Dị Thế Tà Quân

Chương 1222: Cửu Huyễn Lưu Sa kì diệu



Cho nên Chiến Cuồng trải qua mấy ngày phiêu dạt, cuối cùng cũng chống đỡ không nổi, nếu không quyết định thì hoàn toàn có thể bị hồn phi phách tán. Đây là bởi vì Chiến Cuồng căn cơ rất mạnh. Nếu chỉ bị vây trong trong hoàn cảnh hiểm ác nước sôi lửa bỏng thì với linh hồn kiên cường dẻo dai của hắn vẫn có thể chống được, đi xa ngàn dặm, tìm một thân thể nhân loại để nhập vào cũng không phải là vấn đề lớn.

Nhưng xung quanh nơi nơi đều là núi lửa, nhiệt độ không khí cao đến dọa người cho dù là nơi không có núi lửa bùng phát thì đặt quả trứng chim trên tảng đá trong mấy cái nháy mắt là có thể chín.

Mà linh hồn thì có thể chịu lạnh, hoặc một số tình huống khác nhưng không thể thừa nhận loại thời tiết nhiệt cực nóng này. Hơn nữa ở nhiệt độ này, trong không khí còn có độc, từng bước làm cho nguyên linh của hắn khô héo...

Cho nên Chiến Cuồng bi phẫn phát hiện mình tuyệt đối không thể nào đi ra khỏi được phiến lục địa này.

Vạn bất đắc dĩ, Chiến Cuồng rốt cục tiến vào không gian linh hồn của mình vắt óc tìm kế, đã tiêu hao hết toàn bộ năng lượng linh hồn còn lại để mang Cửu Huyễn Lưu Sa ra ngoài, đắp nặn thành một hình nhân sau đó đem nguyên linh của mình ẩn vào trong đó, lại tốn thêm thời gian hai ngày hai đêm tiến hành dung hợp, rốt cục đại công cáo thành, nguyên linh và Cửu Huyễn Lưu Sa hợp lại làm một thể.

Nhưng sau khi dung hợp thành công, tình huống ngay sau đó làm Chiến Cuồng hoàn toàn sụp đổ.

Không có biện pháp, triệt để hỏng mất.

Thân thể còn miễn cưỡng xem như hình nhân nhưng, đầu thì trụi lủi, khuôn mặt không có mũi, không có miệng, không có mắt, không có tai, tóm lại hết thảy tất cả đều không có... Đây là quái vật gì?

Những thứ nhỏ nhặt hơn như lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, còn có thứ quan trọng nhất của nam nhân cũng đều không có nốt.

Thân thể của hắn bây giờ có thể xem như là thân thể hay sao?

Hắn được xem như là con người hay sao?

Suy sụp trong một khoảng thời gian ngắn, Chiến Cuồng nhanh chóng nghĩ ra đối sách. Kỳ thật còn có thể bù lại thiếu sót đáng tiếc này, những thiếu sót này đều là những cơ quan tinh vi trong cơ thể con người, nên đều cần thời gian dài để thai nghén, muốn có được mấy thứ này, cần phải cung ứng một lượng máu huyết cực lớn, phối hợp với một số phương pháp tà môn để luyện hóa thì có thể hình thành được.

Hiện tại cái thiếu nhất chính là người, rất nhiều người.

Nhưng hiện tại trong vòng phạm vi ngàn dặm này nếu tiến hành đồ sát thì có bao nhiêu sinh linh có thể cung cấp máu huyết cho mình hấp thu đây?

Nếu tới một thời gian nhất định, Cửu Huyễn Lưu Sa sẽ hoàn toàn đông cứng lại, vĩnh viễn duy trì bộ dáng đáng chết này thì Chiến Cuồng với tâm cao khí ngạo làm sao có thể chịu được?

Không còn cách nào khác, cũng không thể không đi hấp thu mấy cái thây khô nằm trên chiến trường, Chiến Cuồng đành kìm nén bản thân. Tuy rằng thân thể này cũng không tệ, nhưng đích thói quen gần vạn năm của con người sao có thể thay đổi được?

Xung quanh núi lửa bùng nổ, không khí ngày càng nóng lên, đồng thời bốc mùi xác dã thú bị chết.

Trong khi Chiến Cuồng quyết định, buộc bản thân kìm nén sự ghê tởm khó thể hình dung, đi hấp thu xác của thi thể dã thú, thì Cửu U Thập Tứ Thiếu tại thời điểm mấu chốt này lại hiện thân.

Đối mặt với cảnh tượng như thế, Cửu U Thập Tứ Thiếu vừa thấy liền kinh sợ, mắng một câu: "Quái vật ghê tởm". Sau đó liền ra tay.

Lúc này Chiến Cuồng đúng là vô cùng bực tức, thấy người này không phân biệt trắng đen liền ra tay với mình, cơn giận của hắn xông lên tận trời, không nói được một lời, hai người cứ như vậy chiến đấu ác liệt.

