chắn hắn rất chăm chỉ tu luyện trong thánh địa. Nếu không ‎tuyệt đối không thể tiến bộ lớn như vậy được, bởi vì ma lực của hắn đã có dấu hiệu đột phá, qua mấy năm nữa ‎chắc có thể xung kích cảnh giới ngũ tinh.‎

“Đại nhân Lewis, ngài ở xa tới thăm, thực khiến ta áy náy.” Tiếu Ân cười híp mắt nói, nhưng thần thái của ‎hắn không có chút áy náy nào.‎

Ánh mắt của Lewis nhanh chóng liếc nhìn Tiếu Ân và đám người Kim. Trong nháy mắt, hắn đã thấy rõ.‎

Ngoài Juliana và Tyrese là người ngoài, còn lại người kém nhất trong số bọn họ cũng ngang cấp với hắn.‎

Giây phút này, trong lòng hắn cảm khái vạn lần.‎

Ngày xưa đám người Tiếu Ân từng giúp hắn tranh chức thành chủ, khi đó chỉ có hai vị đại ma pháp sư mà ‎thôi. Nhưng mấy năm không gặp, tốc độ phát triển của những người này thực ghê người, còn nhanh hơn kẻ có ‎thánh địa tu luyện như mình.‎

Chẳng những tất cả mọi người đều thuận lợi tiến giai thành đại ma pháp sư. Hơn nữa…‎

Hắn nhìn huy chương thất tinh trên ngực Tiếu Ân, hai mắt mơ hồ đỏ lên.‎

Cũng may Lewis cũng không cảm khái lâu, hắn chỉ chần chừ một chút, sau đó lập tức thanh tỉnh lại, cúi ‎người thực sâu với Tiếu Ân nói: “Tiếu Ân các hạ, chúc mừng ngài tiến giai thành ma đạo sỹ.”‎

Hắn dùng giọng hòa nhã nói: “Nhất mạch của chúng ta, chỉ có ngài mới có thể tiến giai thành ma đạo sỹ.”‎

Khuôn mặt của Linnuo hơi co lại, ho nhẹ một tiếng. Sư tổ của Tiếu Ân là đồng môn với hắn, mặc dù có ‎một tầng ngăn cách, nhưng tốt xấu gì cũng là một mạch.‎

‎“Tất nhiên, chắc chắn Linnuo đại nhân cũng có thể tiến giai thành công.” Lewis vội vàng nói: “Ý của ta là, ‎Tiếu Ân các hạ là người đầu tiên trở thành ma đạo sỹ trong nhất mạch chúng ta.”‎

‎“Không đúng.” Linnuo tức giận nói: “Sư phụ của sư phụ ta, mấy trăm năm trước cũng là bát tinh ma đạo ‎sỹ.”‎

Tiếu Ân và Lewis đồng thời ngẩn ra, sư phụ của sư phụ ngài, liên hệ quá xa xôi, hơn nữa lão nhân gia còn ‎sống trên đời hay không cũng là một vấn đề.‎

Lewis ngượng ngùng nói: “Xin ngài tha thứ, sư phụ chưa từng nói cho chúng ta biết.”‎

Linnuo thở dài một tiếng nói: “Điều này không thể trách ngươi, bởi vì trong cuộc đời của lão tổ tông thu ‎nhận mười vị đệ tử, nhưng không có người nào tiến giai thành ma đạo sỹ, cho nên người mới ra lệnh, trừ khi nhất ‎mạch truyền thừa sinh ra cường giả cấp bậc ma đạo sỹ, nếu không không được đề cập tới tên của người.”‎

Trong lòng Tiếu Ân âm thầm lắc đầu, lão tổ tông đúng là cố chấp mà. Ma đạo sỹ là ai, đó chính là những ‎nhân vật đứng đầu đó. Nếu có thể bồi dưỡng dễ như vậy, vậy sao ma đạo sỹ lại hiếm có?‎

‎“Hắn là một người rất thú vị?” Tyrese tò mò hỏi.‎

Lewis kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn, nhưng không thể biết được thực lực của đối phương. Nhưng có thể tùy ‎ý nói chuyện như vậy, chắc chắn không phải nhân vật tầm thường.‎

