Ba trăm năm đối với thần linh mà nói kỳ thật chẳng qua là trong nháy mắt mà thôi. Hơn nữa Tiếu Ân hiện giờ đang ở bên trong quầng sáng thời gian của thời không Hồng Lưu, trong ba trăm năm này tương đương ngoại giới ba năm. Cho nên tình hình ngoại giới, căn bản là không có biến hóa gì.
Nếu lúc này đi ra ngoài lại gặp được Dajialema và Rafael phỏng chừng các nàng có lẽ sẽ thực kinh ngạc lắm.
Tuy nhiên đến khi đó, Tiếu Ân đã cũng không còn phải e ngại bất cứ nhân vật nào nữa
rồi.
Trước mắt đột nhiên xuất hiện một đạo kim quang, Chúng thần kể cả Tiếu Ân ngơ ngác nhìn nhau.
Năng lượng trên đạo kim quang này cũng không thuộc về thần linh nào cả, nhưng tại sao lại có thể vô thanh vô tức đột phá đủ loại cấm chế của thời không Hồng Lưu, xuyên thấu quầng sáng thời gian, trực tiếp đưa năng lượng đến thần quốc của Tiếu Ân?
Chẳng lẽ là một vị thần vương sao? Như vậy thực lực vị này Thần vương này có lẽ khoa trương tới mức không thể tin nổi.
Tiếu Ân mặt âm trầm nhẹ nhàng nắm lấy kim quang đang treo lơ lửng trước mắt hắn. Sau đó, trên mặt hắn lập tức lộ ra vẻ dở khóc dở cười, bất đắc dĩ nói:
- Là thằng cha Vô Danh.
Cự Ma Thần cũng thả lỏng người.
Vô Danh là linh vật do trận đồ sinh ra. Hắn đã từng nói qua, chỉ cần là nơi có trận đồ, hắn là có thể tự do đi về, cho dù là trận đồ của đám thần vương cũng thế thôi.
Bằng vào sự quen biết của Tiếu Ân và Vô Danh, nếu Vô Danh còn không thể làm được chuyện này, như vậy hắn cũng chỉ là phường hư danh thôi.
- Tiếu Ân bệ hạ, Vô Danh các hạ có chuyện gì sao?
Hắc Long Vương dò hỏi.
Trên mặt Tiếu Ân dường như hiện ra vẻ quái dị, nói:
- Vô Danh mời ta tham gia một lần tụ hội nói ta đã có tư cách thấp nhất, hơn nữa...
Hắn do dự một chút, nói:
- Lần tụ hội này yêu cầu lấy bản thể thần linh tham gia.
Sắc mặt Hắc Long Vương chợt đổi, hỏi:
- Như vậy ngươi tính đi sao?
Tiếu Ân ngửa mặt, cất tiếng cười to, nói:
- Đi, vì sao không đi? Vô Danh mời mà ta còn lo lắng, như vậy trên đời này e là chẳng còn chuyện gì có thể khiến ta yên tâm nữa rồi!
Hắc Long Vương nhìn Tiếu Ân, trong lòng thầm than, tầm nhìn và phương pháp suy nghĩ của chủ thần quả nhiên hoàn toàn khác với hắn!
Thần giới rộng lớn khôn cùng, không có thần linh nào có thể nói nó rốt cuộc lớn đến chừng nào. Đến như Thời không Hồng Lưu trong mắt Tiếu Ân cũng đã là rộng lớn đến mức gần như là khôn cùng cũng bất quá chỉ là một phần của thần giới mà thôi.
Trong ánh hào quang nhấp nháy, bản thể của Tiếu Ân đã rời khỏi thần quốc của hắn, rời khỏi Thời không Hồng Lưu.
Trước khi thăng tiến thành chủ thần, thần thể tuy rằng chắc chắn nhưng vẫn có nguy cơ sẽ chết đi. Nhưng sau khi thần thể dung hợp thành một thể với một thần khí siêu cấp khổng lồ và không gì phá nổi như thiên không thần điện, muốn chặn giết hắn vốn đã rất khó lại càng khó hơn vạn phần.
Sau khi Tiếu Ân nhận được lời mời của Vô Danh, bất quá chỉ lo lắng một lát rồi lập tức quyết định dùng bản thể tham gia. Đương nhiên, điều này cũng là do hắn có niềm tin rất lớn đối với lời mời của Vô Danh. Nếu không phải là Vô Danh mở miệng ra mời mà là bất cứ ai khác, vậy Tiêu Ân tuyệt đối sẽ không có khả năng quyết định một cách lỗ mãng như vậy.
Trong tin tức Vô Danh đưa tới có cả tọa độ địa điểm kia. Còn đối với Tiếu Ân xưa nay vẫn mù tịt phương hướng lại vô cùng đơn giản. Đầu tiên là đi vào tử điện cấm địa, sau đó lại tiến hành truyền tống cự ly siêu xa. Theo cách này, chỉ một lần là đã đi tới chỗ mà Vô Danh nói
Đương nhiên, cũng không phải ai cũng có thể sử dụng loại phương pháp này để đi. Theo như Tiếu Ân phỏng chừng, trừ mình ra, người có thể làm được chuyện này nhất định là không nhiều lắm.
Trong ánh hào quang nhấp nháy, Tiếu Ân đã hiện ra ở địa điểm được chỉ ra trên bản đồ.
Đây là một phế tích thật lớn, tuy rằng Tiếu Ân còn cách nơi đó một đoạn khá xa, nhưng hắn đã có thể cảm ứng được, phế tích này rất lớn, thậm chí so với thần quốc của mình cũng không nhỏ hơn chút nào.
Phải biết rằng hiện giờ thần quốc của Tiếu Ân so với lúc ở bậc cao đinh phong đã mở rộng hơn mười lần. Còn thần quốc ban đầu đã đủ để tiếp nhận mười tỷ sinh linh.
Có thể nói thần quốc của Tiếu Ân đã là một thần quốc không hề nhỏ so với thần quốc của hầu hết các chủ thần.
