Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 6 - Chương 9: Quyển trục Quang Minh thần vực



Gần như ngay khi Tiếu Ân cảm ứng được mấy cỗ khí tức hùng mạnh kia thì ba người bị vây khốn cũng đồng dạng cảm ứng được.

Gần như trong khoảnh khắc, sắc mặt của ba người đều trở nên thật là khó coi. Vị ma đạo sĩ già nua kia chợt hét lớn một tiếng giống như sấm sét đánh xuống, quả thực đúng là có thể so với tiếng rồng gầm.

Bạch Toàn Phong kinh ngạc nhìn lại, một nhân loại không ngờ cũng có thể phát ra thanh âm lớn như vậy, đây quả thực chính là chuyện không thể tin nổi.

Vị ma pháp sư già nua kia hít một hơi thật sâu, lão lấy ra một cái gói màu lục từ trong vật phẩm trang sức không gian.

Lão nhanh nhẹn lấy ra một vật từ bên trong cái gói, đây là một cành cây nhỏ màu lục dài khoảng nửa thước, tay của lão hơi dừng lại một chút, mạnh mẽ nhét cái gói trong tay vào tay của nữ ma pháp sư.

Lão liếc mắt nhìn nữ ma pháp sư một cái, dứt khoát xoay người, không chút do dự vụt cành cây nhỏ màu lục dài nửa thước đó lên trên người mình. Lập tức, thân thể của lão bắt đầu bành trướng hết mức, dáng người vốn gầy nhỏ lại giống như thổi bong bóng trong khoảnh khắc đã biến thành một thân cao hơn hai thước, chiều ngang cũng có gần một thước, hơn nữa càng làm cho người ta đáng sợ chính là, thân thể của lão không ngờ còn đang tiếp tục bành trướng.

Tiếu Ân kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, theo lão giả lấy ra một vật cầm trong tay, Tiếu Ân đã vô cùng chú ý, Nhất Hào cũng đang thông qua tin tức thu thập được phân tích bộ mặt chân thực của thứ này.

Thông qua biến hóa của năng lượng dao động, Nhất Hào thậm chí đã có một phán đoán đại khái, thứ kia hẳn là một loại vật phẩm luyện kim, chẳng qua không biết sử dụng như thế nào, nhưng nếu như có thể lấy ra ở giờ khắc nguy cơ này thì đương nhiên sẽ không phải là mặt hàng rác rưởi gì.

Trong miệng lão giả phát ra một tiếng thét to thống khổ, tuy nhiên bộ mặt của lão lúc này cuối cùng đã không tìm thấy chút tương tự nào so với lúc ban đầu.

Ánh mắt của Tiếu Ân đảo qua khuôn mặt của hai ma đạo sĩ khác. Vị nữ ma pháp sư kia nước mắt dàn dụa, vẻ mặt bi thương muốn chết, mà trong mắt của vị ma đạo sĩ kia lại lóe lên một tia hào quang kỳ dị, cho dù là ai cũng không nhìn thấu hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.

Cuối cùng, thân thể của lão giả kia ngừng biến hóa, nhưng thân thể của lão so với vừa rồi càng thêm đáng sợ.

Thân thể khổng lồ cao chừng ba thước giống như người khổng lồ kia đột nhiên phóng lên cao.

Vòng hào quang năng lượng của Nhẫn Huyết Quang Tù Cấm phát ra tiếng “Lách cách” nhỏ, trên mặt của vòng hào quang kia dường như đã xuất hiện vài đường vân lờ mờ.

Sắc mặt của Tiếu Ân đại biến, đây rốt cuộc là vật quái quỷ gì? Không ngờ có thể phá được Huyết Quang Tù Cấm được xưng là ngàn năm truyền kỳ cũng có thể giam cầm.

Thực ra, Tiếu Ân cũng đã quá coi trọng thần khí này rồi, mặc dù nó quả thực có thể giam cầm ngàn năm truyền kỳ, nhưng cũng chỉ là giam cầm trong giây lát để cho chủ nhân chiếc nhẫn có thời gian chạy trối chết.

Nếu như thực sự cầm chiếc nhẫn này đi khiêu chiến cường giả cấp bậc truyền kỳ, tuyệt đối là một việc tự tìm đường chết.

Khó có thể tưởng tượng được cường độ năng lượng không ngừng đề cao, trong mắt của Tiếu Ân rốt cuộc lần đầu tiên lộ vẻ khiếp sợ.

Cho dù là khi Tiếu Ân xông về phía mười ma đạo sĩ cũng không lộ ra loại vẻ mặt này, bởi vì khi đó trong lòng của hắn có nắm chắc khống chế tất cả.

Nhưng trong khoảnh khắc này, khi cường độ năng lượng ma pháp trên người khổng lồ cao ba thước này đã vượt qua nhận thức cực hạn của Tiếu Ân thì trong lòng hắn không khỏi thấp thỏm.

Hắn có một loại cảm giác không hiểu, lão ma đạo sĩ này sau khi sử dụng vật phẩm luyện kim thần kỳ kia, lão đã đạt được ma lực cực lớn khó có thể tưởng tượng, lúc này cường độ của ma lực ngưng tụ trên người lão đã vượt qua cực hạn của ma đạo sĩ có thể đạt tới.

Tiếu Ân thậm chí còn sinh ra một loại cảm giác rất khủng bố, đó chính là người này đã không còn là ma đạo sĩ, mà đã có được ma lực hùng mạnh của ngàn năm truyền kỳ.

Ầm một tiếng nổ giòn tan, vòng hào quang năng lượng bao vây ba vị ma đạo sĩ hồi lâu rốt cuộc đã vỡ tan.

