- Thư Đồ Sư Lĩnh Chu, ta kháo! Đây không phải là tử thần của Huyết Sắc gia tộc sao? Nghe nói tử thần đi đến đâu án mạng liền ở đó, phải chăng là hiện tại liền xảy ra án mạng!
Rất nhanh có người lên tiếng kinh hô, tại các thành trì bắt đầu bàn tán xôn xao.
- Tử thần a, quả thực đi đến đâu liền có án mạng ở đó, tử thần đi đến Chiến trường vị diện rồi, mô phật!
- Thanh niên kia lại là người đến từ Thiên Sát Điện, thật không nghĩ tới. Thiên Sát điện không ngờ cũng đã xuất hiện tại Chiến trường vị diện.
Cũng có người bắt đầu bàn luận về thân thế của Lệnh Hồ Xung. Dẫu sao mấy năm gần đây, Thiên Sát điện quả thực thế như chẻ tre xuất hiện tại Tiên giới như một kì tích. Từ bắt đầu không ai biết đến, cho đến hiện tại liền sừng sững như mặt trời ban trưa.
Trước sự chứng kiến của ngàn vạn người, trận chiến đầu tiên cũng đã bắt đầu.
Chỉ thấy hai cỗ khí thế khác nhau đã bắt đầu xuất hiện va chạm. Một bên huyết sắc ngập trời đầy quỷ dị. Mùi máu tươi tràn ngập không khí. Phía đối diện quang mang kiếm ảnh cũng không một chút yếu thế, kiếm ý sắc bén đan xen cuồng nộ. Chưa chiến đấu mà khí thế đã giao nhau.
- Tới đi Thất điện chủ Thiên Sát Điện!
- Như ngươi mong muốn!
Lệnh Hồ Xung ánh mắt kiên định mà nói. Từ trên người hắn một cỗ sát khí ngập trời bất ngờ tràn lan ra bốn phía. Hắc sắc trường kiếm tự động bay ra trôi nổi phía trước mặt của hắn. Mặc dù đối phương là Thượng Vị thần đại viên mãn cảnh giới, còn hắn chỉ là thượng vị thần mới tấn cấp không lâu. Thế nhưng, hắn vẫn muốn chiến một trận, bởi vì trái tim cường giả luôn luôn không bao giờ sợ chiến. Đó là Kiếm đạo của hắn, là ý chí của Kiếm tu.
- Sát khí thật nồng đậm, thật không thể khinh thường!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi không khỏi ngưng trọng hơn vài phần, lúc này hắn đã không còn sử dụng trưởng kiếm nữa. Đối phương là Kiếm Tu, mà hắn thì không phải. Hiện tại hắn cầm trong tay lại là một thanh đoản đao.
Nhất thời hai thân ảnh không hẹn mà cùng lao tới, không gian như bị xé rách vặn vẹo. Hai cỗ khí thế cùng bốn đạo pháp tắc nguyên tố bùng nổ va chạm.
Keng!
Oanh long long!
Hai thanh vũ khí va vào nhau phát ra vô số tia sáng chói mắt, tiếp sau đó liền là tiếng nổ phát sinh. Trên võ đài liên tục bị chấn động. Hai thân ảnh điên cuồng chiến đấu, từ cận chiến đến viễn trình. Từ trên mặt đất đến lăng không mà đánh. Tốc độ của hai người không chút nào giảm bớt mà còn ngày càng tăng lên.
Hoàng Minh chứng kiến hai đạo thân ảnh liên tục chiến đấu, chỉ mới hơn mười hô hấp mà cả hai đã giao thủ qua hơn trăm hiệp.
- Thất đệ liền muốn bại!
Hoàng Minh thở dài mà nói. Hắn rõ ràng thực lực của Thư Đồ Sư Lĩnh Chi nhất. Chưa tính hắn là thượng vị thần đại viên mãn hai loại pháp tắc, chỉ là nắm chắc chiến đấu nguyên tắc đều cao hơn Lệnh Hồ Xung một bậc. Đây là kinh nghiệm chiến đấu cùng lịch lãm nhiều mà tạo thành. So với Thư Đồ Sư Lĩnh Chi, Lệnh Hồ Xung còn chưa đủ trưởng thành.
Nghĩ cũng phải, dẫu sao Thư Đồ Sư Lĩnh chi vốn là lớn đến hơn tám trăm năm tuổi, lại là thiếu gia của Huyết Sắc gia tộc. Từ nhỏ ngậm khoá vàng mà trưởng thành, bản thân hắn lại thường xuyên lịch lãm tiên giới vô số hiểm địa. Một thân tu vi là vô cùng vững chắc, kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Hiện tại tu vi lại áp một đầu mạnh mẽ. Hai người lại không phải sinh tử thù địch, Lệnh Hồ Xung không có lí do cùng đối thủ liều mạng. Vậy nên, tất yêu không có phần thắng.
Không ngoài dự đoán, trước sự chứng kiến của vô số ánh mắt. Lệnh Hồ Xung bắt đầu từ ngang tay chiến đấu, ngay sau đó là chậm rãi rơi vào thế hạ phong.
- Vạn Kiếm Quy Tông!
Trước sự đè ép của Thư Đồ Sư Lĩnh Chi, Lệnh Hồ Xung rốt cuộc không thể không lấy ra lá bài tẩy mạnh nhất nhằm vãn hồi thế yếu.
Thần thông vừa ra, chỉ thấy hắc sắc trường kiếm phiêu phù trên không bỗng hoá thân mạnh mẽ. Chỉ trong chớp mắt tan thành vạn điểm hắc sắc bắn ra bốn phía, ngay sau đó vạn tia hắc sắc này lại hoá thành vạn thanh hắc sắc trường kiếm theo hướng tay của Lệnh Hồ Xung điên cuồng hướng tới Thư Đồ Sư Lĩnh Chi mà đến.
- Tới hay lắm!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cũng không tránh không né, mạnh mẽ quát một câu. Hắn cũng lấy đoản đao hướng phía trước mắt mà chỉ. Huyết sắc điên cuồng hoá thành vô vàn Huyết Xà lao đến phía trước đối đầu với vạn thanh hắc kiếm.
Nhất thời tiếng nổ kinh thiên va chạm không dứt. Cả vạn tiếng nổ giao nhau là bậc nào rung động. Nhất thời cả hòn đảo cũng lắc lư theo tiếng nổ vang rền. Trước sự chứng kiến của hàng vạn người, cả hai thân ảnh từ từ bị che lấp trong vạn tiếng nổ cùng bụi bay khắp trời.
- Thần Thông đều đánh đi ra, lần này phân ra thắng bại sao?
Chu Du ánh mắt nhìn về phía trên đảo, nhẹ nhàng tự hỏi.
- A di đà phật, hai vị này quả thực là nhân trung long phượng, tuyệt thế thiên kiêu a!
Hư Trúc chắp tay trước ngực, lên tiếng cảm thán không thôi.