- Tiếu Ân các hạ, Hoàng Kim Sa Trùng này chính là từ quả trứng Sa Trùng kia ấp ra?
Tiếu Ân khẽ gật đầu, trên mặt lộ vẻ tươi cười thản nhiên.
Dida thở dài một tiếng, cũng không thể nói gì hơn nữa, một quả trứng Sa Trùng bị hao tổn thể chất bẩm sinh yếu ớt ở dưới sự bồi dưỡng của Tiếu Ân, không ngờ đã biến thành ma thú bát cấp.
Sloppy Burger dẫn từng ma pháp sư phía sau lần lượt giới thiệu với Tiếu Ân, trong đó rất nhiều người là bạn cũ, nhưng cũng có mấy người là lần đầu tiên gặp mặt.
Trong đó có một vị cường giả cửu tinh chính là lần đầu tiên gặp mặt.
Vị cường giả cửu tinh này tên là Norah có đôi mắt sâu mà to, sáng ngời đến khác thường, rất giống hai ngôi sao trong đêm tối. Tuy nhiên Tiếu Ân vừa tiếp xúc với khí tức trên người hắn, thì sắc mặt không tự chủ được đã có chút âm trầm.
Sau đó lại nhìn đến hai người bên cạnh Norah, thần sắc trong mắt hắn liền trở nên kinh ngạc.
Hai người bên cạnh Norah, hắn đều gặp qua, một là Benoit đại tát mãn của đế quốc Sư Tâm, người còn lại là thủ tịch ma đạo sĩ của đế quốc Cát Hãn trên thảo nguyên, Lint.
Hai người này Tiếu Ân tuy rằng chỉ gặp qua một lần, nhưng bởi vì thân phận đặc thù của bọn họ, cho nên Tiếu Ân tự nhiên không có khả năng quên mất.
Tuy nhiên chân chính khiến Tiếu Ân cảm thấy kinh ngạc là, thì ra vừa rồi ngăn chặn mình ở trước ma pháp tháp, không ngờ chính là ba người bọn họ.
Dida ho nhẹ một tiếng, nháy mắt với Tiếu Ân, nói:
- Tiếu Ân các hạ, bọn họ đều là bạn tốt của ta, vừa rồi mạo phạm xin ngài thứ lỗi.
Tiếu Ân kinh ngạc cười, nói:
- Một chút việc nhỏ, quá khứ là được, cũng mời các vị không cần bắt tại trong lòng."
Đám người Dida lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, nếu như Tiếu Ân thật sự không bỏ qua, đó mới gọi là thú vị.
Ánh mắt của Tiếu Ân dạo qua một vòng ở trên người mọi người, hắn thuận miệng hỏi:
- Làm sao không thấy người của đại lục phía nam, bọn họ không phải liên thủ với chúng ta sao?
Sloppy Burger chỉ về một phương hướng, nói:
- Các ma pháp sư của đại lục phía nam và quân đội bình thường của bọn họ đều đã tới, chẳng qua bọn họ tự thành hệ thống, chủ công phương hướng kia. Nói như vậy, chúng ta là không quấy rầy lẫn nhau.
Tiếu Ân ngẩn người, trong lòng cười khổ, thì ra là làm theo ý mình, chẳng qua chuyện như vậy, bất kể ở trong thế giới nào, chỉ sợ đều là như thế.
Cho dù là các quốc gia của cùng một đại lục, cũng không có khả năng hoàn toàn tín nhiệm đối xử chân thành với nhau, huống hồ là hai đại lục.
Chia ra hai chỗ như vậy, nhìn như không thể tập trung tất cả lực lượng thành một đoàn, nhưng thực ra cũng là một biện pháp tốt nhất.
Thật vất vả mọi người mới tản đi, Tiếu Ân cùng hai người Sloppy Burger và Dida đi tới mấy phòng trong ma pháp tháp hoa lệ nhất.
Mặc dù ma pháp tháp ở nơi này có vài phần hương vị của nơi ở tạm thời, nhưng những phòng này đều cấp cho ma đạo sĩ ở, mỗi một gian đều kiến tạo xa hoa, đã tiêu phí đại lượng sức người và vật tư.
Tiếu Ân tự nhiên là đủ độc chiếm một chỗ, Bạch Toàn Phong cũng không ngoại lệ, ngay cả Vô Danh nhìn qua không giống người thường chút nào cũng đạt được một căn phòng như vậy.