Đến lúc này, hai người này đánh nhau được mấy ngày, nhưng vẫn không biết đối phương là ai. Chiến Cuồng tuy rằng căn cứ vào công phu đoán được đối phương chính là Cửu U Thập Tứ Thiếu danh chấn thiên hạ nhưng hoàn toàn không biết vì sao người này lại xuống tay đối với mình.

Cho dù hiện tại bộ dạng của mình trông ghê tởm một chút liền bị người ta vô cớ ratay hạ sát hay sao? Ta chọc giận ngươi sao? Con mẹ nó, xấu xí chẳng lẽ cũng có tội?

Ngươi cho rằng ta thích bộ dạng này sao?

Buồn bực nhất chính là nếu mình ở trạng thái đỉnh phong, công lực tuyệt đối là cao hơn Cửu U Thập Tứ Thiếu không ít. Cho dù không thể đem Cửu U Thập Tứ Thiếu nhào nặn thì cũng không rơi vào thế hạ phong bị đối phương chèn ép. Nếu không phải Cửu Huyễn Lưu Sa thần dị bất diệt thì mình đã chết không biết bao nhiều lần, phần ủy khuất này quả thật là không thể nói với ai.

Cửu U Thập Tứ Thiếu chiếm được thượng phong nhưng cũng đang rất buồn bực, buồn bực mãi đến khi về nhà

Vốn tưởng rằng một chút chuyện nhỏ này dễ như trở bàn tay, nhanh chóng đem tên quái vật ghê tởm kia thu thập, sau đó thẳng tới Đoạt Thiên chiến trường, ngồi uống rượu nhìn Tam Đại Thánh Địa và dị tộc nhân đánh nhau, làm nghêu cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, nếu tâm tình cao hứng sẽ ra tay...

Hắn tình cờ gặp tên quái vật này, tưởng rằng không có sức chiến đấu gì, mình hẳn sẽ dễ dàng giải quyết nó.

Nào ngờ tên quái vật quá biến thái, chiến lực cực cao cũng đã đành, nhưng lại còn đánh kiểu nào cũng không chết. Càng về sau ngay cả mạnh mẻ như Cửu U Thập Tứ Thiếu cũng buồn bực.

Tên quái vật này bị đánh nát liền hồi phục lại, sau khi hồi phục thì không chút nào suy yếu, vẫn duy trì trình độ cường hãn như trước.

Lại nói Chiến Cuồng vốn cũng không biết Cửu Huyễn Lưu Sa này còn có tác dụng khôi phục lại hình dạng thân thể. Lần đầu tiên bị đánh nát tưởng như xong đời, nào ngờ hắn vẫn còn sống được.

Buồn bực nhiều như vậy, được chút điểm này cũng tạo cho Chiến Cuồng một chút kinh hỉ, một chút an ủi, đây là cơ hội có thể làm cho hắn thật sự bất tử.

Bất quá, loại bất tử này vẫn không được tốt lắm, vật đại biểu cho nam nhân cũng không có mà vẫn có thể thấy tốt thì mới là lạ.

---

Giữa sân, Cổ Hàn gầm lên giận dữ, mỗi một chưởng nhưng sấm chớp, càng đánh càng nhanh, càng đánh càng gấp, liên tiếp những tiếng phanh phanh phanh vang giòn, sau cùng là một tiếng ầm ầm nổ vang, thân thể Chiến Cuồng hơi mờ đi, hóa thành một mảnh sương khói màu xanh.

Một vòng chiến đấu kịch liệt, trên mặt Cổ Hàn cũng đầy mồ hôi.

Cổ lão gia tử thực lực trước mắt so với Cửu U Thập Tứ Thiếu kém không chỉ một cấp. Cho dù là cảnh giới đỉnh phong lúc trước của Cổ Hàn thì so ra vẫn kém Cửu U Thập Tứ Thiếu, nhưng cũng không kém là bao nhiêu. Còn hiện tại lại kém rất xa.

- Cỗ lão, để cho ta thử xem, có thể giải quyết mối họa này không.

Quân Mạc Tà trong mắt hàn quang.

Tay vừa lộn, một ngọn lửa màu đen tùy tiện xuất hiện ở lòng bàn tay.

Hỗn Độn hỏa.

Đúng là Hỗn Độn đốt diệt vạn vật.

Đây cũng là biện pháp hữu hiệu nhất mà Quân Mạc Tà có thể sử đụng để ứng phó thế cục trước mặt.

Đồng thời cũng là biện pháp tốt nhất Quân Mạc Tà nhận định có thể...hủy diệt được Chiến Cuồng.

Giờ phút này, thân thể Chiến Cuồng đang ở dạng sương khói màu xanh lơ lửng giữa trời, không động đậy, nhúc nhích, giống như sơn dương đợi làm thịt.

Đúng là cơ hội trời cho.

Lúc nay không làm thì đợi đến bao giờ.

Tên trước mắt đánh đến tan xác cũng không chết, chỉ cần trong thời gian cực ngắn là có thể hợp lại một lần nữa, hơn nữa sau khi khôi phục, chiến lực không hề giảm, nước lửa bất xâm, đao kiếm cũng không thương tổn được. Lại thêm có thể cắn nuốt sinh linh huyết nhục để tăng công lực, quái vật như vậy tự nhiên là phải sớm trừ khử.

