Dị Thế Tà Quân

Chương 863: Không linh thể chất: Tìm cách tham ngộ chân ngã, bản nguyên!



: Fake Love

- Nguyên lai lại là như thế!

Tào Quốc Phong tỉnh ngộ. Sống đến cái cấp bậc tro cốt như những lão già này thì chỉ quan tâm tới huyết thống của mình mà thôi, quả thật nếu là người ngoài cuộc cũng có thể tưởng tượng được, cho nên Triển Mộ Bạch vừa nói, hắn cũng liền lập tức hiểu ra.

Nhưng chính bởi vì biết hế, trên mặt của hắn ngày càng hiện ra vẻ khó khăn.

Bất quá, nếu giúp, sẽ vi phạm Huyễn Phủ tổ huấn, nếu không giúp, Triển Mộ Bạch một khi không có người nối dõi, thì hắn sẽ đắc tội với Triển Mộ Bạch, từ này về sau chẳng khác gì là chính mình vô duyên vô cớ kết thù thêm một cường địch! Mặc dù không sợ, nhưng cũng là phiền phức lớn!

Vậy thì phải làm như thế nào mới được? Lựa chọn như thế nào cũng không đúng a!

Ở trước mặt công chúng cũng có lợi, toàn bộ lời nói của Triển Mộ Bạch trong thời gian này đều không đè nén thanh âm, cứ như vậy quang minh chính đại nói ra. Đang ngồi hầu hết mọi người cũng nghe được, điều này càng làm cho Tào Quốc Phong sớm đã không có đường lui.

Cơ duyên xảo hợp, nghe được lần đối thoại này, Cửu U Thập Tứ Thiếu cùng Quân Mạc Tà hai người cũng đã hiểu rõ. Hai người nhìn nhau, trong lòng không hẹn mà trong đầu đều có chút hả hê trên nỗi đau của địch nhân, không thể tưởng tượng được Triển Mộ Bạch này đường đường là Thánh Hoàng cường giả, lại đứng trước nguy cơ không có người nối dõi...

- Sư môn ta truyền lại Ôn Dương huyền công, đúng là dùng Huyền Âm tử mạch làm căn cơ tu luyện, đúng là không thể bàn cãi...

Tào Quốc Phong khó khăn xử trí:

- Chính là, muốn có cơ sơ để hóa giải cần có quá trình, cũng cần theo Huyền Âm tử mạch dùng tiến cảnh từ từ hóa giải, hóa giải được nhiều, tiếp tục lấy độc môn tâm pháp đem thay đổi huyền khí bản thân. Để đưa toàn bộ Huyền Âm chuyển thành Ôn Dương... Ít nhất cũng cần một nửa thời gian hơn sáu thập kỉ, trong khoảng thời gian này cũng có chút buồn chán, thầy trò hai người đều trả một giá lớn...

- Bổn môn chính là bởi vì huyền công quá mức dị thường, luôn luôn chỉ có một con. Lão phu cho tới bây giờ trăm năm chưa từng thu đệ tử, đúng là do chọn lựa truyền nhân. Nếu trước đây, Triển huynh nói như vậy, tiểu đệ vô cùng khó xử như thế nào, nhưng chắc chắn sẽ đáp ứng, tuy nhiên, hiện nay….

Tào Quốc Phong bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, nói:

- Chuyện vứt bỏ di huấn của tổ tông không đáng nói nữa, quan trọng là lão phu lại còn phát hiện một kẻ có thể chất quái dị, đây cũng là truyền nhân mà bất cứ huyền công tông sư nào cũng tha thiết mơ ước.... Không Linh thể chất! Mà kẻ có được thể Không Linh thể chất, bây giờ đang đứng trước mặt của ta... Lão phu không thể không động tâm a...

- Không Linh Thể Chất? Quả nhiên là Không Linh Thể Chất? Là ai? Ở đâu?

Lần này không chỉ có Triển Mộ Bạch chú ý, toàn bộ Thánh Hoàng cao thủ cũng không nhịn được mà hỏi, mốt đám đều lộ ra thần sắc giật mình tới cực điểm, thậm chí có mấy người ánh mắt rực nóng lên.

Cũng không thể trách bọn hắn ngạc nhiên, đây là thứ gọi là Không Linh thể chất, thật sự là quá khó để có thể đạt được!

Người kia thật là thiên tài tu luyện, vô luận là bản chất khung xương hay là kinh mạch trên toàn cơ thể, đều là trạng thái Tiên Thiên linh hoạt kỳ ảo, hoàn toàn không có một chút tạp chất!

Mà dạng kì tài trời sinh thật sự chỉ có thể ngộ mà không thể cầu!

Bởi vì bất cứ người nào sinh ra, có bất kỳ lọa thể chất nào, nhưng chỉ cần qua một vài ngày, nếu hấp thu thức ăn hay là sau này lớn lên mà hít thở phải không khí bị ô nhiễm thì bất luận kẻ nào cũng không ngoại lệ.