Cũng không có hào quang chói mắt gì, cũng không có tiếng nổ đinh tai nhức óc gì, vòng hào quang dường như vĩnh viễn đều không thể phá nổi này cứ giống như vỏ trứng nhẹ nhàng mà vỡ vụn.

Sau đó, bóng người khổng lồ kia bay ra với tốc độ không cân xứng với thân hình.

Bạch Toàn Phong đã sớm đi tới bên cạnh Tiếu Ân, nhìn bộ dáng của hắn dường như bất cứ lúc nào cũng có thể đưa Tiếu Ân thoát khỏi nơi đây. Ma lực của hắn đương nhiên kém xa quái vật lúc này, nhưng nếu như nói về tốc độ, như vậy hắn có tự tin hùng mạnh, cho dù là quái vật này nhanh hơn một bước cũng đừng mơ tưởng đuổi được hắn.

Sau khi bóng dáng khổng lồ phá vỡ vòng hào quang, vị nữ ma pháp sư kia kêu lên một tiếng bi ai, sau đó cổ tay đã bị vị trung niên ma đạo sĩ kia nắm lấy, hai người lập tức bay về phương xa, không trung chỉ còn lại tiếng khóc thê lương.

Lão ma pháp sư dường như làm ngơ đối với những việc này, lão giơ cánh tay có thể so với kim cương chộp về phía Tiếu Ân.

Bạch Toàn Phong mở ra hai cánh, lập tức thoải mái tránh thoát.

Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, nhanh chóng trao đổi với Bạch Toàn Phong một chút, hào quang màu lam lập tức dừng lại, lẳng lặng nhìn lão ma pháp sư.

Quả nhiên, lão ma pháp sư cũng không phóng thích ma pháp gì, mà lại một lần nữa giơ tay lên chộp về phía Tiếu Ân.

Sau khi thoải mái tránh né, trong lòng Tiếu Ân vốn căng thẳng lập tức thả lỏng một nửa, hắn đã nhìn ra, lúc này mặc dù ma lực mênh mông của lão ma pháp sư đã đạt tới một cảnh giới không thể tin nổi, nhưng vấn đề là lão căn bản không thể sử dụng loại ma lực hùng mạnh này, cho nên đành phải giương nanh múa vuốt sử dụng thủ đoạn công kích nguyên thủy giống như một con đại tinh tinh.

Chẳng những như vậy, Tiếu Ân thậm chí còn cảm giác được, đối phương ngay cả kết giới thuộc tính cũng không thể thi triển, bởi vì tất cả lực lượng của lão đều đã bị vật phẩm luyện kim kia hút lấy.

Nói một cách khác, lão đã không còn tạo thành bất luận uy hiếp gì đối với mình.

Mấy tiếng phá phong truyền đến, bốn đạo nhân ảnh rất nhanh đã đi tới bên cạnh Tiếu Ân.

Tốc độ nhanh nhất tự nhiên là Sloppy Burger, vị ma đạo sĩ này rõ ràng đã thả chậm tốc độ chờ mấy vị đồng hành bên cạnh.

Còn lại mấy người là Tyrese, Orwell và Benoit, mấy người bọn họ nhìn quái vật quái dị giống như đại tinh tinh trước mặt đều lộ vẻ kinh hãi.

Rất hiển nhiên, bọn họ đã bị cường độ ma lực trên người của con quái vật này dọa ngã rồi.

- Đây là quái vật gì?

Sloppy Burger thì thào hỏi, ánh mắt lại lóe lên bất định.

Tiếu Ân ung dung cười, nói:

- Đây là một vị ma đạo sĩ cửu tinh.

- Không có khả năng, uy năng của hắn đã vượt xa cấp bậc cửu tinh.

Orwell sắc mặt ngưng trọng nói.

Hai vị ma đạo sĩ nhân loại này đều nắm chặt ma pháp trượng trong tay, vẻ mặt khẩn trương, mà trên người của Tyrese và Benoit lại chậm rãi nổi lên năng lượng dao động cực lớn, thậm chí ngay cả thân thể của bọn họ cũng trở nên có chút mông lung.

Tiếu Ân biết, hai người này phỏng chừng là muốn biến thân long tộc và hợp thể với linh vật, mong muốn phát huy ra năng lực hùng mạnh nhất.

Hắn vội vàng cất cao giọng nói:

- Các vị, hắn quả thật là một vị ma đạo sĩ cửu tinh, chẳng qua hắn đã đánh một vật phẩm luyện kim trên người mình, cho nên mới biến thành bộ dạng này.

- Vật phẩm luyện kim?

Benoit đại tát mãn vốn thân thể đã có chút hư hóa chợt dừng lại, hơn nữa ngay sau đó khôi phục bình thường, hắn kinh ngạc hỏi:

- Vật phẩm luyện kim dạng gì?

Tiếu Ân ngẫm nghĩ một chút, nói:

- Đó là một cành cây nhỏ màu lục, đại khái dài chừng nửa nửa thước.

Sắc mặt của Benoit đại tát mãn lập tức trở nên cực kỳ hoảng sợ, hắn liều lĩnh giơ tay lôi kéo, nói:

- Tyrese đại nhân, không được biến thân.

Tyrese hung hăng trừng mắt nhìn hắn, tuy nhiên suy nghĩ đến thực lực của đối phương cũng không kém hơn mình nên tạm thời mạnh mẽ áp chế lửa giận xuống.Các vị, người này đã sử dụng Lục Huyết Đằng sớm bị diệt tuyệt, một khi sử dụng thứ này, là có thể làm cho người ta đột phá cực hạn của cấp bậc, trong khoảng thời gian rất ngắn nâng cao lên một cấp bậc.