Kỳ thực Tyrese chỉ kính sợ một mình Tiếu Ân mà thôi, còn sư phụ của sư phụ gì gì đó, hắn chẳng tôn ‎trọng tí nào, ngược lại còn tò mò đối với lão già sĩ diện đó.‎

Linnuo cười khổ một tiếng nói: “Lão tổ tông tên là Sloppy Burger, từng là pháp sư tự do nổi tiếng của đế ‎quốc Nặc Khả Đa, nhưng mấy trăm năm trước người đã biến mất, không ai biết người đi đâu.”‎

Tiếu Ân hơi gật đầu, mất tích mấy trăm năm, vậy người này dữ nhiều lành ít rồi.‎

Cười cười với Lewis, Tiếu Ân bình tĩnh nói: “Thành chủ đại nhân, cảm ơn ngài tới tiễn chúng ta, chúng ta ‎có việc gấp, xin cáo từ.”‎

Lewis vội vàng nói: “Tiếu Ân các hạ, ngài là pháp sư xuất sắc nhất trong nhất mạch chúng ta, nửa năm ‎sau ở thành phủ chủ Bahia sẽ cử hành bữa tiệc long trọng. Maren và David Kirby đã đáp ứng tới, không biết ngài ‎có rảnh để tham gia không?”‎

Linnuo cười nói: “Ước hẹn mười năm giữa ta và ngươi chưa chấm dứt, hơn nữa Mikhail cũng là đồng ‎môn của ta, tất nhiên ta sẽ theo các ngươi.”‎

Trong lòng Lewis mừng rỡ, khóe miệng nhếch lên, không che giấu được sắc mặt vui mừng. Trong lòng ‎hắn đã có kế hoạch đầy đủ, phải làm thế nào dùng đám người Tiếu Ân để tạo thế.‎

Mặc dù Tiếu Ân mới chỉ tiến giai thành ma đạo sỹ, nhưng năm đệ tử của hắn là đại ma pháp sư. Đội hình ‎như thế không thể khinh thường được, ba vị ma đạo sỹ lâu năm của đế quốc cũng không làm được như thế.‎

Rời khỏi thành Bahia, đám người Tiếu Ân ngồi lên sống lưng to lớn của Hắc Toàn Phong, bay về công ‎quốc Louis.‎

Tyrese rất phê phán việc này, Tiếu Ân là chân long cưỡi á long Hắc Toàn Phong là điều đương nhiên. Mặc ‎dù thực lực của đám người Kim không được hắn để trong mắt, nhưng những người này là đệ tử của chân long, ‎mặc dù là đệ tử loài người, nhưng miễn cưỡng cũng có tư cách cưỡi á long. Nhưng Linnuo và Juliana lại khác, ‎đặc biệt Juliana chỉ là thú nhân, nhưng lại dám cưỡi á long bay trên bầu trời, điều này khiến hắn bất bình.‎

Ở đại lục phương nam cũng có thú nhân, nhưng địa vị của bọn họ không thể so với thú nhân ở hoàng kim ‎đại lục. Mặc dù trong số đó cũng có đại tát mãn có cấp bậc tương đương ma đạo sỹ, nhưng lực lượng tổng thể ‎của bọn họ không được tính trên đại lục phương nam.‎

Trong mắt của á long Tyrese, thú nhân không khác gì ma thú bình thường.‎

Nhưng trước mặt Tiếu Ân, Tyrese không dám có tâm lý phản kháng, cho dù trong lòng có chút ý nghĩ, ‎cũng không dám bại lộ.‎

Đó là quy luật về gen và linh hồn của long tộc, chỉ cần lực lượng của Tyrese không đột phá được phong ‎tỏa, hắn sẽ không dám có ý niệm phản kháng.‎

Tốc độ của Hắc Toàn Phong cực nhanh. Phi hành trên bầu trời, ngay cả khi có đám mây trắng ngụy trang, ‎cũng kinh người.‎

Tyrese rất hài lòng với tốc độ của Hắc Toàn Phong, mặc dù tốc độ này không nhanh bằng tốc độ của ưng ‎long, nhưng so với á long bình thường thì cũng thuộc loại nhất đẳng.‎

