Dị Thế Tà Quân

Chương 1230: Ông trời a!



Ông trời a!

Dịch giả: Tiểu Hổ

Trường đao trên tay một vị chiến sĩ Tàn Thiên vỡ thành từng mảnh nhỏ, ngay sao đó trường đao trong tay các vị chiến sĩ khác cũng xuất hiện vết nứt, các binh khí vỡ vụn dần dần xuất hiện, lại còn càng lúc càng nhiều.

Cho dù là binh khí đã đạt đến cấp độ thần binh lợi khí, nhưng cũng không chịu nổi vô số lần toàn lực chém vào nhau!

- Ha hả, Bổn tướng quân rốt cục phát hiện nhược điểm của bọn hắn! Đó chính là, binh khí của bọn hắn quá tệ!

Khuyển Tướng Quân vỗ mông, vẻ mặt rất hưng phấn. Nhưng những lời này lại đổi lấy ánh mắt khinh bỉ của các cao thủ bên cạnh.

Ngươi chê binh khí người ta tệ!

Binh khí như thế còn không được?

Ngươi không thấy binh khí của chúng ta dưới đao của người ta chỉ hai phát bị chặt đứt? Có thể nói binh khí của họ tốt hơn của chúng ta mấy chục lần, thậm chí mấy trăm lần! Nói cách khác, chúng ta tối thiểu phải dùng mười thanh đao mới có thể làm hỏng một thanh đao khác của đối phương! Hơn nữa còn góp bằng không ít chiến đao cao cấp của U Minh Quỷ Nhẫn mới được như thế.

Thần binh lợi khí như vậy, cho dù có tìm cả ngày trong tộc cũng không được mấy cái, mà bây giờ, tướng quân đại nhân lại còn chê tệ.

Xin hỏi, ngươi còn muốn binh khí của bọn hắn như thế nào?

Chẳng lẽ chỉ cần dùng một cây đao liền đem người của chúng ta toàn bộ chém giết mới bằng lòng thừa nhận đao của người ta sao?

May mắn là không có, chứ nếu mà có thật, không chừng năm vạn người trước mắt này toàn bộ đã bị chém chết rồi a!

Khuyển tướng quân có thể trở thành thống lĩnh một quân, tự nhiên sẽ không phải là loại người thiểu não, lúc này cũng đã phát hiện mình nói nhăng nói cụi, nữ nhân bên kia mặt đỏ lên, nam nhân bên này sắc mặt cũng không thay đổi. Ân, cái này chứng minh da mặt nam nhân so với nữ nhân chính là dày hơn một chút a…

- Ân! Ý ta vừa rồi là, binh khí của bọn hắn đã không được, rốt cục cũng bị hỏng, bây giờ đã đến phiên chúng ta phát uy!

Khuyển tướng quân giải thích như thế.

Tuy rằng tất cả mọi người biết là chuyện gì xảy ra, nhưng người ta là thống lĩnh vẫn là để cho người ta chút mặt mũi, hơn nữa, người ta bổ sung không phải thực hoàn mỹ sao!

Nhưng ngay sau đó, sau một hồi chuẩn bị một thanh âm lảnh khí phát ra, ánh mắt Khuyển tướng quân lần thứ hai trừng lớn!

Bọn họ tận mắt thấy, một chiến đao của chiên sĩ nhân loại vỡ vụn, trực tiếp đưa tay cầm chiến đao sắc bén lên chém tới, toàn bộ không kịp để ý trên tay mình không cầm đao đến khi lực phát qua đi, sau đó liền trở tay tát một cái vào trên mặt vị chiến sĩ dị tộc nhân kia

Một tát này khí lực chính là tương đối lớn!

Trực tiếp đem vị chiến sĩ dị tộc nhân này đánh bay đi giống như đang khiêu vũ trên không trung, thân thể biến thành muôn hình vạn trạng, cuối cùng ba lên một tiếng trực tiếp bị bẻ gảy ra, dù vậy thế đi vẫn không dừng lại, vũ điệu thân thể kia lăng không bay ra ngoài.

Chuyện này xảy ra quá nhanh, thân thể lúc này mới kịp phản ứng, bất ngờ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, lần nữa quay đầu nhìn lại thân thể của mình ở phía sau mơ hồ đã trở thành một mảnh huyết nhục, lúc này mới phát hiện bản thân mình đã vô ảnh vô tung... Sau đó lại thét lên một tiếng, mới ngã xuống…

Về phần vị chiến sĩ Tàn Thiên kia, thậm chí ngay cả nhìn bọn hắn một cái cũng không thèm, giờ phút này chỉ dùng một tát đã đánh bay vị chiến sĩ dị tộc nhân kia đến vài chục bước chết ngay tại chổ. Dường như trong lòng sớm đã có chủ ý, lại còn có vài phần nắm chắc, chỉ cần mình trở tay đáng một tát vị chiến sĩ dị tộc nhân kia tuyệt đối không sống nổi!