Có thể làm được điềm này có quan hệ rất lớn đến lượng tài nguyên cực kỳ dồi dào và phong phú mà Tiếu Ân đang nắm giữ trong tay. Nếu là không có tài nguyên sung túc đến mức gần như có thể nói là vô hạn. Tiếu Ân cũng tuyệt đối không có khả năng dề dàng như thế đã mở rộng thần quốc đến mức như ngày hôm nay.
Còn phế tích trước mặt hắn không ngờ cũng có diện tích rộng lớn như vậy. Điều này không khỏi làm Tiếu Ân cảm thấy kinh ngạc.
Xa xa, Tiếu Ân cảm ứng được một tầng năng lượng nhàn nhạt tản ra từ phế tích. Một suy nghĩ hiện lên trong đầu hắn, chủ nhân trước kia của phế tích này không lẽ là một thần linh cấp bậc chủ thần sao?
Nghĩ thế, cho dù là lấy thực lực hiện giờ của Tiếu Ân cũng không khỏi cảm thấy tim đập loạn nhịp.
Chẳng lẽ là một thần vương bệ hạ ra tay nên mới tạo thành kết quả như vậy sao?
Trong khoảnh khắc thăng tiến thành chủ thần, Tiếu Ân có một cảm ứng mơ hồ, đó là trong những trận chém giết giữa các chủ thần, về cơ bản là không thể triệt để giết chết đối phương. Nếu thực sự muốn hoàn toàn giết chết một chủ thần, e là chỉ có những nhân vật cùng cấp bậc với Odin Lage thần vương bệ hạ tự mình ra tay mới mới có thể làm nổi mà thôi.
Đương nhiên, nếu Tiếu Ân trốn vào bên trong Thời không Hồng Lưu, như vậy hắn tuyệt đối nắm chắc, ngay cả là Odin Lage thần vương đích thân tới, hắn cũng sẽ có cách tự bảo vệ mình.
Đây là niềm tin của chủ thần, niềm tin to lớn này cũng đồng thời mang đến sức mạnh to lớn.
Từ phương xa truyền đến một trận năng lượng dao động, hai mắt Tiếu Ân nhíu lại, nhìn thật kỹ.
Trong hư không đột nhiên xuất hiện một cánh cổng ánh sáng, sau đó một nam nhãn trung niên tóc vàng sải bước đi ra. Vị nam nhân tóc vàng này dáng người cao gầy, khí chất cao nhã, bộ mặt cực kỳ anh tuần, toàn thân tỏa ra vẻ bắt mắt không có nửa điểm phản cảm, mang đến cho người ta một cảm giác phi thường hài hòa.
Trên người hắn không có năng lượng dao động gì cả, giống như là một người bình thường mà thôi. Nhưng Tiếu Ân biết, thực lực người này thâm sâu khó dò, tuyệt đối không kém mình.
Hiện giờ đứng ở chỗ này, cũng không phải phân thân nào của Tiếu Ân cả, mà là một bản thể của chủ thần hàng thật giá thật. Đối phương có thể khiến ngay cả Tiếu Ân lúc này cũng sinh ra cảm giác người ta không hề thua mình, như vậy thực lực của đối phương như thế nào cũng có thể đoán được rồi.
Dường như là cảm ứng được ánh mắt của Tiếu Ân, nam nhân tóc vàng kia cũng đảo mắt nhìn lại.
Sau khi đảo qua hai vòng trên người Tiếu Ân, trên khuôn mặt vốn chẳng có biểu tình gì của nam nhân tóc vàng kia hiện lên một nụ cười thản nhiên. Nếu nói ánh mắt lúc trước thể hiện chút khinh thường nhất định, thì giở phút này ánh mắt đã trở thành đầy kính ý và thiện ý.
Tiếu Ân lập tức hiểu được, đây là đối phương cũng đã cảm ứng được thực lực của mình, cho nên mới có thay đổi như vậy.
Nếu giờ phút này Tiếu Ân chỉ là một vị thần linh bậc cao đỉnh phong, hoặc là một phân thân của chủ thần, như vậy khẳng định không được đối phương thân thiện như thế.
Gật đầu chào kẻ ở đằng xa kia một cái, Tiếu Ân cố hết sức biểu lộ sự thân thiện của mình qua ánh mắt. Đương nhiên, về phần đối phương có tiếp nhận thiện ý của hắn hay không, Tiếu Ân cũng không biết. Nếu đối phương nghĩ là mình trừng mắt khiêu khích, thì quả là hết đường chối cãi.
May mắn là, nam nhân tóc vàng kia sau một lúc do dự, rốt cuộc cười thoải mái, cao giọng nói:
- Tôn kính chủ thần bệ hạ, ngài vừa mới thăng tiến phải không?
Tiếu Ân thầm rùng mình, nhưng vẻ tươi cười trên mặt không thay đổi, thần huyềt trong thần thể chậm rãi chuyện động, không ngờ phát ra tiếng động như nước chảy. Bởi vậy có thể thấy được thần thể của thần linh sau khi dung hợp thiên không thần điện đến tột cùng hùng mạnh tới cảnh giới nào.
Chủ thần tóc vàng ung dung cười nói:
- Chủ thần bệ hạ, ta sở dĩ khẳng định ngài là một chủ thần vừa thăng tiến, đó là bởi vì ta cũng không biết ngài, ngay cả khí tức của ngài cũng vô cùng xa lạ.
Tiếu Ân khẽ nhíu mày một chút rồi lập tức giãn ra, nói:
- Tôn kính bệ hạ, xin thứ lỗi, ta cũng không rõ ý tứ của ngài.
Chủ thần tóc vàng khi ở trong thần quốc của mình tất nhiên là có uy nghiêm tối thượng của chủ thần. Nhưng đối mặt với thần linh cùng giai, hắn lại có phong thái làm người ta ấm áp như cây cỏ đón gió xuân.
- Quang minh hệ Tania chủ thần.
