Dị Thế Tà Quân

Chương 1179: Cuồng chiến, lôi kiếp!



Vị Cuồng Đao nhẫn này đang kêu gào, không biết là nên cảm thấy vinh hạnh và may mắn hay là xui xẻo. Dù sao thiên kiếp của Thánh Tôn không phải một tên Cuồng Đao nhẫn tu vi Thánh Hoàng nhị cấp như hắn có thể chịu đựng.

Kết quả rất rõ ràng …

Cái vị Cuồng Đao nhẫn không kịp nói thêm một tiếng nào trực tiếp biến thành một đống thịt cháy!

Mà người gây ra họa là Hùng vương Hùng Khai Sơn hiện giờ ở cách chỗ phát sinh chuyện này lại cư nhiên không biết tới chuyện này. Vẫn như cũ, điên cuồng gào thét, giận dữ. Thân thể cường tráng xoay trở lại, di chuyển như cơn gió, cước bộ của hắn tuyệt không dừng lại dù chỉ một lần. Hiện tại ý nghĩ duy nhất trong đầu hắn là dùng thanh trường đao trong tay mình tung hoành trận địa địch nhân. Giết chết mười vạn tộc nhân dị tộc. Mỗi một lần lướt qua lại có người ngã xuống, cứ như thế lặp đi lặp lại!

Tận cho đến khi giết sạch lũ ngoại bang, cẩu tạp chủng này mới thôi.

Không thể không khâm phục tay nghề của Quân đại thiếu gia. Trường đao trong tay Hùng Khai Sơn là binh khí duy nhất còn lại của liên quân ưng – hùng. Là binh khí duy nhất còn có thể sử dụng. Tuy rằng đã chém vượt qua giới hạn chịu đựng của nó, có nhiều chỗ đã bị sứt mẻ, nhưng lưỡi đao như răng cưa dày đặc này tại chiến trường càng thêm khủng bố!

Trên đỉnh đầu hắn, những tia sét dày đặc liên tiếp được ngưng tụ. Đạo lôi kiếp thứ nhất không có kết quả, dường như đã chọc giận tới uy nghiêm vô thượng của lôi kiếp. Giống như là thẹn quá hóa giận, liền một lúc đánh ra ba đạo thiên lôi tạo thành hình chữ phẩm, đánh xuống phía dưới!

Ánh chớp tỏa ra, lôi kiếp từ khoảng không tỏa sáng, lát sau đã đến mặt đất.

Tốc độ kinh người như vậy, khiến cho kẻ khác không khỏi líu lưỡi.

Vào thời khắc ba đạo lôp kiếp đánh xuống, lần thứ hai Hùng Khai Sơn từ vị trí ban đầu xông ra bên ngoài năm trượng.

Bở vì Hùng vương đang trong trạng thái điên cuồng vô tình công kích địch nhân lại thành vô tình né lôi kiếp!

Khoảng cách năm trượng cũng không tính là xa, nhưng lại tránh được mặt chính diện của lôi kiếp! Mà năm trượng phía sau hắn có hơn mười vị Cuồng Đao nhẫn đứng đó. Bọn hắn vừa bắt đầu công kích Hùng Khai Sơn đã bị Hùng Khai Sơn hét lên một tiếng rống giận, vọt tới!

Bọn hắn hiện tại đang u u mê mê không hiểu rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra thì trước mặt đã không thấy bóng dáng địch nhân nhưng lại có hai chiến hữu của bọn hắn biến thành thi thể. Đến lúc này còn cố kỵ gì nữa? Quả thực là vô cùng nhục nhã mà!

Bọn hắn hai mắt đỏ hồng xoay người đuổi theo Hùng Khai Sơn đang tiến đến. Từ ngoài nhìn vào chỉ thấy một hàng đao được giơ lên. Tên điên này giết bao tính mạng tộc nhân của bọn hắn. Bọn hắn, những vị Cuồng Đao thiên nhẫn này chỉ cảm thấy máu nóng trào lên đầu, vô cùng nhục nhã.

Cứ cho là những người chết đi ngày thường bọn hắn chưa từng để chúng trong mắt, giống như là một con kiến vậy. Nhưng dù sao bọn hắn thủy chung vẫn là tộc nhân của bọn hắn, bản thân bọn hắn có thể khinh thường chúng nhưng bọn hắn lại quyết không cho phép những kẻ khác giẫm đạp lên chúng!

