Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 484: Hoàng Minh vs Long Hoàng 3



Từng đợt sóng cao khuếch tán ra xa, tới khi chạm tới mấy vạn hải tộc thì đã nhỏ bé rồi, hoàn toàn không chút ảnh hưởng. Chính vào lúc nguy hiểm đó, Cửu Vĩ do Hoàng Minh điểu khiển đột nhiên trong sát na biến mất trước mặt Long Hoàng. Long Hoàng mắt rồng trợn lên, khó tin vào mắt mình. Làm sao tốc độ của Hoàng Minh lại có thể nhanh như vậy, ngay cả một chút di động không gian cũng không có. Đây vốn không phải là thân pháp, chẳng nhẽ là thuẫn di trong truyền thuyết của Tiên Thần?

- Ha ha ha, Long Hoàng a Long Hoàng. Ta thật không ngờ đường đường là Long Hoàng chí cao vô thượng lại đánh lén tiểu bối a. Quả là mất mặt, quả là mất mặt rồi!

Tiếng cười của Hoàng Minh từ phía sau vang lên. Long Hoàng lúc này lập tức xoay đầu nhìn về phía sau. Đó chính xác là Cửu Vĩ của Hoàng Minh.

- Long Hoàng ngươi đã ra tay rồi, thì bây giờ đến lượt ta a!

Hoàng Minh khóe miệng thủy chung vẫn treo nụ cười, hai tay hắn bắt đầu kết ấn. Kết ấn bây giờ đối với Hoàng Minh quả là cực tốc. Chỉ một giây hắn đã kết ấn thành công.

- Đã trùng ảnh phân thân chi thuật!

Lập tức khói trắng liên tục xuất hiện, chỉ thấy trên bầu trời. Trước sự ngỡ ngàng của Long Hoàng cùng mấy vạn hải tộc xuất hiện mười tám thân ảnh to lớn. Mười tám thân ảnh này toàn bộ chính là mười tám Hoàng Minh cùng mười tám Cửu Vĩ giống nhau như đúc.

- Long Hoàng, đón lấy!

Hoàng Minh hét lớn, lập tức có mười Cửu Vĩ miệng há to, mười quả bom vĩ thú màu tím bắt đầu ngưng tụ hình thành, sức mạnh to lớn làm không gian xuất hiện khe rãnh nhỏ. Long Hoàng da đầu run lên, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được sức mạnh khủng bố của mỗi quả cầu màu tím kia.

- Long Thiên Thuẫn!

Một tầng không gian màu vàng kim xuất hiện ngăn trở trước người của Long Hoàng. Đây chính là pháp bảo phòng ngự mạnh nhất của hắn. Chỉ thấy không gian vàng kim này ngưng thành thực chất, trực tiếp hình thành một cái khiên cổ kính đầy vẻ cổ xưa.

Mười quả bom vĩ thú kia to bằng cả mười quả núi lớn lúc này nhanh chóng được bắn ra, khí thế như hồng.

Oanh Long long!

Lập tức hàng loạt tiếng nổ chấn vang trời đất. Cả đám người Chu Du, Kiều Phong, Việt Anh đều cảm thấy không gian rung chuyển. Mấy vạn hải tộc ở xa tu vi yếu kém đều bị chấn cho bay ngã từng mảng một. Mặc dù không chết nhưng cũng bị thương tổn không nhẹ. Rất nhanh mấy vạn hải tộc này lại lui lại mấy dặm nữa, bọn hắn không dám ở lại nơi này. Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, đạo lí này ai mà không hiểu chứ.

Long Thiên Thuẫn của Long Hoàng ngăn trở hoàn toàn mười trái bom vĩ thú thì đã nứt ra, tuy là chưa bị vỡ vụn nhưng chắc cũng không thể chịu nổi mấy đòn nưa. Long Hoàng lòng đau như cắt, Long Thiên Thuẫn chính là pháp bảo mà phụ thân hắn trước khi phi thăng tiên giới đã đặc biệt để lại cho hắn a. Vậy mà lúc này chỉ sợ đã tổn hại hoàn toàn rồi. Long Hoàng lúc này cũng đã có chút sợ hãi, nếu không có Long Thiên Thuẫn, bản thân hắn nếu ngạnh kháng mười quả cầu vừa rồi liệu có sống nổi không?