Chủ thần tóc vàng vươn tay phải đặt lên ngực trái thi lễ với Tiếu Ân.
Tiêu Ân không dám chậm trễ, cũng là thi lễ tương tự, nói:
- Quang minh hệ Tiếu Ân chủ thần.
Khi hắn nói ra hai chữ chủ thần này, trong lòng nổi lên một trận khoái ý mãnh liệt. Đây là lần đầu tiên hắn đứng trước mặt chủ thần nói ra bản thân mình cũng là chủ thần. Cảm giác vô cùng tự hào khiến trong lòng Tiếu Ân không ngừng kích động.
- Hóa ra là Tiếu Ân bệ hạ!
Trên mặt Tania chủ thần hiện ra một vẻ vui sướng, nói:
- Trong đám thần linh quang minh hệ chúng ta lại có thêm một vị chủ thần bệ hạ, thật sự là chuyện rất đáng mừng.
- Nhiều năm như vậy, những chủ thần trong thần giới vẫn chỉ có mấy người chúng ta. Hiện giờ rốt cục có thêm một gương mặt mới, hơn nữa còn là quang minh hệ của chúng ta. Ha ha... A, Tiếu Ân bệ hạ vĩ đại xin thứ lỗi cho sự vô lễ của ta. Ta có thể khẳng định, hai chúng ta tuyệt đối là lần đầu tiên gặp mặt, hơn nữa khí tức của ngài cũng vô cùng xa lạ, nhưng ta lại cảm thấy chúng ta dường như từng gặp qua, thật sự là rất kỳ quái.
Tiếu Ân miễn cưỡng cười, kiềm chế cảm xúc mênh mông của mình, trong đầu lục lọi tin tức về vị chủ thần này. Đột nhiên, hai mắt hắn hơi hơi sáng lên, trong đầu nhanh chóng hiện lên một hình ảnh.
Đó là ở bên trong Thời không Hồng Lưu, Tiếu Ân sử dụng khí lưu quang mạc đuổi tất cả phân thân của chủ thần ra ngoài. Trong đó có một phân thân cực kỳ giống với nam nhãn tóc vàng trước mắt này, gần như là từ cùng một khuôn mẫu đúc ra. Trong lòng hắn lập tức quyết định, bất kể như thế nào cũng không thể khiến đối phương biết lai lịch chân chính của mình. Nếu không, chỉ e là mình sẽ vĩnh viễn không thấy ngày mai.
- Tania chủ thần bệ hạ vĩ đại có lẽ chúng ta từng gặp nhau ở đâu đó, nhưng khi đó ta còn chưa chính thức tiến giai. cho nên...
Tiếu Ân cười, sắc mặt nhu hòa, nói:
- Trí nhớ của ngài thật sự là rất rất giỏi, không ngờ ngay một kẻ vô danh tiểu tốt như ta vậy mà cũng nhớ rõ ràng như vậy.
Tania hơi hơi gật đầu, trong lòng thoải mái, đây có lẽ là cách giải thích duy nhất rồi. Tuy nhiên đánh chết hắn cũng không thể tưởng được, kẻ vừa thăng tiến thành thần linh trước mặt hắn này không ngờ chính là ""thần bí vương giả" có quyền năng khủng khiếp mà khi trước ở bên trong Thời không Hồng Lưu đã chỉ huy khí lưu đuổi tất cả thần linh ra ngoài.
Dù sao, trong lòng cả đám thần linh này, thần linh xưng bá toàn bộ Thời không Hồng Lưu không ngờ có thể triển hiện ra quyền năng to lớn như thế chứng tỏ phải là thần linh cấp bậc thần vương. Làm sao có thể tưởng tượng được việc này kỳ thật là kiệt tác của một kẻ vừa mới thăng tiến thành chủ thần cơ chứ.
Nhìn về phế tích rộng lớn đằng xa. Tiếu Ân khiêm tốn hỏi:
- Tania bệ hạ, nơi đó, là địa phương nào?
Tania ngơ ngác, nghi hoặc nhìn Tiếu Ân, nói:
- Tiếu Ân bệ hạ, nếu ngài đã đi tới nơi này, chẳng lẽ còn không biết đây là địa phương nào hay sao?
Tiếu Ân xấu hổ lắc đầu, nói:
- Xin ngài thứ lỗi, ta thật sự không biết.
Tania kinh ngạc, nói:
- Kỳ thật nơi này chẳng qua là một nơi thông báo nhiệm vụ mà thôi.
Tiếu Ân trợn trắng hai mắt, lộ ra biểu tình cực kỳ kinh ngạc, nói:
- Nhưng nghe nói nơi này là một điểm tụ họp mà?
- Điểm tụ họp?
Tania do dự một chút, cười nói:
- Đúng vậy, nơi này cũng có thể coi như là nơi tụ họp, hơn nữa còn là nơi hầu hết các thần linh cấp bậc chủ thần chuyên môn tụ họp.
Một suy nghĩ lướt nhanh qua đầu, Tiếu Ân giật mình nói:
- Ta hiểu rồi nhiệm vụ từ nơi này thông báo ra ngoài chỉ có chủ thần mới có thể nhận thôi.
Tania vui vẻ gật đầu, nói:
- Đúng vậy, nhiệm vụ ở nơi này chỉ có chủ thần mới có thể nhận. Hơn nữa nhận nhiệm vụ không chỉ có mỗi chủ thần.
Tiếu Ân quay ngoắt đầu lại nhìn về phía phế tích kia, kinh ngạc hỏi:
- Chẳng lẽ các thần vương bệ hạ cũng sẽ tới nơi này sao?
- Đúng vậy! Tuy nhiên các thần vương đến nơi đây rất ít khi nhận nhiệm vụ. Chuyện chủ yếu bọn họ làm ở đây là cùng các thần vương khác tiến hành trao đổi một số vật phẩm, hoặc là tuyên bố thông cáo gì đó của thần vương hội nghị. Đương nhiên, đại đa số nhiệm vụ ở nơi này cũng là do các thần vương phát ra.
