Dị Nhân Tu Chân Đa Thế Giới

Chương 25: Cấm Ma sơn mạch - P2



Ngưu Kình ra phía gần gốc cây xếp bằng ngồi tĩnh tâm. Thần thức Ngưu Kình không dám phát tán rộng. Hắn chỉ nương theo linh khí năng lượng nơi đây mà phát thần thức chập chờn lúc ẩn lúc hiện.

Trải qua 3 canh giờ Ngưu Trụ thức dậy đổi ca cho Ngưu Kình chợp mắt.

Hai người nghỉ ngơi đã hết nửa ngày.

- Có nên xuống dưới vực không? - Ngưu Kình hỏi.

- Ta không biết. Lúc nãy ngươi đang ngủ ta phát hiện có 2 con Tà Sắc ở phía kia. Chỉ là bây giờ chúng đã chạy ra khỏi tầm theo dõi của ta rồi. - Ngưu Trụ chỉ về phía xa.

- Vậy thì mau đến đó.

- Ừm.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ khinh công đi tìm kỳ nhông Tà Sắc. Sau một hồi tìm kiếm họ cũng thấy mấy con. Ngưu Kình bèn bắt tất cả bỏ vào túi.

Ngưu Kình lần lượt thu phục bọn chúng. Với pháp trận thu phục thú này, Ngưu Kình có thể truy tìm trong ký ức của bọn chúng những thông tin quan trọng.

Sau khi thử qua 5 con, Ngưu Kình cũng tìm ra được một con có ký ức bị ma thú Tiểu Bá Vương Long tấn công. Trong lần tấn công đó Tiểu Bá Vương Long bắt quá nhiều kỳ nhông nên đánh rơi 1 con. Con kỳ nhông may mắn đó chính là một trong số những con mà Ngưu Kình đang thu phục.

- Là bên dưới vực này. - Ngưu Kình nói.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ tìm cách leo xuống vực. Họ tìm được các loại dây leo và bám vào đó đu xuống.

Hết chiều dài của dây leo, hai người dùng hai tay hai chân bám vào vách. Trên thiết quyền có móng nhọn, bên dưới giày cũng có 3 móng sắt khác, còn có một số đồ nghề sát thủ dùng để leo trèo nữa. Bọn họ dựa vào đó mà đi xuống.

Leo được nửa canh giờ hai bọn họ đã chui xuống bên dưới lớp sương mù dày đặc.

Ngưu Kình truyền âm cho Ngưu Trụ:

- Leo khơi khơi giữa vách đá thế này rất dễ bị phát hiện a.

- Ừm. Bất quá sương mù dày đặc nếu yêu thú không dùng yêu thức dò xét thì khó mà nhận ra chúng ta.

- Ngươi phát hiện được gì không?

- Phía bên dưới 4 dặm là một cặp Phi Thiên Tử Xà đang ngủ. Đừng để đất đá rơi xuống kẻo chúng thức dậy. Tốt nhất nên di chuyển về bên trái một chút.

- Ừm.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ dịch chuyển từ từ qua bên trái rồi tiếp tục đi xuống.

Sương mù có giảm bớt nhưng ánh sáng Mặt Trời cũng khó đến được đây. Nếu dùng mắt thường thì Ngưu Kình chỉ có thể nhìn xa không quá 10 mét. Ngưu Trụ thì không bị ảnh hưởng lắm, thị giác của hắn có thể nhìn tốt trong bóng tối. Ở trong vực, tầm nhìn của Ngưu Trụ có giảm chút ít nhưng khả năng nghe lại tăng lên một chút.

- Xuống dưới 2 dặm là gặp một cái hang động lớn. - Ngưu Trụ truyền âm nói.

- Ngươi có nhìn thấy dấu hiệu nào đặc biệt không?

- Ta không nhìn thấy vì bị che khuất rồi, ta chỉ nghe tiếng gió lùa mà xác định thôi.

- Ừm.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ tiếp tục đi xuống. Một lúc sau thì họ đã đến được cửa hang.

Hang này có độ cao tầm 5 mét, bề ngang 30 mét, phía trên lại có một rãnh đá nhỏ. Hơi nước bám vào đá lạnh ngưng tụ thành dòng nước nhỏ chảy thẳng vào trong hang. Theo dòng nước đi sâu vào hang 20 mét là một cái hồ nước nhỏ và dài.

- Ngươi xem. - Ngưu Trụ chỉ vào vách.

Hai người tiến lại xem xét thì thấy đó là một cái tổ làm bằng chất liệu đặc biệt dính chặt vào vách đá. Cái tổ đã bị xé hỏng.

- Chính là loại tổ do ma thú Tiểu Bá Vương Long luyện chế ra. Nhưng nó đã bị yêu thú nào đó xé mất.

- Dấu xé đã cũ rồi.

Hai bọn họ tìm một lúc thì thấy thêm 30 cái tổ khác cũng bị tình trạng tương tự. Chỉ có 5 cái trong cùng thì vẫn còn nguyên nhưng trống rỗng.