Nhưng vào đúng lúc này, ba đạo lôi kiếp đã giáng xuống, vừa vặn đánh vào người đứng giữa bọn hắn, ầm một tiếng, như là trái bom bộc phá vậy. "Phanh" một tiếng, ba gã Cuồng Đao thiên nhẫn yếu nhất không chịu được tức thì thân thể cứng đờ. Sau đó từ đỉnh đầu bốc lên một làn khói, khói đen từ trong miệng hộc ra, rồi ngã uỵch xuống. Còn năm sáu tên Cuồng Đao thiên nhẫn kia trực tiếp bị lôi kiếp chấn tới cả người tê dại. Không tự chủ được khoa chân múa tay, bị bắn hẳn ra ngoài!

Tuy rằng bọn hắn đã bị chấn bay ra ngoài nhưng cũng không thể bảo trụ cho tính mạng của bọn hắn. Những vị Cuồng Đao thiên nhẫn này một lòng đuổi theo Hùng Khai Sơn báo thù bị lôi kiếp đánh trúng mất đi thực lực bay ra ngoài đã bị hắn thuận tay chém ra một đao, dễ dàng chém đứt đôi bọn chúng.

Răng rắc … Răng rắc …

Ở trên mặt đất, Hùng Khai Sơn hiện tại đang điên cuồng, chiến sĩ hùng tộc điên cuồng, ngay cả chiến sĩ ưng tộc cũng điên cuồng theo. Toàn bộ những chiến sĩ Thiên Phạt hiện tại còn sống sót đều lâm vào trạng thái điên cuồng. Mà không chỉ riêng bọn hắn, ngoại nhân dị tộc cũng điên cuồng theo.

Mà thiên kiếp ở trên bầu trời dường như cũng điên cuồng theo.

Toàn bộ mọi thứ ở đây, bất kể là thứ gì, toàn bộ đều điên cả rồi!

Lôi kiếp lấy ba đạo làm một nhóm, lần lượt giáng xuống, giống như là mưa đá, liên tục rơi xuống, dày đặc. Mà càng về sau, tần suất càng dày, trực tiếp lấy sáu đạo làm một lượt, chín đạo làm một lượt … Cuồng phong đi theo sau cơ thể Hùng Khai Sơn, hắn hung hăng chém một đao, giận – chém, liên tục chém!

Liên tiếp hơn trăm đạo lôi kiếp đánh xuống nhưng chưa lần nào đánh trúng người độ kiếp chân chánh!

Chuyện tình cổ quái như vậy cho dù nhìn kiếp vân trên trời cũng là chuyện hiếm thấy trong vòng trăm triệu năm trở lại đây!

Không biết rốt cuộc cái đồ chơi thiên kiếp này có ý thức hay không. Nhưng nếu đổi lại chúng ta là thiên kiếp thì nhất định sẽ đặc biệt lấy lôi kiếp chăm sóc Hùng Khai Sơn. Lần này quả thực là thẹn quá hóa giận mà….

Lão tử lần đó độ kiếp cho ngươi không phải thuận buồm xuôi gió, muốn thế nào là được thế đó sao? Cứ coi như lần này ngươi may mắn tránh được vài đạo lôi kiếp, nhưng không phải cứ tránh được mãi như thế này chứ? Liệu có còn lý lẽ hay không?

Đột nhiên xuất hiện tình hình cổ quái như vậy, lại khiến cho lực sát thương của Hùng Khai Sơn tăng lên mấy chục lần.

Càng về sau lại trực tiếp tăng lên gấp mấy trăm lần không có dấu hiệu dừng lại.

Bản thân Hùng vương nhiều nhất cũng chỉ giết được một số nhỏ mà thôi. Nhưng lôi kiếp phía sau hắn lại tận tình chiếu cố đám dị tộc. Bởi vậy, vô tình làm cho tốc độ giết người tăng nhanh một cách đáng sợ!

Loại động tác vô ý thức này đã sớm vượt qua phạm trù hắn có thể thừa nhận, tốc độ cực hạn của hắn đã làm cho thiên kiếp phía sau tận tình chiếu cố, bổ lên người đám dị tộc. Mỗi một địa phương hắn vọt tới đều là phương hướng theo bản năng của hắn chọn lựa, là địa phương có địch nhân tập trung đông nhất!