Để Vô Danh đạt được quyền cư trú của căn phòng, đó chính là sự kiên trì bố trí của ma pháp công hội phó hội trưởng Paxton.
Bao gồm cả mấy người Dida cũng không hiểu chút nào, còn tưởng rằng lão làm như vậy là nể mặt Tiếu Ân, thực ra chỉ có mấy người ít ỏi mới biết được, thực lực của Vô Danh mới được cho là thực sự đáng sợ, sâu không lường được.
Sau khi vào phòng, Dida lại hỏi:
- Tiếu Ân các hạ, Juliana thật sự đã bế quan?
- Đúng vậy, nàng và mấy người Kim đồng thời bế quan ở quê quán của ta.
Tiếu Ân trịnh trọng gật đầu, nói:
- Đợi khi nàng xuất quan, khẳng định có thể càng tiến thêm một bước.
Khi Tiếu Ân nói những lời này, chính là có nắm chắc tuyệt đối. Ở trong ma pháp tháp hắn đã lưu lại kết giới hoàng kim chính là có hiệu quả tăng phúc mười lần, ở trong đó tu luyện một năm, liền tương đương với hiệu quả của mười năm. Hơn nữa nhiều người như vậy cùng tu luyện sẽ tạo ra bầu không khí cũng không phải một người có thể bằng được. Nếu như dưới tình huống như vậy còn không thể thu được đột phá, như vậy người này đại khái cũng chính là ngu không có thuốc nào cứu được.
Ánh mắt của Dida lộ vẻ tươi cười hài lòng. Juliana và lão thân thiết như cha con, loại tình cảm này thực là không phải bình thường.
Tiếu Ân hướng về phía lão nhân khẽ gật đầu, sau đó hỏi:
- Sloppy Burger đại nhân, ở tiền tuyến chẳng lẽ còn có lực lượng gì có thể khiến Sara tiểu thư và Arnezeder các hạ đều không ứng phó được sao?
Sloppy Burger do dự một chút, nói:
- Tiếu Ân, sau khi người tiến vào bên trong đại lục của người da đen thăm dò địa hình, quân đội của chúng ta chính thức giao phong với quân đội dân bản xứ nơi này, hơn nữa thu được mấy trận đại thắng, hai mặt trận vững vàng tiến lên.
Tiếu Ân đối với điều này cũng không cảm thấy bất ngờ, đây chính là thực lực của hai đại lục liên hợp, nếu là như thế này còn không thể thủ thắng, đó mọi gọi là có quỷ.
Nhưng trên mặt của Sloppy Burger bất chợt lộ vẻ tươi cười chua xót:
- Chẳng qua ở hai tháng trước, sau khi Rui Deshen xuất hiện, tình huống như vậy đã hoàn toàn chuyển biến.
- Hắn là đệ nhất coa thủ được tất cả ma đạo sĩ của đại lục da đen công nhận, có được thực lực hùng mạnh đến cực điểm.
Trên mặt của Dida có biểu tình ngưng trọng trước đây chưa từng thấy.
Ánh mắt của Tiếu Ân quét một vòng trên mặt của hai vị ma đạo sĩ, giống như nhìn thấu ý nghĩ trong lòng của bọn họ.
- Có thể khiến hai vị cùng kiêng nể, hắn hẳn là đã thu được một ít chiến tích.
Tiếu Ân chậm rãi nói.
Dida và Sloppy Burger giống nhau lập tức lộ ra một tia chua xót, nói:
- Ta, Norah, Benoit ba người liên thủ, không ngờ vẫn không thể thắng được người này, thậm chí còn bị một mình hắn toàn diện áp chế. Nếu như không phải chúng ta thật sự là người đông thế mạnh, chỉ sợ lúc này đã chưa chắc có thể nhìn thấy ngươi ở nơi này.
- Đúng vậy, thực lực của người này quả thật là sâu không lường được.
Sloppy Burger cũng là kinh hãi có thừa nói:
- Ta và Paxton, còn có Scar ba người liên thủ, ngăn chặn hắn ở trên chiến trường nào đó, nhưng lại không cách nào làm gì được hắn. May mắn là năng lực của Paxton khiến hắn kiêng kị trong lòng, nếu không ba người chúng ta cũng khó an bình yên thoát thân.