- Bọn chúng chuyển chỗ ở rồi.

- Không biết loại yêu thú nào đủ khả năng uy hiếp một quần thể Tiểu Bá Vương Long lớn như vậy?

- Ngươi xem. Ở đây có nhiều hạt cây Trầm Cân vương vãi. Loài Tiểu Bá Vương Long này vốn ở rất sạch sẽ nên không bao giờ làm rơi vãi nhiều hạt như vậy quanh tổ.

- Có vẻ chúng bỏ đi rất gấp a.

Ngưu Kình cúi xuống nhặt những hạt Trầm Cân bỏ vào nhẫn trữ vật.

- Thật là nan giải. Giờ không biết chúng chuyển đi đâu?

- Ta đoán chúng sẽ không có dưới vực này nữa.

- Ừm. Một khi gặp kẻ địch mạnh chúng sẽ không di cư gần.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ đang suy nghĩ xem nên làm như thế nào mới tốt.

Vực sâu này chắn ngang lối vào trung tâm Cấm Ma Sơn Mạch. Bên này vực không thể nhìn thấy bên kia vực, tất cả là một màn sương mù dày đặc mờ tối che đậy. Có thể khẳng định vực này rất rộng và rất dài, bên dưới lại sâu không thấy đáy. Đây có lẽ là vành đai thứ hai bao bọc quanh Cấm Ma Sơn Mạch nội vi.

Ngưu Kình hỏi:

- Ngươi nói xem bọn chúng dời đi đã bao lâu rồi?

- Nhìn vào dấu vết xé tổ thấy có đủ các loại rêu nấm đặc trưng cho 4 mùa mọc trên đó. Ta đoán tối thiểu là cũng đã hơn một năm rồi.

- Nhưng ký ức của kỳ nhông Tà Sắc lại cho thấy Tiểu Bá Vương Long xuất hiện cách 1 tháng gần đây thôi. Sau khi đánh rơi kỳ nhông, con Tiểu Bá Vương Long đó tiếp tục bay vào sương mù của vực.

- Có khả năng nó bay qua bên kia vực?

- Có thể lắm.

- Ngươi tính thế nào?

- Qua bên kia thôi.

- Nếu có Thúy Miêu đi cùng thì nàng ta có thể kéo 2 chúng ta bay qua bên kia vực rồi. - Ngưu Trụ nói.

- Bất quá, nếu ngươi bay thì rất dễ bị nhìn thấy.

- Ừm. Thì leo xuống dưới đó vậy.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ tiếp tục hành trình leo xuống đáy vực. Trên đường đi họ thấy một số yêu thú nhưng nhờ siêu giác quan của Ngưu Trụ nên đều tránh được từ xa.

Sau một thời gian dài thì hai người họ đã gần xuống tới đáy. Dưới vực là một con sông lớn, nước tĩnh lặng, có vẻ rất sâu.

Ngưu Kình truyền âm:

- Có lẽ bơi qua cho an toàn.

- Ừm. - Ngưu Trụ đồng tình.

Bỗng nhiên mặt nước dao động mạnh, sóng to nổi lên.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ cả kinh.

- Chẳng lẽ là đại yêu thú phát hiện ra chúng ta sao?

- Không ổn. Mau trốn.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ vội vàng tìm một hốc đá kín đáo rồi chui vào đó nín thở chờ đợi. Toàn bộ khí tức bọn họ đều đem ẩn tàng đi hết.

- Ha ha ha ha.

Một tràng cười từ xa vang dội lại. Kèm theo những tràng âm thanh ầm ầm dội vào vách đá.

- Ha ha ha ha.

- Tiểu Lý. Ngươi cười cái gì? Đây là địa bàn của ta. Mau cút đi.

- Tiểu Hóa. Ngươi ở đây đã hơn 1 năm rồi. Cũng nên nhường lại cho ta thì hơn.

- Ngươi còn không mau cút đừng trách ta ác.

- Tốt. Vậy ta không đôi co với ngươi nữa. Xem chiêu.

- Đi chết đi.

Sau 2 tiếng hét lớn là hàng loạt những ánh chớp lóe lên, âm thanh chiến đấu vang như sấm nổ. Từng đợt sóng lớn cao bằng tòa nhà đập vào vách đá.

Ngưu Trụ truyền âm nói:

- Hai yêu thú đang đấu nhau, khoảng cách 10 dặm xéo xuôi dòng. Nếu ta băng ngang mặt nước vẫn có thể cách bọn chúng hơn 5 dặm. Ngươi tính thế nào?

Ngưu Kình quyết đoán:

- Cơ hội hiếm có. Không cần bơi nữa. Trực tiếp dùng khinh công qua bờ bên kia nhanh nhất.

- Cũng giống như ta nghĩ. Đi.

Hai người họ tức thì dùng khinh công với tốc độ xé gió lao vút đi. Những cơn sóng lớn tỏa ra từ trận chiến rất cao. Hai người họ nương theo sóng vừa ẩn mình vừa lướt đi.