Cho nên thiên kiếp cũng không lo không đánh trúng người để giải sầu a!

Tình cảnh hiện giờ quá mức mãnh liệt!

Hiện tại nhìn vào chỉ thấy một con gấu cường tráng, to lớn cầm theo một đại đao như chiếc răng cưa, dẫn đầu xông thẳng tới bên phía địch nhân, miệng sùi bọt mép, rống to một tiếng, điên cuồng vọt tới, vô cùng nhanh nhẹn.

Mà phía sau hắn cư nhiên lại còn dẫn theo một nhóm lôi kiếp đang điên cuồng đuổi theo sau hắn. Đồng dạng là kiếp vân trên trời không ngừng tích tụ ra những đạo lôi kiếp tiếp theo giáng xuống. Trường hợp kinh người này chỉ có hỏa tiễn trong chiến tranh hiện đại mới có thể hình dung ra tình cảnh hiện giờ. Kiếp vân trực tiếp bao phủ toàn bộ chiến trường. Từng đạo, từng đạo lôi kiếp khác nhau giáng xuống phía dưới!

Tiếng sấm rung thời, kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết của vô số tộc nhân, người ngã ngựa đổ, cùng với những tộc nhân bị lôi kiếp đánh cho thành than bị Hùng vương chém thành hai nửa. Còn rất nhiều dị tộc trong lúc bất tri bất giác bay lên không trung tránh nạn….

Ưng vương ở phía sau tiếp ứng trợn mắt há hốc mồm.

Con mắt dại ra, một lúc lâu sau Ưng vương mới ngoảnh đầu lại, phun ra một bãi nước miếng, kinh ngạc nói:

- Con mẹ nó chứ! Như vậy cũng được sao? Thực sự không thể tin nổi, chẳng lẽ trời chiếu cố con gấu khờ này? Hại ta phải lo lắng cho hắn!

Bởi vì Hùng vương trong chiến đấu đột phá thành công cảnh giới Thánh Tôn cho nên mặc dù có nhiều cường địch chặn đường nhưng thể lực vẫn dồi dào. Vẫn điên cuồng, dũng mãnh tiến tới, không một ai có thể ngăn cản bước tiến của hắn, cho dù nửa bước cũng không….

Nhưng tiêu hao trong một khoảng thời gian dài như thế nên thể lực của hắn đã dần dần không theo kịp.

Tuy rằng Thánh Tôn có năng lực hồi phục kinh người, nhưng thủy chung Thánh Tôn cũng vẫn là người. Chỉ cần là người thì còn có giới hạn của nó. Cho dù một kẻ biến thái như Hùng Khai Sơn cũng không có ngoại lệ. Thành công trùng kích cảnh giới Thánh Tôn, không hề hà tiện sức lực, chỉ biết chém giết. Tự nhiên trong một thời gian dài, cung sẽ không đủ cầu. Mà hiện tại Hùng vương đang ở giữa mười vạn đại quân của dị tộc!

Dưới sự tấn công mãnh liệt của Hùng Khai sơn, tổn thất của dị tộc quả thực là điều không phải bàn cãi, điểm ấy rõ ràng, có thể dùng mắt thường để nhìn thấy. Trận hình dị tộc bị một mình hắn xông vào có thể nói là đã bị tan tác. Thậm chí còn xuất hiện rất nhiều tộc nhân dị tộc đào ngũ, chạy trốn. Sau đó bị lôi kiếp chăm sóc, nướng thành miếng thịt cháy xém….

Ngay cả những người hiện tại có thực lực cao nhất trong đội ngũ dị tộc là Cuồng Đao nhẫn, không gián tiếp thì trực tiếp chết dưới tay Hùng Khai sơn tính ít nhất cũn phải đã hơn trăm người!

Cho nên hiện tại mặc dù Hùng Khai Sơn có chút mệt mỏi nhưng bản thân hắn cơ hồ lại không có chút uy hiếp gì. Khi hắn quay người lại, những tên Cuồng Đao nhẫn đã sớm không có lấy một người. Nói đùa chứ, bọn hắn không có ngu mà đứng đó, những tên Cuồng Đao nhẫn thì lại càng không phải.