Tiếu Ân lúc này chính là thực sự coi trọng, thực lực mạnh mẽ của người kia quả thật đã vượt rất xa dự đoán của Tiếu Ân.
Lấy một địch ba, hơn nữa còn đều là cao thủ cửu tinh đỉnh phong, nhưng nghe giọng điệu của bọn họ, Rui Deshen này dường như cũng có thể dễ dàng thủ thắng, như vậy thực lực của người này cũng chính là thực sự quá đáng sợ.
Không nói cái khác, thực lực của Dida và Sloppy Burger như thế nào, Tiếu Ân chính là biết đến rõ ràng. Nếu như có ba cường giả như bọn họ liên thủ, như vậy mình trước khi tiến vào tòa thành khẳng định là không có khả năng ứng phó thoải mái.
Nhiều nhất cũng chỉ là ma pháp Tiêu Dung Thuật và Huyết Quang Tù Cấm bay loạn đầy trời, duy trì cục diện không thắng không bại với bọn họ mà thôi.
Bởi vậy có thể thấy được, đệ nhất cường giả của đại lục da đen này quả nhiên không giống người bình thường.
Nếu như Arnezeder và Sara gặp người này...
Trong lòng Tiếu Ân run rẩy, tuy nhiên thanh âm của hắn lại vẫn vô cùng bình tĩnh như trước:
- Rui Deshen xuất hiện rất thường xuyên sao?
- Đương nhiên không phải.
Sloppy Burger cười khổ nói:
- Nếu như người này thường xuyên xuất hiện, chúng ta đã sớm sứt đầu mẻ trán, làm sao còn ngồi làm chờ ở trong này.
Lão dùng tay vẽ một vòng tròn trên không trung, nói:
- Phạm vi hoạt động của hắn cũng không lớn, ba lần lộ diện đều xuất hiện trong giao chiến ở quy mô cấp binh đoàn.
- Hắn mới xuất hiện ba lần?
- Ba lần cũng đã rất nhiều rồi.
Sloppy Burger bất đắc dĩ nói:
- Ba lần hắn xuất hiện, đã đánh bại chúng ta trong tác chiến đại quy mô quân đoàn ba lần, hai tháng qua, chúng ta chính là hành quân lặng lẽ, củng cố phòng thủ, cũng không dám tiến hành khiêu khích với đại quy mô quân đoàn nữa.
Tiếu Ân cười khổ trong lòng, ở trong thế giới này, không ngờ nói cái gì đại quy mô quân đoàn tác chiến với hắn, thật là có chút cảm giác nói đùa.
Nếu như không có sự tồn tại của ma pháp sư, hoặc là uy lực của ma pháp không có hùng mạnh như vậy, tác chiến đại quy mô cấp binh đoàn, không thể nghi ngờ chính là diễn viên chính của chiến tranh.
Nhưng sau khi có loại tồn tại hùng mạnh siêu cấp là ma pháp sư này, quân đội người bình thường giao phong với quy mô lớn hơn nữa, chẳng qua cũng chỉ là một truyện cười mà thôi.
Thực sự có thể quyết định vận mệnh của song phương, vẫn là kết quả giao chiến của những ma pháp sư cao nhất này.
Nếu không như thế, sao có chuyện ba lần Rui Deshen xuất hiện ba lần, liên quân đại lục lại bại cả ba lần. Mà sau khi bại cả ba lần, vẫn như trước không có tan vỡ, càng không có người để bất lợi này ở trong lòng. Bởi vậy chứng minh, ba lần chiến dịch này đối với ma pháp sư cao tầng mà nói, thực ra căn bản chính là chuyện nhỏ không đáng kể.
Có lẽ, chỉ có Sara các nàng mới có thể cao hứng, bởi vì Nữ thần Ánh Trăng xuất hiện sau thời điểm này mới có thể phát huy ra hiệu quả rõ ràng nhất, hấp thu tín ngưỡng lực được nhiều nhất.
Trong lòng đột nhiên khẽ động, Tiếu Ân hỏi:
- Sloppy Burger đại nhân, ngài biết vì sao hắn phải khắc chế mình như thế không?
Để tay lên ngực tự hỏi, nếu như ở trong liên quân có loại cường giả cấp bậc này, như vậy hắn tuyệt đối sẽ không chỉ xuất thủ ba lần thì thôi.
