Báo cáo đội trường, rất nhiều lính đã kéo đến bên ngoài rồi.
Đinh Nghị đang lấy trứng gà luộc lăn vào vết sưng đỏ trên trán, ông ta đang suy nghĩ có nên tìm người đến đây làm lễ cúng bái trừ tà hay không.
Ông ta vốn không tin vào những chuyện kỳ quái, nhưng chuyện vừa xảy ra thật sự quá kỳ quái, không hề giống như chỉ tình cờ xảy ra.
Một tên cấp dưới vội vã chạy vào.
- Nhiều lính như vậy, tìm đến công an chúng ta làm gì?
Đinh Nghị không đồng tình với thái độ của tên này.
- Hệ thống công an và hệ thống quân đội trước giờ đều là nước sông không phạm nước giếng.
- Nhưng...
Tên cấp dưới này chần chừ:
- Mục tiêu của bọn họ hình như là nơi này.
- Hả?
Đinh Nghị cảm giác mọi chuyện có chỗ không đúng, vừa định đứng lên ra ngoài xem thử thì chợt nghe thấy từng nhịp bước chân chỉnh tề, trầm ổn, có lực vang trên mặt đất, còn có một giọng nói mạnh mẽ hét lên:
- Mau kêu người phụ trách nơi này ra đây!
Lại có một tên cảnh sát chạy vào, sắc mặt hoảng hốt:
- Đội trưởng, không xong rồi, quân đội đang dàn trận ở ngoài, đằng đằng sát khí nói muốn tìm ngài!
Tay cầm trứng gà của Đinh Nghị run run một chút, vội vàng mặc cảnh phục cho chỉnh tề, sau đó sợ đến phát ngốc.
Đây là... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Quân đội dám đến tận cửa khiêu khích?
Ông ta chỉ thấy có khoảng bốn hàng lính đang đứng chỉnh tề trước mặt, mỗi người vác súng trên vai, đạn cũng đã lên nòng. Người đứng đầu là một vị thiếu tá trẻ tuổi mặc quân trang nghiêm chỉnh, trên mặt có một vết sẹo khiến khí chất nam nhi cảng thêm nổi bật.
- Tôi... Tôi là đội trưởng Đinh phụ trách nơi này. Các người muốn làm gì? Từ trước đến nay công an chúng tôi nước sông không phạm nước giếng với quân đội các người.
Giọng Đinh Nghị run run.
Không để hắn nói xong, lại có một tên cảnh sát chạy tới báo cáo:
- Báo cáo đội trưởng, ngoài kia lại có một đoàn người mặc áo trắng vest đen đang tiến đến, ai cũng cầm hung khí trên tay, có lẽ là Phi Long hội.
Cái gì?
Tại sao băng xã hội đen Phi Long hội lớn nhất thành phố này cũng đến đây?
Vì lý do gì?
Tự nhiên Đinh Nghị cảm thấy tình huống này không ổn chút nào.
Không để cho ông ta nghĩ nhiều, bang hội kia cũng có trang phục đặc thù không khác gì binh lính của quân đội, mỗi người đều mặc trang phục của Phi Long hội, hùng dũng xông vào.
Người đứng đầu đúng là Mộ Dung Vân Thanh.
Anh nhìn đám binh lính đang đứng một bên kia, hơi hơi giật mình. Mộ Dung Vân Thanh nhận ra, thiếu tá kia chính là La Anh Hào.
Giao tình giữa hai người hoàn toàn không tệ.
Vừa nhìn thấy đối phương, hai người đều hơi giật mình.
- Chính là La thiếu gia sao, thật là trùng hợp.
Mộ Dung Vân Thanh chào hỏi La Anh Hào.
- Đúng là trùng hợp.
La Anh Hào liếc nhìn đám thuộc hạ Mộ Dung Vân Thanh mang đến hoàn toàn không thua kém mình.
- Không biết Mộ Dung cậu hôm nay mang theo huynh đệ toàn bang vào cục công an này định làm gì?
- Chẳng lẽ quân đội không trang bị vũ khí hạng nặng cũng có thể biết được chúng tôi muốn đến cục công an sao?
Trong giọng nói của Mộ Dung Vân Thanh mang chút hồ nghi.
- Cậu muốn xông vào cục công an thì có liên quan gì đến quân đội chúng tôi, hôm nay chúng tôi đến đây chỉ hy vọng gặp được ông tổ nhà mình thôi.
La Anh Hào giải thích.
- Vậy thì tôi đến đây cũng chỉ để gặp một người bạn mà thôi.
Đinh Nghị đứng một bên nghe hai người họ nói chuyện, bắt đầu hoảng hốt.
Ông ta hoàn toàn không biết từ khi nào trong cục công an lại có ông tổ của quân đội và bạn của chưởng đà Phi Long hội.
Đừng nói là hai tên đạo sĩ và cô gái bị bắt đến hôm nay kia?
Sao có thể xảy ra chuyện này được?
Ông ta tươi cười với Mộ Dung Vân Thanh và La Anh Hào: