Dị Thế Tà Quân

Chương 888: Đoạn tuyệt!



Một lúc sau, Mai Tuyết Yên mới từ từ tỉnh lại, sau khi tỉnh lại, ánh mắt liền nhìn chằm chằm vào Thiên Địa Linh Mạch, chìa ra bàn tay bạch ngọc nhỏ bé, cực kỳ cẩn thận vuốt ve "Tảng đá" bằng đồng thật lớn này, giống như chỉ cần dùng sức một tí nó liền lập tức vỡ nát…

- Yên tâm đi, không có việc gì đâu, cho dù bây giờ nàng có vận dụng toàn bộ công lực công kích nó, cũng sẽ không thể nào phá vỡ được. Thậm chí ngay cả liên tục đánh vào một điểm trên đây cũng không có vấn đề gì.

Quân Mạc Tà vừa nhìn vừa cười, nhắc nhở một câu.

- Đừng nói chuyện!

Mai Tuyết Yên trừng mắt, tức giận trách mắng một câu, lại lập tức trầm ngâm. Chìm sâu vào niềm hạnh phúc to lớn, đôi mắt xinh đẹp mở thật to, như đang ở trong mộng, nói:

- Mạc Tà, để một khối Thiên Địa Linh Thạch có thể thành hình, phải mất bao nhiêu năm a?

- Bao nhiêu năm? Ta phải tính đã.

Quân Mạc Tà giơ tay lên đếm.

- Thông thường để hình thành được thạch nhũ, ước chừng cần khoản vạn năm thời gian… Từ một thạch nhũ bình thường biến đổi thành địa tiên nhũ, chỉ sợ phải cần thời gian hơn mười mấy vạn năm… Rồi phải ít nhất một tỉ năm sau mới có thể hình thành nên linh mạch dài vài chục trượng có thể sinh ra Kim Tân Ngọc Dịch... Thạch nhũ trước mắt này dài chừng bốn năm mươi trượng... Chỉ sợ phải cần khoảng năm sáu tỉ năm trở lên?

- Năm... Năm sáu tỉ năm?

Mai Tuyết Yên cái miệng nhỏ nhắn há ra thật to, lập tức cảm thấy khó thở.

Nuôi dưỡng suốt năm sáu tỉ năm... Đó là một thời gian rất dài a?

Cái này... đúng là không thể tưởng tượng ra nổi...

- Nói không chừng, cũng có thể cần một khoản thời gian lâu hơn nữa, ta cũng chỉ là đoán tượng trưng thôi, chắc chắn sẽ có sai số, nhưng chắc hẳn cũng không sai số quá lớn, cũng chỉ hơn kém mười mấy vạn năm mà thôi!

Quân Mạc Tà âm thầm nói.

- Theo thuyết pháp mà chàng nói… Chẳng phải, chỉ cần cạo ra một ít bột phấn từ mấy thạch nhủ to lớn này, là có ngay thánh dược chữa thương?

Mai Tuyết Yên vội vàng hỏi.

- Ân, đúng vậy. Hơn nữa người bình thường không thể nào chịu được thần dược này, bởi vì cho dù chỉ là một ít bột phấn này cũng tương đương với linh nhũ cao cấp nhất, đây đã là cách nói bào thủ lắm rồi!

Quân Mạc Tà thành thành thật thật gật đầu thừa nhận, làm cái mặt quỷ.

- Trời ạ… Oa ha …

Giờ phút này, bộ dạng đoan trang, chững chạc của Mai Tuyết Yên thoáng chốc không còn chút bóng dáng, đột nhiên một phát túm lấy cổ áo Quân Mạc Tà, lay động điên cuồng, sau đó lại dùng sức đánh một quyền vào bụng Quân Mạc Tà, làm cho Quân đại thiếu vốn không hiểu chuyện gì đang xảy ra lại bị đánh bay ra ngoài, Mai đại mỹ nhân cũng không vì thế mà buông tha, tiếp tục đuổi theo, tay đấm chân đá, đánh không ngừng nghĩ, đánh một người vạm vỡ thế này, đúng là thống khoái nhất…. ( e hâm mộ Mai đại ca quá T.T)

Quân đại thiếu canh trên thì bị đánh dưới, canh trước thì bị đạp sau, canh đầu thì bị đá đít, miệng không ngừng kêu thảm thiết….