Sloppy Burger vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Chúng ta phỏng đoán, hắn làm như vậy là không muốn bức chúng ta đến tuyệt cảnh. Nếu không bất kể là hội trưởng đại nhân tự mình tới, hoặc là những người của đại lục phía nam mời á long lão tổ của bọn họ đến, thì khẳng định có thể thu thập hắn.
Tiếu Ân khẽ mỉm cười, nói:
- Ngài tràn đầy tin tưởng với hội trưởng đại nhân nhỉ.
- Đương nhiên.
Sloppy Burger ngạo nghễ nói:
- Hội trưởng đại nhân có khả năng thông thiên triệt địa (không gì không biết), nếu như nguyện ý ra tay, thu thập một Rui Deshen khẳng định không có bất cứ vấn đề gì.
Tiếu Ân chần chừ một chút, trước khi nhìn thấy vị hội trưởng đại nhân kia hắn sẽ không làm ra kết luận qua loa, tuy nhiên từ số lượng hồng bào pháp sư (ma pháp sư mặc áo đỏ) khổng lồ, thực lực siêu quần, đã biết người này quyết không đơn giản.
Dida đột nhiên hừ lạnh một tiếng, nói:
- Sloppy Burger các hạ, sự xuất hiện của Rui Deshen cũng không phải một ngày hai ngày, nếu chúng ta đều không thể ứng phó, như vậy hội trưởng đại nhân của ma pháp công hội vì sao còn không ra tay chứ?
Sắc mặt của Sloppy Burger lập tức trở nên cực kỳ xấu hổ, hắn cười khổ một lúc lâu, nói:
- Có lẽ hội trưởng đại nhân đang có tính toán khác.
Dida khẽ lắc đầu, tuy nhiên xem bộ dáng giữa bọn họ thì biết ở trong khoảng thời gian này đã thảo luận không ít lần về vấn đề này, hơn nữa ma pháp công hội đối với việc này cũng rơi xuống hạ phong.
Tiếu Ân đột nhiên chuyển đề tài, hỏi:
- Vị á long lão tổ kia của đại lục phía nam có lai lịch gì?
Sloppy Burger lập tức tiếp lời nói:
- Đó là đệ nhất cường giả của đại lục phương nam, từ ngàn năm trước đã là cường giả cửu tinh đỉnh phong rồi. Gần tám trăm năm trở lại đây, lão ẩn cư trên một đảo nhỏ trong trong đất liền của đại lục phương nam, ngoại trừ bộ tộc á long, thì không bao giờ gặp người ngoài. Có lời đồn, lão đã sớm tấn thăng làm ngàn năm truyền kỳ.
Ánh mắt của Tiếu Ân sáng lên, ở trên đại lục phía nam không ngờ còn có nhân vật trác tuyệt như vậy, thật sự làm cho người ta hướng tới.
Tròng mắt của hắn đột nhiên khẽ chuyển, nói:
- Lão ở ngàn năm trước chính là cường giả cửu tinh? Như vậy hiện tại lão bao nhiêu tuổi?
Thực ra Tiếu Ân còn có một câu muốn hỏi, lão làm sao còn chưa chết, tuy nhiên những lời này vừa tới miệng lại bị hắn cứng rắn nuốt xuống.
Sloppy Burger xòe hai tay ra, nói:
- Không ai biết tuổi của lão, tuy nhiên nếu lão đã trở thành cường giả cửu tinh, như vậy cho dù sống thêm mấy ngàn năm cũng không có vẫn đề gì.
Tiếu Ân kinh ngạc há hốc mồm, cường giả cửu tinh có thể sống qua mấy ngàn năm sao?
Nhìn thấy sự kinh ngạc của Tiếu Ân, Sloppy Burger cười nói:
- Vị á long lão tổ kia chính là thuộc về một chủng tộc vô cùng hiếm thấy, không thể so sánh với nhân loại bình thường chúng ta được.
Trong lòng Tiếu Ân nổi lên hiếu kỳ, hỏi:
- Lão thuộc chủng tộc nào?
Sloppy Burger ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói:
- Hắn là bộ tộc long quy.
- Long quy?
- Đúng vậy, chủng tộc này cũng thuộc một chi của bộ tộc á long, nghe nói trí lực và vũ lực của long quy xem như một chi yếu nhất ở trong bộ tộc á long. Tất cả tộc nhân ở trong chi này có rất ít cường giả có thể đạt tới thất cấp trở lên, chẳng qua nếu như đột biến ra một vị cường giả cửu tinh, như vậy với tuổi thọ của chủng tộc này mà nói, cho dù là sống quá một vạn năm, dường như cũng không có nhiều vấn đề.