Benoit vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Nếu ta không nhìn lầm, người này trước mắt đã có được ma lực hùng mạnh của cấp bậc truyền kỳ.

Mọi người hít một hơi khí lạnh, nhìn người khổng lồ trước mắt đã tràn đầy kính sợ, da đầu của Tyrese lại càng mơ hồ run lên.

Benoit đột nhiên cười, nói:

- Tuy nhiên thứ này cũng có tác hại rất lớn, sau khi sử dụng Lục Huyết Đằng sẽ không ngừng lấy sinh mệnh của người sử dụng cho đến chết.

Trong mắt của hắn hiện lên vẻ khinh thường, nói:

- Hơn nữa Lục Huyết Đằng mặc dù có thể chuyển hoán sinh mệnh lực thành ma lực hùng mạnh, nhưng lại không có cảnh giới cao hơn thì làm sao có thể khống chế một thân ma lực mênh mông này. Ta có thể đánh cuộc, người này ngoại trừ có thể khống chế phong lực để thân dừng trên không trung thì ngay cả một ma pháp đơn gian nhất cũng không thể phóng ra.

Đám người Sloppy Burger lần lượt gật đầu, ngay cả Tiếu Ân trong lòng cũng bội phục kiến thức sâu rộng của vị tát mãn này.

Benoit đột nhiên nghi hoặc nói:

- Người này cũng thật sự là kỳ quái, nhìn bộ dáng lúc này của hắn hẳn là đã biết đặc tính của Lục Huyết Đằng, nhưng vì sao còn sử dụng chứ? Loại đồ vật vô dụng này… Thật sự là kỳ quái.

Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của hắn, trong lòng Tiếu Ân cười khổ, cuối cùng cũng không thể nói cho hắn, bởi vì tên này bị thần khí nhẫn Huyết Quang Tù Cấm giam cầm, vì hai đồng bạn của mình cho nên lão mới bất đắc dĩ phải sử dụng.

- Vì sao hắn lại đứng bất động ở đó?

Orwell khó hiểu hỏi.

Benoit thuận miệng giải thích:

- Thứ Lục Huyết Đằng muốn tiêu hao là sinh mệnh lực, vừa động sẽ tiêu hao sinh mệnh lực, có thể là vì lão muốn sống lâu một chút.

Tiếu Ân đột nhiên ngẩng đầu, nói:

- Không tốt, hắn đang kéo dài thời gian.

Dứt lời, ánh mắt của Tiếu Ân nhìn về phía xa, Bạch Toàn Phong vỗ cánh đang muốn đuổi theo.

Mà ngay khoảnh khắc này, lão ma pháp sư kia đột nhiên rống to một tiếng, ánh mắt ác độc nhìn trừng trừng về phía Tiếu Ân, sau đó đánh về phía đại trận phòng ngự ở phía dưới.

Trong lòng Tiếu Ân biết không ổn, lão giả này vì không cho mình truy kích, không ngờ lại dùng những người phía dưới để uy hiếp mình.

Với ma lực của lão lúc này, mặc dù không thể vận dụng, nhưng nếu đi xuống đánh tan vòng phòng ngự của ma pháp trận đồ tuyệt đối là một việc dễ dàng.

Đến lúc đó, ở địa phương đông người cho dù động tác của lão có chậm hơn nữa cũng có thể đại khai sát giới. Nếu như để Betty không cẩn thận bị thương, như vậy cho dù là đuổi giết được hai người kia, chỉ sợ cũng là mất nhiều hơn được.

Sloppy Burger đột nhiên hét lớn:

- Đánh.

Dứt lời, lão và Orwell gần như đồng thời phóng ra ma pháp công kích hùng mạnh, bọn họ thi triển không ngờ là công kích ma pháp đơn thể thất cấp.

Loại ma pháp cấp bậc này đã là công kích ma pháp đơn thể mạnh nhất mà bọn họ có thể kích phát trong thời gian ngắn nhất.

Nhưng hai đạo ma pháp cấp bảy đánh lên người lão ma pháp sư khổng lồ lại không có hiệu quả gì. Trong cơ thể bành trướng kia của lão ẩn chứa cường độ ma lực đã vượt xa dự tính của mọi người, thậm chí còn không cần vòng bảo hộ gì ngăn cản cũng có thể đủ khiến ma pháp bậc cao mất đi hiệu quả.

Thân thể của Tyrese giật giật. Nếu là ma đạo sĩ bình thường thì hắn đã sớm xông lên vật lộn, bằng vào thân thể mạnh mẽ của á long, sử dụng phương thức này để tấn công thường thường không bất lợi chỗ nào. Nhưng sau khi cảm ứng được năng lượng kinh tâm động phách ẩn chứa trong thân thể đối phương, đảm lượng của á long đã lập tức nhỏ đi nhiều.

Hắn là á long, cũng không phải là rồng ngu ngốc, không có việc gì lại vật lộn với kẻ khổng lồ ma lực cuồn cuộn này, đây không phải là tự tìm mất mặt sao.

Vẻ mặt của Benoit cũng có chút lưỡng lự. Tình huống của hắn cũng tương tự với á long, sau khi hợp thể với linh vật chẳng những có thể vật lộn, cũng có thể sử dụng ma pháp công kích, nhưng đối mặt với lão già giống như người khổng lồ này, thủ đoạn của hắn thật đúng là không nhiều lắm.

Người này mặc dù động tác chậm chạp, không gây thương tổn cho bọn họ, nhưng đối với những người bên trong ma pháp trận đồ không di động phía dưới mà nói, chính là một uy hiếp vô cùng lớn.

