Hai ngày sau, trên chiếc kính tượng Quang hệ cực kỳ to lớn ở trên thành lâu bắt đầu công bố danh sách người trúng tuyển, biển người cũng rầm rầm rộ rộ tụ tập lại một chỗ để xem kết quả, thật giống như đám thư sinh đi xem kết quả thi cử thời cổ đại vậy. Ai nấy cũng đều khẩn trương cẩn thận dò tìm tên của mình ở trên kính tượng, thỉnh thoảng có những tiếng reo vui mừng vang lên, có vẻ còn cao hứng hơn là trúng thưởng nữa, nhưng bên cạnh đó cũng có không ít người ủ rũ rời khỏi quảng trường. Nếu như họ biết Khiết Tây Tạp chỉ tùy tiện chọn bừa thì chắc sẽ tức đến thổ huyết mất.
- Sao Đê Túc, Lôi Khai, Phí Lặc Đốn, A Đa Các La Quan, Khải Lý....
Mộ Dung Thiên rốt cuộc cũng tìm thấy được tên mình, và còn thấy nó hiện cả số thứ tự ở trên huy chương chức nghiệp nữa. Bởi vì nhân khẩu của đế quốc quá đông, nên không thể nào tránh được sẽ có người trùng tên với nhau, nhưng số thứ tự ở trên huy chương và bằng chứng minh thân phận sẽ không trùng lập.
Tên sắc lang thở phào một hơi nhẹ nhõm. Trong hai ngày qua, hắn vì nôn nóng chờ đợi kết quả mà cơm chẳng buồn ăn, sáng tối cứ lo lắng bất an, ngay cả hứng thú nghiên cứu "nghệ thuật" với Đình Đình cũng bị giảm nhiều nữa.
Mộ Dung Thiên tiếp tục dò xuống dưới, hắn muốn biết xem còn có những nhân vật lợi hại nào trúng tuyển nữa. Đến lúc người ít đi chút nữa, ngoại trừ sự khảo nghiệm của Khiết Tây Tạp ra, những trò bỉ ổi sau lưng e rằng cũng không thiếu, ít nhất cũng có thể phòng ngừa đôi chút. Không lâu sau đó, hắn liền phát hiện ra tên lão bằng hữu, nhị nhi tử của Cát Tư cũng được trúng tuyển. Coi bộ vận khí của gã cũng không kém chút nào, đúng là một trong những nhân vật rất đáng chú ý, bởi vì gã còn không biết cái thân phận kia của mình.
Ngoài ra còn có kỵ sĩ Kiệt La Mỗ của Khải Âm gia tộc, gã cũng chính là đường huynh [1] của Lăng Đế Tư, tuy danh khí không vang dội như Lăng Đế Tư, nhưng thực lực của gã cũng không thể coi thường. Huống chi, quan hệ giữa Khải Âm gia tộc và Thụy Mạn gia tộc xưa nay vẫn rất thân thiết, còn Lăng Đế Tư lại là bạn tâm giao của Khiết Tây Tạp, nếu đôi bên thủ thỉ với nhau thì gã rất có hy vọng. Tuy nhiên, Kiệt La Mỗ không phải là do Khải Âm gia tộc cố ý gửi đến. Hai gia tộc này vốn đã là thế giao từ lâu, tuyệt đối không có ý đồ gì với nhau, nên căn bản là không cần dùng tới thủ đoạn liên hôn chính trị để củng cố quan hệ. Lý do mà Kiệt La Mỗ tham gia chiêu thân đại hội rất đơn giản, đó là vì từ nhỏ gã đã ái mộ Khiết Tây Tạp, điều này hầu như là ai ở trên đại lục cũng biết. Chỉ có điều là gã không dám thẳng thắn ra mặt để tỏ lòng ái mộ, bởi vì bất luận là võ kỹ hay trí tuệ thì gã đều thấp hơn nàng, do đó mà thấy tự ty mặc cảm. Mãi cho tới khi đại hội chiêu thân phát thiệp mời thì gã mới dám lấy hết dũng khí ra để tham gia, bằng không thì vĩnh viễn gã sẽ không còn cơ hội nữa.
