Dị Giới Lĩnh Chủ Sinh Hoạt

Chương 38: Lãnh chúa mới 4



Đảo mắt, buổi đấu giá đã gần đến hồi cuối. Mọi người ngừng thở, tràn ngập chờ mong.

Dưới vạn chúng chú mục, người chủ trì vest đen rốt cuộc tuyên bố, “Vật phẩm đấu giá tiếp theo —- — — Một bình thuốc Sinh Mệnh.”

Chỉ có một bình? Khách quý dồn dập nhíu mày.

Người chủ trì trấn định tự nhiên, giới thiệu vật phẩm, “Dược phẩm này trước tiên đã được chuyên gia giám định chính của nhà đấu giá Vera kiểm nghiệm, xác nhận phẩm chất hoàn hảo, tràn ngập sinh cơ.”

“Sau khi được đại sư y dược August, đại sư giám định Nancy liên hợp đánh giá, cho ra đánh giá’Hoàn mỹ’.”

“Đây là giấy chứng nhận giám định.”

Đưa ra tư liệu xong, người chủ trì nhe răng cười một tiếng, “Từ giờ trở đi, đấu giá chính thức bắt đầu. Giá khởi điểm 1000 đồng vàng, mỗi lần kêu giá, tăng lên không ít hơn 100 đồng vàng.”

Chuyên gia giám định chính của Vera, đại sư y dược August, đại sư giám định Nancy, mỗi một cái tên đều rất vang dội.

Nghe nói bọn họ liên hợp bảo đảm, trong lòng khách nhân lại không nghi ngờ. Lúc này có người không nhịn được kêu giá, “1200 đồng vàng!”

Chỉ là vừa dứt lời, liền có người vượt lên tiếng của hắn, “1300 đồng vàng.”

“1500.”

“1800!”

“2000 đồng vàng!”

Giá của vật phẩm đấu giá rất nhanh tăng lên gấp đôi, nhưng cuộc chiến tiền tài này chỉ vừa mới mở màn.

“2100...” Có vị khách vừa muốn báo giá, Công tước Aigues vượt lên trước giơ bảng, “3000 đồng vàng.”

Mọi người bị tốc độ tăng giá của vật phẩm đấu giá hù đến, không khỏi xôn xao. Một hơi tăng thêm 1000 đồng vàng, đây cũng quá không xem tiền làm tiền.

“3100 đồng vàng!” Có người không cam tâm, tiếp tục kêu giá.

“4000.” Công tước Aigues vẫn thần thái như thường, trấn định kêu giá. Thật giống như hắn kêu không phải 4000 đồng vàng, mà là 4000 đồng.

Mặt mũi người kêu giá tràn đầy kinh ngạc, cái trán ẩn ẩn toát ra mồ hôi rịn.

Người chủ trì cười một tiếng xán lạn, đợi mấy giây, “4000 đồng vàng lần thứ nhất, 4000 đồng vàng lần thứ hai...”

Vừa dứt lời, đối thủ cạnh tranh khẽ cắn môi, quyết tâm liều mạng, cứng cổ nói, “4500!”

Đây hầu như là toàn bộ tài chính hắn có thể vận dụng. Nếu đối phương tăng giá nữa, hắn liền triệt để bị loại khỏi cuộc chơi.

Như vậy vấn đề tới, Công tước Aigues sẽ từ bỏ sao?

Trong ánh mắt hoặc thăm dò, hoặc quan sát của mọi người, Công tước không nhanh không chậm báo ra con số, “5000.”

Nghe vậy, đối thủ cạnh tranh bỗng nhiên thoát lực, ngã ngồi vào ghế.

Trong đại sảnh hoàn toàn tĩnh mịch, hồi lâu không ai lên tiếng. Mọi người kinh ngạc nhìn Công tước Aigues, giống như không biết người này.

Tuy nói các khách nhân đang ngồi bình thường đều là chủ nhân vung tiền như rác, nhưng phóng khoáng cũng là phân đẳng cấp. Mười mấy đồng vàng là không để trong lòng, nhưng nếu một lần tiêu mấy ngàn đồng vàng, ngẫm lại vẫn có chút đau lòng.

Nhưng Công tước Aigues! Lập tức tiêu 5000 đồng vàng! Mắt đều không nháy một chút!