Tiếu Ân lúc này mới thoải mái, nếu như tất cả cường giả cửu tinh đều có thể sống trên mấy ngàn năm, như vậy cơ hội tấn thăng của bọn họ sẽ gia tăng rất nhiều, có lẽ cũng có càng nhiều ngàn năm truyền kỳ xuất hiện.
Tuy nhiên đến tận lúc này Tiếu Ân coi như đã hiểu ra, vì sao vị á long lão tổ cũng không trộn lẫn vào trong cuộc chiến tranh này.
Có lẽ trong mắt của lão ô quy không biết đã sống bao nhiêu năm, đã nhìn thấu bản chất của cuộc chiến tranh này, cho nên mới ôm chủ ý giống mình như vậy, có bao xa thì tránh xa từng đó.
Không ngờ, đề tài của Sloppy Burger vừa chuyển, vuốt cằm, hồ nghi nói:
- Thật sự là kỳ quái, vị long quy đại nhân này cũng giống như hội trưởng đại nhân của chúng ta, đều đang âm thầm liều mạng thúc đẩy cuộc chiến tranh này, rồi lại không tự mình hiện thân, thật sự là kỳ quái.
Tiếu Ân ngẩn ra, hỏi:
- Vị long quy đại nhân kia của đại lục phía nam cũng đang thúc đẩy cuộc chiến tranh này?
- Đương nhiên.
Sloppy Burger nói như đinh đóng cột:
- Nếu như không được long quy kia gật đầu, đại lục phía nam làm sao có khả năng phái ra nhiều ma đạo sĩ và quân sĩ tinh nhuệ như vậy. Chính là bởi vì lão ô quy kia ở phía sau trợ giúp, cho nên phần đông quốc gia của đại lục phía nam mới có thể nhanh chóng thống nhất ý kiến, nếu không lúc này chỉ sợ vẫn đang thảo luận cãi cọ.
Tiếu Ân yên lặng gật đầu, nếu như không có một tiếng nói cường mà hữu lực, thì làm sao có thể khiến cả một đại lục thống nhất được ý kiến trong thời gian ngắn. Xem ra long quy kia cũng tham dự có mức độ.
Nghĩ đến cũng có chút thú vị, ba đại lục, trên mỗi một đại lục đều có một nhân vật trác tuyệt cấp bậc nghịch thiên có thể áp đảo hoàn toàn tất cả cường giả cửu tinh còn lại, không biết đây là một trùng hợp, hay là còn có thêm một cỗ lực lượng nào đang duy trì cân bằng này.
Nếu như cân bằng này bị đánh vỡ, không biết sau đó sẽ phát sinh chuyện gì.
Trong lúc nhất thời, một ý niệm nào đó vừa nổi dậy trong đầu Tiếu Ân nhất thời đã xóa bỏ hoàn toàn, cường giả như vậy, vẫn không nên trêu chọc là tốt nhất, nếu không trời mới biết đứng phía sau những cường giả này lại là người nào.
Tiếu Ân lấy bản đồ địa hình trong vòng cổ không gian ra, giao cho Sloppy Burger, nói:
- Đây là bản đồ địa hình ta đã vẽ lại trong khoảng thời gian qua, không biết có ích đối với liên quân hay không.
Sloppy Burger nhận lấy nhìn xem. Tấm bản đồ địa hình này phục chế ở trên một tấm ma pháp lục thư, nội dung và tư liệu bên trong kể lại vô cùng tỉ mỉ, không chỉ có hình ảnh của tất cả, hơn nữa càng quan trọng chính là có thuyết minh đầy đủ đối với tất cả mọi thứ trong bản đồ địa hình, bao gồm một khu vực nào đó khoảng bao nhiêu nhân khẩu sinh sống, thích hợp cây nông nghiệp gì sinh trưởng, khu vực hoang vắng nào đó thích hợp chăn thả, vân vân.
Trình độ tường tận của những tư liệu này đủ để chứng minh người vẽ đã dụng tâm như thế nào.
Nhưng trên thực tế, Sloppy Burger cũng không biết, mấy thứ này cũng không phải Tiếu Ân tổng kết, mà là do Nhất Hào phụ trách sửa sang lại.
