- Tiền đâu?
Dương Tử Mi lại nghe thấy người phụ nữ nói. Cô cố căng tai lên, nghe xem đầu bên kia nói gì,
- Em yên tâm, anh lập tức chuyển một trăm vạn vào tài khoản của em, sau khi em diễn xong vở kịch này anh sẽ sắp xếp để em đi Mỹ.
- Cảm ơn nhé.
Sau khi người phụ nữ bình tĩnh gọi điện thoại xong thì lại tiếp tục diễn bộ dạng thấp thỏm, lo lắng, đi tới đi lui trước của phòng. Nghe được đoạn hội thoại giữa họ, Dương Tử Mi đã có thể xác minh triệt để.
Ông cậu cô bị người khác hãm hãi, muốn lật đổ ông hoàn toàn.
Là một người có uy tín, danh dự, địa vị nhất định, nếu bị đám phóng viên chộp được những sự việc đúng ra bọn họ không được biết thì cả nhà họ Tằng khẳng định sẽ trở nên hỗn loạn khôn lường. Huống hồ, đám phóng viên đó chắc chắn cũng đã bị mua chuộc, có sẵn sự chuẩn bị, chắc chắn sẽ viết điều vu oan giáng họa cho người khác.
Đến lúc đó, mặt mũi của ông cậu còn biết để đi đâu. Cô tuyệt đối không thể để ông cậu của cô bị người khác đạp đổ như thế. Cô cau mày, ngón tay bắn ra âm sát khí, bắn thẳng vào não của ả đàn bà kia.
Khuôn mặt ả lập tức đờ ra, trở nên ngốc nghếch, miệng chảy nước dãi, ngây ngô đi đến trước mặt Dương Tử Mi. Dương Tử Mi đưa tay lấy điện thoại của ả và của ông cậu ra. Tay cô chỉ lên trán ả rồi niệm phù chú, khống chế tư tưởng, rồi khiến ả ta lặng lẽ rời đi.
Cô tìm ra lịch sử cuộc gọi lúc nãy và bấm số.
- Sao nữa?
Trong điện thoại là giọng nói không đủ kiên nhẫn của một người đàn ông xa lại,
- Chuẩn bị tốt làm sao để trả lời đám phòng viên để khiến thằng già họ Tằng đó thân bại danh liệt, đợi sự việc hoàn thành rồi anh sẽ lập tức chuyển một trăm vạn tệ vào tài khoản của em.
Dương Tử Mi tắt điện thoại. Lúc này, tử hành lang bệnh viện xuất hiện bốn tay phóng viên cầm máy quay vội vàng chạy tới. Dương Tử Mi đưa tay lên bắn âm sát khí vào đầu bọn họ.
Bệnh viện vốn là địa điểm âm hàn, vì vậy âm sát khí cũng rất dễ phát huy. Bốn tên phóng viên chỉ cảm thấy trán chợt lạnh, sau đó đầu óc trở nên trống rỗng, không hiểu bản thân đứng ở đây làm gì.
Dương Tử Mi phát phù chú, ra lệnh cho bọn họ giải tán…
Vấn đề về đám phóng viên tạm thời đã được giải quyết. Nhưng bọn họ muốn dồn ông cậu cô vào chỗ chết, khẳng định sẽ có lần tiếp theo. Hơn nữa ông cậu cô đang ở trong phòng cấp cứu không biết sống chết ra sao. Rốt cuộc ông ấy bị cái gì? Nhồi máu cơ tim hay xuất huyết não? Trước đây nhìn sắc mặt của ông ấy thì không thấy biểu hiện của người có bệnh.
Chẳng lẽ là bệnh khác?
Lúc này, cửa phòng cấp cứu đã mở, bác sĩ bước ra. Cô tiến lên phía trước hỏi:
- Bác sĩ, bệnh nhân thế nào rồi?
Bác sĩ nhìn một đứa trẻ như cô, rồi lại nhìn xung quanh tìm người phụ nữ lúc nãy nhíu mày hỏi cô:
- Cô là người nhà của bệnh nhân?
- Bệnh nhân là ông cậu của cháu!
Dương Tử Mi nhìn thấy bệnh nhân được đẩy ra.
Người nằm trên chiếc giường, toàn thân xanh lét kia chính là ông cậu của cô Tằng Thiên Hoa.
- Ông cậu…
Cô vội vàng đi đến, đưa tay bắt mạch của ông, phát hiện mặc dù mạch đập yếu nhưng không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa, nên cũng thấy yên tâm phần nào.
- Ông cậu của cô mẫn cảm với thuốc penicillin, cũng may lượng tiêm vào không lớn, hơn nữa cấp cứu kịp thời nếu không đã gặp nguy hiểm đến tính mạng rồi.
Bác sĩ nhìn xung quanh, nghi hoặc hỏi:
- Người lớn đâu?
- Người lớn có việc nên không thể ở lại, cháu có thể chăm sóc chú ấy, có việc gì nói với cháu là được rồi.
Dương Tử Mi vừa nắm tay Tằng Thiên Hoa, vừa lẳng lặng đưa nguyên khí vào người ông, khiến cơ thể nội tạng vốn suy yếu giờ dần dần hồi phục lại sức lực.
