Dị Giới Liên Minh

Chương 55: Cửa ải thứ hai: Truy tìm kho báu



Nhìn ngọn núi khổng lồ từ biến mất mà thay vào đó là một tòa kim tự tháp được xây dựng hoàn toàn từ siêu kim cương nguyên chất. Long cùng Thanh Mị bốn mắt nhìn nhau, trong mắt có thể nhìn thấy sự khiếp sợ vô cùng.

" Trời ạ! Một ... Một .. tòa ... tòa ... Kim Tự Tháp .. xây .. xây ... dựng... dựng ...hoàn toàn... bằng ... bằng ... siêu kim cương. Chuyện... chuyện... này..."

Thanh Mị hai tay che miệng lắp bắp kêu lên, trong mắt toát lên vẻ không thể tin nỗi. Dù là Long, cũng bị sự xuất hiện của tòa Kim Tự Tháp khiến hắn kinh hãi, hoang mang vô cùng.

Điều khiến hai người cảm xúc như vậy không phải là bởi vì ngọn núi biến thành Kim Tự Tháp mà là hai người không tài nào tin nổi chính là nguyên liệu làm lên Kim Tự Tháp này: Siêu Kim Cương.

Siêu Kim Cương là tài nguyên quý hiếm đứng thứ ba vũ trụ. Nó hiếm đến nỗi, dù cho Thái Dương Tinh Hệ có vô số tinh cầu lớn nhỏ thì cũng chưa tìm ra một nơi nào có nguồn tại nguyên này. Đến cả là gia tộc của Long, bảo vật vô số thế nhưng dù là một microgam Siêu Kim Cương, Long cũng chưa từng nhìn thấy . Vì thế đến nay, Siêu Kim Cương đã được liệt vào danh sách những tài nguyên đã tuyệt tích.

Vậy mà lúc này đấy . Thứ kim loại đã biến mất khỏi vũ trụ mười ngàn năm, được coi là tuyệt tích nay lại xuất hiện trước mặt hai người dưới hình dạng của một tòa kim tự tháp cao 50m.

Để xây dựng một tòa kim tự tháp như vậy phải cần tới hơn 500 tấn kim loại. Như vậy chẳng phải nói kim tự tháp này là do hơn 500 tấn Siêu Kim Cương chế tạo thành sao?. Nghĩ tới đây, hai người thật sự không dám tin vào mắt mình nữa. 500 tấn Siêu Kim Cương nguyên chất ! trời ạ ! từ bao giờ mà Siêu Kim Cương trở lên nhiều như rau muống vậy?.

" Ổng xã, mau nhìn"

Hai ngươi vẫn chưa kịp tỉnh táo lại từ sự xuất hiện của kim tự tháp thì Thanh Mị bỗng hoảng sợ kêu lên. Đồng thời cô cũng ôm lấy Long thật chặt.

Chỉ thấy, từ trên đỉnh kim tự tháp. Một cột sáng màu vàng khổng lồ bao trùm một nửa khu A bắn về phía Long và Thanh Mị với tốc độ cực kì khủng khiếp, có thể sánh ngang với tốc độ ánh sáng.

Thấy vậy, Long khuôn mặt biết sắc muốn né tránh nhưng điều đó hoàn toàn thất bại. Cột sáng này quá lớn, cả cột sáng bao trùm lấy một nửa hòn đảo thì làm sao Long có thể né được chứ.

Không thể né tránh, Long chỉ có thể ôm thật chặt lấy Thanh Mị, đưa thân mình ra trước che chở cho cô không để cô bị thương tổn.

Chỉ trong chốc lát cột sáng liền bao trùm lấy hai người. Sau khi cột sáng biến mất, hai người cũng không còn đứng đó nữa.

******

Bên trong Kim Tự Tháp. Thanh Mị nhìn không gian xung quanh, hai tay ôm lấy tay Long thật chặt, sợ rung kêu lên:

" Ông xã, đây là đâu?".