Trong một khu vực có bao nhiêu nhân khẩu, đối với Nhất Hào ở trên không trung vừa nhìn đã hiểu mà nói, hoàn toàn có thể dễ dàng tính toán ra. Hơn nữa căn cứ số lượng kiến trúc và đám người phía dưới, càng có thể suy đoán ra phương vị cụ thể của thành thị, điểm tụ tập, cùng với binh doanh.
Về phần tình huống sinh trưởng của các cây nông nghiệp lại càng thêm đơn giản, chỉ cần nhìn xem cây được gieo trồng đại đa số ở phía dưới là gì, là có thể đưa ra kết luận hoàn chỉnh.
Dù sao, những người ở đó đã sinh sống trên khối thổ địa này nhiều năm như vậy, hẳn là gieo trồng cái gì, khẳng định là có kinh nghiệm, chỉ cần chọn ra hai loại được gieo trồng nhiều nhất báo lên là có thể bao quát đại khái.
Đương nhiên, nếu như không có Tiếu Ân và Bạch Toàn Phong hộ tống, không có hệ thống tính toán hoàn mỹ của Nhất Hào, muốn đạt được phần tư liệu này liệu cũng không phải là một việc đơn giản như vậy.
Nếu như người bình thường xâm nhập loại khu vực này, đừng nói là đạt được một phần tư liệu, chỉ sợ là có mạng đi, không mạng quay về.
Sau khi nhìn thấy phần bản đồ này, Sloppy Burger thở dài một tiếng, nói:
- Tiếu Ân, thì ra một năm qua ngươi thật sự là đi thăm dò địa hình trong đại lục của bọn họ. Ừ, tấm bản đồ địa hình này vô cùng quan trọng, từ sau khi hai bên chính thức giao phong, chúng ta đã không thể tiếp tục thăm dò như trước kia. Địa hình mới thăm dò ra ở trên bản đồ địa hình hiện nay, tất cả cộng lại cũng không nhiều bằng tấm của ngươi.
Tiếu Ân khẽ mỉm cười, nếu như để cho lão biết đây thực ra là lượng công việc của Nhất Hào trong năm ngày, không biết lão sẽ có cảm tưởng như thế nào.
Trách không được ở tiền thế, mỗi một quốc gia phải phóng ra nhiều vệ tinh gián điệp như vậy, nói thực, có máy móc giống như Nhất Hào, ở một số thời điểm, quả thật phải thuận tiện nhiều lắm.
Sáng sớm hôm sau, Tiếu Ân lập tức cùng Bạch Toàn Phong, Vô Danh rời khỏi nơi này.
Tiếu Ân tự nhiên là lấy cớ trở về công quốc Louis, mặc dù đám người Paxton giữ lại, nhưng Tiếu Ân sợ bị cuốn vào trong trận chiến tranh này lại kiên quyết chào từ biệt.
Đặc biệt ở dưới tình huống đã biết đám người Sara cũng không gặp phải nguy hiểm chân chính, hắn thậm chí ngay cả ý niệm chạy tới tiền tuyến cũng đánh mất.
Khi Tiếu Ân rời khỏi ma pháp tháp, những nhân vật quan trọng trong ma pháp tháp trên cơ bản đều có mặt.
Norah, Benoit và Lint ba lão ma đạo sĩ đã ra tay thử Tiếu Ân lại tự mình tặng một phần lễ vật làm như xin lỗi.
Norah và Benoit thì cũng thôi, nhưng trong lòng Lint chính là cảm xúc mênh mông, khó có thể nói hết.
Lần trước gặp mặt Tiếu Ân, hắn chỉ là một thanh niên vừa mới tiến giai đại ma pháp sư, chỉ chớp mắt mấy năm, không ngờ đã trưởng thành tới cảnh giới bậc này, khiến vị ma đạo sĩ bài danh đã lâu này tâm sinh cảm khái, khó mà tin được.
Cho nên hôm qua xuất lực lớn nhất cũng chính là vị lão ma đạo sĩ này, chịu lực phản kích cũng là lớn nhất, bị thương không nhẹ.
Cũng may Tiếu Ân nhớ tình bạn cũ, hơn nữa nể mặt Dida đã để việc này trôi qua, nếu không khuôn mặt già nua của lão đã có thể không có chỗ để giấu.
