>
Cát Liên Thành liếc mắt nhìn thoáng qua Tăng Tư Tuệ một cái.
Trong mắt ẩn chứa một tia chán ghét.
Mà Tăng Tư Tuệ lại không phát hiện ra, cô vui mừng cầm lấy cánh tay của anh ta nói:
-Đại minh tinh Cát Liên Thành có thể ký tên cho tôi không?
-Không có bút.
Cát Liên Thành lạnh lùng đáp.
-Nữu Nữu, em có bút không?
Tăng Tư Tuệ quay sang hỏi Dương Tử Mi.
-Chị họ, em không có mang theo. Chúng ta đi thôi, chữ kí có tác dụng gì chứ? Cũng đâu thể nào hóa thành tiền đâu.
Dương Tử Mi nhận ra Cát Liên Thành bực mình, cô kéo Tăng Tư Tuệ lại rồi nói.
-Em nghĩ vậy quá tầm thường rồi! Đây là chữ ký của thần tượng đó, không thể nào mua được bằng tiền đâu.
Tăng Tư Tuệ nhìn theo bóng lưng của Cát Liên Thành nói tiếp:
-Trong nhóm chúng ta có rất nhiều người là fan của anh ấy đấy.
-Chỉ cần có người thổi phồng lên tý thì đã trở thành ngôi sao rồi. Còn kẻ không có người chống lưng thì chỉ là bùn đất dưới chân không có gì đặc biệt hết.
Dương Tử Mi thản nhiên nói một câu.
Tuy giọng cô không lớn nhưng Cát Liên Thành vẫn nghe thấy.
Anh ta biến sắc quay đầu liếc Dương Tử Mi một cái, rồi cầm một tờ giấy ở quầy hàng bên cạnh kí lên trên đưa cho Tăng Tư Tuệ.
Tăng Tư Tuệ mừng như điên cầm lấy tờ giấy có chữ kí kia.
-Cám ơn Cát đại minh tinh, cám ơn anh rất nhiều.
Trong khi đó Cát Liên Thành lại nhìn chằm chằm vào Dương Tử Mi.
Còn Dương Tử Mi nhìn anh ta với vẻ hờ hững, cứ như anh ta không khác gì người qua đường cả.
Cát Liên Thành thấy vậy anh ta cảm thấy lòng tự trọng của mình bị xúc phạm nghiêm trọng.
Anh ta bây giờ là một ngôi sao vô cùng nổi tiếng. Hơn nữa được mọi người gọi là sát thủ của các cô gái, bất kỳ cô gái nào nhìn thấy anh ta cũng say mê anh ta điên cuồng giống như Tăng Tư Tuệ lúc này.
Thế mà cô gái này chỉ xem anh ta như người qua đường.
-Xin chào, tôi là Cát Liên Thành. Chúng ta làm bạn có được không?
Cát Liên Thành chủ động giơ tay về phía Dương Tử Mi.
-Tôi là Tăng Tư Tuệ, anh muốn làm bạn với chúng tôi sao? Tốt quá, tôi rất thích anh đó.
Tăng Tư Tuệ nắm chặt lấy bàn tay của Cát Liên Thành, trên mặt tràn đầy vẻ kích động.
Còn Dương Tử Mi chỉ lạnh nhạt liếc một cái, mím môi không lên tiếng.
Cô không thích Cát Liên Thành chút nào cho nên cô không muốn làm quen với anh ta, cũng bởi vì cô phát hiện ánh mắt anh ta lộ ra ý xấu.
Bản thân làm thầy tướng số chuyên xem tướng người khác thì cô biết rất rõ, nếu ánh mắt của một người có ý xấu thì nhất định lòng người đó cũng không tốt.
Chính vì vậy cô càng không muốn Tăng Tư Tuệ có dính líu gì với người như thế.
Tăng Tư Tuệ rất đơn giản lại nhiệt tình, chị ấy có thể dễ dàng đối tốt với người khác, cũng không có tâm đề phòng người khác. Nếu như Cát Liên Thành muốn lợi dụng chị ấy thì...
Lúc Dương Tử Mi nghĩ đến đây thì cô chợt nhớ tới kiếp nạn của Tăng Tư Tuệ thì trong lòng chùng xuống ngay lập tức.
Cô bèn dùng thiên nhãn nhìn hai người Cát Liên Thành và Tăng Tư Tuệ.
Trên người hai người bọn họ không hề có sợi dây tơ hồng nối với nhau nhưng lại có một vệt đen.
Quả nhiên chính là anh ta!
Anh chính là gã đàn ông cặn bã hại Tăng Tư Tuệ cực kỳ thê thảm!
Nghĩ vậy cô không kiềm được kéo Tăng Tư Tuệ lùi lại.
-Chị họ, mình đi thôi, quen biết ngôi sao có gì tốt chứ?! Bọn họ quen đóng phim thì cũng có thể diễn kịch trước mặt chị, khiến chị không thể phân rõ thật giả.
-Nữu Nữu, sao em có thể nói như thế? Thật không lễ phép chút nào.
Tăng Tư Tuệ thấy Dương Tử Mi nói Cát Liên Thành như thế bèn vội vàng trách cứ.
Mà Cát Liên Thành nghe thấy thế thì vẻ mặt lại trầm xuống.
-Xin lỗi nhé, tính em tôi là vậy. Em ấy nói vậy thôi chứ không có ý châm chọc anh đâu. Hơn nữa nhân phẩm của Cát đại minh tinh trong giới rất tốt, thật ra em ấy cũng rất thích anh, anh đừng để ý đến lời nói khi nãy của em ấy nhé.
Tăng Tư Tuệ nhanh chóng lên tiếng xin lỗi Cát Liên Thành.
-Ha ha, sao tôi có thể nổi giận với một em gái dễ thương thế này cơ chứ? Em ấy nói đúng mà, quả thật bình thường chúng tôi cũng không biết rõ là thật lòng yêu nhau hay đang giả bộ nữa.
Cát Liên Thành ra vẻ không thèm để ý, cười nói.