Ngoài gã ra, những người trúng cử còn có Chi phối giả A Nhĩ Ngõa của Côn Bằng gia tộc, người này có thực lực cũng khá. Rồi lại còn có Ma cụ sư An Địch, Khôi lỗi sư Mã Nhĩ Tư, và Luyện Hồn sứ Ốc Luân, những người này tuy không thuộc về bất cứ một đại gia tộc nào, nhưng chức nghiệp của họ đều rất đặc biệt. Có lẽ cũng vì vậy mà khiến cho một người có lòng tò mò nặng như Khiết Tây Tạp cảm thấy hiếu kỳ. Rồi lại thêm Tư Khảo Đặc của Lạc Khắc gia tộc, Tư Đồ Á Đặc của Ni Cổ Dã gia tộc, vv....những người này cũng đều là những đoàn trưởng trẻ tuổi thuộc nhị cấp của các dong binh đoàn tại Lam Nguyệt.
Những nhân vật trúng tuyển đều là những người có chút danh khí tại Lam Nguyệt đế quốc, tinh anh bộc phát, người người đều biết đến, cả Mộ Dung Thiên cũng nghe tiếng. Thế nhưng trong danh sách lại có một cái tên lạ hoắc mà không ai biết đến đập vào mắt hắn - Lan Đức Nhĩ.
Sở dĩ cái tên này làm cho hắn chấn động không phải là vì gã có hậu thuẫn to lớn gì, hay là vì thực lực của gã mạnh mẽ hay có chức nghiệp đặc biệt gì, mà là trước khi trở về Lam Nguyệt, Long vương đã từng nói là Tát La có phái ba người đi thực hành nhiệm vụ, một trong số đó chính là Lan Đức Nhĩ. Nếu không phải là người trùng tên, vậy thì gã này đúng là đồng bọn của hắn rồi. Có người nói gã là một cung tiễn thủ của Tứ Thủ tộc, nhưng nếu có thể trở thành đại biểu của Tát La thì nhất định không phải là một tay mơ rồi. Những tay tuấn kiệt hàng đầu trong Tứ Thủ tộc tại Tát La có những ai nhỉ?
Vì thấy là đồng bọn của mình nên trước kia Mộ Dung Thiên không hề nghĩ tới họ nhiều, nhưng lúc này đang là lúc buồn chán nên hắn mới chịu động não một chút. Đột nhiên trong đầu hắn nghĩ tới một cái tên - Bồi Đinh Mật! Gã là cái tên âm trầm nham hiểm lúc trước đã từng khiến mình khốn đốn, vạn kiếp bất phục tại cuộc hải liệp. Tuy rằng Mộ Dung Thiên không biết rõ thân phận thực sự của gã, nhưng hắn dám khẳng định là người này không đơn giản chút nào. Gã dám ở ngay Tát La mà động tới đồng hương, nếu không phải có hậu thuẫn hùng hậu chống đỡ thì nhất định đã không có cái gan như vậy. Có thể gã là một nhân vật trọng yếu của một thế lực nào đó tại Tát La, mà trong chiêu thân đại hội này lại được làm một đại biểu khác để lên đài biểu diễn nữa. Quả thật là không đơn giản.
Trong lòng Mộ Dung Thiên rét run. Nếu quả thật là Bồi Đinh Mật thì không thể bỏ qua được. Dù gã có là đồng bọn thì sao chứ? Hắn đã từng bị cái tên tưởng như là "đồng bọn" này bán đứng kia mà.
Kính tượng chỉ hiện lên danh sách của năm ngàn người, số còn lại đều bị loại bỏ. Con số này cũng không lớn lắm, do đó mà cửa ải tiếp theo liền được tổ chức tại Thụy Mạn gia tộc. Tuy nhiên, đề mục cụ thể là thế nào thì vẫn chưa công bố, đại khái đó cũng là thói quen của Khiết Tây Tạp, thích thì làm chứ không hề chuẩn bị trước, thật khiến người ta trở tay không kịp.
Các tửu điếm có tin tức linh thông đều chật ních người, có nhiều người tuy đã bị rớt đài nhưng vẫn chưa rời khỏi Đô Linh vì họ còn muốn ở lại xem náo nhiệt. Không ít người còn cá cược với nhau, cá xem có bao nhiêu người sẽ lọt vào vòng sau hoặc là đề mục tiếp theo có liên quan thế nào tới chiêu thân đại hội, vv...Lam Nguyệt không hề cấm cá cược, vì những người thích kiếm tiền với tính mạo hiểm cao nhưng lại dễ dàng như trở bàn tay kiểu này thì dù là ở Địa cầu hay Thần Phong đại lục đều nhan nhản cả ra, do đó mà nó rất thịnh hành. Đương nhiên, tiền kiếm được qua cá cược cũng không nhiều, hơn nữa người bình dân với mức lương thấp cũng không hề tham gia, bằng không thì triều đình phải đứng ra can thiệp rồi.
oooOooo
- A, a....