Tiếu Ân thầm động lòng, nói:
- Chủ thần như chúng ta cũng có thể phát hành nhiệm vụ sao?
- Đương nhiên! Có đôi khi các thần vương bệ hạ hứng chí lên cũng sẽ thuận tay nhận một ít nhiệm vụ do chủ thần phát hành. Tuy nhiên tình, huống như vậy rất ít, thuần túy là các thần vương bệ hạ cảm thấy hứngthú mà thôi.
Tiếu Ân hơi hơi gật đầu. Điều này cũng không có gì là kỳ quái. Nếu có vị thần vương nào chuyên môn phục vụ cho chủ thần thì đó mới là kỳ quái.
Tania ung dung vung hai tay lên, nói:
- Nếu Tiếu Ân bệ hạ lần đầu tiên đến đây, vậy để ta làm người giới thiệu một lần đi vậy.
Hắn mỉm cưởi dẫn đường bay về phía phế tích. Tiếu Ân chần chừ một chút rồi cũng bay theo.
Hai thần linh phi hành tốc độ nhanh chóng vô cùng. Tuy rằng còn cách phế tích khá xa, nhưng rất nhanh đã tới nơi.
Chung quanh phế tích thường xuất hiện một ít lốc xoáy không gian biến hóa thất thường, nhưng đã có sáu con đường ánh sáng, đảm bảo đi lại hai chiều giữa phế tích và bên ngoài được an toàn.
Trừ sáu lối đi này ra, nếu là muốn từ nơi khác tiến vào phế tích, nhất định phải xông qua lốc xoáy không gian khi ẩn khi hiện như bóng đèn huỳnh quang chớp tắt.
Mà càng tới gần phế tích, Tiếu Ân càng có thể cảm ứng được trong đó ẩn chứa năng lượng khổng lồ. Trong năng lượng này không ngờ còn mang theo một ít dao động kỳ dị. Chính là bởi vì sự tồn tại của những dao động này mà không gian chung quanh phế tích, trong một chu vi nhất định thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một ít lốc xoáy không gian.
Lúc này Tiếu Ân mới hiểu được, vì sao tọa độ mà Vô Danh giao cho hắn lại xuất hiện ở nơi cách phế tích một đoạn khá xa, mà Tania cũng xuất hiện từ một chỗ có khoảng cách gần như là tương đương với hắn. Hóa ra bọn họ kiêng kị, chính là những lốc xoáy không gian này.
Cảm ứng lực lượng của lốc xoáy không gian, Tiếu Ân thầm thất kinh. Những lốc xoáy này tuy rằng không giống như dòng khí lưu bên trong Thời không Hồng Lưu, nhưng Tiếu Ân lại có một chút cảm giác mơ hồ, đó chính là sự hùng mạnh của năng lượng ẩn chứa bên trong thứ này tuyệt đối không kém hơn dòng khí lưu không biết đã tồn tại bao nhiêu tỉ năm kia.
- Tania các hạ, cấm chế xung quanh phế tích này là do ai bố trí?
Tiếu Ân hỏi đầy vẻ kính phục.
Tania do dự một chút, cười khổ nói:
- Ta cũng không biết, bởi vì khi những chủ thần như chúng ta đến nơi này thì địa phương này cũng đã tồn tại rồi. Phỏng chừng là kiệt tác của một hoặc nhiều vị thần vương đại nhân.
Tiếu Ân đồng ý, e là cũng chỉ có thần linh cấp bậc như thế mới có thể làm ra chuyện này.
Sau khi bóng dáng hai người bọn họ xuất hiện ở phía trên phế tích, lập tức có bảo vệ ra đón. Đám bảo vệ này đều là cường giả cảnh giới truyền kỳ, nhưng trước mặt chủ thần, ngay cả thở mạnh một cái bọn họ cũng không dám, cung kính đứng ở hai bên, cứ như là binh lính chờ đợi tướng quân duyệt binh.
Tania thấy trong mắt Tiếu Ân có vẻ hồ nghi, cười nói:
- Tiếu Ân bệ hạ, bọn họ là người bảo vệ nơi này, là do các vị thần vương bệ hạ tự mình sai khiến, chúng ta không cần để ý tới, chi bằng trực tiếp đến đại sảnh trung tâm đi.
Tiếu Ân đương nhiên không có dị nghị gì, bay theo Tania xuyên qua bầu trời phế tích.
Ở trong này, Tania bay với một tốc độ phi thường ổn định, tốc độ này tuy rằng cũng không phải rất chậm, nhưng là lại đủ thời gian để cho Tiếu Ân có thể quan sát phía dưới.
Nơi này tuy rằng là một phế tích rất lớn, nhưng số lượng sinh linh trong phế tích cũng tuyệt đối không ít. Hơn nữa từ năng lượng dao động trên người những sinh linh này, trong đám bọn họ cấp bậc thấp nhất cũng là ma đạo sĩ.
Tiếu Ân cau mày, ở địa phương thần bí này, không ngờ hội tụ ít nhất hơn trăm triệu ma đạo sĩ, thật không biết đến tột cùng là vì chuyện gì. Hơn nữa xem thái độ bọn hắn, dường như là ở trong này tiến hành đóng quân lâu dài, điều này càng làm người ta cảm thấy kỳ quái.
Đột nhiên, đang phi hành Tiều Ân ngừng lại, nhìn xa xa phía trước, ánh mắt lóe ra một chút quỷ dị.
Tania ngẩn ra, hỏi:
- Tiếu Ân bệ hạ, ngài làm sao vậy?
Tiếu Ân thành thật nhìn hắn một cái, do dự một chút rồi chậm rãi nói:
- Tania bệ hạ, ngài có thể cảm thấy phía trước có một loại năng lượng rất quái dị hay không?
Tania liếc mắt nhìn Tiếu Ân đầy kinh dị rồi đột nhiên nói:
- Tiêu Ân bệ hạ, trước kia ngài có từng đi qua điểm cực hạn khác hay không?
