Vừa rời khỏi nhà họ Mẫn không bao xa, một chiếc xe hơi màu đen chầm chậm chạy bên cạnh Dương Tử Mi. Kính xe hạ xuống, Hạ Quốc Huy ló đầu ra gọi:
- Tiểu Mi!
Hạ Quốc Huy nhiệt tình hỏi:
- Con đi đâu? Lên xe chú chở!
- Con chào chú ạ. Con đang về nhà.
Thấy Hạ Quốc Huy, Dương Tử Mi rất vui.
- Vậy con lên xe đi, chú tiện đường chở con về nhà.
Hạ Quốc Huy dừng xe, mở cửa mời Dương Tử Mi lên.
Dương Tử Mi không biết làm sao từ chối nên cũng đành ngồi vào xe, nói:
- Như vầy có phiền chú không ạ?
- Không phiền gì đâu. Chú cũng đang định qua phía nhà con để xử lý công việc đây. Chú có hợp tác với người ta định mở một khu nhà tứ hợp viện cao cấp ở bờ phía tây, khu nhà đó cũng là một trong những dự án để thúc đẩy sự phát triển thương hiệu nhà đất cho thành phố A chúng ta.
Hạ Quốc Huy hứng khởi nói. Đột nhiên dường như nhớ ra chuyện gì, Hạ Quốc Huy quay đầu lại nhìn Dương Tử Mi nói:
- Tiểu Mi, con hiểu phong thủy như thế, chú định nhờ con giúp xem phong thủy của khu đất bên đó đồng thời chọn ngày động thổ, không biết con thấy sao?
- Khu nhà tứ hợp viện cao cấp sao? Có phải là dạng nhà mà mỗi căn nhà trong đó đều là một căn riêng biệt không ạ? Giống như kiểu nhà ở trước đây vậy hả chú?
Mắt Dương Tử Mi sáng lên.
- Ờ. Đây là bản thiết kế của chú. Con xem qua xem sao!
Hạ Quốc Huy đưa bản thiết kế phối cảnh cho cô xem.
Vừa xem, mắt Dương Tử Mi càng sáng lên.
Gần đây, cô đang tìm kiếm một căn nhà mà ở đó cô có thể có được không gian tu luyện riêng để có thể tương thông với nguyên khí của đất trời.
Hơn nữa, từ trường của cô cũng bắt đầu xuất hiện hiện tượng xáo trộn. Thế nên cô cần một nơi riêng biệt để điều chỉnh chúng, nếu không sẽ ảnh hưởng đến gia đình cô.
- Chú Hạ, khu nhà này khi nào mới hoàn thành ạ?
Dương Tử Mi tò mò hỏi.
- Ít nhất là ba năm mới xong. Tiểu Mi, con có hứng thú với khu nhà này à?
Hạ Quốc Huy lại quay đầu lại hỏi.
Nghe đến thời gian ba năm, Dương Tử Mi có chút lo lắng.
Hiện giờ cô đang rất cần một căn nhà như thế!
Thấy cô mặt ủ mày chau, Hạ Quốc Huy hỏi tiếp:
- Tiểu Mi, sao vậy?
- Chú Hạ, gần đây con đang tìm gấp một căn nhà tương tự nhà tứ hợp viện vậy. Nhưng dự án của chú phải ba năm sau mới hoàn thành.
Dương Tử Mi thở dài nói tiếp:
- Không biết chú Hạ có thể giúp con tìm được một ngôi nhà như vậy không?
- Ô? Con đang muốn tìm loại nhà như vậy sao? Nhà trong khu nhà cao tầng không được à?
Hạ Quốc Huy kinh ngạc hỏi.
- Dạ, nhà cao tầng không được ạ. Con cần tìm một căn nhà dính liền với đất để có thể tiện cho việc tu luyện.
Dương Tử Mi buồn buồn đáp.
- Thì ra là vậy!
Đoạn, Hạ Quốc Huy nghĩ ngợi một hồi, sau đó nói:
- Con yên tâm đi, chuyện này chú sẽ để ý giúp con. Nếu tìm không được thì chú sẽ cho người ưu tiên xây một căn tứ hợp viện cho con trước. Đó cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Nghe vậy, hai mắt Dương Tử Mi sáng lên, nói:
- Chú Hạ, chú có thể giúp con xây một căn nhà dạng tứ hợp viện chỉ trong một thời gian ngắn thật sao?
- Ờ, chỉ cần con chọn được khu đất thích hợp, tiền bạc đầy đủ thì chú có thể giúp con. Trong tay chú không thiếu các đội thi công nên có thể để họ bắt tay vào làm việc ngay.
Hạ Quốc Huy mau mắn trả lời.
- Vậy thì tốt quá, con cám ơn chú trước ạ.
Dương Tử Mi vô cùng vui mừng. Về chuyện chọn đất, cô đã sớm có sự lựa chọn cho mình. Chỉ là khu đất đó đã bị những nhà đầu tư khác mua rồi, giờ nếu cô muốn mua lại thì cũng khó khăn hơn chút.
Có lẽ, Hạ Quốc Huy chính là quý nhân trong đời của cô.
Khi Hạ Quốc Huy dẫn Dương Tử Mi đến khu đất của dự án nọ, cô phát hiện khu đất mà cô chọn cũng là một phần trong dự án của Hạ Quốc Huy. Hay nói các khác, khu đất cô chọn hiện thuộc sở hữu của Hạ Quốc Huy.
- Chú Hạ, con muốn nhờ chú một chuyện.
Dương Tử Mi nhìn Hạ Quốc Huy, khẩn thiết nói.
- Được, con cứ nói. Chỉ cần có thể giúp con thì chú sẽ giúp.
Hạ Quốc Huy là một người thẳng thắn và rộng rãi. Hơn nữa, ông luôn nhớ đến ơn nghĩa mà trước đây Dương Tử Mi đã giúp gia đình ông, thêm vào đó cô cũng là thầy tướng số, thầy phong thủy dần nổi tiếng của thành phố A nên ông sẽ cố gắng hết sức để giúp cô.
Nghe ông nói thế, Dương Tử Mi bỗng nhiên cảm thấy bồi hồi, xúc động. Lúc đầu, khi hướng dẫn phong thủy cho nhà họ Hạ, cô cũng chỉ là nể tình bạn học chung lớp nên mới nhắc nhở họ thôi. Nhưng không ngờ Hạ Quốc Huy lại nhớ mãi ân tình đó cho đến tận hôm nay.