Tuy nhiên, cho dù là ai cũng không nghĩ đến, ngày thứ ba sau khi Tiếu Ân rời đi, từ tiền tuyến của đại lục da đen truyền đến một phần thư khiêu chiến, thư khiêu chiến này là cho Tiếu Ân. Sau khi nhìn thấy tên người khiêu chiến, tất cả mọi người đều là nghẹn họng nhìn trân trối, nói không ra lời.
Vì người khiêu chiến, chính là Rui Deshen đệ nhất cao thủ của đại lục da đen khiến tất cả ma đạo sĩ cửu tinh đều sợ như hổ.
Rui Deshen không ngờ lại tự mình đứng ra khiêu chiến Tiếu Ân, chuyện này ở trước đó căn bản là không ai nghĩ đến.
Mặc dù Tiếu Ân ở mấy ngày trước đây đã biểu hiện ra thực lực hùng mạnh vượt xa ma đạo sĩ cửu tinh bình thường, nhưng có lẽ là bởi vì nguyên nhân tuổi tác, có lẽ là bởi vì ở trên đại lục hoàng kim còn ẩn dấu một ma pháp hội trưởng thần bí đã đạt tới ngàn năm truyền kỳ, cho nên cũng không có người thực sự coi hắn như đệ nhất cao thủ trên đại lục hoàng kim.
Nhưng phần thư khiêu chiến đến từ đại lục da đen này lại khiến mọi người đột nhiên phát hiện, thì ra hắn đã có được danh vọng lớn như vậy ở trên đại lục da đen, thậm chí đã có tư cách đại biểu đại lục hoàng kim xuất chiến.
Mọi người trải qua thảo luận với tâm tình phức tạp, lập tức để Sloppy Burger mang theo thư khiêu chiến trở về công quốc Louis. Nhưng không nghĩ tới chính là, Sloppy Burger mang tin tức về vậy mà Tiếu Ân căn bản vốn chưa từng quay về…
Cứ như vậy, Tiếu Ân đã mất tích!
Đám người Paxton thành thành thật thật chuyển cáo chuyện này cho sứ giả của đại lục da đen, tên sứ giả kia thở ngắn than dài nửa ngày, ảm đạm mà đi.
Bọn họ cũng không có hoài nghi chuyện này, chỉ là biểu đạt tiếc nuối lớn nhất.
Đám người Paxton ở bên cạnh hỏi thăm, Rui Deshen vì sao lại đột nhiên nghĩ đến khiêu chiến Tiếu Ân.
Kết quả từ trong miệng của mấy sứ giả da đen kia thu được tin tức, làm cho bọn họ càng khiếp sợ hơn.
Thì ra Tiếu Ân sau khi trải qua hai chuyện lấy một đánh mười và hộ tống trên biển, đã lọt vào tầm mắt của những nhân vật cao tầng của đại lục da đen. Nhưng thật không ngờ, sau hai chuyện này, Tiếu Ân liền lập tức biến mất không để lại dấu vết.
Cho dù là Rui Deshen ra mặt quét ngang ngàn quân, đánh cho một đám ma đạo sĩ cửu tinh không ngẩng đầu lên được, Tiếu Ân cũng chưa từng xuất hiện qua.
Không ngờ, sau một năm, Tiếu Ân lại đột nhiên xuất hiện ở một quốc gia nào đó của đại lục da đen, lúc này ở trong quốc gia kia có hai vị ma đạo sĩ thất tinh.
Mặc dù ma đạo sĩ thất tinh không thể so sánh với cửu tinh, nhưng khi bọn họ đối mặt với Tiếu Ân, thậm chí còn chưa có ra tay, đã bị một tiếng rống to, một ánh mắt của Tiếu Ân sợ tới mức không còn dũng khí, chạy trối chết.
Không chỉ có hai ma đạo sĩ kia, lúc ấy hơn hai mươi vị ma pháp sư chính thức có mặt ở đó, nhưng những người này không có ngoại lệ tất cả đều bỏ chạy, hơn nữa còn có người ở trong khoảng thời gian ngắn ngay cả ma pháp tháp của mình cũng không dám quay trở về.
Loại tình huống này đều nói rõ một chuyện, đó chính là bọn họ bị Tiếu Ân dọa vỡ mật.
Theo lời thuật lại của những người này, ánh mắt của Tiếu Ân lúc ấy quả thực đã không phải là người, mà giống như ma quỷ giống như thần linh, bất kể là ai thấy được, đều sẽ sợ tới mức mất hồn mất vía.