- Điểm cực hạn?
Tiếu Ân ngơ ngác lắc đầu.
Tania nghiêm mặt gật đầu, nói:
- Đúng vậy! Bên trong thần giới, trước mắt phát hiện, có một trăm lẻ ba điểm cực hạn. Nơi này chính là một trong sổ đó.
Tiếu Ân nhìn dáng vẻ nghiêm trọng của đối phương, trong lòng hiểu được, cái gọi là điểm cực hạn, khẳng định là một địa phương không tầm thường. Nhưng vì sao hắn không ngờ hoàn toàn không biết gì cả.
Trầm ngâm một lát, Tiếu Ân khiêm tốn hỏi:
- Tania bệ hạ, điểm cực hạn thực ra là địa phương như thế nào?
Tania nắm chặt hai bàn tay, nói:
- Ta cũng không hiểu rõ, nhưng là mỗi một điểm cực hạn đều là địa phương vô cùng nguy hiểm, một nơi không tốt. Ngay cả là chúng ta cũng không chắc có thể bình an từ điểm cực hạn đi ra.
Hắn chỉ chỉ phiến phế tích dưới chân, hạ giọng nói:
- Nơi này vốn là thần quốc của một vị chủ thần bệ hạ trung lập hệ. Nhưng khi hắn đang trấn thủ điểm cực hạn này, thì gặp lúc điểm cực hạn bùng nổ bị cuốn vào trong đó, không bao giờ trở về nữa.
Tiếu Ân thầm rùng mình, điểm cực hạn chẳng những sẽ bùng nổ, hơn nữa còn có năng lực có thể cắn nuốt thần linh cấp bậc chủ thần, thật sự là quá mạnh mẽ.
- Tania bệ hạ, nếu điểm cực hạn nguy hiểm như vậy, ngài vì sao còn muốn xâm nhập vào nó?
Tiếu Ân dò hỏi.
Tania bật cười nói:
- Tiếu Ân bệ hạ, nếu điểm cực hạn chưa bùng nổ, như vậy cũng chẳng khác gì các địa phương khác trong thần giới, cho nên ngài hoàn toàn có thể yên tâm.
Tiếu Ân do dự một chút, rốt cục bay về phía trước gần hơn một chút. Ở trước mắt hắn, là một mảnh không gian hư vô, nhưng khi Tiếu Ân tiếp tục đi tới, lại có cảm giác dường như chạm vào một kết giới. Tuy rằng mắt nhìn không thấy, nhưng cảm ứng không bao giờ lừa gạt chính mình.
Khi hai người tiếp tục đi tới, Tiếu Ân không ngờ phát hiện, thái độ đối đãi của Tania đối với mình, dường như so với khi vừa gặp càng thêm thân thiết vài phần. Nếu nói lúc ban đầu sau khi bọn họ gặp nhau, Tania tuy rằng cũng coi như là nhiệt tình, nhưng vẫn khiến Tiếu Ân có một loại cảm giác như cự tuyệt người ta từ ngàn dặm, xa cách khôn cùng. Nhưng sau khi Tiếu Ân cảm ứng được cái gọi là điểm cực hạn thì tầng ngăn cách này dường như liền biến mất, hơn nữa Tania trở nên nói nhiều hơn, ngược lại có chút cấp bách muốn giao hảo với Tiếu Ân. Sự thay đổi bất thình lình này không khỏi khiến trong lòng Tiếu Ân không yên, không biết đến tột cùng mình đã sai ở chỗ nào.
Rốt cục, hai người bọn họ đi tới khu vực trung ương của phế tích.
Ở trong này, có một tòa ma pháp tháp thật lớn sáng rọi chói mắt, Tiếu Ân vừa thấy ma pháp tháp này, trong lòng liền nổi lên cảm giác cổ quái. Bởi vì phía trên ma pháp tháp, không ngờ tràn ngập khí tức thần linh ba hệ. Hơn nữa cường độ ba khí tức năng lượng cũng giống nhau như đúc, giống như là chia đều một khối bánh ngọt phân thành ba phần bằng nhau. Rốt cuộc là thần linh nào rảnh rỗi như vậy, không ngờ kiến tạo một ma pháp tháp như vậy, chẳng lẽ nơi này chính là chỗ mà thần linh ba hệ thường dùng sao?
Thân hình Tania vừa chuyển linh hoạt như chim, trong nháy mắt đã tiến vào bên trong ma pháp tháp. Còn Tiếu Ân cũng không chút yếu thế, thân hình lay động, nhanh chóng theo phía sau hắn tiến vào trong đó.
Trong ma pháp tháp, cũng có rất nhiều người hầu và bảo vệ. Sau khi gặp được thần linh, toàn bộ cung kính nhường đường và hướng về bọn họ thi lễ, thái độ thành kính, ngay cả Tiếu Ân cũng hoài nghi không biết bọn họ có phải là tín đồ của mình hay không.
Tania dừng lại trong đại sảnh của ma pháp tháp, ở trong này có rất nhiều chỗ trống lớn như sân đá banh. Bên ngoài mỗi một phiến đất trống đều có giăng cờ khác nhau để phân biệt, Tania vòng vo trong này một chút, nhìn như tùy ý tiến vào một khu đất trống.
Tiếu Ân biết đây là Tania dẫn theo mình đi thăm quan, mà hắn cũng không có khiến đồng bạn thất vọng, đảo qua vài vòng quanh đây. Tiếu Ân biết loại khu đất trống thật lớn giống như quảng trường này dường như cũng không ít trong toàn bộ ma pháp tháp, hơn nữa là mỗi một tầng đều có rất nhiều.
Tania hướng về Tiếu Ân khẽ gật đầu, nói:
- Tiếu Ân bệ hạ, tất cả đất trống nơi này đều là chuẩn bị riêng cho các chủ thần chúng ta. Nói như vậy nghĩa là mỗi người một khu đất, tùy ý lựa theo ý mình. Nhưng ngài là lần đầu tiên đến nơi đây, toàn bộ mọi việc cứ theo ta mà làm.