Những con sóng mang theo mùi tanh của máu, hiển nhiên là đã có yêu thú bị thương.

Sau nửa canh giờ lướt trên mặt nước thì hai người Ngưu Kình và Ngưu Trụ đã đến được vách đá bờ bên kia.

Cuộc chiến giữa 2 đại yêu thú vẫn chưa ngã ngũ.

- Mau leo lên. - Ngưu Trụ thúc - Những con yêu thú trên vách đá đã kinh sợ bay đi trốn hết rồi.

- Ừm.

Hai chàng sát thủ như hai con sóc nhanh chóng bám vào vách đá leo lên. Tuy leo lên hao sức hơn leo xuống nhưng lại dễ dàng hơn.

Khi hai người lên gần tới đỉnh vực thì nghe thấy âm thanh vang dội từ dưới lên:

- Ngươi lần sau còn mò đến chỗ này nữa đừng trách ta.

- Tiểu Hóa đừng vội đắc ý. Ta và ngươi đều bị trọng thương. Lần tới ta sẽ lấy mạng của ngươi.

- Còn không mau cút.

- Hãy đợi đấy.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ lên khỏi bờ vực liền kiếm một chỗ ẩn nấp an toàn.

Ở trên bầu trời trong xanh, những con Phi Thiên Tử Xà hoảng sợ bay lung tung. Miệng chúng phát ra những tiếng kêu vang vọng:

- Oác. Oác.

Trú ẩn trong một hốc đá kín đáo, Ngưu Kình và Ngưu Trụ cẩn thận quan sát xung quanh.

Ngưu Kình chợt lấy tay phủi phủi trên mặt một tảng đá.

Ngưu Trụ thấy vậy bèn hỏi:

- Ngươi làm gì vậy?

Ngưu Kình đáp:

- Ta cảm giác bên trong lớp đá này có thứ gì đó.

- Là thứ gì?

- Bây giờ không dùng thần thức dò xét được.

- Ừm. Đợi bọn chúng đi khỏi rồi tính.

Ngưu Kình gật đầu nhưng được một lúc hắn lại lấy tay rà rà trên mặt đá.

- Chỗ này đá mỏng nhất.

Ngưu Kình vận khí vào một móng sắt trên thiết quyền rồi chấn mạnh vào mặt đá.

- Cách - Tảng đá xuất hiện một vết nứt.

Ngưu Kình khoét vết nứt để lộ ta một khối kim loại màu đồng đỏ.

- Ngươi xem cái này là gì? - Ngưu Kình nói.

- Cái này chẳng lẽ lại là Tử Kim Thạch?

Ngưu Kình gật đầu:

- Theo mô tả trong đồ phổ luyện khí thì rất giống.

Ngưu Trụ hai mắt sáng ngời:

- Ta nghe các giáo đầu nói đang tìm kiếm Tử Kim Thạch cả mấy năm nay mà không có. Đại ý nó là kim loại cực kì quí giá và được xếp vào hàng linh thạch.

- Ngươi nghe lén?

Ngưu Trụ cười:

- Chỉ là vô tình nghe được.

- Cụ thể thì thế nào?

- Các giáo đầu đang cần tìm Tử Kim Thạch để rèn thành pháp bảo.

- Pháp bảo? Là vũ khí của tu chân giả sao?

- Đúng vậy. Từ Kim Đan kỳ trở lên là có thể dùng được rồi.

- Vậy chúng ta mau khai thác chỗ này.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ dùng móng sắt tách lớp vỏ đá bao ngoài cuối cùng thu được một khối Tử Kim Thạch to bằng nửa thân người.

Ngưu Trụ cười nói:

- Hình như dị năng của ngươi bắt đầu xuất hiện rồi đó.

- Dị năng của ta?

- Ừm. Ta không cách nào phát hiện được khối kim loại này xuyên qua lớp đá kia mà ngươi lại phát hiện được.

- Có thể gọi là dị năng sao? - Ngưu Kình nhìn hai bàn tay của mình.

- Ngươi mau kiểm tra xem còn gì nữa không?

- Ừm.

Ngưu Kình lấy tay rà rà trên vách hốc đá một lúc thì phát hiện ra một khối Tử Kim Thạch nhỏ hơn.

- Hết rồi. - Ngưu Kình tìm một lúc nữa rồi nói.

- Hai khối này là khá nhiều rồi.

- Ngươi giữ khối đó đi. Ta giữ khối này. - Ngưu Kình nói.

- Khi về khoan hãy nói cho ai cả. Nếu không giáo đầu bọn họ có thể truy ra tội tự ý đổi chức trách. - Ngưu Trụ nhắc.

- Cái đó dĩ nhiên.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ thu hai khối linh thạch vào nhẫn trữ vật. Tranh thủ này bọn họ ăn uống nghỉ ngơi một chút.

Thời gian qua đi, các yêu thú cũng tản đi chỗ khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.