Trong lòng mọi người dâng lên một tia khiếp sợ, không dám tranh đoạt với hắn.

“... 5000 đồng vàng lần thứ ba, thành giao!” Người chủ trì dứt khoát gõ búa, tuyên bố giao dịch hoàn thành.

Công tước Aigues gật đầu mỉm cười, nụ cười lãnh đạm nhưng không mất tự phụ.

Nhạc đệm qua đi, buổi đấu giá vẫn tiếp tục tiến hành.

Người chủ trì trầm giọng tuyên bố, “Vật phẩm đấu giá tiếp theo —— hai bình thuốc Sinh Mệnh.”

“Dược phẩm đã trải qua chuyên gia giám định chính của nhà đấu giá Vera, đại sư y dược August, đại sư giám định Nancy liên hợp kiểm nghiệm, tương tự là đánh giá ‘Hoàn mỹ’.”

“Giá khởi điểm 2000 đồng vàng, mỗi lần cạnh tranh, tăng giá không ít hơn 200 đồng vàng.”

Khách nhân vừa định kêu giá, tiếng nói nào đó thình lình vang lên, “5000 đồng vàng.”

Cánh tay mới đang muốn giơ bảng liền đặt xuống, miệng muốn phát ra tiếng đóng chặt lại.

Trong lúc nhất thời, trong phòng yên tĩnh cực kỳ.

Trong lòng người chủ trì căng thẳng, bỗng nhiên ý thức được gì đó —— vừa mới mở miệng nói chính là Tam hoàng tử điện hạ. Bởi vì là người thừa kế Hoàng vị có lợi nhất trước mắt, cho nên không ai dám cướp vật phẩm hắn nhìn trúng.

Những người khác cố ý nhường, cái này mang ý nghĩa, giá sau cùng của vật phẩm cuối cùng có khả năng chính là 5000 đồng vàng.

Nghĩ tới đây, biểu hiện trên mặt người chủ trì sắp không khống chế được. Một bình thuốc Sinh Mệnh bán 5000 đồng vàng, hai bình sao có thể bán cùng một giá? Cho dù là ai nghe nói xong, đều sẽ hoài nghi nhà đấu giá vô năng.

Nhưng anh lòng đầy không mong muốn thì lại như thế nào? Có thể hủy bỏ đấu giá, hay có thể buộc khách nhân khác kêu giá?

Trên mặt người chủ trì không hiện, nhưng trong lòng hoảng loạn đến đè nén. Đầu óc chuyển nhanh chóng, cấp tốc suy nghĩ đối sách.

George Vera thời khắc chú ý động tĩnh của buổi đấu giá, thấy thế ánh mắt tối tối, “Đi, tìm người lạ mặt trà trộn vào trong khách nhân, làm cho người ta kêu giá lên trên một vạn đồng vàng.”

“Cái này... Không tốt lắm đâu...” Giám đốc có chút khó khăn.

Trong nhà đấu giá chính quy, thường xuyên có người xen lẫn trong khách nhân. Lúc đấu giá sẽ tùy ý kêu giá, vì nâng lên giá sau cùng.

Thao tác tốt, không bị phát hiện không sao. Thao tác không tốt, bị phát hiện, danh dự và uy tín sẽ trở nên kém.

“Nói cho anh tan biết, xem mình như khách nhân bình thường, không cần có gánh nặng trong lòng.” George căn dặn.

“Lỡ như kêu giá một vạn đồng vàng, không ai kêu giá nữa thì sao đây?” Giám đốc đau khổ hỏi.

Có người dính vào, sự việc sẽ trở nên phức tạp rất nhiều.

Một mặt, giá sau cùng của vật phẩm cao hơn trước, đúng thật là có lợi cho nhà đầu giá và người gửi bán.

Một mặt khác, nếu người này kêu giá quá cao, không có khách nhân nguyện ý tiếp nhận, vật phẩm vốn có thể bán đi liền phải hỏng trong tay.

“Chúng ta ra.” George kiên định nói, “Vé mời trước đó bán ra không phải kiếm lời một khoản sao? Dùng khoản tiền đó mua thuốc Sinh Mệnh.”

Giám đốc có khổ không nói ra được.

Mấy năm gần đây nhà đấu giá Vera làm ăn không tốt, tài vụ cực kỳ eo hẹp. Thật vất vả dựa vào vé mời phát khoản tiền nhỏ, bây giờ lại...