Trên mặt hắn nặn ra một nụ cười duyên dáng. Kỳ thật đối với một thần linh vừa thăng tiến thành chủ thần, hắn chỉ cần cùng Tiếu Ân đi vào ma pháp tháp đặc biệt này là được rồi. Nhưng sau khi biết được linh giác của Tiếu Ân không ngờ có thể biết sự tồn tại của điểm cực hạn, suy nghĩ của hắn lập tức hoàn toàn thay đổi.
Tiếu Ân cười nói:
- Tania bệ hạ, vậy đa tạ ý tốt của ngài.
Tania nhẹ giọng cười, trên người nổi lên một trận năng lượng dao động. Khi năng lượng dao động khuếch tán tới khu đất trống bên cạnh, dường như là chạm vào cơ quan gì đó, khu đất trống bên cạnh lập tức rực sáng kim quang, hoàn toàn bao phủ khối đất trống này.
- Hết thảy mọi thứ trong tòa tháp ma pháp này đều là do các thần vương bệ hạ thiết kế, chỉ cần dung nhập thần lực bản thân vào trong đó, là có thể hình thành một không gian riêng.
Tania giới thiệu:
- Ở trong này, chúng ta có rất nhiều lựa chọn, thí dụ như...
Hắn dừng một chút, đột nhiên cất cao giọng, nói:
- Hiện bảng nhiệm vụ.
Bức tường ánh sáng chung quanh lập tức xuất hiện rất nhiều nhiệm vụ được ủy thác. Hai mắt Tiếu Ân đảo qua như điện, lập tức đọc hết nội dung ghi chép trong đó.
Những nhiệm vụ này ngạc nhiên cổ quái đến mức nào cũng có. Hầu hết là ủy thác sưu tầm một số vật phẩm, nhưng là hơn một nửa vật phẩm đều là vật chưa bao giờ nghe thấy, mà những vật phẩm còn lại cũng là những thứ cực kỳ quý báu. Ngay cả nguyên thể màu đỏ mà Tiếu Ân từng có trong tay cũng ở trong đó.
Đương nhiên, thù lao của những ủy thác này cũng cực kỳ làm người ta động lòng, ngay cả Tiếu Ân cũng không ngừng đỏ mắt thèm thuồng.
Một lát sau, Tiếu Ân lập tức phát hiện những nội dung xuất hiện trên vách ánh sáng hầu hết đều không ngừng chuyển động qua lại và đổi chỗ cho nhau. Chỉ có hai nhiệm vụ, thủy chung nằm yên một chỗ trên bức tường ánh sáng. Hơn nữa màu sắc cũng không giống bình thường, ánh vàng rực rỡ tòả ra từ hai nhiệm vụ này chứng tỏ tầm quan trọng của hai nhiệm vụ tối cao này.
Vừa nhìn thấy nội dung hai nhiệm vụ này, trong mắt Tiếu Ân hiện lên vẻ quỷ dị.
Một nhiệm vụ trong đó chính là muốn mua thất thải lưu ly vụ. Sau khi vừa nhìn thấy nhiệm vụ này, Tiếu Ân đột nhiên sinh ra một loại xúc động đến độ muốn ngửa mặt lên trời cười dài. Vẫn có thần linh để ý đến mình, nhưng đáng tiếc là dường như cũng không có vị thần linh nào nguyện ý xông vào Thời không Hồng Lưu tìm mình gây phiền toái. Không phải là đám chủ thần không dám, mà ngay cả đám thần vương cũng không dám ra mặt.
Về phần một nhiệm vụ khác, chính là tìm kiếm tin tức về điểm cực hạn, đại ý chính là nhờ chúng thần tìm kiếm điểm cực hạn mới trong thần giới.
Tuy nhiên, khiến Tiếu Ân cảm thấy kỳ quái chính là, về cơ bản sau mỗi nhiệm vụ đều có thù lao tương ứng, nhưng ở phía sau hai nhiệm vụ này lại căn bản là không có thù lao gì cả, chi viết hai chữ công cộng mà thôi.
Hắn nhíu mày, hỏi:
- Tania bệ hạ, hai nhiệm vụ tối cao này là vị thần linh nào phát hành?
Tania cũng không quay đầu lại, nói:
- Nếu là nhiệm vụ tối cao, đương nhiên là do thần vương bệ hạ phát hành.
- Thần vương bệ hạ? Là vị thần vương bệ hạ nào?
- Đương nhiên là ba vị thần vương cổ xưa nhất.
Tania rốt cục xoay người lại, sắc mặt nghiêm túc nói:
- Hai nhiệm vụ này đã tồn tại nhiều năm. Từ khi phát hiện điểm cực hạn ở đây và phái chủ thần tiến đến thủ hộ cũng đã xuất hiện rồi.
- Hả! Vậy thù lao tương ứng là gì?
- Ha hả!
Tania có chút cảm khái nói:
- Nếu có thể hoàn thành một trong hai điều ủy thác này, như vậy đều nhận được chỗ tốt rất lớn.
Hắn hít sâu một hơi, hai mắt mơ hồ tỏa sáng, nói:
- Ngươi có thể đề xuất với ba vị thần vương một thỉnh cầu, chỉ cần bọn họ có thể làm được, thì tuyệt đối sẽ không cự tuyệt.
Tiếu Ân cũng không kìm nổi lộ ra vẻ hâm mộ.
Từ sau khi hắn thăng tiến thành chủ thần thành công, kết nối với thần thánh quyền trượng của Odin Lage thần vương thêm lần nữa, khắc sâu sự đáng sợ của siêu cấp thần khí này, cũng minh bạch vị thần vương bệ hạ cổ xưa này có quyền năng thâm sâu khó lường tới mức nào.
Có thể tự mình đề xuất một yêu cầu hợp lý với ba vị bệ hạ, điều này có chỗ tốt lớn như thế nào không cần nghĩ cũng biết.
- Trước kia có vị thần linh nào hoàn thành chưa?