Hai tấm thân nóng bỏng đang ở trên giường không ngừng chuyển động, thỉnh thoảng có những tiếng rên khoái lạc vang lên đó đây, một lúc sau tất cả mới lắng động xuống.
- Đan Ni Tư tiên sinh, ngài thật là cường tráng nha!
Trong lúc hưởng thụ dư vị của thiên đường, Đình Đình uể oải rời khỏi người Mộ Dung Thiên và lăn xuống giường. Nàng chui vào trong chăn, nhưng nửa bên người vẫn ló ra ngoài, một tay thì xoa nhè nhẹ trên ngực hắn, còn khuôn mặt thì lộ vẻ hoàn toàn thỏa mãn.
Từ sau khi phát hiện mình ngắt đóa hồng này nhưng vẫn không bị gai đâm trúng, Mộ Dung Thiên đã không còn giữ khách khí gì nữa, hầu như đêm nào cũng chiến đấu hăng hái với Đình Đình. Tính dục của hắn rất mạnh, sau khi rời khỏi Tát La thì không có mang theo nữ nhân nào bên cạnh, do đó mà dục hỏa tích lũy lại rất nhiều, tất nhiên là phải phát tiết lên người của nữ nhân rồi.
Đình Đình nguyên bản là thuộc loại người nội mỵ, hơn nữa trên người lại mang dị thuật, do đó mà rất dễ thu được lạc thú cực mạnh thông qua việc ái ân. Sự thần bí ở trên người nàng vẫn chưa hoàn toàn bị vạch trần, do đó mà đối với tên sắc lang lại có sức hấp dẫn rất mạnh; chính vì thế mà hai người họ đêm đêm mây mưa cũng là chuyện rất thường tình. Đình Đình lần đầu tiên nếm trải mùi vị yêu đương nên cảm thấy nó quả thật là ăn xương nhập cốt, vì vậy mà nàng có đòi hỏi rất lớn; hai người tựa như củi khô và lửa hồng vậy, mỗi đêm hoan lạc đã trở thành một hoạt động cần thiết.
Mộ Dung Thiên cười ha hả, vỗ lên bờ mông trắng muốt của nàng, rồi nói:
- Đúng đó, Đình Đình tiểu thư, nàng làm sao để báo đáp cho sự nỗ lực của ta đây?
Đình Đình hờn dỗi liếc hắn một cái rồi nói:
- Toàn thân của người ta đều thuộc về ngài rồi, chẳng lẽ còn có sự báo đáp nào tốt hơn nữa hay sao?
Mộ Dung Thiên cười hắc hắc mấy tiếng, rồi nói:
- Nếu nàng đã nói vậy thì được rồi, ừm, thân là boss (chủ nhân) của nàng, ta nghĩ ta có quyền điều động sát thủ đoàn của Phương Thốn quốc do nàng huấn luyện chứ?
Đình Đình nghe vậy thì hơi ngập ngừng:
- Chuyện này....
Mộ Dung Thiên thấy nàng do dự thì thở dài nói:
- Thì ra nàng không hề chân thành hợp tác với ta.
Đình Đình vội giải thích:
- Đan Ni Tư tiên sinh, ngài quá đa tâm rồi, ta chỉ sợ ám sát đoàn của ta chưa hoàn toàn thành thục, e rằng sẽ khó tiếp nhận được nhiệm vụ trọng đại thôi...
Mộ Dung Thiên cười nói:
- Nàng yên tâm đi, sẽ không có nguy hiểm gì đâu. Ta chỉ muốn họ đi điều tra lai lịch của một người cho ta mà thôi, vì gã rất có khả năng sẽ gây trở ngại cho kế hoạch của chúng ta.
- Điều tra ai?
- Lan Đức Nhĩ.
Đình Đình khẽ nhíu mày, vì để báo thù, hầu như mỗi một nhân vật nhỏ nhoi nào trên đại lục thì nàng cũng đều hiểu rõ trong lòng, thế nhưng lại không nhớ nổi một nhân vật có cái tên như thế.
- Gã có thể là một trong ba đại biểu của Tát La!
Vì việc này có tính chất cơ mật nên trước kia Mộ Dung Thiên chưa hề nói cho Đình Đình biết, nhưng hôm nay hắn nghĩ cũng cần phải cho nàng biết nhiều hơn một chút.
Đình Đình ngạc nhiên hỏi lại:
- Đại biểu của Tát La à?