“Nghe tôi, nhanh đi.” George kiên quyết.

Ông có dự cảm, nếu có thể bắt lấy cơ hội lần này, nhà đấu giá sẽ nghênh đón chuyển cơ. Như bỏ lỡ cơ hội tốt này, cùng lắm thì lại biến thành trước kia, nửa chết nửa sống, kéo dài hơi tàn.

Thấy ông chủ đã quyết định, giám đốc nhẹ gật đầu, lĩnh mệnh mà đi.

Trong đại sảnh, Tam hoàng tử cất giọng điệu lười biếng, biết rõ còn cố hỏi, “Có phải nên đếm rồi không?”

Một giọt mồ hôi lạnh từ thái dương trượt xuống.

Cho dù trong lòng người chủ trì lại không tình nguyện, thì trên mặt cũng không thể không tuân thủ quy tắc, “5000 đồng vàng lần thứ nhất —— ”

Anh cố ý thả chậm tốc độ nói, tính có thể kéo một giây là một giây.

Trong lòng George không khỏi nôn nóng. Ông muốn nói chuyện hợp tác lâu dài với người gửi bán, như thế nào cũng phải chứng minh thực lực trước.

Nếu tùy ý vật phẩm này lấy giá sau cùng là “5000 đồng vàng” gõ búa, hắn hoài nghi từ nay về sau đối phương sẽ không bước vào cửa của nhà đấu giá Vera nữa.

“Người đâu? Còn chưa sắp xếp xong sao?” George liên tiếp nhìn quanh.

Ai ngờ một giây sau, biến cố nảy sinh.

“8000 đồng vàng!”

“Một vạn.”

Hai người không hẹn mà cùng kêu ra giá mới, một chút cũng không cho Đế vương tương lai mặt mũi.

Quần chúng vây xem hết sức kinh ngạc, phi thường tò mò là ai có đảm lượng như thế.

Ánh mắt Tam hoàng tử trầm xuống, ánh mắt tuần tra như chim ưng.

Rất nhanh, mọi người đã khóa chặt mục tiêu.

Kêu giá tổng cộng có hai người, một vị là một quý cô tóc bạch kim, đeo mặt nạ vũ hội lớn chừng bàn tay, đen tuyền, che khuất nửa gương mặt trên.

Một vị khác chính là...

“Nhị, Nhị điện hạ?” Bên người Noah, một khách nhân rùng mình một cái, không tự giác kêu ra tiếng.

“Ừ.” Noah đáp.

“Thật hân hạnh gặp ngài... Nhưng mà, ngài ở đây từ lúc nào?” Khách nhân lắp bắp chào hỏi.

“Trước khi buổi đấu giá bắt đầu.”

Khách nhân âm thầm kêu khổ. Buổi đấu giá đều sắp kết thúc rồi, sao anh ta lại không phát hiện ngồi bên người là một tên sát tinh vậy? Nếu không phải vừa rồi Nhị điện hạ kêu giá, cất tiếng nói, chỉ sợ hiện tại hắn vẫn chưa hay biết gì.

“Thật sự là thất lễ.” Khách nhân lặng lẽ lau lau mồ hôi rịn trên đầu.

Noah nghĩ thầm, hắn hoàn toàn thu liễm hơi thở, trừ phi bản nhân vui lòng, nếu không người ngoài căn bản không nhận ra, không phát hiện được rất bình thường.

“Không nghĩ tới lại ở đây gặp được anh hai, chẳng lẽ anh hai cũng cảm thấy hứng thú với thuốc Sinh Mệnh?” Sắc mặt Tam hoàng tử có vẻ tức giận.

“Đúng, cần dùng.”

Noah vừa trả lời, vừa ở trong lòng tính toán. Nước suối Sinh Mệnh đã dùng hết, trong thời gian ngắn không cách nào lại giao dịch.

Nhưng mà dược liệu có thể đổi mỹ thực, thành phẩm hẳn là cũng không thành vấn đề. Hơi tiêu ít tiền mua thuốc về, sau đó đi tìm Alice, nói không chừng lại có thể ăn thêm mấy bữa ngon.

“Tôi ngược lại thật ra đã quên, anh hai vẫn luôn rất thích nghiên cứu dược phẩm.” Trên mặt Tam hoàng tử mang theo ý cười, lời nói ra lại nghiến răng nghiến lợi.