- Có!
Tania không chút che dấu vẻ hâm mộ, nói:
- Từng có hai vị chủ thần bất ngờ phát hiện điểm cực hạn, sau đó thực lực của bọn họ tăng vọt trên bảng xếp hạng các chủ thần, từ giữa bảng trở thành mười người đứng đầu.
Tiếu Ân hơi hơi gật đầu, vô số suy nghĩ hiện lên trong đầu. Thất thải lưu ly vụ tuyệt đối không có khả năng để lộ ra ngoài nhưng điểm cực hạn này có lẽ cũng nên thám xét qua một chút. Nếu may mắn, có lẽ có thể có chút thu hoạch cũng chưa biết chừng. Dù sao, vận khí của hắn từ trước đến nay đều là rất không tệ.
Một suy nghĩ hiện lên, Tiếu Ân hỏi:
- Tania bệ hạ, vị chủ thần bệ hạ nào phụ trách trấn thủ ở nơi này?
Tania than nhẹ một tiếng, nói:
- Không có!
- Cái gì?
- Trước kia ở tất cả điểm cực hạn được phát hiện đều có một vị chủ thần bảo vệ. Nhưng từ khi ở đây đã xảy ra chuyện bất ngờ, sau khi vị chủ thần kia bị điểm cực hạn bùng nổ cắn nuốt, trách nhiệm bảo vệ này liền bị hủy bỏ.
Tania bất đắc dĩ nói.
Tiếu Ân thầm phát lạnh, nói:
- Như vậy bảo vệ đóng quân ở trong này làm gì?
- Đúng vậy! Nhiệm vụ của bọn họ chính là phòng ngừa người ngoài tiến vào. Nếu là điểm cực hạn lại lần nữa bùng nồ, kết cục của bọn họ cũng sẽ giống như vị chủ thần kia.
Tania nói bằng giọng điệu cực kỳ bình thản. Dường như sinh mạng của những ma đạo sĩ, truyền kỳ này trong mắt hắn căn bản không đáng để xem như là sinh linh.
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, nhưng cuối cùng cũng không nói gì thêm. Bởi vì hắn biết, nếu kẻ ra quyết định này đã là thần vương, như vậy tuyệt đối không có khả năng vì mình mà thay đổi.
- Tania bệ hạ, ngài nói đã phát hiện tới một trăm lẻ ba điểm cực hạn, nhưng lại chỉ có hai là do chủ thần phát hiện, như vậy những điểm khác thì sao? Là đã tồn tại từ trước, hay là do các thần vương phát hiện ra?
Tiếu Ân thuận miệng hỏi.
Sắc mặt Tania lập tức trầm xuống. Hắn nhìn khắp chung quanh thật cẩn thận. Động tác này khiến Tiếu Ân rất ngạc nhiên. Hắn đã sớm sử dụng thần niệm tra xét qua, nơi này không hổ là cấm chế do các thần vương tự mình bố trí ngay cả thần niệm của hắn cũng không thể xuyên qua. Nhưng động tác của Tania vẫn cẩn thận như thế, hay là trong đó có bí mật gì đó không thể cho ai biết chăng?
Tania ở đảo mắt nhìn quanh, sau đó một đạo tinh thần ý niệm rất nhỏ truyền tới Tiếu Ân.
Vị chủ thần bệ hạ quang minh hệ này không ngờ không dám nói ra miệng mà sử dụng phương thức này truyền đạt, đủ thấy hắn cẩn thận và kiêng kị thế nào.
- Tiếu Ân bệ hạ hẳn là cũng đã trải qua trận chiến của chúng thần trăm vạn năm trước đúng không?
- Ừhm, chuyện này... có liên hệ gì sao?
Tiếu Ân mặt không đổi sắc, trong lòng cũng là thầm kêu một tiếng hổ thẹn, ngay Hắc Long Vương ngày xưa cũng từng trải qua chiến dịch nổi tiếng này và thiếu chút nữa mất đi tính mạng. Nhưng trăm vạn năm trước, hắn chỉ là một linh hồn bị nhốt trong tinh bích, căn bản là không có tư cách tham gia những chuyện như vậy.
Đương nhiên, Tiếu Ân tuyệt đối sẽ không kể rõ từng chi tiết đối với mọi chuyện. Còn đối với Tania mà nói, cũng tuyệt đối không có khả năng có sức tưởng tượng phong phú như thế, có thể đoán được Tiếu Ân chẳng qua là trong thời gian mấy trăm năm cũng đã thăng tiến thành chủ thần, mà trong mấy trăm năm khổ tu này về cơ bản là hầu hết tu luyên trong thời gian quang mạc trong Thời không Hồng Lưu.
Cho nên khi Tiếu Ân dùng cách hỏi hàm hồ như thế hỏi lại, Tania liền đương nhiên nghĩ rằng hắn nhất định có tham dự.
- Trận chiến giữa chúng thần kia thật ra là do một đám thần linh điên cuồng vu oan giá họa, châm ngòi ly gián gây ra.
Tinh thần dao động của Tania hơi có chút rung động. Sau khi đã trải qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn có chút kích động đối với chuyện này.
Tiếu Ân thầm hừ lạnh một tiếng, nếu không phải đám thần linh các ngươi ngày đó tham thần cách có thể tự động trưởng thành của người ta, thì mấy thần linh kia sao lại phải dùng thủ đoạn như vậy? Tuy nhiên cá lớn nuốt cá bé là chuyện thường ngày mà thôi.
- Tuy nhiên nhưng thần linh điên kia quả thật rất giỏi. Sau mười năm chiến tranh với chúng thần, bọn họ đều lần lượt tiến giai thành thần vương bệ hạ thành công.
Tiếu Ân tuy rằng là sớm đã biết, nhưng vừa nghĩ tới đột nhiên xuất hiện hơn mười vị thần vương bệ hạ, trong lòng lại thấy lạnh lẽo.
Nhưng người này nếu liên thủ lại, e là đủ để tiêu diệt thần giới.