Sắc mặt của Tiếu Ân khẽ biến, giơ tay chỉ ra, bốn nguồn sáng vạn năm phiêu đãng trên không trung lập tức bay xuống phía dưới, gắt gao quấn quanh người lão ma pháp sư giống như những sợi dây thừng.

Trên nguồn sáng vạn năm tản ra hơi nóng hùng mạnh, trong tiếng “Lách tách” từ phía trên truyền đến thậm chí còn có thể cảm ứng được loại cực nóng đó.

Thân thể của lão ma pháp sư dừng lại ở giữa không trung, bốn nguồn sáng vạn năm thắt sâu vào trên cơ thể của lão ma pháp sư, trong không khí thậm chí còn tỏa ra mùi cháy khét.

Nguồn sáng vạn năm mặc dù không thể xé rách và khí hóa thân thể của lão, nhưng lại chặt chẽ vây khốn lão, đồng thời tiêu hao nhanh chóng ma lực thân thể hùng mạnh mà lão ma pháp sư sử dụng sinh mệnh lực chuyển hóa thành.

Đau đớn kịch liệt theo loại cảm giác cực nóng này truyền khắp toàn thân lão!

Lão cảm thấy máu ở huyệt Thái Dương rung động điên cuồng, đầu giống như bị vật gì đè nặng sắp nổ tung ra, mỗi một giây thần kinh đều đang quặn đau, mỗi một tế bào đều đang cắt nhỏ, loại thống khổ cực đoan này đã vượt qua cực hạn mà con người có khả năng chịu đựng. Lực lượng trên người ở dưới sự áp bách của loại thống khổ này dường như đang biến mất từng chút một, mà sau khi lão sử dụng Lục Huyết Đằng biến mất đã không chỉ có lực lượng, còn có sinh mệnh lực không còn bao nhiêu của lão.

Lão ma pháp sư khó khăn ngẩng đầu lên, nhìn về phương xa, phía đó là phương hướng chạy trốn của hai đồng bạn lão, nhìn mây mù tràn ngập phía xa, đôi mắt u ám âm trầm của lão ma pháp sư cũng có chút sáng lên.

Sinh mệnh gần như khô héo kia đột nhiên lại một lần nữa bộc phát ra, đầu lão mặc dù đau muốn nứt ra, máu và hơi nước trên người lão dường như cũng bị nóng bức kia làm khô kiệt, nhưng trong khoảnh khắc này, thân trí của lão lại thanh tỉnh trước này chưa từng có, đôi mắt lão cũng sáng ngời trước nay chưa từng có.

Trong lòng Tiếu Ân đột nhiên hồi hộp, ánh mắt của hắn đã gặp ánh mắt của đối phương ở giữa không trung.

Từ sự kiên quyết trong ánh mắt này, hắn thấy được một loại dự cảm không tốt, một loại cảm giác vô lực dường như không bị hắn khống chế đang chậm rãi tràn ngập.

Cơ thịt trên người lão ma pháp sư đang thu nhỏ lại nhanh chóng, thân thể cao gần ba thước thu nhỏ lại chỉ còn một nửa, bất cứ kẻ nào đều có thể thấy được, sinh mệnh lực của lão đã dần dần tiêu tan, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị mất mạng.

Nhưng ngay trong khoảnh khắc này, trên người lão lại đồng dạng nổi lên ngọn lửa hừng hực.

Đây cũng không phải là ngọn lửa do nguồn sáng vạn năm gây lên, mà là ngọn lửa do lão dùng sinh mệnh của mình, dùng linh hồn của mình đốt lên.

Từ trong miệng của lão ma pháp sư phát ra một tiếng cười dài tràn ngập sảng khoái, thân thể vốn cố định ở giữa không trung đột nhiên phóng xuống phía dưới giống như đạn pháo.

Đám người Tiếu Ân trơ mắt nhìn hết thảy những việc này, lại không áo có cam đảm ngăn cản trước mặt của người điên này.

Bởi vì bọn họ đều đã nhìn ra, người này đã là được ăn cả ngã về không, trong khoảnh khắc này tất cả tinh hoa cả đời của một vị ma đạo sĩ cửu tinh đã hoàn toàn phóng ra.

Trên vòng bảo hộ ma pháp ở phía dưới vô thanh vô tức bị phá ra một lỗ lớn, lực lượng phòng ngự hùng mạnh trên ma pháp trận đồ không ngờ lại không có chút trở ngại nào.

Tiếu Ân cắn chặt hàm răng, khuôn mặt của hắn trong khoảnh khắc này trở nên đỏ bừng, trong ánh mắt đã có khuất nhục không cam lòng.

Thân thể hắn trong nháy mắt biến mất, cứ như vậy vô thanh vô tức biến mất ở trong mắt của mọi người, Bạch Toàn Phong đột nhiên phát ra một tiếng kêu dài, cũng lao vọt xuống.

Bốn người Sloppy Burger ngơ ngác nhìn nhau, ngay cả Tyrese trong mắt cũng toát ra một tia hoảng sợ và do dự.

Kết giới không có thuộc tính, thậm chí ngay cả kết giới cũng không có, nhưng chính ở trong khoảnh khắc kia Tiếu Ân lại cảm ứng được một tọa độ điểm màu trắng thông xuống phía dưới.

Đây là lần đầu tiên dưới tình huống không có kết giới thuộc tính hắn cảm ứng được tọa độ điểm truyền tống xung quanh người, mặc dù khoảng cách xa một chút, nhưng Tiếu Ân cũng không nghĩ ngợi đã tiến hành không gian truyền tống.