Trong lòng lại càng hối hận không thôi: Cái này có thể gọi là gì đây a, một nữ nhân thoạt nhìn điềm đạm nho nhã, mà khi hưng phấn cực độ lại có thể nóng nảy đến mức này! Muốn bộc lộ nội tâm hưng phấn mà lại dùng phương pháp đánh người như thế này, may là công lực hiện giờ của mình so với nàng ta cao hơn, nếu không thì không biết sẽ bị đánh thảm hại đến mức nào? Hoàn toàn không có một chút giả dối, từng quyền đánh vào da thịt a, mẹ ơi, cho dù trong truyền thuyết cũng chưa từng có chuyện nào hơn thế này đâu…

Ngươi nổi giận muốn đánh người, muốn phát tiết lửa giận trong lòng, điểm ấy tuyệt đối có thể giải thích được, nhưng hiện giờ là đang cao hứng đến cực điểm mà cũng cần phải đánh người sao, biểu lộ vui sướng trong lòng a… Chuyện này không thể nào có thể tưởng tượng ra được a?

Quân đại thiếu che chắn khuôn mặt và hai mắt của mình, bảo vệ kín đáo nhưng khóc không ra nước mắt, một chỗ là để gặp mặt người khác, một chỗ là dùng nhìn ngắm người mình yêu thương, trừ hai chỗ này này ra, chỗ nào cũng có thể đánh, tùy "ngài" cao hứng đánh đấm tiếp đi ( Tội nghiệp thằng nhỏ)

Cuối cùng, cảm xúc hưng phấn trong lòng Mai Tuyết Yên cũng từ từ bình ổn lại, tần suất động thủ cũng dần dần chậm lại, rồi dừng tay, lại còn ngượng ngùng nói:

- Á, Mạc Tà, cái đó, a… Không sao chứ?

Toàn thân không có chỗ nào không đau nhưng Quân đại thiếu vẫn cố nén xúc động không phát ra một tiếng khóc lớn, bỏ tay xuống, lộ ra khuôn mặt trông như nửa đầu heo, khóc lóc nói:

- Tỷ tỷ, ngài xem bộ dạng của ta thế này, có giống như không có chuyện gì không?

- Nhìn cũng không giống là có chuyện, ít nhất còn có thể mở miệng nói chuyện.

Mai Tuyết Yên hưng phấn nói:

- Mau, lấy thêm cái kia cho ta một chút… cái đồ chơi Kim Tân Ngọc Dịch kia công hiệu thực quá là kinh người…

- Không, ta mà đưa ra vạn nhất nàng lại đánh người a…

- Ta cam đoan không đánh người!

- Ta không tin…

- Vậy làm thế nào chàng mới có thể tin tưởng ta đây?

- Trừ khi khuya nay nàng động phòng với ta…

- Chàng… chàng… Đáng ghét!

Thình thịch a… Phanh a…

Sau lần hành hung này, Quân đại thiếu thế nào cũng chắc chắn thành một đầu heo thật sự.

Bất quá hai người đều biết chắc rằng đối với Quân đại thiếu này da dày thịt béo lại là người có công lực cao hơn, lần này Mai Tuyết Yên vì mừng rỡ như điên mà phát tiết lên người hắn, căn bản là không có chút đau lòng nào…

Một lúc lâu sau đó, cường độ vận động của hai người mới bình thường lại. Mai Tuyết Yên trên mặt có chút ngượng ngùng, thấp giọng hỏi:

- Mạc Tà, chàng có phải đang tính toán bắt nó mở ra hay không, sau đó chúng ta lại uống cái Kim Tân Ngọc Dịch kia, mượn vật này tăng cường thực lực, để ứng phó với cục diện tồi tệ trước mắt?

- Không sai, ta đúng là đang có ý định này. Chỉ là trong lòng còn có chút do dự.

Quân Mạc Tà xoa mặt, chỗ thâm tím xanh đỏ khi bị đánh nhanh chóng biến mất.

- Do dự cái gì? Chẳng lẽ muốn phí của trời cho?

Mai Tuyết Yên nói, nếu để lãng phí thần vật đến bực này, đúng thật là tội nhân thiên cổ!

