Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài

Chương 721: Chỗ ngồi đầy sóng gió (3)



Trong ấn tượng của Dương Tử Mi, những nhân vật mà Nhược Khê đóng đều là những nhân vật ngây thơ, ngoan hiền. Ngay cả vai phi tử mà cô ta đóng trong bộ phim "Cung Đấu" rất nổi tiếng kia cũng là một cô gái nổi danh dịu hiền, khiến cho đàn ông cảm thấy đó là người phụ nữ thích hợp để làm vợ.

Nhưng mà bây giờ thấy được tác phong của cô ta, chẳng những không thể dùng từ dịu dàng, hiền lành để hình dung mà phải là kiêu ngạo, đanh đá, giống như một người đàn bà chanh chua. Thật là làm hỏng hình tượng của cô ta trong lòng cô.

Vậy nên mọi người đều nói nhất định đừng tiếp xúc với minh tinh ngoài đời thật. Nếu không, bạn không thể nào xem họ diễn nữa. 

Nhược Khê mang một đôi giày cao gót tinh tế màu đỏ cao khoảng 12cm đi từng bước đến trước mặt bọn họ. Đôi môi hồng nhếch lên với vẻ khinh thường, dùng tay gẩy mái tóc ngắn ngang vai đầy phong tình, sau đó lấy chiếc kính đen che hơn nửa gương mặt xuống, lộ ra gương mặt được trang điểm tinh xảo của cô ta.

Ở ngoài đời, cô ấy còn xinh đẹp hơn trên tivi.

Nhưng mà cô ta vẫn còn kém xa Sadako. 

Nhược Khê cũng nhận ra hai chị em có màu tóc lam ở trước mặt rất khiến cho người khác chú ý. Nhất là làn da của hai người, dưới ánh đèn ne-on giống như ngọc trắng đang tỏa sáng.

Cô ta ghét người có làn da tốt hơn cả cô ta nên nhướn mày gây sự với Sadako:

- Chẳng lẽ mấy người không biết tôi là người thích sạch sẽ sao? 

- Không biết! - Sadako thấy cô ta nhìn mình chằm chằm hỏi, cũng thản nhiên trả lời.

- Cô cũng không phải là chủ nhân của tôi nên tôi không cần phải biết chuyện đó.

- Ha ha! 

Hình như Nhược Khê vừa nghe được một tin gì đó rất khó tin, cười nhạo nói:

- Chẳng lẽ mấy người không xem tin tức giải trí? Tính ưa sạch sẽ của tôi mọi người trong giới đều biết.

Cô ta cũng không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Sadako. Cô ta thấy ánh mắt Sadako như một hố đen sâu thăm thẳm, không có bất cứ tình cảm nào, giống như muốn hút người ta vào trong đó. 

Do đó, cô ta dời mắt nhìn về phía Dương Tử Mi, lại nhận ra đôi mắt của Dương Tử Mi lại càng đen càng sâu hơn, như muốn đâm xuyên qua linh hồn của người khác, khiến cô ta hoảng sợ tim đập thình thịch.

Cô ta chỉ có thể dời ánh mắt nhìn về phía Lam Nha Nha nhỏ gầy đứng bên cạnh Dương Tử Mi.

Kết quả, nhìn thấy lại nhìn thấy một đôi mắt giống như mắt của đứa trẻ mới sinh, đen bóng, trong suốt không một chút tạp chất. Thật giống với mắt của mèo Ba Tư. 

Chuyện gì vậy, hôm nay gặp được ba người có ánh mắt đặc biệt như vậy?

Cô ta lại dời ánh mắt về phía Hạ Mạt, cuối cùng tất cả áp lực đều biến mất.

Đôi mắt của Hạ Mạt tuy rằng không nhỏ nhưng cũng là ánh mắt của người thường, không có chút uy hiếp nào. 

Vì vậy, cô ta trừng Hạ Mạt hỏi:

- Cô biết tôi chứ?

- Không biết cũng phải biết, minh tinh Nhược Khê. Cuối thu vừa rồi mới diễn một vai tiểu cung nữ bị ngược đãi. 

Sắc mặt Nhược Khê hơi đổi, lập tức đắc ý nói:

- Đạo diễn nói tôi là diễn viên phụ xuất sắc nhất. Đó là vai diễn khó nhất, tôi là người diễn tốt nhất trong cả đoàn phim.

- Bây giờ nhìn được bộ mặt thật của cô, tôi cảm thấy đồng tình với vị đạo diễn đó. Một người kiêu ngạo như vậy mà lại có thể diễn được một cung nữ đáng thương như vậy, quả là có khả năng diễn xuất. - Lời nói của Hạ Mạt ẩn chứa sự trào phúng. 

Đầu óc Nhược Khê đơn giản, cứ nghĩ Hạ Mạt đang khen cô ta. Lập tức ngẩng cao đầu, giả bộ hào phóng chỉ vào một cái ghế nói:

- Tôi vừa mới nói tôi thích sạch sẽ, không bao giờ ngồi vào ghế mà người khác đã ngồi. Các cô vừa mới ngồi ở đây, bây giờ mau lau chùi bàn ghế đi, sau đó tôi sẽ ký tên cho mỗi người một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.