Không mất nhiều thời gian, ngay khoảnh khắc biến mất đã xuất hiện trên mặt đất.

Khóe mắt hắn lập tức nhìn thấy một cảnh tượng đủ để cho bất cứ kẻ nào hồn bay phách lạc.

Giữa không trung, lão ma pháp sư mang theo bốn nguồn sáng vạn năm, vừa lúc lấy lực xuyên thấu không gì sánh kịp xuyên qua vòng phòng ngự, mạnh mẽ lao xuống phía dưới.

Phía dưới bao hàm vô số tài liệu của siêu đại hình ma pháp trận đồ chưa hoàn thành, Tiếu Ân có một loại cảm giác, nếu như cứ để lão ma pháp sư lao xuống mặt đất, như vậy bốn nguồn sáng vạn năm quấn quanh người lão khẳng định có thể dẫn tới một vụ nổ nghiêng trời lệch đất.

Vụ nổ loại này, chỉ sợ ngay cả ba nghìn phi đạn ba màu của mình cũng không theo kịp.

Mọi người, có lẽ ngoại trừ hắn, tất cả mọi người còn lại đều sẽ bỏ mạng trong đó.

Ngay trong khoảnh khắc nguy hiểm nhất này, Tiếu Ân đã bình tĩnh lại, bởi vì hắn đã chân chính dung hợp với Nhất Hào.

Dưới áp lực hùng mạnh nhất mà Tiếu Ân từng đối mặt từ trước tới nay, hắn rốt cuộc đã vứt bỏ tất cả, hoàn toàn thả lỏng mình tiến hành dung hợp hoàn toàn trăm phần trăm với Nhất Hào.

Hắn chính là Nhất Hào, Nhất Hào chính là hắn.

Số liệu truyền ở trong đầu hắn với tốc độ ánh sáng, tất cả đều biến thành vô cùng thong thả, thời gian mỗi một giây, lão ma pháp sư lại rơi xuống một chút, dường như đều có thể dẫn tới số liệu biến hóa rất nhiều.

Càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, những số liệu này lưu chuyển trong đầu Tiếu Ân càng lúc càng nhanh.

Cuối cùng, tất cả dừng lại, Tiếu Ân mặt không biểu tình nhìn phía trước, hắn lại một lần nữa tiến vào bên trong cảnh giới thời gian tạm dừng.

Chẳng qua, lần tiến vào này lại có thêm khác biệt căn bản so với trước kia.

Trước kia mỗi một lần tiến vào, trên cơ bản đều có thể nói là bị động tiến vào, cho dù là khi chế tác quyển trục Quang Minh thần vực hắn cũng phải dựa vào huyết mạch của Thần trên người Kim mới có thể kích phát ra cảnh giới thần bí này.

Nhưng lúc này đã không còn giống như vậy.

Tiếu Ân cũng không phải bị động tiến vào, mà bằng vào sự cố gắng của bản thân hắn, lần đầu tiên thành công chủ động tiến vào trong cảnh giới thời gian tạm dừng này.

Cảm giác lúc này vô cùng kỳ diệu, Tiếu Ân thậm chí còn nhìn xung quanh một chút, trong lòng hắn lại nổi lên cảm giác giống như khi lần đầu tiên tiến vào trong cảnh giới thần kỳ này.

Nhưng số liệu không ngừng truyền đến trong đầu lại khiến Tiếu Ân hiểu được, khi hắn chủ động tiến vào cảnh giới này thì ngay cả Nhất Hào cũng theo đó được hưởng thụ loại đãi ngộ đặc thù này.

Đối mặt với lão ma pháp sư lao xuống giống như thái sơn áp đỉnh, đối diện với cục diện vừa rồi dường như còn khó giải quyết, khóe miệng Tiếu Ân lại nở nụ cười như trút được gánh nặng.

Ở trong suy tính của Nhất Hào, hắn dường như có vô số phương pháp có thể ngăn cản người này là không ảnh hưởng đến ma pháp trận đồ phía dưới.

Nhưng sau khi nhìn qua một chút những phương pháp của Nhất Hào, Tiếu Ân lại không chút do dự lựa chọn phương pháp cuối cùng.

Ngay cả Nhất Hào cũng trầm mặc trong chốc lát, bởi vì qua vô số con số trong đầu bất kể như thế nào cũng không nghĩ ra vì sao Tiếu Ân lại lựa chọn phương pháp mất nhiều hơn được đó.

Tâm niệm Tiếu Ân vừa chuyển, một quyển trục ma pháp từ trong vòng cổ không gian tự động bay ra lơ lửng ở trên đỉnh đầu của hắn.

Ở phía trên quyển trục này có một sợi tóc rồng thật dài đã che dấu uy năng ma pháp khủng bố của quyển trục lại.

Cảnh tượng trước mắt đã bắt đầu nhẹ nhàng lay động, độ dung hợp của Tiếu Ân và Nhất Hào chậm rãi hạ thấp xuống, đã không còn tình huống trăm phần trăm như lúc trước nữa.

Cũng không phải vấn đề gì về sự ăn ý giữa hắn và Nhất Hào, mà với thực lực trước mắt của Tiếu Ân, mặc dù đã đạt tới trình độ miễn cưỡng duy trì dung hợp, nhưng lực lượng tinh thần hao phí trong mỗi một giây lại là một con số thiên văn, căn bản là không có khả năng tiếp tục duy trì.

Có thể kiên trì ba, năm giây cũng đã là phúc ấm của tổ tiên rồi.