Mọi người ngàn vạn lần không cần hoài nghi điều này đã được khoa học chứng minh một người bình thường chính là như vậy trở tay tát một cái, liền đem đầu một con Hắc Hùng trưởng thành đánh bay thậm chí là bay xoáy đi ra ngoài nửa dặm đường...

Đợi đến khi thợ săn phát hiện đầu cùng thi thể con Hắc Hùng xui xẻo này kéo về, mới phát hiện óc con Hắc Hùng này đã biến thành một mảnh bã đậu...

Còn Khuyển tướng quân giống như bị đau răng, miệng oai nói:

- Toàn lực chém giết nửa canh giờ, thằng nhãi này tùy tay tát một cái còn có thể có khí lực như vậy sao? Chẳng lẽ là nhờ bí pháp thúc dục gì? Hay là hồi quan phản chiếu trước khi tắt thở?

Tất cả đều im lặng, khóe mắt co giật, mọi người đối với lời phán đoán này có vẻ không mấy lạc quan. Bí pháp như vậy dường như còn chưa nghe nói qua, còn như hồi quan phản chiếu, lập tức tắc thở chẳng hạn, lại càng là chuyện cười, ngươi không thấy người ta vẫn khỏe như trâu đó sao?

Mà thế cục đối chiến song phương nếu tiếp tục đối với dị tộc càng bất lợi

Bởi vì sau một tiếng rống to giận dử, Hổ Vương Hồ Liệt Địa mang theo đội quân của mình vọt vào chiến trường!

Giờ phút này Hổ Vương chân chính thực có chút buồn bực, chính mình có ý xung phong, xông lên làm một trận, mới tính chân chính vọt tới địch nhân trước mặt! Cái này con mẹ nó, người này là người nào, như thế nào lại sạch sẻ như vậy! Hắn dẫm lên thi thể chạy như bay suốt hai ba dặm đường mới đến nơi đang quần chiến liền lập tức xông vào đánh giáp lá cà!

Con bà nó, vừa rồi rõ ràng là từ xa nhìn lại nơi này chật ních người...

Hiện tại làm sao lại toàn bộ đã chết? Tốc độ giết người này cũng quá nhanh đi? Đã chạy tới thật nhanh, vậy mà ba ngìn huynh đệ của mình một cái địch nhân còn chưa thể giết, vậy mà toàn thân lại còn dính đầy máu tươi!

Bất quá những thứ này cũng không phải là trọng điểm, Hổ Vương vung tay lên:

- Ta chửi con mẹ nó chứ! Sao không có đươch chứ, các huynh đệ nhanh chóng đi tới đoạt!

Đoạt! Chiến trường giết địch có thể sử dụng đến cái từ này, bình thường ít nhất cũng phải là mấy nghìn người đối mấy trăm người. Chính mình một bên chiếm cứ nhân số tuyệt đối lại có ưu thế thời gian mới có thể xuất hiện tình huống này. Thế nhưng Hổ Vương lúc này có một loại sợ hãi, mụ nội nó chứ, lão tử là tới trợ giúp, kết quả lại có thể biến thành ăn cơm thừa! Ván bài này nếu thua là phải giá tiếng chó sủa, sau này mình làm sao còn có thể thế ngẩn đầu lên được đây!

Loại tư vị này nhất định là cực kỳ khổ sở.

Thậm chí Hổ Vương đã có một loại cảm giac rất không tưởng

- Nếu là mình không nhanh chóng xuống tay, không chừng ngay cả cơm thừa còn không có để ăn. Nhìn bọn này giết người, một đám cùng xông vào cướp giống như vào động phòng, giết được một người thì là một cái sảng khoái.

Điển hình vừa muốn ăn thịt, còn muốn ăn canh!

Điều này làm cho Hổ Vương Hồ Liệt Địa trong lòng có cảm giác bị thất bại.

Nhìn thấy tốc độ giết địch của mấy tên gia hỏa này, Hồ Liệt Địa quả thật kinh ngạc, đây chính là Tàn Thiên Phệ Hồn thường ngày vẫn nói chuyện với mình đều thực khách khí đó sao? Vãi thật! Lão tử bị vẻ ngoài hiền lành của bọn họ lừa rồi, nguyên tưởng rằng đám người kia là một đám người không có sức lực gì, hiện tại xem ra, quả là thập phần sai lầm rồi! Khó trách vừa rồi dám kêu gào như vậy, người ta thực sự có tiền vốn mà!

Trình độ hung tàn của bọn họ so với huyền thú chúng ta chỉ có hơn chớ không kém! Chúng ta nếu là thực sự so sánh với bôn họ, chính là thúc ngựa đuổi theo còn không kịp nữa a, nhìn thấy đội ngũ của mình thật giống như là mặt trời xuống núi nhanh chóng bị tan rã, Khuyển tướng quân rốt cục ngồi không yên.

