Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 568: Phân Chia thứ tự!



Hoàng Minh nghe Hoàng Kiếm thúc giục cũng gật đầu đồng ý, nhanh chóng ra lệnh với A Trang.

- Hoàn toàn thả kinh nghiệm, giúp bọn hắn toàn bộ vượt lên Hạ Vị Thần!

A Trang mỉm cười xinh đẹp, bàn tay vung lên. Bên tai Hoàng Minh liên tục vang lên tiếng thông báo pokemon của hắn liên tục tăng cấp. Rất nhanh trước ánh mắt của Hoàng Minh cùng Hoàng Kiếm, bảy quả cầu pokemon lập tức bắn ra khỏi đai lưng của hắn. Bảy quả cầu phát ra ánh sáng khác nhau, từng quả cầu liên tục rung động. Ngay sau đó là bắn ra từng đạo lôi quang. Bảy đạo lôi quang này hoá thành những hình ảnh chói loá. Hoàng Minh đoán được đây chính là lúc bọn hắn đang hoá hình. Lúc trước Hoàng Kiếm cũng là một màn như vậy phát sinh. Cho nên hiện tại Hoàng Minh đều là một mặt mong chờ. Hoàng Kiếm thì hai mắt phát sáng, hưng phấn không thôi.

- Tới rồi, tới rồi này!

Thời gian trôi qua rất nhanh, lập tức bảy thân ảnh thiếu niên xuất trước mắt Hoàng Minh làm hắn kinh ngạc. Sáu nam một nữ. Mỗi người một vẻ, mỗi người một thần thái khác nhau. Thế nhưng khuôn mặt của bọn hắn rõ ràng là tựa như Hoàng Minh mà ra. Mặc dù không giống hoàn toàn nhưng cũng chính xác là gần giống. Đi trên đường chỉ sợ ai cũng cho là bọn hắn thật sự là huynh đệ thân sinh đây.

- Lão đại!

Một thiếu niên tiểu tử tầm sáu bảy tuổi lập tức hưng phấn cười to lao đến ôm chầm lấy Hoàn Minh mà cười khanh khách. Thân thủ cực kì nhanh nhẹn, một mạch leo lên đầu Hoàng Minh, hai tay vò vò tóc của hắn. Hai má thiếu niên này có hai chấm hồng cực kì bắt mắt. Mái tóc búi thành hai búi vô cùng dễ thương. Hai con mắt long lanh tinh quái đáng yêu.

- Pikachu?

Hoàng Minh lập tức đoán ra tiểu tử này. Ngoài pikachu ra, chẳng có con pokemon nào có thói quen leo trèo trên người hắn như vậy cả!

- Ha ha ha, lão đại!

Pikachu hai tay vung vẩy, mái tóc của Hoàng Minh vốn đã lộn xộn vì vừa đánh nhau giờ lại càng rối bù.

- Nào nào, không làm rộn!

Hoàng Minh cười cười kéo kéo cánh tay. Pikachu lúc này mới ngoan ngoãn ngồi trên cổ hắn cười hi hi.

- Lão đại, còn có chúng ta nữa!

Tiểu nữ tử thân hình mảnh khảnh, trên người được bao phủ một lớp y phục mỏng manh giống như lá cây đan cực kì mềm mại. Nàng chạy đến ôm lấy thắt lưng Hoàng Minh không ngừng cọ cọ mũi vào người hắn, vô cùng thân mật.

- Lão đại, còn ta nữa!

- Ta nữa!

Lại hai thiếu niên chạy tới ôm lấy Hoàng Minh. Một thân mặc hắc y, một mặc lam y cũng chạy tới ôm cả Hoàng Minh lẫn tiểu nữ tử kia vào lòng.

Hoàng Minh cười khổ, hắn có cảm giác đây chính là một đám trẻ con chứ còn thế nào nữa!

- Lão đại, ngươi khoẻ!

Đứng bên ngoài, một thiếu niên thân hình cao lớn, còn cao hơn Hoàng Kiếm một cái đầu. Toàn thân một màu vàng y phục, trên trán lại có một ấn kí hình đốm lửa. Trước cổ hiện ra một hình đồ án mà nhìn cái Hoàng Minh có thể nhận ra ngay, đó chính là đá tiến hoá Mega.

- Lizardon!

Hoàng Minh gật đầu mỉm cười. Lizardon chính là như vậy, luôn luôn bình tĩnh lại cao ngạo. Chính là phong phạm cao thủ trong cao thủ đây!

- Lão.. lão.. đại!

Tiếng nói rụt rè lại lắp bắp vang lên, Hoàng Minh chú ý tới thiếu niên đang ngại ngùng đứng ở một bên, hai tay đan ở sau lưng, chân lại đá đá hòn đá nhỏ ở dưới đất, một vẻ thẹn thùng như nữ tử.

- Vịt ngố! Lại ta xem nào!

Hoàng Minh cũng cười rộ lên, không nghĩ tên nhóc này khi hoá hình rồi, bộ dáng không khác gì hắn nhưng lại có một vẻ thẹn thùng như thiếu nữ.

Spyduck cũng nhẹ nhàng đi tới, ôm lấy bờ eo của Hoàng Minh mà cười cười, vẻ mặt rất thoả mãn cùng vui vẻ.

- Ha ha, các ngươi coi như đi ra, rốt cuộc ta cũng có thể cần phân cao thấp đấy! Ta là người hoá hình đầu tiên, ta chính là lão đại của các ngươi!

Hoàng Kiếm cười cười, vui vẻ mở ra trận đấu phủ đầu.

- Cái gì mà lão đại, ngươi mà dám dùng hai từ lão đại sao, ta phi!

Lập tức thiếu niên áo lam tỏ ra quyết liệt cãi lại. Trong tâm hắn, hắn chỉ có một lão đại duy nhất mà thôi đó chính là Hoàng Minh.

- Đúng thế, lại dám dùng lão đại, ngươi cùng lắm chỉ có thể là lão nhị, mà cũng không được, lão nhị không phải ngươi quyết là được!

Thiếu niên áo tím lên tiếng đồng phản bác. Những người khác lại cũng gật gù đồng ý.

- Vậy các ngươi muốn thế nào phân, chúng ta cũng không thể như thế hồ nháo, phải có cấp bậc lễ nghĩa!

Hoàng Kiếm cười cười, ánh mắt tràn đầy sự hưng phấn.

- Tất nhiên là thực lực so đấu, kẻ nào thắng làm ca!

Pikachu cười khanh khách nói. Câu nói này chính là hợp ý của cả đám. Hoàng Minh đứng ở bên ngoài khoanh tay mà xem, rốt cuộc không nhịn được nhớ lại tịn cảnh nhiều năm về trước. Tại chính đại viện nhà hắn một đám thiếu niên cứ vậy phân tranh cấp bậc, cuối cùng là tại võ trường của dong binh đoàn phân cao thấp.

- Các ngươi cứ phân cao thấp, ta đi một chút, khi trở lại thì để xem các ngươi ai lớn ai nhỏ!

Hoàng Minh mỉm cười để lại lời nói rồi biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.