Chẳng qua loại chủ động tiến vào, chủ động rời khỏi cũng có chỗ tốt cực lớn, đó chính là Tiếu Ân có thể nắm trong tay năng lượng tiêu hao của thân thể mình, sẽ không xuất hiện hiện tượng cạn kiệt quá độ, thậm chí ngay cả sinh mệnh lực cũng bị uy hiếp.

Đột nhiên, tất cả đều khôi phục bình thường.

Số liệu vẫn lưu động trong đầu Tiếu Ân như trước, mỗi một hành động cử chỉ của mọi người xung quanh đều trở lại như cũ ở trong đầu hắn.

Trong vòng ma pháp là một mảnh hoảng loạn, cho dù tuyệt đại đa số mọi người trong này là ma pháp sư chính thức, nhưng khi nhìn thấy vòng bảo hộ của ma pháp trận đồ bị người ta xuyên thấu dễ dàng, cũng không kìm nổi bôc phát ra một trận rối loạn nho nhỏ.

Vẻ mặt của tên ma đạo sĩ thất tinh phụ trách và điều khiển ở đây lại càng hoảng sợ. Hắn nhìn lão ma đạo sĩ da đen từ trên trời lao xuống, loại phương pháp xuyên thấu vòng ma pháp kỳ lạ này chỉ sợ hắn cũng là lần đầu tiên nghe thấy, cho nên mới không thể phản ứng lại trước tiên.

Ở bên cạnh Tiếu Ân không ngờ là ba ma pháp sư cấp bậc học đồ khác, bọn họ đều có tiêu chuẩn cửu cấp đỉnh phong, trên người mặc một bộ ma pháp bào đỏ thẫm vừa vặn, hẳn là ma pháp sư được ma pháp công hội phái tới nơi này thí luyện. Chỉ cần bọn họ có thể thuận lợi tiến giai đến cảnh giới thập cấp thì tương lai chính là ma pháp sư chính thức. Lúc này, ba người nghẹn họng trân trối nhìn phía trên đỉnh đầu, trong mắt của bọn họ tràn đầy vẻ không thể tin nổi, trên mặt lại càng có vẻ gần như đờ đẫn, thậm chí đối với Tiếu Ân đột nhiên xuất hiện ngay bên cạnh cũng không chú ý.

Ở góc tây bắc của ma pháp trận đồ chưa dựng xong này, Betty và ba nữ tinh linh áo trắng sắc mặt cũng ngưng trọng nhìn lão ma pháp sư trên không trung càng ngày càng gần, trong tay các nàng hoặc cầm ma pháp trượng hoặc là cầm ma pháp cung, bất kể là hào quang trên đầu trượng, hay là dây cung đã kéo đều chứng minh các nàng là một trong số ít người vẫn còn thanh tỉnh ở đây.

Hào quang màu lam hiện lên, Bạch Toàn Phong không ngờ trong thời gian ngắn đã xuyên qua lỗ hổng trên vòng bảo hộ ma pháp nhanh chóng bay tới bên cạnh Tiếu Ân với tốc độ vượt xa ma đạo sĩ da đen.

Tất cả những việc này chỉ xuất hiện ở trong đầu Tiếu Ân trong chốc lát, hình thành một lập thể đồ vô cùng rõ ràng, làm cho Tiếu Ân sinh ra một loại tin tưởng hùng mạnh có thể nắm tất cả trong tay.

Trước kia, loại tin tưởng này chỉ có thể nổi lên trong khoảnh khắc khi hắn tiến vào cảnh giới thời gian đình chỉ, nhưng giờ này phút này, mặc dù hắn đã thoát khỏi cảnh giới huyền ảo kia, nhưng trong lòng lại vẫn tràn ngập loại tin tưởng khổng lồ như trước.

Quyển trục ma pháp lơ lửng trên đỉnh đầu Tiếu Ân, nghênh đón lão ma đạo sĩ da đen đang lao nhanh xuống, sợi tóc của Hắc Long Vương trên mặt giống như có linh tính tự động cởi ra, sau đó từ trong quyển trục bí chế (phương pháp chế tạo bí mật) từ long lân này xé rách ra, một cột sáng cực lớn bùng cháy phóng lên cao…

Lão ma pháp sư da đen mặt mang theo mỉm cười phá vỡ vòng phòng ngự ma pháp, lão ép ra một tia năng lượng sinh mệnh cuối cùng, mang theo bốn vật không biết tên quấn quanh người lão gây cho lão thống khổ vô hạn lao xuống trung tâm ma pháp trận đồ phía dưới.

Lão phải lấy thân làm vật dẫn hủy diệt hoàn toàn ma pháp trận đồ khổng lồ này, tất cả mọi người liên quan tới nơi này đều phải chôn cùng.

Trong khoảnh khắc này, trong lòng lão vô cùng bình tĩnh, thậm chí ngay cả một chút kích động cũng không có.

Trong mắt của lão nhìn thấy một mảnh hỗn loạn phía dưới. Đối với sự xuất hiện đột ngột của lão có rất ít người có thể làm ra phản ứng chính xác, mặc dù cũng có một ít ma pháp đánh lên trên người lão, nhưng so với ma pháp của hai vị ma đạo sĩ cửu tinh Sloppy Burger và Orwell thì những pháp thuật nhỏ thuấn phát này căn bản là không đáng giá một xu.

Theo khoảng cách với phía dưới càng ngày càng gần, tâm của lão lại càng bình tĩnh, chỉ có điều trong đầu lại thủy chung bồi hồi một bóng hình xinh đẹp, chỉ mong sau này nàng có thể chiếu cố tốt cho bản thân.

Sử dụng Lục Huyết Đằng, lão tuyệt đối không hối hận, cho dù là để lão lựa chọn lại một lần nữa, lão vẫn lựa chọn như vậy không chút do dự.