- Trời ạ! Trời ạ! Ta còn trông cậy vào dùng những binh sĩ này phá tan phòng tuyến đối phương, rồi trực tiếp vọt vào đại bản doanh đối phương, không nghĩ tới bây giờ đã chết hơn một phần ba, sao có thể như vậy đây?

Khuyển tướng quân rất rỏ ràng không thể đợi thêm được nữa

Chờ đợi thêm nữa, chỉ sợ cuối cùng cũng chỉ còn lại có mình và những cao thủ bên cạnh này, tất cả mọi người đều biến thành tư lệnh hết rồi

Khuyển tướng quân hoàn toàn đỏ mắt, trường đao trong tay chỉa tới:

- Lên cho ta! Mục tiêu, trước giết chết ba trăm người Huyền Huyền này! Không tiếc bất cứ giá nào!

Nói xong những lời này, Khuyển tướng quân đột nhiên ngẩn người, tựa hồ cảm giác những lời này có chỗ nào không đúng …

Nghĩ nửa ngày mới suy nghĩ cẩn thận

- Ah! Ta mới vừa nói chính là ba trăm người a, đúng vậy a! Ông trời ạ! Ông trời ạ!

Khuyển tướng quân rốt cuộc hiểu rõ là lạ ở chỗ nào, từ đầu chiến sự tới giờ ba trăm người này không một ai ngã xuống, hoàn toàn không thấy giảm đi quân số.

Nói cách khác, bên mình đã chết hơn một vạn năm nghìn người rồi mà bên kia còn không có tổn thất lấy một người!

Điều này sao có thể?

Một khi nghĩ thông suốt điểm này, Khuyển tướng quân đúng là sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm!

Khuyển tướng quân ra lệnh một tiếng. một ngàn năm trăm người bên cạnh, bất kể là cao thủ ninja, U Minh Quỷ Nhẫn hay là cuồng Đao Nhẫn, trong lòng đều đem tám đời tổ tông Khuyển tướng quân mắn một trận.

Ông trời ạ!

Đây cũng là tập hợp một ngàn năm trăm tiếng lòng của cộng đồng!

Ngươi nha đây không phải muốn chúng ta đi chịu chết sao!

Nếu là nhất định phải mặt đối với bọn họ, chúng ta đây thà rằng đi đối phó Hổ tộc, cứng rắn cắn những Thiên Phạt mãnh thú này xác suất sinh tồn còn có chút cao...

Nhưng mệnh lệnh của tướng quân đại nhân đã truyền đạt. Mọi người cũng chỉ có nghe lệnh hành động!

Một ngàn năm trăm cao thủ, chính thức sát nhập chiến trường.

Sau khi bọn hắn gia nhập chiến cuộc hiệu quả thấy được không thể nghi ngờ là rất rõ ràng.

Tối thiểu, Tàn Thiên Phệ Hồn phía trước thế công giống như thủy triều vô cùng cuồng mãnh, bỗng nhiên bị cản trở một chút. Nhưng giây lát sau liền phục hồi lại khí thế chẻ tre như vừa rồi.

Chỉ là bị một chút cản trở mà thôi!

Khuyển tướng quân nắm chặt tay, vẫn đứng từ trên cao quan sát chiến cuộc, làm tướng lãnh của năm vạn quân, điều đầu tiên hắn phải làm nắm toàn cục trong tay, chứ không phải tự thân xuất mã vào trận chém giết. Tuy rằng hắn cũng là một vị Cuồng Đao nhẫn, hơn nữa còn là người nổi bật trong nhóm Thượng nhẫn!

Khuyển tướng quân trong lòng cảm thấy vô cùng khẩn trương, thậm chí trong lòng còn mơ hồ có một chút cảm giác, một ngàn năm trăm cao thủ vừa tham chiến ban nãy, con bài cuối cùng chưa lật này, chưa chắc sẽ hữu hiệu...

Hắn khẩn trương nhìn chăm chú vào chiến cuộc, vung tay lên, làm ra một loạt mệnh lệnh.

Tiên phong bên cạnh cầm đại kỳ trong tay huơ lên, đánh ra liên tiếp tín hiệu cờ lệnh.

Chiến sĩ trong chiến trận nhất thời đứng xen kẻ, trên dưới thay phiên, chặt chẽ phối hợp với nhau lấy triệt hạ đi một đám phía trước nhất, thay sinh lực, hơn nữa còn có bốn năm chỉ bộ đội lập tức triển khai nhằm vào chổ ba trăm người Tàn Thiên Phệ Hồn chia nhỏ thế công.

Ngay cả không có tạo được hiệu quả lý tưởng nhất như mong muốn thì cũng nên có chút tác dụng chứ…

Tại thời điểm Khuyển tướng quân đang lo lắng đề phòng, ai cũng không có chú ý khi hai quân ầm ỉ chém giết, một đạo hắc ảnh giống như u linh đang chậm rãi lướt tới.

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.