- Không phải chuyện đó, thứ tốt chính là để sử dụng, cho dù lãng phí hết toàn bộ cũng đã có sao, nhưng ta hiện tại vẫn chưa thể xác định, lấy đạo hạnh của hai người chúng ta hiện giờ, tu vi có thể hay không chịu đựng được dược lực của một giọt Kim Tân Ngọc Dịch kia, thứ đồ chơi này dù sao cũng đã tích tụ hơn vài tỉ năm tinh hoa của thiên địa.

Quân Mạc Tà nhíu mày nói:

- Hơn nữa, Kim Tân Ngọc Dịch này, tuy là nói có thể trực tiếp sử dụng, căn bản không cần phải thông qua luyện đan, sử dụng trực tiếp là có thể phát huy toàn bộ công dụng. Nhưng cũng có thể lý giải theo một cách khác, đồ chơi này không cách nào sử dụng giống như dược vật, không có phân tán điều hòa được dược lực mạnh mẽ của nó, cho nên, đặc điểm bá đạo này cũng có thể nói là đệ nhất thiên hạ! Khi sử dụng rồi, nếu không thể chịu đựng nổi, chỉ có thể tan thành tro bụi, chắc chắn không có con đường thứ hai! Bất luận có sử dụng thêm linh dược gì, cũng không có nửa điểm tác dụng!

- Còn nếu có thể chịu đựng được? Thực lực sẽ tinh tiến một bước lớn sao?

Mai Tuyết Yên tò mò hỏi.

- Há lại chỉ là tinh tiến một bước dài, chỉ cần chúng ta có thể chịu đựng nổi dược lực của nó, thuận lợi luyện hóa được hết thảy, hấp thu xong, có thể trực tiếp một bước lên trời! Phỏng chừng tệ nhất, chúng ta cũng có thể từ cảnh giới Tôn Giả, trực tiếp vượt qua Thánh Giả tứ cấp, đạt đến cấp bậc Thánh Hoàng, thậm chí còn có thể cao hơn!

Quân Mạc Tà chậm rãi nói:

- Vật này, bản thân người dùng có thực lực càng mạnh, công dụng nhận được lại càng lớn! Cũng bởi vì bản thân hai người chúng ta đang tu luyện thiên hạ đệ nhất công pháp Khai Thiên Tạo Hóa Công, cho nên ta mới dám nảy sinh loại ý nghĩ này. Nếu đổi lại là những người khác, chỉ cần không phải là người tu tiên… ặc nhầm, không phải tu luyện loại công pháp này của chúng ta, cho dù có là cường giả Thánh Hoàng đương thời, sử dụng một giọt Kim Tân Ngọc Dịch, cũng sẽ lập tức nổ tan xác mà chết, tan thành tro bụi!

- Bá đạo như vậy sao!

Mai Tuyết Yên chấn kinh, mở to hai mắt.

Mắt thấy nàng có vẻ lại hưng phấn, Quân đại thiếu không khỏi có chút co rúm lại, lén lút dịch chuyển thân mình ra bên ngoài. Lúc này mới tiếp tục nói:

- Tất cả đều là phán đoán của cá nhân ta, nhưng đại khái có thể cũng không sai biệt lắm. Tiếc là hiện tại vẫn còn một vấn đề lớn nữa… Chính là Kim Tân Ngọc Dịch này, ít nhất cũng có hơn ngàn vạn giọt, mà hai người chúng ta nhiều nhất chỉ cần một người một giọt mà thôi! Sau khi mở ra, còn phải làm thế nào niêm phong cất lại? Nếu cứ để mặc kệ như vậy, chỉ sợ tất cả đều sẽ tan biến mất trong không khí, đây chính là hủy diệt thiên vật a… Trước mắt, điều này mới chính là vấn đề nghiêm trọng nhất!

- Cho vào mấy bình ngọc được không?

Mai Tuyết Yên liếc mắt, tích cực suy nghĩ, bày mưu tính kế.

- Nếu có thể, ta còn phải lo cái gì nữa!

