Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 229: Lưu Vân Tông rộng lớn



Hoàng Minh, Khang Long, Sở Vân đi tới khu vực ăn uống. Nơi đây cách khu hắn ở cũng không xa. Ở khu nhà bếp này có đến mấy trăm bàn ăn, mỗi bàn có thể ngồi nhiều nhất đến sáu người. Hoàng Minh nhận chỗ thức ăn của mình, thức ăn của hắn chỉ là chén cơm, một bát canh nóng cùng ít rau và thịt. Chậm rãi hắn tiến tới một bàn trống, ngồi xuống. Không khí nhà bếp vô cùng huyên náo, người người bàn tán nói chuyện táp nập. Một lát sau Khang Long cùng Sở Vân cũng xuất hiện ngồi cạnh hắn. Ba người một chỗ nói chuyện vui vẻ. Hoàng Minh tranh thủ hỏi thăm về Lưu Vân Tông. Khang Long như được gãi đúng chỗ ngứa. Hắn ở đây một năm đã tìn hiểu được rất nhiều điều. Vừa ăn vừa kể, cũng phải nói tên này rất có khiếu kể chuyện, câu chuyện hắn kể đâu ra đấy, rất rõ ràng. Hoàng Minh ăn chậm rãi, bên tai vẫn nghe không bỏ sót một chữ nào.

Lưu Vân Tông, lịch sử gần ngàn năm. Tông Môn đặt tại phía Tây Trung vị diện. Gần ngàn năm qua thiên tài xuất thế liên tục. Lưu Vân Tông gồm năm ngọn núi chính cùng một ngàn ngọn núi phụ. Trong đó một núi chính giữa là Trung tâm, nơi đó là nơi ở của các vị Lão tổ tông, Tông chủ, phó tông chủ, các vị trưởng lão có danh vọng lớn.

Ngọn núi thứ hai là thánh địa tu luyện của Chiến sĩ hệ. Số lượng đông đảo vô cùng.

Ngọn thứ ba là Thánh địa của Pháp sư hệ. Nơi đây pháp sư được học tập và huấn luyện ma pháp.

Ngọn thứ tư là Thánh địa của Thuần thú sư. Mặc dù quân số không nhiều, nhưng toàn bộ đều là tinh anh. Quan trọng nhất là số lượng yêu thú rất đông đảo.

Ngọn thứ tư là Đại điện của Tông sư chức nghiệp. Ở đây tập hợp toàn bộ đan sư, luyện khí sư, luyện phù sư, trận pháp sư, các chức nghiệp phụ trợ.

Nơi Hoàng Minh đang ở có thể gọi là một ngọn núi nhỏ trong một ngàn ngọn núi nhỏ mà thôi. Hoàng Minh thật không thể tin nổi. Nếu nói như vậy, Lưu Vân Tông thật là to lớn. Nếu Lưu Vân Tông to lớn thế này, vậy các thế lực ngang ngửa kia, cũng là to lớn như thế?

- Hoàng huynh đừng có giật mình, chúng ta ở đây kí danh đệ tử toàn bộ là chiến sĩ hệ. Còn có hai ngọn núi khác cũng có kí danh đệ tử như chúng ta, bọn họ là pháp sư hệ cùng thuần thú sư đấy!

Hoàng Minh lại kinh ngạc lần nữa. Hóa ra là như thế. Hắn bỗng chốc hỏi.

Một ngàn ngọn núi nhỏ kia thì sao?

Khanh Long nhai nhai miếng rau trong miệng nói.

- Biết là huynh sẽ hỏi mà, một ngàn ngọn núi, thay nhau là của đệ tử hạch tâm và đệ tử nội môn nắm giữ đấy!

Hoàng Minh lại kinh ngạc. Hắn không hề để ý bên cạnh hắn Sở Vân lại không hề có nét kinh ngạc nào, dường như đã biết trước vậy.

Hoàng Minh lại hỏi tiếp, hắn muốn biết rõ thêm về vấn đè này.

- Làm thế nào mà đệ tử nội môn lại có thể có núi riêng của mình?

Khang Long gió hết bát canh, cười ha hả nói:

- Huynh thật là, mấy việc này chỉ sợ biết cũng không có ích lợi gì, chúng ta tiến vào được đệ tử ngoại môn hay không còn chưa biết. Nhưng mà thôi, để ta kể cho huynh nghe, không lại nói ta không nghĩa khí.

Hắn đặt bát canh xuống khay của mình, sau đó nhìn Hoàng Minh tiếp tục nói.

- Lưu Vân tông quy củ tranh đoạt rất được coi trọng. Chỉ cần huynh tiến cấp nội môn đệ tử, huynh ngay lập tức có quyền tới núi thách đấu. Mỗi ba tháng có một lần thách đấu. Nếu đánh bại đệ tử đó, huynh sẽ trở thành người sở hữu ngọn núi ấy!

Hoàng Minh kinh ngạc, quả là luật lệ hay. Điều này làm cho đệ tử nội môn rất có ý chí chiến đấu đây. Hoàng Minh hai mắt lóe tinh quang.

- Đừng nói với ta huynh có ý định chiếm núi làm vua nhé, ha ha ha. Việc thách đấu ấy rất nguy hiểm đấy, nếu đã quyết đấu, thì phải xác định lấy tính mạng ra để đặt cược. Vì thách đấu ấy không quản sống chết. Mà thôi, ta nói với huynh làm gì không biết. Chúng ta không biết có thể tiến cấp ngoại môn đệ tử hay không còn chưa biết!

Khang Long thở dài một hơi. Hắn tự hiểu bản thân mình. Hắn vào đây được là nhờ quan hệ, chứ tư chất của hắn tệ hại vô cùng, không biết làm sao đây!

Hoàng Minh không nói gì, chỉ cười trừ.

Sở Vân yên lặng nãy giờ, đột nhiên cất tiếng hỏi, giọng nói làm Hoàng Minh cứ rùng mình không thôi. Rõ ràng là gái mà cứ phải lơ đi coi như là trai. Hắn có cảm giác đang như đang ở cạnh một kẻ giới tính thứ ba vậy.

- Phải đạt đến cảnh giới nào mới có thể tiến cấp ngoại môn đệ tử?

Hoàng Minh ồ lên một tiếng, hắn quên mất việc này. Khang Long hai tay chắp vào nhau, bẻ ngón tay kếu mấy tiếng răng rắc, đoạn nói:

- Luyện thể kì. Trong vòng một tháng đạt tới luyện thể kì sơ kì. Có thể khảo hạch tiến cấp. Nếu ba tháng không đạt tới luyện thể kì, sẽ bị đẩy ra khỏi tông môn. Trở về thành người bình thường.

- Ồ!

Hoàng Minh chỉ kịp cảm thán như vậy. Nếu vậy hắn có một tháng để làm kí danh đệ tử rồi. Hoàng Minh thầm cảm thán hệ thống chết tiệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.