Chỉ thấy xung quanh hai người là một căn phòng tối đen như mực không nhìn thấy gì. Một căn phòng âm u, tràn đầy mùi vị hắc ám, thỉnh thoảng những cơn gió lạnh lẽo như bàn tay ai đó xuất hiện lượn lờ xung quanh. Cảm giác giống như bước vào một ngôi mộ cổ của người chết vậy .

Dù cho Thanh Mị là Hư Không Hình Cảnh thì đứng ở đây, cảm nhận bầu không khí âm trầm của căn phòng, cô cũng không khỏi sợ hãi, khuôn mặt trắng bệch, cả người núp vào ngực Long không muốn nhìn xung quanh.

Ở thời kì hiện đại, tuy hồn ma quỷ quái thực sự tồn tại thế nhưng cũng chưa có ai nhìn thấy chúng khiến cho quan niệm về những thứ linh dị ở đây giống như ở địa cầu: Đáng sợ, khiến ngời ta cảm thấy sợ hãi, rợn người, kinh hoàng,... Cảm giác như khi xem những bộ phim kinh dị nổi tiếng Hollyword, bạn không tài nào dám ngủ một mình. Sự ám ảnh, nỗi kinh hoàng mà những bộ phim đó mang lại không khác gì những hiện tượng linh dị diễn ra ở đại lục

Nói đơn giản, những hiện tưởng linh dị ở đây không khác gì ở địa cầu, tràn dầy một màu sắc âm u khiến ai cũng run sợ, nỗi ám ánh tột cùng mỗi khi nhắc tới vì thế Thanh Mị phản ứng như vậy cũng không là kì quái.

Ôm lấy Thanh Mị, Long trong mắt toát lên một tia ngưng trọng. Đối với bầu không khí như vậy, Long đã tập mãi thành quen rồi vì thế hắn không chút nào sợ hãi. Hiện tại, hắn đang bắt đầu suy nghĩ về nhiệm vụ của hệ thống. Từ lúc tiến vào đây, hắn biết mình đã tới đích rồi. Và tòa kim tự tháp này, chính là chìa khóa để hắn mở hoàn thành nhiệm vụ, cũng là bí mật của Yêu Thú rừng rậm.

" Chào mừng các vị đến tới lăng mộ của ta"

Một âm thanh già nua vang lên khiến hai người giật mình. Chỉ thấy, sau khi âm thanh vang lên, cả căn phòng bừng sáng bởi một linh trận khắc trên tường.

Lúc này, Long và Thanh Mị mới có thể chứng kiến căn phòng này. Chỉ thấy đây là một căn phòng rất to lớn, trên đầu bọn họ là nóc phòng với một linh trận cỡ lớn được khắc trên đó đang tỏa ra hào quang màu vàng mãnh liệt, soi sáng cả căn phòng

Trên tường là tám bức tranh được khắc một cách vô cùng tỉ mỉ và sống động. Trong đó bốn bức tranh khắc lấy quá trình chế tạo một thanh vũ khí của giả kim thuật, bốn bức tranh miêu tả một cuộc chiến giữa hai đội quân.

Điều khiến Long giật mình là, trong cuộc chiến này có sự xuất hiện của Long Kị Sĩ, một chức nghiệp đã biến mất cách đây mười ngàn năm.

Phía cuối căn phòng là một cánh cổng làm bằng vàng ròng được đóng lại một cách cực kì chắc chắn.

Ở giữa căn phòng là một bức tượng cao tới 10m. Bức tượng này là một người đàn ông ăn mặc theo phong cách cao bồi nước Mỹ với một chiếc mũ rộng vành che khuất một nửa khuôn mặt, chỉ để lộ ra một con mắt sắc nhọn cùng với bộ râu quai nón màu nâu. Trên người mắc áo giáp màu bạc bóng loáng. Sau lưng là hai khẩu súng lục màu đen với các hoa văn, linh trận được khắc trên thân súng cực kì tinh xảo, hai khẩu súng lục đước vắt chéo với nhau và dấu sau một tấm khiêng lớn. ( Hình dáng của McCree + súng của Reaper trong game Overwatch).