Quân Mạc Tà cười khổ một tiếng, nói:

- Ngay cả sử dụng Thiên linh ngọc làm bình cũng không thể chứa nổi Kim Tân Ngọc Dịch, đừng xem nó vững chắc, những chỉ cần qua vài khắc, liền tan biến mất, tất cả đều hóa khí…

- Vậy… Hay là để yên nó như thế đi, chờ sau khi chúng ta có phương pháp có thể xử lý ổn thỏa, rồi mới sử dụng.

Mai Tuyết Yên tuy rằng rất muốn thực lực bản thân tăng lên, nhưng nếu là vì muốn lấy một giọt ra phục dụng mà để mất đi ngàn vạn giọt còn lại… Mai Tuyết Yên cảm giác mình cho dù có tăng lên được đến bậc Thánh Hoàng cũng sẽ đau lòng chết mất.

- Thật ra cũng không phải hoàn toàn không có cách nào, chỉ ta là không có nắm chắc mười phần mà thôi…

Phương pháp Quân Mạc Tà nghĩ đến chính là lợi dụng Hỗn Độn hỏa, chỉ cần trong nháy mắt mở ra linh mạch, dùng Hỗn Độn hỏa bao bọc lấy Kim Tân Ngọc Dịch bên trong, cho dù có phải tổn thất một ít Kim Tân Ngọc Dịch, nhưng chỉ cần có thể tiếp tục bảo tồn, cũng đáng giá.

Nhưng vấn đề hiện tại chính là, Hỗn Độn hỏa có vẻ như cường hãn hơn một chút, không biết có đốt cháy hết Kim Tân Ngọc Dịch hay không? Còn nữa, niêm phong cũng chỉ là một suy nghĩ mà thôi, ai có thể cam đoan chắc chắn sẽ thành công, vạn nhất thất bại thì sao đây? Hai kết quả thất bại này, bất kể là cái nào, cũng làm Quân Mạc Tà đau lòng! Nhưng mà cục diện trước mắt, không cho phép lùi bước!

Khẽ cắn răng, Quân Mạc Tà vẫn quyết định thử một lần, việc do người làm, cho dù bị hủy thì đã có làm sao, nếu không thể đề thăng thực lực, ngay cả khi có được bảo vật như vậy cũng chẳng khác nào vào núi tầm bảo mà tay không quay về sao?

Quân Mạc Tà đứng dậy, giơ tay lên, trên tay hắn liền xuất hiện một thanh trường kiếm tỏa ra quang mang chói lóa cả mắt.Thần kiếm, Viêm Hoàng Chi Huyết!

Thanh kiếm này, hiện tại có thể hoàn toàn xứng đáng gọi là thần binh! Thậm chí, ở phương diện khác, trong truyền thuyết Tiên giới cũng khó có thứ nào tốt hơn.

Quân Mạc Tà vốn dùng sắt thường tạo thành thân kiếm, sau đó lại lấy tinh hoa của ngũ kim luyện hóa lại lần thứ hai, sử dụng hết cả ngàn cân hoàng kim, cuối cùng dung hợp thêm mấy trăm chuôi thần binh độc đáo Cửu U Hàn Nhận!

Có thể nói, chuôi kiếm này, căn bản chính là được đúc ra từ vô số tinh hoa kim thiết! Địa Cầu, Huyền Huyền, Cửu U… Từ ba thế giới đó, dung hợp thành thanh thần kiếm này!

Hiện tại một thanh kiếm này thoạt nhìn tổng thể như một trường kiếm nhỏ bình thường, nhưng trọng lượng không dưới năm trăm cân, người bình thường khó có thể dịch chuyển được nó! Chẳng qua chuôi kiếm này hiện nay cũng đã gần như sinh ra linh tính, hơn nữa lúc sau Quân Mạc Tà dùng máu huyết luyện đúc, cũng đã cùng quân Mạc Tà đạt được hiệu quả tâm ý tương thông.

Cũng chỉ khi ở trên tay hắn, mới có sức nặng của một thanh trường kiếm bình thường, còn tới trên tay người khác, chỉ sợ có là Hùng Khai Sơn cường tráng như vậy, cũng sẽ bởi vì khinh thường mà té ngã…

- Tuyết Yên, nàng trước tiên tránh sang một bên!

Quân Mạc Tà vung kiếm trên tay, vẻ mặt lộ ra vẻ cương quyết!

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.