Mộ Dung Thiên gật đầu đáp:
- Nếu ta đoán không sai, gã có thể là cừu nhân của ta. Người này có thân phận rất thần bí, thủ đoạn lại tàn nhẫn, nói chung là một nhân vật không thể xem thường. Nhất là thế lực ở đằng sau gã, nó chính là cái gai trong mắt của ta, phải nhổ càng sớm càng tốt. Nay gã lại xuất hiện tại đại hội chiêu thân, nếu chúng ta không hiểu tí gì về gã, vậy thì kẻ địch ở trong tối còn mình ở ngoài sáng, như vậy sẽ rất có hại. Ta dám bảo chứng, với tính cách của gã, dù ta có lấy được Thiên Ma Hào thì gã cũng sẽ cướp tay trên cho xem.
Đình Đình thoáng ngừng động tác xoa xoa ngực Mộ Dung Thiên, tựa như là đang suy nghĩ gì đó.
Mộ Dung Thiên lại nói tiếp:
- Tuy rằng ta có thể dùng lực lượng của Tát La, nhưng nếu để cho Long vương biết được là ta có ý đồ đối phó với người nhà thì nhất định sẽ có phiền phức, vì vậy mà ta mới nhờ đến người của nàng đi điều tra vài thứ. Chuyện này có thể xem là nguy hiểm hay không?
Rốt cuộc Đình Đình cũng gật đầu:
- Vậy được rồi, không thành vấn đề.
Mộ Dung Thiên thở dài nói:
- Đình Đình, ta không có thói quen thương lượng giao dịch với nữ nhân của mình, nếu nàng tin tưởng ta, vậy thì ta cũng có thể nói cho nàng biết. Thật ra giữa ta và Cát Tư cũng có mối thù bất cộng đái thiên, dù trước kia nàng không dùng tới thủ đoạn dụ dỗ ép buộc ta, vậy thì một ngày nào đó ta nhất định cũng sẽ chơi chết lão.
Đình Đình lặng lẽ một lúc lâu, không biết là đang suy nghĩ việc gì. Đối với Mộ Dung Thiên, nàng quả thật có lòng lợi dụng nặng hơn tình riêng; hoặc giả bởi vì Phương Thốn quốc bị bán đứng mà diệt vong, rồi do lâu ngày mang gánh nặng huyết hải thâm thù trên vai, nàng đối với ai cũng đều cảnh giác cao độ, ngay cả tình yêu nam nữ đẹp như thế mà cũng trở nên mờ nhạt đối với nàng, dù đối phương có là nam nhân đầu tiên của nàng thì cũng không ngoại lệ.
Sau cùng, nàng ngẩng đầu lên rồi mỉm cười nói:
- Đan Ni Tư tiên sinh, ta tin tưởng ngài.
Mộ Dung Thiên nhìn ra được Đình Đình khẩu thị tâm phi, hắn biết được trong khoảng thời gian ngắn rất khó có thể khiến cho nàng thay đổi hẳn thái độ được, thậm chí vĩnh viễn sẽ là giảo hoạt như hồ ly, lúc nào cũng cẩn thận từng ly từng tí một. Hắn không muốn miễn cưỡng thêm, nên chỉ cười nói:
- Được rồi, mong rằng trong lúc hợp tác, chúng ta sẽ tín nhiệm nhau hơn. Nếu đã cùng làm việc mà cứ nghi kỵ nhau mãi, vậy sẽ rất dễ khiến cho kẻ khác ly gián.
Đình Đình gật đầu, nàng ấn vào một cái nút ở bên dưới cửa sổ, giải khai kết giới cảnh giác ở trước cửa sổ, sau đó lấy ra một chiếc còi nhỏ có hình thù kỳ quái rồi thổi một hơi. Mộ Dung Thiên ở gần như vậy mà lại không hề nghe được bất kỳ một âm thanh nào.
Không lâu sau, từ bên ngoài cửa sổ chợt có hai hắc y nhân nhẹ nhàng nhảy qua cửa sổ, rồi họ quỳ một gối xuống sàn, đầu cúi gầm, lặng lẽ chời đợi mệnh lệnh. Nhìn thân thể của họ thì có thể đoán được họ là hai nữ tử.
- Y Phù, Y Dong, các người đứng lên đi.
Hai hắc y nhân ngẩng đầu lên, đó là hai khuôn mặt giống nhau như đúc.
Hết
=========================
Chú thích
[1] Đường huynh cũng giống như biểu ca vậy, đường là bên họ nội, biểu là bên họ ngoại.