Sau khi Rui Deshen biết chuyện này, lão triệu hai tên ma đạo sĩ bị Tiếu Ân dọa chạy kia tới. Ba người tĩnh tọa một ngày đêm, sau khi đi ra, Rui Deshen đã lập tức tự mình đề bút viết xuống thư khiêu chiến, hơn nữa phái ba gã đệ tử của mình tự thân đưa đến tổng bộ liên quân.
Nhưng mà Tiếu Ân đột nhiên mất tích lại làm cho bọn họ nhào vào khoảng không.
Đối với việc này, bọn họ đương nhiên là biểu đạt tiếc nuối lớn nhất, đồng thời xin mọi người của đại lục hoàng kim thay họ lưu ý, nếu như lúc nào đó Tiếu Ân lại đột nhiên xuất hiện, thì xin chuyển giao thay bọn họ.
Đối với việc này, đám người Paxton tự nhiên là lớn tiếng đáp ứng, nhưng chuyển giao hay không, vậy cũng không nhất định.
Bắt đầu từ ngày này, hai bên ở trên chiến trường bày ra một loại trạng thái giằng co quỷ dị.
Mặc dù chiến đấu nhỏ liên miên, kéo dài không ngừng, hai đại lục cũng lần lượt đưa vào quân lực đông đảo, nhưng thủy chung lại không có bộc phát ra chiến dịch gì có tính chất quyết định.
Đông đảo ma pháp sư của ba đại lục, thậm chí cả những quý tộc cao cao tại thượng, dường như cũng vẫn bảo trì một loại ăn ý kỳ diệu, khiến trận chiến tranh liên quan tới ba đại lục này biến thành một một vở hài kịch cực lớn.
Tuy nhiên theo số lượng Nguyệt Tinh Linh đạt được thần thuật gia nhập càng nhiều, thì số lượng quân sĩ và người nhà của bọn họ ở hậu phương trên đại lục hoàng kim và đại lục phía nam tín ngưỡng Nữ thần Ánh Trăng càng ngày càng nhiều, thậm chí còn có xu hướng thay thế được phần đông thần linh hệ hoàng kim ngày xưa, mà trở thành thần linh chủ đạo mới của hai đại lục.
Đương nhiên, ở trên đại lục da đen cũng xuất hiện một đám tế tự thần bí nắm giữ thần thuật, tín đồ của bọn họ phát triển được tuy rằng kém xa Nữ thần Ánh Trăng, nhưng nếu như nói về mức độ thành kính của tín ngưỡng, vậy đã không thể so sánh với nhau.
Đúng như Tiếu Ân dự đoán trước đó, bàn tay thao túng phía sau của trận đại chiến này cuối cùng đã dần dần lộ ra bộ mặt thật.
Mà càng ngày càng có nhiều ma pháp sư cao giai cũng thấy rõ huyền cơ trong đó, cho nên khi bọn họ tiến công hoặc là phòng thủ, phần lớn đều ôm ý tứ được chăng hay chớ, sẽ rất ít khi phát sinh việc đánh chết hoặc đả thương.
Đương nhiên, tuyệt đại đa số người thường vẫn như trước bị giấu diếm, tùy ý để đông đảo nữ thần giáo đồ bóc lột tín ngưỡng lực trên người bọn họ.
Chỉ là khiến tất cả những người hiểu rõ tình hình không nghĩ ra chính là, ma pháp công hội và đại lục phía nam vì sao lại dốc hết sức lực trợ giúp Nữ thần Ánh Trăng.
Nếu nói hai thế lực này vốn thuộc về nữ thần, vậy căn bản là không có người nào tin tưởng, nhưng hội trưởng đại nhân của ma pháp công hội và lão rùa đã nhiều năm không hỏi thế sự của đại lục phương nam lại đều đang yên lặng thúc đẩy việc này, rồi lại không tranh thực sự.
Nhưng, trong khi đông đảo cường giả nghi hoặc không hiểu, thế cục trên đại lục da đen có xu hướng dần ổn định, cũng không có ai nghĩ đến, bản thân Tiếu Ân đã đi tới Long Đảo nơi cư trú của Hắc Long Vương, đồng thời ở nơi đó tiến hành bước bứt phá cuối cùng để tấn thăng ngàn năm truyền kỳ.