Mặc dù đây chỉ là một bức tượng, thế nhưng từ trên người nó, một cỗ khí thế cực kì khủng bố, bài sơn đào hải. Một cỗ uy áp như muồn ép tất cả những sinh vật xung quanh phải cúi đầu . Giống như bức tượng là bầu trời và tất cả những sinh linh xung quanh chỉ là những sinh vật bé nhỏ sống dưới bầu trời đó vậy.

Cỗ uy áp thật sự quá kinh khủng khiến cho Long cùng Thanh Mị khuôn mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy như muốn nằm xuống đất vậy. Hai người chỉ cảm thấy đứng ở trong này một giây dài bằng cả thế kỉ vậy.

Long bởi vì đã từng cảm nhận khí thế kinh khủng của một vị Tiên Tuyệt Cảnh vì thế đối với khí thế tỏa ra từ bức tượng. Hắn chỉ có xuất phát từ nội tâm sự kinh hãi, hoảng sợ thế nhưng vẫn có thể khiến cho thân thể mình không quỳ xuống. Còn về Thanh Mị, cô cũng không may mắn như Long, nếu như không phải có Long đỡ cô, cô đã bị khí thế này đè bẹp nằm im dưới đất rồi.

Ở trong ngực Long, cảm nhận cỗ khí thế như muốn khiến người khác quỳ rạp xuống, cảm giá như là cả bầu trời đang đè lên người mình vậy. Thanh Mị không khỏi lắp bắp kêu lên một tiếng sợ hãi:

" Thiên ... Thiên Nhân Cảnh"

Nghe Thanh Mị kinh hô nói ra ba tiếng đó. Long không chút nào kinh ngạc, bởi vì hắn cũng đoán ra được điều này .

Khi gặp Lý Thường Kiệt, khí thế của ông mang cho Long cảm giác như ông ta là không phải nhân loại mà là một vị tiên nhân, một vị thần tiên há một tên phàm nhân có thể đến gần? một phàm nhân há có thể ở trước tiên nhân mà không quỳ xuống? Vì thế đối với khí thế của Tiên Tuyệt Cảnh, Long có một cảm giác chung: xuất phát từ nội tâm kính ngưỡng của một vị phàm nhân đối với tiên nhân. Đây chính là khí thế của Tiên Tuyệt Cảnh.

Còn từ trên bức tượng này, Long lại cảm thấy một cỗ áp bách. Một cảm giác như cả bầu trời đè nặng lên người hắn khiến Long cảm thấy cực kì trầm trọng. Thế nhưng, cảm giác này lại không khiến cho Long sợ hãi như gặp Lý Thường Kiệt. Cỗ khí thế này không khiến người khác cảm thấy mình không thể vượt qua, không thể khinh nhờn hay chinh phục như khí thế của Tiên Tuyệt Cảnh. Cũng vì thế, mà Long không bị cỗ khí thế làm cho ngã xuống, nằm bẹp dưới mặt đất.

Cũng không để ý tới hai người Long bị khí thế của mình dọa cho hoảng sợ. Lúc này, âm thanh già nua lại từ bức tượng vang lên:

" Mười ngàn năm trôi qua, ta ở Yêu Thú rừng rậm xây dựng lăng mộ của mình chờ đợi người hữu duyên có thể tìm tới đây, tiếp nhận truyền thừa của ta.

Trải qua mười ngàn năm, các ngươi chính là những người đầu tiên bước tới đây. Các ngươi chính là người hữu duyên mà ta mong đợi. Vì thế, các ngươi sẽ đạt được truyền thừa của ta

Thế nhưng, truyền thừa của ta không phải dễ dàng như vậy đạt được. Muốn đạt được nó, các ngươi cần vượt qua ba cửa ải. Cửa ải đầu tiên chính là tìm đến nơi này, các ngươi đã thông qua

Hiện tại là cửa ải tiếp theo: Truy tìm kho báu.

Trong thời gian năm ngày, dựa theo bản đồ mà ta ban cho các ngươi. Tìm ra Băng Hỏa Song Long. Nếu như tìm được nó, các ngươi liền vượt ải, nếu không các ngươi sẽ bị xóa trí nhớ và đuổi khỏi đây, vĩnh viễn không thể quay lại.