- Vậy cháu đi theo tôi. – Bác sĩ vẫy tay gọi cô.
Dương Tử Mi đi theo bác sĩ vào phòng y tế rồi ngồi xuống.
- Thể chất của ông cậu cháu mẫn cảm, chắc cháu cũng biết? – Bác sĩ nhìn Dương Tử Mi hỏi.
- Cháu không rõ lẵm.
Dương Tử Mi lắc đầu hỏi:
- Chẳng lẽ lúc bác sĩ cho ông ấy tiêm hay uống Penicillin không để ý đến thể chất ông ấy bị mẫn cảm hay sao?
- Lần mẫn cảm này của ông ấy không chỉ đơn giản là do uống hay tiêm Penicilim, mà do…
Bác sĩ nhìn thấy Dương Tử Mi tuổi còn nhỏ, lại có vẻ ngây thơ chưa hiểu đời nên vế sau cảm thấy rất khó nói với cô.
- Là do cái gì?
Dương Tử Mi nhìn bộ dạng nửa muốn nói nửa không muốn nói của ông liền hỏi.
- Cháu còn nhỏ quá, nói điều này với cháu thật không tiện, nét mặt bác sĩ có ông cậut khó xử. Ông nghĩ một lúc rồi ngẩng đầu lên nhìn Dương Tử Mi hỏi:
- Người phụ nữ lúc nãy đưa ông cậu cháu tới đâu rồi? Tôi muốn nói chuyện với cô ấy, cô ấy có quan hệ gì với ông cậu của cháu?
- Bác sĩ, cháu không còn nhỏ nữa, có chuyện gì cứ nói với cháu, người phụ nữ lúc nãy cháu cũng không biết là ai hay có quan hệ gì với ông cậu của cháu, sau khi đưa ông cậu ấy tới đây thì đi rồi.
Ánh mắt Dương Tử Mi đầy kiên định, nét mặt đầy trưởng thành.
- Nếu đã vậy, tôi chỉ còn biết nói với cháu thôi.
Bác sĩ bất đắc dĩ thở dài một cái:
- Ông ấy mẫn cảm với Penicillin là do…tiếp xúc phải chất đó, có lẽ trong cơ thể đối phương có chứa Penicillin sau đó được đưa vào cơ thể của ông ấy.
- Như vậy là ý gì?
Sống ở cả hai kiếp, tuổi của Dương Tử Mi cũng không còn nhỏ, tuy nhiên, ngoài việc được Long Trục Thiên ôm ôm ấp ấp thì cô vẫn chưa tiến tới giai đoạn tiếp xúc thân thể, vẫn được coi là cô gái vô cùng thuần khiết. Nghe bác sĩ nói vậy, cô có chút không hiểu, tại sao Penicillin có trong cơ thể người phụ nữ kia lại có thể dẫn đến việc ông cậu ấy bị mẫn cảm.
Nhìn thấy bộ mặt đầy hoang mang của cô, bác sĩ thật sự không thể giải thích chi tiết thêm nữa. Nhìn bộ dạng nhỏ tuổi, thuần mỹ của cô, ông cho rằng việc giải thích thật sự là một tội nghiệt đáng khinh.
- Cụ thể thế nào, cháu còn nhỏ tuổi, không tiện nói nhiều, cháu chỉ cần biết, nguyên nhân ông cậu ấy bị mẫn cảm có liên quan đến người phụ nữ ngủ cùng với ông ấy.
Bác sĩ thấy thật khó nói. Dương Tử Mi đột nhiên nghĩ lại, kiếp trước cô từng xem một bộ phim trinh thám. Có một người đàn ông, vì muốn nhận được tiền bảo hiểm đã tìm cách mưu sát vợ, do đó đã tiêm Penicillin vào trong người hắn rồi quay về quan hệ với vợ. Sau đó cơ thể vợ hắn liền trở nên bất thường, hít thở khó khăn và bị chết. Hắn ta lấy được một số tiền bảo hiểm cực lớn, sống cuộc đời sung sướng cho đến khi một vị cảnh sát cao minh phá được vụ án.
Lúc đó, Dương Tử Mi căn bản không hiểu rõ vụ án, không hiểu sao người tiêm Penicillin là người đàn ông mà người phụ nữ kia lại chết. Mặc dù bây giờ bác sĩ không giải thích rõ ràng, nhưng nghĩ tới vụ án kia cô đột nhiên hiểu ra tất cả, dù sao cũng học mười mấy năm y học.
Cô nhớ lại cuộc điện thoại lúc nãy của người phụ nữ kia.
Ánh mắt Dương Tử Mi đầy lạnh lùng. Ả đàn bà kia cố ý muốn ông ông cậu rơi vào tình trạng nguy hiểm. Có điều, cô không hiểu tại sao một người nhìn có vẻ đứng đắn như ông ông cậu của cô lại lên giường với một người phụ nữ có hơn hai mươi tuổi?
Chẳng lẽ ông ấy không thể điều khiển được phần phía dưới của mình hay sao?