- Long Hoàng, chưa hết đâu!

Tiếng nói của Hoàng Minh lại vang lên, chính vào lúc này, tám thân ảnh Cửu vĩ trên tay đều xuất hiện một quả cầu màu thanh lam lớn, bên ngoài quả cầu thanh lam đó là ba quả cầu thang lam nhỏ hơn.

- Wakusei Rasengan!

Long Hoàng lần này thật sự rơi vào sợ hãi toàn phần. Hắn làm sao có thể ngờ được ngoài mười quả cầu vừa rồi vô cùng khủng bố, Hoàng Minh hắn vẫn còn chiêu thức khủng khiếp hơn chứ.

- Chết tiệt, Khải Hoàn Môn!

Ầm ầm ầm!

Liên tục những tiếng nổ lớn lạo vang lên. Lần này Long Thiên Thuẫn của Long Hoàng hoàn toàn bị vỡ vụn thành hàng ngàn mảnh. Tám trái Rasengan của Hoàng Minh va vào Long Thiên Thuẫn vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Tại vị trí của Long Thiên Thuẫn không gian bị xé vỡ, hàng ngàn hàng vạn tia năng lượng va chạm vang lên tiếng xé gió rít cao vọng vào tai tất cả những ai đang chứng kiến. Phải mất một phút sau nơi đó mới hoàn toàn trở lại bình thường.

Long Hoàng lúc này ở phía xa phun ra một ngụm máu. Hắn bình thường một năm mới có thể dùng Khải Hoàn Môn một lần mà thôi. Vừa nãy đã sử dụng một lần chặn đường đám người Chu Du, Kiều Phong, Việt Anh rồi. Vừa rồi tình thế vô cùng nguy hiểm, nếu trong gang tấc đo Long Hoàng hắn không cưỡng ép bản thân, dùng sinh mệnh lực hoàn thành một lâng Khải Hoàn Môn. Chỉ sợ Long Hoàng hắn càng là trọng thương thậm chí là mất mạng. Chỉ cần nhìn cảnh tượng vừa rồi của Long Thiên Thuẫn, Long Hoàng nội tâm một màn rét lạnh.

Long Hoàng hắn không phải không có tuyệt chiêu bá đạo, thế nhưng lúc này hắn dần nhận ra thực lực của bản thân hắn dường như không bằng của Hoàng Minh. Chỉ nhìn Hoàng Minh có khả năng phân thân cùng hai chiến kĩ khủng bố kia, Long Hoàng cũng cảm thấy da đầu run lên.

- Long Hoàng, đừng có chạy!

Hoàng Minh lúc này chính là lại xuất hiện cách Long Hoàng không xa, Chính là trong tay lúc này xuất hiện một trường cung màu xanh lam. Mũi tên đã lên dây, nhằm hướng Long Hoàng mà nhắm tới. Long Hoàng rõ ràng cảm nhận rõ khia tức tử vong đang sợ đang ập đến trong thức hải. Hắn muốn trốn mà thân thể không thể cử động. Đây là sao, chuyện gì đã xảy ra, tại sao hắn lại không thể di động đây? Long Hoàng sợ hãi, thật sự sợ hãi từ tận linh hồn rồi.

- Long Hoàng, nhận lấy tuyên án tử hình của ta. Chiêu thức này ta mới Lĩnh ngộ, còn chưa có tên, hiện tại đặt là Nhất Xuyên Long đi!

Hoàng Minh vừa nói xong, mũi tên đã bay ra, khí thế như càn khôn áp bức, Long Hoàng chỉ có thể trợn tròn hai mắt lớn mà nhìn không thể cựa quậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.