Noah đạm mạc nói, “Đều đã muốn, vậy liền bằng bản lĩnh. Ai ra nổi giá, người đó lấy được hàng.”

“Được.” Ánh mắt Tam hoàng tử lấp lóe, đón lấy lời khiêu chiến.

Hoàng đế đương nhiệm có ba vị Hoàng tử.

Đại hoàng tử Michelle do Hoàng hậu bệnh mất sinh, kiếm thuật cao siêu.

Nhị hoàng tử Noah là con trai của Trắc phi, thiên phú phép thuật rất tốt.

Tam hoàng tử Richard là con trai của Kế hậu, cháu ngoại của Công tước Aigues, văn võ song toàn.

Hai người này đối đầu, Noah không chịu nhượng bộ, Richard đương nhiên cũng không muốn chịu thua.

“1.2 vạn đồng vàng!” Richard phóng khoáng kêu giá, ý đồ dùng khí thế áp đảo đối thủ.

Đáng tiếc Noah cũng là người có tiền, theo sát lấy kêu giá, “1.3 vạn.”

“1.5 vạn!” Phía sau Richard có Công tước Aigues tọa trấn, tiêu tiền một chút cũng không nương tay.

Noah nhíu nhíu mày lại, vừa định hô 2 vạn, liền nghe có người dùng tinh thần lực truyền lời, “Mua về tự uống, đừng nhét cho tôi, không nhận.”

Noah, “...”

Anh lén liếc qua bên cạnh.

Chỉ thấy trong đôi mắt của cô gái đeo mặt nạ tóc bạch kim tràn ngập “Lạnh lùng”.

“Mua tặng cô.” Anh dùng tinh thần lực câu thông, ý đồ hiệp thương, “Tùy tiện làm chút gì ăn làm quà cám ơn là được, tôi không kén chọn.”

Khóe miệng Alice co rút, trong lòng tự nhủ quả nhiên không phải là ảo giác. Có thể khiến Noah cố chấp, chỉ có mỹ thực.

Lúc gửi bán thuốc, chuyên gia giám định chính đưa vé mời, mời cô cùng ngày đấu giá đến hiện trường quan sát.

Càng nghĩ, Alice quyết định đeo mặt nạ vào sảnh.

Mới đầu tiến triển thuận lợi, một bình thuốc Sinh Mệnh đánh ra giá trên trời 5000 đồng vàng, quả thực khiến người mừng rỡ. Nhưng tiệc vui chóng tàn, sau khi Tam hoàng tử ra mặt, dĩ nhiên không có ai dám tăng giá.

Trong lòng Alice nghĩ, giá gõ búa thấp hơn 8000 đồng vàng, còn không bằng tách ra bán. Bởi vậy mới xen một chân vào, lớn mật báo giá.

Vốn cho rằng cô sẽ cùng Tam hoàng tử chính diện đối đầu, không nghĩ tới Noah cũng ở hiện trường buổi đấu giá.

Mắt thấy Noah dị thường chấp nhất với thuốc Sinh Mệnh, trong lòng Alice mơ mơ hồ hồ có chút phỏng đoán. Sau đó thêm chút thăm dò, cô liền vững tin, suy nghĩ của mình là đúng.

Buông xuống tầm mắt, Alice tiếp tục cho thấy lập trường, “Tặng cũng không cần.”

Noah, “...”

Thuốc không có cách nào đổi ăn, vậy anh tranh giành Richard cái kình gì?

Đúng vào lúc này, người chủ trì tuyên bố, “1.5 vạn đồng vàng lần thứ hai, 1.5 vạn đồng vàng lần thứ ba —— ”

Noah trầm giọng, “Em thắng.”

Richard, “???”

Thật lòng muốn, chẳng lẽ không nên liều chết tranh đoạt? Vì sao tuỳ tiện liền từ bỏ!

1.5 vạn đã sớm vượt qua giá trong lòng anh ta, cố ý ồn ào kêu giá, vì hố Noah một phen, sao gia hỏa này nói không chơi liền không chơi?

Sắc mặt Richard chợt xanh chợt trắng, cảm giác mình bị chơi xỏ.

“Thành giao!” Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, búa gỗ trong tay người chủ trì cấp tốc gõ xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.