Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 550: Kết cục cuối cùng sao?



- Khốn kiếp!

Hoàng Minh chỉ có thể chửi thề một câu, ngay sau đó là trơ mắt nhìn về Việt Anh bay tới Ma Vương. Lúc này Việt Anh trên người không còn có chiến giáp siêu nhân nữa, mái tóc ngắn đầy nam tính, khuôn mặt vốn dĩ bình thường lúc này lại tràn ngập mị lực. Hắn chính là chiến thần, hắn chính là niềm hy vọng của mọi người. Năm người của hắn khi nãy cũng đã chết, so với Hoàng Minh, Việt Anh cũng đau đớn không kém.

Việt Anh đi tới thế giới này cũng có được hệ thống, nhưng hệ thống của hắn còn nhiều khuyết điểm, không được hoàn mĩ như của Hoàng Minh. Hoàng Minh chính là cưỡi tên lửa trở thành lãnh đạo, còn Việt Anh chỉ là hướng theo hắn mà tiếp sức. Nhưng đây cũng chính là ý của Việt Anh. Từ bao năm qua học chung chơi chung, Hoàng Minh là bạn cũng như là anh. Đối với Việt Anh, chỉ cần Hoàng Minh còn, đó là điều quan trọng nhất.

- Ma Vương, trả mạng lại cho năm vị huynh đệ của ta!

Việt Anh gầm lên, toàn bộ lực lượng dồn vào hai cánh tay. Đại kiếm vung một đường chém vô cùng huyền mĩ, một tiếng soi tru vang vọng khắp không gian.

- Nhất Kiếm Định Thiên Hạ!

Tiếng hét của Việt Anh ngay sau đó cũng vang lên trong tai mỗi người. Tuyệt chiêu mà hắn am hiểu nhất, tuyệt chiêu mà hắn coi trọng nhất đã được thi triển ra.

Ầm ầm ầm!

Tiếng nổ lớn vang lên, Ma Vương nửa thân dưới vậy mà bị chém đứt đoạn, thân thể bị tách làm hai. Máu tươi cùng toàn bộ khúc ruột đều lòi cả ra ngoài.

- Ngươi, vẫn không chết ư?

Việt Anh nuối tiếc nhìn Ma Vương, chỉ thấy Ma Vương thân thể dần dần chậm chạp sinh trưởng ra. Việt Anh hoá thành hư vô biến mất trọng thiên địa. Hoàng Minh gầm lên điên cuồng:

- Không!

Hiện tại phía dưới cũng chỉ còn bốn ngàn người, một đoàn mấy trăm ngàn người sống sót vậy mà cũng đã hoàn toàn ra đi.

- Chúng ta!

Càn Thu chậm rãi đứng dậy, nàng cũng không còn chút mong chờ nào nữa, hiện tại chính là lúc nàng cùng Triệu Vân gặp mặt. Một bước, Càn Thu chính là đứng ngay cạnh Huyết Ấn Sát Ma trận, một bước của nàng chính la tiến vào trong trận pháp.

- Thu tỉ!

- Thu muội!

Một tràng tiếng hét bi thương vang lên, những người khác đều khóc đến thảm thương.

- Trung đội trưởng trung đội ba mươi mốt chi đặc công bộ đội sẵn sàng!

Một tiếng hô đầy mạnh mẽ vang lên. Một trung đổi trưởng của Thiên sát chiến đội lên tiếng. Bọn họ chính là những người cuối cùng còn tại nơi này. Toàn bộ, toàn bộ những người khác đều đã hy sinh.

Cao Trang ngước mắt nhìn Hoàng Minh ở trên cao, anh mắt tràn đầy tình yêu cùng sự bi thương. Điêu Thuyền, Lan Hương cùng những người khác đều rơi lệ. Ánh mắt nhìn Hoàng Minh đau đớn:

- Gia Cát huynh, một lần cuối cùng này, nhờ huynh!

Cao Trang nói xong, mím môi bước vào đại trận.

- Không, ta cấm nàng, ta cấm nàng.....!

Hoàng Minh tuyệt vọng hô lớn, nhưng kịp sao? Thấy Cao Trang dẫn đầu đi vào, những người khác cũng không còn chút sợ hãi cùng vương vấn gì. Lan Hương nhìn Gia Cát Lượng một lần rồi gật đầu. Ngay sau đó nàng hướng ánh mắt về Hoàng Minh, ánh mắt tha thiết cùng tràn ngập yêu thương:

- Hoàng Minh, mong kiếp sau chúng ta vẫn sẽ ở bên nhau!

Ầm ầm ầm, Hoàng Minh chết lặng nhìn từng người, từng người hoá thành một đoàn máu tươi trong đại trận. Bốn ngàn chiến sĩ thiên sát đặc công bộ đội, một đoàn người nữ tử bồi thêm vào đại trận. Không dừng ở đây, một đoàn thân ảnh từ trên không lao xuống. Chu Tước, Thanh Long, Bạch Hổ, những yêu thú còn sống sót nhưng thương thế trầm trọng. Lần này bọn chúng cũng tiến vào đại trận. Hoàng Minh còn có thể ngăn cản sao? Đến cả nữ nhân của hắn cũng đã hoá thành máu huyết, hắn có thể ngăn sao?

Trên chiến trường hiện tại chỉ còn có Gia Cát Lượng, Hoàng Minh. Lizardon cùng Gekkouga. Lizardon cùng Gekkouga là pokemon của Hoàng Minh, bọn nó sẽ không dám làm trái lời hắn. Nếu không vừa rồi chỉ sợ bọn chúng cũng đã tiến vào đại trận rồi.

Gia Cát Lượng hai mắt cũng đã tràn ngập tia máu. Muội muội của hắn cũng đã không còn, hắn còn có mục đích sống sao?

Quạt Lông trên tay Gia Cát Lượng hoá lớn gấp mười lần. Từ mỗi đầu khe quạt hiện ra một đám mũi nhọn. Đây chính là sát chiêu cuối cùng của hắn.

- Ùmm!

Tiếng kêu vang lên, Gia Cát Lượng hai mắt rơi xuống giọt lệ. Huyền Vũ tiến vào đại trận hoá thành một luồng máu tươi chính là lúc Gia Cát Lượng bay lên.

- Ma Vương, ta tới đây!

Gia Cát Lượng bạch bào theo gió thôi kêu phần phật, ánh mắt đã hoá đỏ ngầu. Khí tức vô cùng sát phạt kinh khủng.

- Chết đi!

Gia Cát Lượng quạt tới, mấy chục mũi kim lớn từ quạt lông của hắn ghim vào người Ma Vương. Mỗi chiếc kim này như một đoản kiếm mang theo máu huyết mà ghim tới. Ma Vương gào lên đau đớn, Nhị tháp bị chấn động ảm đạm mất đi tinh quang. Gia Cát Lượng tan biến vào không gian, chỉ còn lại câu nói vang lên trong trời đất:

- Hoàng huynh đệ, còn lại nhờ vào ngươi....

Hoàng Minh từ trên không rơi xuống, không chỉ có hắn, Ma Vương cũng rơi xuống theo. Hai tiếng động va chạm trên mặt đất, Hoàng Minh ngây ngốc nằm trên mặt đất. Chết hết, toàn bộ mọi người đều đã chết hết rồi, nhưng kẻ thù thì sao, hắn còn chưa chết?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.