Nhưng ngay trong khoảnh khắc này, ánh mắt của lão đột nhiên trợn tròn, bởi vì lão nhìn thấy một người, một người vốn không thể xuất hiện ở phía dưới.

Ở trên đỉnh đầu của người này có một quyển trục nhìn qua vô cùng bình thường, năng lượng dao động trên quyển trục này rất nhỏ, thật sự là nhỏ đến mức vô cùng thê thảm, nhưng trong lòng lão lại đột nhiên trở nên kích động, tâm linh vốn thản nhiên đối diện với cái chết lại một lần nữa trở nên run rẩy.

Lão mơ hồ cảm thấy, khi người này xuất hiện ở nơi đây, hơn nữa mang theo một quyển trục thần bí thì tuyệt đối không phải là chuyện tốt.

Quả nhiên, theo hắc tuyến (sợi dây màu đen) không rõ làm từ thứ gì ở trên quyển trục được cởi ra, thì cảm giác của quyển trục này cấp cho mọi người đã lập tức thay đổi.

Giống như sói đội lốt cừu đã trút bỏ lớp vỏ để che dấu, giống như hổ con trưởng thành, giống như sồ ưng (chim ưng con) giương cánh, trong khoảnh khắc này, quyển trục này rốt cuộc đã lộ ra nanh vuốt sắc bén có thể tiêu diệt tất cả.

Lực lượng cực lớn mà tràn ngập uy nghiêm từ trong quyển trục mặc sức phóng thích ra, trong mắt của lão ma pháp sư hào quang màu trắng trong nháy mắt đã tràn ngập khắp nơi, sau đó lão đã không còn cảm giác gì nữa.

Trên bầu trời, bốn vị ma đạo sĩ cửu tinh đỉnh phong đang định hành động, đột nhiên cảm ứng được phía dưới nổi lên một cỗ năng lượng dao động hùng mạnh không thể tin nổi, một cảm giác nguy hiểm lạnh thấu tim chợt nổi lên trong lòng bọn họ.

Gần như không cần nghĩ ngợi, bốn người lập tức thay đổi phương hướng, bay về phương xa giống như bỏ chạy.

Bọn họ có thể tấn thăng đến siêu cấp cao thủ ma đạo sĩ cửu tinh, đối với nguy hiểm thường có một loại dự cảm phát ra từ bản năng. Đây là kinh nghiệm quý giá đã thu hoạch được trong chiến đấu vô số năm qua. Lúc này, ở trong lòng bọn họ không ngờ nổi lên cảm giác nguy hiểm lớn nhất từ khi chào đời đến nay, cho nên bọn họ mới có thể liều lĩnh bỏ chạy về phương xa, ngay cả thể diện của cường giả cửu cấp cũng bất chấp không thèm tính đến. Không có dấu hiệu báo trước, một đạo hào quang màu trắng phóng lên cao, bắt đầu từ phía dưới hình thành hình rẻ quạt khuếch tán lên không trung vô cùng vô tận.

Không có thanh âm gì, giống như đang chiếu một bộ phim không tiếng, trong khoảnh khắc này tất cả mọi thứ trên thế giới dường như đều đọng lại, chỉ có hào quang màu trắng cực lớn chói mắt mặc sức tàn phá ở trong bầu trời hư vô.

Tất cả mọi thứ bị đạo hào quang chói mắt nóng rực cực lớn này chiếu đến đều hóa khí trong nháy mắt, bất kể là vòng bảo hộ ma pháp trận đồ chưa bị phá tan trên không trung, hay là lão ma pháp sư da đen đã ép khô lực lượng sinh mệnh đều biến mất trong nháy mắt, không còn lưu lại chút dấu vết gì trong nhân thế.

Quyển trục xé rách kia giống như một mặt trời nhỏ, tản ra ánh sáng của nó, nhiệt của nó, cùng với uy nghiêm vô tận ngạo nghễ thiên hạ của nó về phía bầu trời…

Tốc độ bỏ chạy của đám người Sloppy Burger cực nhanh, Orwell và Benoit thậm chí còn phát huy quá mức bình thường, ngay cả á long đại nhân luôn không coi ai ra gì cũng chạy trối chết, đã không còn chút dáng vẻ cao ngạo nào nữa.

Trong khoảnh khắc khi hào quang này xuất hiện, một cảm giác sợ hãi khắc cốt ghi tâm lập tức chi phối thần kinh của bọn họ. Dưới loại cảm giác nguy hiểm hùng mạnh này, bọn họ đã bộc phát ra tiềm lực lớn nhất trong cuộc đời.

Đều nói khi người ta chạy trối chết mới có thể khai thác ra tiềm lực lớn nhất, những lời này một chút cũng không sai. Đợi cho cảm giác nguy hiểm trong lòng bọn họ biến mất, khi dừng lại mới phát hiện, không ngờ bọn họ đã về tới điểm xuất phát. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi bốn người không ngờ đã bay qua khoảng cách trăm dặm, nhanh hơn n lần so với khi họ đi.

Tuy nhiên, sau đó khi đối mặt với ánh mắt hồ nghi của đám người Arnezeder và Scar, bốn vị cường giả này sắc mặt đỏ bừng không nói hai lời đã xoay người rời đi, lại một lần nữa bay qua khoảng cách trăm dặm về đến địa phương đã mang tới cho bọn họ ký ức khủng bố.

Phía trên ma pháp trận đồ cực lớn, mọi người đều nghẹn họng trân trối nhìn hào quang giống như lửa nóng vô cùng vô tận trên bầu trời.