Ngoài Hỗn Độn hỏa, Quân Mạc Tà cũng không nghĩ ra biện pháp nào khác có thể đem quái vật trước mắt này tiêu diệt.

Hi vọng duy nhất chính là Hỗn Độn hỏa, trước nay chưa từng thất thủ.

Không biết Hỗn Độn hỏa chưa bao giờ thất thủ, lần này có làm được như vậy hay không, không gì không phá được, không có gì không thể đốt.

Cổ Hàn vừa thấy được ngọn lửa đen lần thứ hai ở trong tay Quân Mạc Tà xuất hiện, từ từ thiêu đốt, sắc mặt tức thì biến đổi, trong mắt toát ra ý tứ kiêng kị nồng đậm, lập tức thối lui sang một bên, tuy rằng biết rõ hắc hỏa sẽ không nhằm vào mình nhưng vẫn sợ hãi, sợ không cẩn thận sẽ dính vào.

Cổ Hàn biết uy lực khủng bố của ngọn lửa này như thế nào.

Mấy ngày trước, Quân Mạc Tà dùng ngọn lửa phủ xuống cái hố sau, từ từ hạ xuống, dưới hố sâu là băng tủy hiếm có, chắc chắn vô cùng nhưng cũng không thể ngăn cản, chẳng làm tắt ngọn lửa này chút nào, bốn mươi vị cao thủ cũng bởi vì hỏa diễm kia mà một người cũng không thể chạy thoát, cuối cùng ngay cả thi thể, tinh thần, nguyên cũng đều hóa thành hư ảo.

Lần này cho dù Chiến Cuồng đánh thế nào cũng không chết, thì cũng sẽ bị ngọn lửa bá đạo này hóa thành tro tàn. Triệt để hôi phi yên diệt.

Quân Mạc Tà thân mình từ từ bay lên khônng trung, mắt nhìn vào sương mù màu xanh bên cạnh, giơ tay lên, Hỗn Độn hỏa tức khắc hóa thành những ngọn lửa nhỏ, chậm rãi bao phủ lấy.

Sau đó hắn nhanh chóng lui về phía sau.

Cửu U Thập Tứ Thiếu và Cổ Hàn mở to hai mắt nhìn, tràn ngập hi vọng.

Có một tên quái vật như vậy canh mình như hổ rình mồi, làm cho mọi người ăn không ngon, ngủ không yên. Quái vật kia tuy rằng cũng không khó đối phó, chỉ cần thực lực đủ mạnh, kiên trì là có thể đem hắn đánh tan xác nhưng vấn đề lớn nhất hiện tại là không có biện pháp đánh chết hắn. Nếu cứ tiêu hao thực lực như hiện giờ thì cho dù là Thông Thiên cường giả cũng chưa chắc làm cho hắn chết được. Dù sao thì hắn sau khi phục hồi lại không có chút tổn hao nào.

Ba người nhìn chăm chú ngưng thần. Trên mặt Quân Mạc Tà, cũng không chút biểu tình nào.

Một lúc sau, ba người đồng thời lộ ra đích biểu tình không thể tưởng tượng nổi.

Cửu U Thập Tứ Thiếu lúc trước cũng từng kiến thức qua Hỗn Độn hỏa, tự nhiên biết ngọn lửa loại này, vốn không có cái gì là không hủy diệt đươc. Vài phút trước hắn vô cùng hi vọng như hiện giờ trên mặt cũng toát ra thần sắc thất vọng.

Sự thật ngay tại trước mắt.

Giữa không trung, đoàn sương khói màu xanh kia vẫn lơ lửng bất động như trước. Hỗn Độn hỏa cũng dừng trong sương khói màu xanh này, không nhanh không chậm liên tục thiêu đốt.

Nhưng này sương khói màu xanh này vẫn hoàn hảo như cũ.

Sương khói màu xanh cùng Hỗn Độn hỏa ở giữa không trung tương đối yên lặng, tuy rằng Hỗn Độn hỏa trong làn trong sương khói màu xanh bảo trì trạng thái cháy liên tục nhưng này chúng nó như nước sông không phạm nướcgiếng.

Quân Mạc Tà hai mắt như rơi ra: Đây là chuyện gì? Chẳng lẽ Hỗn Độn hỏa cũng thất thủ. Hỗn Độn hỏa đốt hết thiên địa vạn vật, không gian và linh hồn đều có thể đốt, tại sao hôm nay đốt sương khói màu xanh chết tiệt kia không được?

Quân Mạc Tà nghiêng đầu, nhìn Cổ Hàn

- Cổ lão, xin hỏi Cửu Huyễn Lưu Sa kia rốt cuộc là cái dạng gì? Vật ấy kiêng kị loại lực lượng nào, hoặc là cái gì mới có thể hủy diệt Cửu Huyễn Lưu Sa?

Thiên Tiên Tử

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.