Lời dư thừa ta đã nói hết. Hỡi hai kẻ hữu duyên, hãy cho ta xem thực lực , thiên phú của các ngươi có thể trở thành chủ nhân truyền thừa mà ta đã chờ đợi mười ngàn năm không?".

Bức tượng nói một hơi dài. Sau khi nói xong, bức tượng từ từ dơ tay lên đập mạnh hai tay vào nhau.

- Oanh

- Kẹt... Kẹt

Một tiếng động đinh tai nhức óc vang lên. Chỉ thấy theo tiếng vỗ tay của hắn, phía sau cánh cổng từ từ mở ra. Đệ lộ ra một vùng sáng rộng mênh mông không thấy bất kì thứ gì.

Nghe được lời nói của bức tượng, Long cùng Thanh Mị trầm mặc không nói gì.

Thanh Mị lúc này kích động vô cùng, nội tâm cực kì vui sướng cùng với lo sợ không đâu.

Ở thời điểm hiện tại, Thiên Nhân Cảnh là cảnh giới chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi. Giờ, trước mặt cô vậy mà là truyền thừa của một vị Thiên Nhân Cảnh trong truyền thuyết.

Thiên Nhân xuất phẩm tất tinh phẩm, một khi đạt được truyền thừa của Thiên Nhân Cảnh, như vậy cô với Long sẽ một bước lên trời. Tiền đồ sau này không thể lường trước được bảo sao cô không cao hứng, vui sướng cho được. Vì bản thân mình và Long đạt được cơ duyên cực lớn như vậy mà mừng rỡ

Còn lo sợ chính là cô sợ rằng mình thất bại, khi đó sẽ không bao giờ đạt được truyền thừa nữa. Dù sao, cơ hội chỉ có một lần, nếu như thất bại đồng nghĩa với việc cô và Long mãi mãi không quay trở lại nơi này.

Không như Thanh Mị lo được lo mất. Long bộ dạng không mấy kích động. Cũng phải thôi, đến cả truyền thừa của Tiên Tuyệt Cảnh hắn còn cho người khác thì truyền thừa của Thiên Nhân Cảnh, Long có cũng được mà không có cũng chẳng sao.

Chỉ là đối với bí mật của lăng mộ này, Long phải tìm cho bằng được. Hắn muốn biết chủ nhân lăng mộ này là ai? Có phải hắn tạo ra linh trận phong ấn cả khu A hay không?... Mà muốn biết được điều này, hắn chỉ có thể đi tới đỉnh của kim tự tháp.

Nếu như để người đàn ông thần biết ở trên đỉnh kim tự tháp biết được ý nghĩ này của Long. Chắc ông ta thổ huyết, nổi khùng một chưởng đánh chết Long mất. Thiên Nhân Cảnh truyền thừa đủ khiến bất kì ai điên cuồng mà Long lại không chút nào quan tâm mà đi quan tâm mấy cái đâu đâu, ông ta không tức điên mới là lạ.

Hơi chút lan man, lúc này Long đã cầm lấy tay Thanh Mị, ánh mắt nhìn cô tràn đầy vẻ chờ mong:

" Bà xã, em tin tưởng anh chứ?"

" Hì ... Hì. Em tin anh bởi vì anh là chồng của em mà"

Thanh Mị vuốt ve má Long cười nói, ánh mắt cô tràn đầy vẻ kiên định cùng tin tưởng tuyệt đối. Đối với bản lĩnh, sự thần kì của Long, cô có một niềm tin mù quáng khiến bất kì điều gì mà Long làm, cô đều cho là đúng

Nghe vậy, Long cảm động vô cùng. Có người yêu tin tưởng mình vô điều kiện như vậy, hắn cầu còn gì hơn. Trong lòng thầm thề, bằng mọi giá hắn phải mang cô rời khởi nơi này. Sau đó đem cho cô một cuộc sống tràn đầy hanh phúc.

" Nếu vậy, chúng ta đi thôi".

Cầm thật chặt tay Thanh Mị, Long hào khí xung thiên, khí thế ngất trời lôi kéo cô bước vào cánh cổng, biến mất sau ánh sáng chói mắt phía bên kia cánh cổng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.