Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài

Chương 338: Khắc tinh của độc vật



Mịch La biết không thể khinh thường Dương Tử Mi, nên lão cho tất cả bọn độc vật mà lão nuôi cấy cho vào bao tải mang theo bên người, đồng thời còn mang theo một con quỷ có pháp lực bình thường đi cùng.

Chuẩn bị xong xuôi hết cả, vẫn còn chưa ra đến cửa, bên ngoài đã thấy có hai bóng nam nữ đứng ngoài cửa.

Một nam thanh niên mặc áo đen, thân hình cao lớn, khuôn mặt lạnh lùng, hai con mắt tản ra những tia nhìn sắc lạnh như lưỡi dao, toàn thân đằng đằng sát khí, giống như chuẩn bị đi tiêu diệt thần thánh vậy. 

Còn người con gái xinh đẹp ôn nhu, khuôn mặt thanh tú đẹp đẽ, da dẻ mịn màng như ngọc, con ngươi đen đôi mắt sáng như ngôi sao lấp lánh giữa bầu trời, phảng phất như tất cả ngôi sao đang tụ lại ở đây vậy.

Đây chẳng phải là đứa con gái đã bỏ trốn đi sao?

Bây giờ sao lại xuất hiện trước cửa thế này! 

Mịch La nhịn không được muốn kêu to lên:

- Ông trời cũng giúp ta!

Có điều, nhìn thanh niên bên cạnh, có vẻ không dễ đối phó. 

Trên người anh ta có một loại hơi thở rất kì lạ, không phải là âm sát khí, nhưng cũng không giống với hơi thở của người bình thường.

Con rắn hổ bướm đang quấn trên người Mịch La, khi nhìn thấy Long Trục Thiên, thì không có vẻ thích thú chuẩn bị được hút máu như mọi khi, mà lại rụt cổ lại, quấn chặt trên người lão, dường như nó đang lo sợ cái gì đó.

Mà bọn độc vật khác ở bò trên người lão, cũng rụt lại nấp về đằng sau, cảm giác như gặp phải thiên địch vậy. 

Đây là tình huống từ trước đến nay Mịch La chưa từng thấy qua.

Lão với tay ra vỗ vỗ nhẹ trên đầu con rắn hổ bướm, ý bảo mày không phải sợ hãi gì.

Nhận được sự trấn an của chủ nhân, con rắn hổ bướm lại phồng lên đầy dũng khí. Nó không dám đối mặt với Long Thiên Trục, mà quay sang phía Dương Tử Mi lè cái lưỡi ra sau đó phun ra độc khí, bộ dáng như đã rất nóng lòng muốn khiêu chiến. 

Nhìn thấy nó, Dương Tử Mi vẫn còn có chút sợ hãi, hơi hơi rụt người lùi một bước, nắm chặt lấy tay Long Trục Thiên, đầu ngón tay lạnh cóng.

Nhìn thấy Mịch La cùng đám độc vật xấu xí quỷ dị trên người lão, lại cảm nhận được nỗi sợ hãi của Dương Tử Mi, Long Trục Thiên lại càng bừng bừng nộ khí.

Lúc này, cả người anh ta như một thanh cổ kiếm sắc bén vừa được rút ra khỏi vỏ, khí tức trên người sắc lạnh, làm cho Dương Tử Mi ở đằng sau cũng cảm thấy lạnh sống lưng. 

- Mi Mi, là tên kia sao?

Long Trực Thiên trầm giọng hỏi.

- Vâng. 

Dương Tử Mi gật đầu, một tay nắm lấy tấm bài hồ điệp, một tay nắm lấy tháp sắt nhỏ.

- Em đứng qua một bên nghỉ ngơi, để anh cho lão biết, làm tổn thương người con gái của anh sẽ có kết cục như thế nào!

Long Trục Thiên tay nắm thành quyền, cơ bắp toàn thân nổi lên... 

Không biết có phải ảo giác hay không, lúc này Dương Tử Mi thấy thân hình Long Trục Thiên như to lớn hơn, giống như một người khổng lồ đứng sừng sững vậy.

Mịch La cũng kinh ngạc nhìn người thanh niên trước mặt!

Anh ta thế mà lại tu luyện được Kim Cương Tráo đại pháp trước nay chỉ nghe nói trong truyền thuyết. 

Thật không ngờ rằng, một thị trấn nhỏ bé không mấy phát triển này, lại xuất hiện một nhân vật lợi hại như vậy.

Chẳng trách trước kia sư phụ không ngừng nhắc nhở mọi người, tốt nhất là không nên chạm chân vào lãnh thổ của Hoa Hạ, rất dễ đụng phải những cao nhân chân chính hiểu rõ các loại trận pháp kì môn.

Lão nhanh chóng mở miệng túi, rồi bắt đầu thổi tiêu... 

Bên trong túi là rất nhiều nhện, rết, cóc, bọ cạp... khi nghe được tiếng sáo thì oằn mình bò ra, quay về hướng Long Trục Thiên và Dương Tử Mi công kích.

Mà con rắn hổ bướm kia thì lại tránh né Long Trục Thiên, nó quay sang phía Dương Tử Mi, há to cái miệng cắn đến...

Long Trục Thiên bảo vệ cô ở phía sau mình, không ngừng công kích đánh vào đầu con rắn hổ bướm. 

Một quyền của anh, ẩn chứa sức mạnh rất lớn, cho dù có là một con voi đi chăng nữa, cũng không thể chống cự lại được.

Con rắn hổ bướm vốn đã sợ anh, bây giờ nhìn thấy cánh tay vung quyền tấn công đến cái đầu của mình, thì hốt hoảng thu người lại.

Long Trục Thiên không cho nó có cơ hội lùi lại, vươn bàn tay to lớn ra, nắm chặt lấy cái đuôi của nó, dùng lực vật mạnh xuống đất. 

Con rắn hổ bướm bị dập mạnh choáng váng nằm lăn trên mặt đất.

Nó phát hiện, khả năng phòng ngự chắc chắn không thế phá vỡ của nó, ấy thế mà khi gặp phải Long Trục Thiên lại giống như bùn đất gặp nước vậy, nhanh chóng nát ra, không thể nào chống cự được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.