Nói giỡn sao, ai nguyện ý mạo hiểm đến công kích hắn rồi phải lãnh chịu nguy hiểm đến từ thiên kiếp cơ chứ, mà hiện tại còn có một cường giả Thánh Tôn đứng đó đâu phải chỉ để làm cảnh?

Cái đó căn bản không phải là dũng mãnh, mà chính là ngại mình sống đã quá lâu, đi tìm cái chết mà, thậm chí còn giúp cho địch nhân khỏi tốn sức!

Lúc trước những tên bị lôi kiếp đánh chết chẳng phải là đang ra sức giúp Hùng vương độ kiếp sao?

Cho nên hiện tại tốc độ của Hùng vương so với khi trước có chậm hơn một chút nhưng địch nhân bốn phía chỉ cần vừa thấy hắn chạy lại đây liền ngay lập tức kêu một tiếng chạy toán loạn …

Công kích địch nhân đã không còn khả năng. Mà hiện tại uy thế của lôi kiếp trên bầu trời đã tới thời khắc quan trọng! Một lần đánh xuống chín chín tám mốt đạo thiểm điện, điên cuồng đánh xuống.

Cho tới giờ phút này Hùng vương, Hùng Khai Sơn rút cục vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra trước mắt hắn. Hai con mắt đảo ra xung quanh, chạy băng băng ra chỗ địch nhân tụ tập. Đột nhiên trên bầu trời "Oanh" một tiếng, một đạo thiểm điện chuẩn xác đánh trên đầu hắn.

Từ trước tới giờ hắn chưa có phải chịu qua sự đau đớn như thế này, đau đớn khiến hắn đặt mông ngồi phịch xuống mặt đất.

Hùng Khai Sơn giận tím mặt!

- Con mẹ nó chứ! Đánh trực diện không đánh lại lão tử, lại cư nhiên có thể đánh lén ta! Lão tử chậm một chút lại coi lão tử là con mèo bệnh sao?

Hùng Khai Sơn tức sùi bọt mép, hăm hở xách đại đao lên, điên cuồng xông vào trận địa địch nhân, miệng không ngừng chửi bậy.

Đằng sau hắn là từng đợt tiếng nổ ầm ầm, thiên kiếp như hình với bóng đi theo phía sau hắn.

Tộc nhân dị tộc mắt thấy vị sát tinh này tiếp tục xông đến, dẫn theo thiên lôi đằng sau đã sớm sợ tới mức đái ra quần!

Nếu hắn mà là mèo bệnh phỏng chừng thế giới này phải sửa kẻ kinh khủng nhất thế giới này là "Mèo bệnh"!

Con mẹ nó chứ, ta đây cả đời đánh trận nhưng cũng chưa từng gặp ai đánh trận như vậy a … Một người như vậy, cho dù ngươi là cường giả cấp Thánh Tôn chúng ta cũng không sợ. Chúng ta có rất nhiều người, cho dù làm vật hi sinh cũng có thể đè chết hắn. Nhưng … Phía sau hắn còn có lôi kiếp, cũng không phải chuyện đùa a. Cho dù nhiều người hơn nữa cũng không có tác dụng …

Vì vậy mặc cho Hùng vương gào thét bọn hắn đã chạy ra bên ngoài hơn hai trăm trượng!

Phía sau Hùng vương lộ ra từng mảnh đất khô cằn với những hố to tập trung dày đặc lại với nhau, giống như là hậu quả để lại sau khi bắn hỏa tiễn một lượt!

Tần suất khủng bố này, trên mặt đất hiện giờ cho dù tìm mỏi mắt cũng không thấy một hòn đá nào to hơn nắm tay.

Nhưng vào đúng lúc này, cuối cùng thiên kiếp đã bùng nổ. Cũng chính là uy lực lớn nhất của thiên kiếp, phạm vi bao trùm lớn nhất. Ngay sau đó tia chớp có lực sát thương mạnh nhất, khủng bố nhất cũng đã giáng xuống.

Ước chừng hơn trăm đạo tia chớp đánh xuống. Những tia chớp này giống như đem toàn bộ không trung thiêu đốt, sau đó giáng xuống!

Vong Linh

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.