Một ngày sau, bọn họ đã tới công quốc Louis.‎

Bọn họ dừng trước ma pháp lâm viên, Tiếu Ân không muốn Hắc Toàn Phong nghênh ngang tiến vào ma ‎pháp lâm viên, bởi vì làm vậy thể hiện thái độ không tôn trọng đối với Tiffany và Maren.‎

Song ngoài dự đoán của Tiếu Ân, bọn họ còn chưa tới lâm viên, đã thấy Tiffany, Maren và năm vị ma ‎pháp sư. Đi cùng với bọn họ còn có Nepal, Benson, những ma pháp sư chính thức mới.‎

Ngoài ra còn có chủ nhân của công quốc Louis, công tước Louis cũng ra nghênh đón. Ánh mắt của Tiếu ‎Ân hơi đảo qua, thậm chí còn thấy bá tước Robin và một số quý tộc.‎

Những người này đều là những nhân vật cầm đầu của công quốc Louis.‎

Trong lòng Tiếu Ân đột nhiên xuất hiện ý niệm hoang đường, nếu giờ phút này có người thi triển ma pháp ‎công kích, giết chết toàn bộ đám quý tộc ở đây, thì công quốc Louis sẽ rơi vào tình cảnh hỗn loạn.‎

Đột nhiên ánh mắt của Tiếu Ân ngưng trọng lại, hắn cảm ứng được, phía sau đám người này có ba khí ‎tức rất quen thuộc, nếu như hắn không cảm ứng sai, đó chắc là ba người Sara. Khóe mắt vô thức liếc nhìn ‎Juliana, Tiếu Ân lập tức đau đầu. Nhưng cũng may ba nàng không xuất hiện đầu tiên.‎

Dường như cảm ứng được sự do dự của Tiếu Ân, Juliana hoài nghi hỏi: “Tiếu Ân, chàng làm sao vậy?”‎

Tiếu Ân sửng sốt, đột nhiên nghĩ thông, mình và Sara hoàn toàn thanh bạch, đâu có phát sinh chuyện gì. ‎Đã như thế, tại sao mình còn kiêng kỵ, thực sự gặp quỷ mà.‎

Lắc đầu, Tiếu Ân nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, nói: “Quê hương của ta có một câu nói, ‎áo gấm vinh quy, giờ phút này ta đã hiểu được ý của câu nói đó.”‎

Hắn buông tay, không để tiểu hồ ly có cơ hội hỏi, sải bước hướng về Tiffany và công tước Louis.‎

Juliana không giải thích được động tác của Tiếu Ân, nhưng trước mắt bao nhiêu người, Tiếu Ân có động ‎tác thân mật như thế, nhất thời khiến trái tim cô đập nhanh hơn gấp đôi, không tránh được có suy nghĩ miên man.‎

Đôi mắt của Tyrese đột nhiên mở to, ánh mắt nhìn Juliana có vẻ đăm chiêu.‎

Dung mạo của thú nhân này bình thường, nhưng trên người nàng có khí tức mê người.‎

Lần đầu tiên cửu cấp á long dùng ánh mắt này để nhìn Juliana, càng nhìn hắn càng phát hiện Juliana càng ‎thuận mắt, dường như làm bằng hữu với thú nhân nhỏ bé này cũng không phải chuyện xấu.‎

Hắn khẽ lắc đầu, rốt cuộc hiểu được tại sao chân long lại để Juliana ở bên người, nguyên thú nhân này ‎không giống với người thường.‎

Mọi người nhanh chóng vây quanh Tiếu Ân.‎

Phía sau hắn, đám người Kim chia làm hai bên, đội ngũ toàn đại ma pháp sư khiến mọi người hoa cả mắt.‎

Juliana và Tyrese chủ động đi bên cạnh Tiếu Ân, mặc dù trên người bọn họ không có ký hiệu đại biểu cho ‎thân phận ma pháp sư, nhưng khí chất của bọn họ mơ hồ áp chế đám người Kim.‎

Từ trường thiên hồ của Juliana hay khí thế của Tyrese, đều khiến người khác nhận ra sự bất phàm của hai ‎người.‎

Cuối cùng là tiếng bước chân trầm trọng của Hắc Toàn Phong.‎

Chín người một thú, giây phút này thể hiện khí thế ngạo nghễ thiên hạ, vĩnh viễn để lại ấn tượng khó phai ‎trong lòng mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.