Nhưng các huyền tông công sư cho dù canh giữ ở cửa của tất cả sản phụ, hơn nữa, cho dù là bọn họ chờ đợi một trăm vạn sản phụ cũng chưa chắc có thể gặp được một đứa trẻ nào có Không Linh Thể Chất a...

Cho nên những người thế này là một loại truyền thuyết, cả Huyền Huyền đại lục hàng ngàn năm chỉ xuất hiện có một! Chẳng qua là trong thư tay của Cửu U đệ nhất thiếu để lại có đề cập tới loại tư chất này, đương thời mới không có người nghi ngờ, rồi sau đó lưu truyền tới nay như một cái truyền thuyết hư vô mờ mị...t

Nếu hiện tại có một đứa trẻ có Thể chất Không Linh xuất hiện trước mặt các Thánh Hoàng cao thủ, chỉ sợ một khắc trước còn vui vẻ uống rượu cùng nhau, một lúc sau liền ta tay đánh nhau, tranh đoạt quyền sở hữu!

Cửu U đệ nhất thiếu đã từng nói rõ ràng là, chỉ cần dựa theo phương pháp bồi dưỡng đặc thù cho đến khi trưởng thành, như vậy, chỉ trong vòng năm mươi năm sẽ đạt đến trình độ thánh Giả!

Năm mươi tuổi đã là Thánh Giả! Việc này đã không thể dùng kỳ tích để hình dung, đây chính là thần tích!

Là dấu tích của thần!

Hơn nữa, thành tựu này mới chỉ là bắt đầu, thành tựu của người này trong tương lai hoàn toàn không thể biết đạt đên trình độ nào! Nói cách khác, chỉ cần kỳ tích thế này cũng đủ vang dội khắp bốn phương, hắn cũng là người có thành tựu lừng lẫy nhất xưa nay!

Điều này cũng làm rạng rỡ tổ tông, quang vinh muôn đời! Từ cổ chí kim, nếu ai thu được một đồ đệ như vậy, thì sư phụ cũng là đệ nhất cao thủ!

Đến lúc đó, Thánh Hoàng sẽ quang vinh đến mức nào?

Truyền thuyết này hư vô túc miểu, không có bằng chứng, sở dĩ không ai nghi ngờ phần nào chỉ vì chính Cửu U đệ nhất thiếu thừa nhận, chính hắn cũng là một kẻ có linh hoạt kỳ ảo thể chất Tu Luyện Giả!

Thành tựu của Cửu U đệ nhất thiếu là gì? Đây chính là đỉnh cao mà từ xưa đến nay chưa có một người nào đạt được, là đỉnh cao cực hạn, là thủy tổ của toàn bộ huyền giả trên Huyền Huyền đại lục! Mãi mãi là tồn tại mà toàn bộ huyền giả ngưỡng mộ!

Mọi người nháy mắt đều ồ lên, đôi mắt giống như đèn pha nhìn Tào Quốc Phong. Với tình thế hiện tại, nếu Tào Quốc Phong vẫn im miệng không nói, một khắc sau, mọi người sẽ cùng nhau tấn công...

Tạo Quốc Phong miễn cưỡng cười khổ, từ đáy lòng cảm thấy hối hận, hắn nhất thời sơ suất, mất hồn mất vía nói ra, giờ phút này thật sự có một loại cảm giác xúc động giống như muốn đâm đầu chết đi... Hắn gian nan nói:

- Các vị đang ngồi đây đều có truyền nhân từ đời này sang đời khác, tất nhiên sẽ không tranh đoạt cùng ta, hiện tại ta vẫn không thể nhận thức hoàn toàn, chỉ là phán đoán mơ hồ...

- Mơ hồ phán đoán? Rốt cuộc là ai? Là hài tử nào?

Triển Mộ Bạch mặt trướng lên đỏ bừng, hơi thở hổn hển hỏi. Người khác thì ngượng ngùng xấu hổ, nhưng Triển Mộ Bạch lại khác, toàn bộ để là truyền nhân họ Triển, tự nhiên tính là con cháu của mình, võ học gia truyền, không thể xem như giành đồ đệ chứ...

Nếu có một Không Linh Thể Chất thiên tài làm đồ đệ, chính mình sẽ có được vô thượng quang vinh... Loại sự tình này, Triển Mộ Bạch quả thực là suy nghĩ một chút cũng có thể hạnh phúc ngất đi! Nếu có thể có được quag vinh thế này, có hương khói đoạn tuyệt thì có tính vào đâu?

- Xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt, người mang Không Linh Thể Chất này.... Chính là hắn!

Tào Quốc Phong nhìn thấy mọi người như muốn ăn thịt người, càng bất đắc dĩ. Phải hiểu rằng nếu không nói ra, chính là đắc tội cả bảy người đang ngồi đây. Hơn nữa bọn hắn cũng sẽ giám sát chính mình, nguyện vọng cũng không thể đạt được. Rơi vào đường cùng, chỉ đành dùng tay chỉ vào người đó.