Dường như tất cả sinh mệnh của thế gian đều ứng ước tới đây. Trong khoảnh khắc này, dưới hào quang trong suốt, đồng thời reo hò, đồng thời lượn vòng, đồng thời biến ảo thành vô số quang điểm di động tự do.

Loại hào quang này mang đến cho bọn họ cảm giác giống như ánh nắng trên đỉnh đầu, không chút keo kiệt đem hào quang và ấm áp của bản thân cho bất cứ kẻ nào trên đại địa này.

Khi hào quang dần trở nên đậm hơn, bọn họ đều nhắm hai mắt lại, cảm thụ cỗ năng lượng hùng mạnh không thể tin nổi này.

Đối với bất cứ kẻ nào mà nói, đây đều là một kinh nghiệm đáng quý khó mà có được. Sau khi trải qua cảm ứng hôm nay, có lẽ sẽ có một số người sẽ bộc lộ tài năng trở thành người nổi bật trong bọn họ, nhưng nói vậy cũng sẽ có một số người từ đáy lòng sinh ra một loại sợ hãi không thể kháng cự, cho nên cuối cùng trong cuộc đời này sẽ khó có tiến thêm.

Quyển trục lơ lửng trên đỉnh đầu Tiếu Ân lẳng lặng phóng thích năng lượng của nó, mười phút sau mới xem như tiêu hao gần như không còn. Long lân quyển trục “Vù” một tiếng hóa thành hư ảo, sau khi chịu tải và phóng thích năng lượng ma pháp hùng mạnh như vậy, cho dù là tài liệu ma pháp long lân siêu cấp như vậy cũng giống nhau hoàn toàn hóa khí.

Hào quang vô cùng vô tận trên bầu trời vẫn tồn tại như trước, mười phút sau mới hóa thành ngàn vạn tia sáng nhỏ, nhẹ nhàng lay động.

Dần dần, khi những vầng sáng này cũng tiêu tan toàn bộ, hết thảy đều khôi phục bình thường, toàn bộ bầu trời xanh lam một mảnh!

Tiếu Ân nhẹ nhàng nắm sợi tóc của Hắc Long vương trong tay, sợi tóc có tác dụng ẩn giấu năng lượng chính là vật duy nhất của quyển trục Quang Minh thần vực còn lưu lại.

Hắn lẳng lặng nhìn bầu trời, giống như đang suy nghĩ gì đó, thật lâu không nói.

Ở bên cạnh hắn, hơn trăm vị ma pháp sư dè dặt đứng đó, không ngờ ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Cảnh tượng mãnh liệt không thể tin nổi vừa rồi khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng rung động. Đối với Tiếu Ân vị ma đạo sĩ đột nhiên xuất hiện này, trong mắt của mỗi người đều mang theo kính sợ khó có thể che giấu.

So sánh với Tiếu Ân, Bạch Toàn Phong bên cạnh mặc dù có được dao động ma lực hùng mạnh tương tự lại có vẻ không có người chú ý tới.

Betty nhẹ nhàng che miệng, kinh ngạc nhìn Tiếu Ân, trong ánh mắt mang theo vẻ vui mừng.

Nam nhân này đã trưởng thành tới trình độ nàng không nhìn thấu, cũng không thể với tới.

Cảnh tượng ngày xưa ở trong khe nứt thời không lại một lần thoáng hiện lên trong đầu Betty, sau đó chôn thật sâu trong lòng, trở thành hồi ức đẹp nhất trong cuộc đời nàng.

Tiếu Ân đột nhiên phóng lên cao, Bạch Toàn Phong theo sát phía sau, hào quang màu lam chớp động nhanh chóng trên không trung, chẳng qua chỉ trong giây lát, trong tay Tiếu Ân đã xuất hiện bốn nguồn sáng vạn năm mảnh như sợi tóc.

Quyển trục Quang Minh thần vực bùng nổ đã khí hóa hoàn toàn lão ma pháp sư da đen. Mặc dù lão đã sử dụng Lục Huyết Đằng, nhưng loại ma lực không thể nắm trong tay này giống như năm bè bảy mảng, bị sóng đánh một cái đã tiêu tan vô tung.

Mà năng lượng của bốn nguồn sáng vạn năm trên người lão lại hoàn toàn bị lực lượng trùng kích trên quyển trục Quang Minh đồng hóa, cho nên chúng nó lại một lần nữa ngưng tụ thành bốn năng lượng xạ tuyến mảnh như sợi tóc, dài như ngón tay.

Cũng chỉ có loại năng lượng xạ tuyến trình độ này mới có thể may mắn tồn tại trong quyển trục bùng nổ vừa rồi, cuối cùng chúng được Tiếu Ân lần lượt thu vào trong túi.

Nguồn sáng vạn năm mặc dù hùng mạnh, nhưng sau khi chế tác quyển trục Quang Minh thần vực lại phát huy đến cực điểm uy lực trong đó, cho nên mới có thể dễ dàng hoàn toàn tiêu trừ lão ma đạo sĩ da đen.

Điều này giống như huấn luyện sử dụng lựu đạn ném người, mặc dù rất đau, nhưng lại rất khó chết người, nhưng nếu sử dụng lựu đạn thực, sau khi thuốc nổ bên trong bùng nổ, muốn không chết người cũng khó.

Sau khi nguồn sáng vạn năm chế thành quyển trục Quang Minh thần vực, chẳng khác nào nhồi thuốc nổ vào trong lựu đạn, uy lực tự nhiên là tăng lên rất nhiều, một khi phóng ra, loại uy năng khổng lồ này có thể khiến cho ngay cả Tiếu Ân cũng lâm vào khiếp đảm kinh hãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.