- Đám thần vương vừa thăng tiến khác hẳn nhưng thần vương cổ xưa. Bọn họ căn bản là không thích quyền lực, đối với hội nghị thần vương cũng không có hứng thú. Nhưng không biết vì sao, bọn họ lại có hứng thú không gì sánh bằng đối với điểm cực hạn. Suốt bao năm qua, bọn họ không ngừng tìm kiếm trong các đại cấm địa, rốt cục từ chỗ ban đầu chỉ có bốn mươi hai chỗ điểm cực hạn tìm thấy được một trăm lẻ ba điểm.
Giờ phút này, Tiếu Ân cũng có thể cảm ứng được, trong tinh thần dao động của Tania đang đan xen những tình cảm kính nể, sợ hãi... một cách cực kỳ phức tạp. Xem ra đối với những thần linh điên cuồng đó, những chủ thần vẫn không biết nên đối đãi với họ như thế nào cho phải.
Tiếu Ân quay đầu lại, một lần nữa tập trung ánh mắt nhìn vào quầng sáng, hai nhiệm vụ tối cao kia vẫn đang tản ra hào quang màu vàng chói lọi. Còn trong lòng hắn lại có thêm vô số câu hỏi. Vì sao bọn người kia liều mạng tìm kiếm điểm cực hạn? Chẳng lẽ Vô Danh nói mình đến đây, cũng là vì nguyên nhân này sao.
Đang lúc hắn lâm vào trầm tư suy nghĩ, sắc mặt Tania trở nên nghiêm túc, nói:
- Tiếu Ân bệ hạ, ta vừa mới có cảm ngộ đối với điểm cực hạn, ngài có thể thử một chút xem có thể cảm ngộ loại năng lượng này hay không.
Tinh thần Tiếu Ân chấn động, hắn lập tức kiềm chế cảm xúc, tỏa thần niệm ra ngoài.
Mơ hồ, hắn lập tức cảm ứng được trong không gian này có một cỗ năng lượng hùng mạnh đang nhộn nhạo. Cảm giác cỗ năng lượng này quả nhiên vô cùng độc đáo, khác xa những cỗ năng lượng trước kia hắn từng gặp. Hơn nữa càng quan trọng hơn là, cỗ năng lượng này cường đại hơn xa so với những gì hắn biết trước kia. Nhưng phát hiện của Tiếu Ân về năng lượng trước mặt càng làm hắn có thêm một chút cảm ngộ sâu sắc.
Trong ánh mắt chờ mong của Tania, Tiếu Ân chậm rãi gật đầu, nói:
- Đúng vậy, ta đã nhận ra cỗ lực lượng này.
Trên mặt Tania lập tức hiện ra vẻ hoan hỉ, hắn vội vàng nói:
- Tiếu Ân các hạ, năng lực cảm ứng tinh thần của ngài thật sự là quá hùng mạnh. Ngay cả là trong số chủ thần chúng ta cũng tuyệt đối là đứng hàng đầu.
Tiếu Ân vội vàng nói vài câu khiêm tốn, chỉ là đối với sự kích động như thế của hắn có chút khó hiểu.
Tania lại nói tiếp:
- Tiếu Ân các hạ, ngài có cảm giác nhạy bén như vậy đối với năng lượng trong điểm cực hạn, nếu không tham gia tìm kiếm thì thật sự là rất đáng tiếc, Không bằng ngài dừng lại ở trong này mấy tháng, làm quen một chút đối với cỗ năng lượng này, rồi có thể gia nhập đội tìm kiếm. Đương nhiên, trong mấy cái cấm địa kia sẽ có một vài địa phương có chút nguy hiểm. Nếu ngài không ngại, ta nguyện ý làm đồng bọn đồng hành cùng ngài. Nếu ngày sau có thể phát hiện điểm cực hạn mới, ta nguyện ý dâng một trong ba yêu cầu của ta cho ngài.
Tiếu Ân ngẩn ra, lúc này mới hiểu được tính toán của đối phương.
Hắn do dự một chút, hỏi:
- Ba yêu cầu của ngài?
- Đúng! Ba vị thần vương bệ hạ cũng không quản chuyện các nhóm chủ thần tìm kiếm. Hơn nữa chỉ cần có thể tìm được điểm cực hạn, bọn họ tuyệt đối sẽ không keo kiệt ban thưởng. Đừng nói là chỉ có hai người chúng ta, cho dù là một nhóm hơn mười vị chủ thần mà tìm được điểm cực hạn, ba vị thần vương cũng chỉ có cao hứng, mà không có gì là bất mãn cả.
Tania nói như chém đinh chặt sắt.
Trong lòng Tiếu Ân thầm thấy kỳ lạ, ba vị thần vương cổ xưa và một đám vừa thăng tiến thành thần vương không ngờ bằng mọi giá tìm kiếm điểm cực hạn, điều này thật sự làm người ta vô cùng khó hiểu. Đang khi Tiếu Ân trầm ngâm suy nghĩ, một âm thanh kỳ dị vang lên từ khu đất trống bên cạnh bọn họ. Ánh mắt của Tiếu Ân và Tania đều hướng về chỗ kia, chỉ thấy bức tường ánh sáng khổng lồ không ngờ từ từ mở ra, một người mạnh mẽ nện bước đi vào.
Tiếu Ân hít một hơi thật sâu. Hắn đã nhận ra, người này không ngờ dùng sức mạnh hung hăng phá vỡ bức tường ánh sáng do các thần vương tạo ra để bước vào. Mà toàn bộ bức tường ánh sáng lại không hề hư hao chút nào bởi chuyện này. Ra tay nhẹ nhàng như thế, hắn tuyệt đối làm không được.
Đưa mắt nhìn, sắc mặt Tania trở nên tái nhợt. Khuôn mặt anh tuấn như đá cẩm thạch có thể thấy mơ hồ có vẻ hoảng sợ.
Trong lòng Tiếu Ân đột nhiên minh bạch thân phận của đối phương...