Mọi người sôi nổi chú ý nhìn theo, khuôn mặt tức thời kinh ngạc một cách cực điểm, khiếp sợ tột cùng! Mọi người nhìn chăm chú, nháy mắt liền suy sụp xuống, biến thành một trái mướp đắng!

Một chỉ này của Tào Quốc Phong, không ngờ là... Quân đại thiếu gia!

Cửu U Thập Tứ thiếu ngẩn ra, đột nhiên ha ha cười, phốc một tiếng phun ra một ngụm rượu, văng lên mặt Quân Mạc Tà, khiến hắn đờ người ra.

Trong lúc nhất thời Quân Mạc Tà luống cuống tay chân, cơ hồ muốn đem tên gia hỏa này đánh đấm tơi bời đến chết – Quân đại thiếu gia ta đang mang theo mặt nạ, ngươi lại phun ra thế này? Nếu là bởi vậy mà lộ ra diện mạo thật của ta, ta đây há không phải là chết chắc rồi?

Vội vàng lau lau xoa xoa, rồi sờ sờ một cái để đề phòng a... dù mặt nạ chưa đến mức rơi xuống, chỉ cần không sát da, cũng là xong đời a...

May mắn chính là, loại tình huống hay xảy ra trong phim này không xảy ra, dù trước mắt, tình hình đã giống "trong phim" lắm rồi….

Nhưng mà may mắn sẽ không vĩnh viễn đi theo một người lâu dài, tình hình này so với "trong phim" còn căng thẳng hơn!

Ngay sau đó, bảy tám đôi bàn tay nam nhân to tướng đồng thời vươn tới, không đợi Quân đại thiếu gia phản ứng một chút nào, đã bị nhóm Thánh Hoàng này lôi lên đặt trên bàn, một đám mắt trợn tròn lên nghiên cứu.

Nhìn vào thân thể Quân đại thiếu gia tỷ như quan sát thượng hạng mỹ nữ! May mắn còn có quần áo chống đỡ, nếu không sẽ thành chuyện gì?

Tào Quốc Phong thực kinh hỉ, cũng rất ngạc nhiên! Hắn cũng trăm triệu thật không ngờ, tùy tiện đi ra xã giao cùng Triển Mộ Bạch, tùy tiện chọn một chỗ ngồi, tùy tiện đáp người ta vài câu nói, lại có thể phát hiện ra một bảo tàng, quả thực chính là quá may mắn!

Trong hai người đang nói chuyện, người mặc bạch y lại là một người trong hàng tỉ người có được Thể Chất KHông Linh trong truyền thuyết!

Vừa rồi một mắt lướt qua, Tào Quốc Phong lúc ấy cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình, sau đó lại tỉ mỉ dùng mắt dò xét, mới rốt cục xác định: Thật là! Mẹ nó, quả nhiên là sự thật…

Một khắc này, Tào Quốc Phong chút nữa máu dồn lên não! Trời cao a, đất dày a, đây rốt cuộc là vị thần tiên tỷ tỷ nào hảo tâm? Lại có thể mang một kỳ tích như vậy xuất hiện ở trước mắt mình!

Ít nhiều lão phu mấy năm này cũng không thu nhận đệ tử, nếu không... Sư môn mình chỉ có một truyền nhân duy nhất a, phi, cho dù có đồ đệ như thế nào, cùng lắm ta đem đồ đệ trước đuổi khỏi sư môn, chỉ cần để cho ta thu thập được người trước mắt làm đồ đệ, cho dù có trả một giá lớn cũng được...

Cho nên từ sau khi phát hiện vị siêu cấp thiên tài này, Tào Quốc Phong đầu có vẻ như không đủ dùng, nói chuyện cũng câu được câu không, trong lòng tính toán, làm thế nào mới có thể mang tên này khiến cho thần không biết, quỷ không hay, lại không làm cho người khác hoài nghi? Phải nói trên thế giới này, nhân tài rất hiếm, tiểu nhân thì có thừa... Cho dù là chính mình, chứng kiến người khác thu được một đồ đệ như vậy, chỉ sợ trong lòng cũng không cam...

Nhưng hắn không yên lòng, rốt cục lộ ra ngoài!

Triển Mộ Bạch lại nói chuyện về con cháu, Tào Quốc Phong không lo lắng, luôn miệng cự tuyệt, lại nhất thời sơ sẩy đem mấy chữ Thể Chất Không Linh này nói ra ngoài...

Mang mấy chữ này nói ra xong, Tào Quốc Phong cơ hồ có một loại cảm giác xúc động, muốn tự sát để tạ tội với liệt tổ liệt tông!

Ta... Ta vừa rồi nói gì đó a... Ta lại đem bí mật kia nói ra... Ta... Ta thật đáng chết a...!

Không bằng mình lén lút thu nhận đệ tử, mang về dốc lòng bồi dưỡng thật tốt? Phiêu Miễu Huyễn Phủ vồn cùng thế giới bên ngoài không có chút liên hệ nào, ở bên trong có rất nhiều nơi để phát triển! Đợi đến trăm năm sau, vị đồ đệ này chắc chắn là thiên hạ vô địch...

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.