Đi Trả Thù Xã Hội Sớm Muộn Phải Kết Thúc
Điền Đạt Đan đỡ Bạch Tiểu Trì ngồi xuống bậc thang xong, bản thân cũng tự ngồi xổm trước mặt hắn.
Bạch Tiểu Trì ôm cái mũi chẳng bị đập vào để che khuôn mặt đỏ xấu hổ của mình.
“Tối qua tôi nghĩ cả buổi,” Điền Đạt Đan nói: “Ý bát mỳ kia của cậu thật ra là cậu đã cong đúng không?”
Bạch Tiểu Trì thấy mình ôm mặt hoàn toàn chẳng có mẹ nó tác dụng.
Mặt đỏ nóng tới tận tai.
Thấy phản ứng của hắn xong Điền Đạt Đan cười: “Là vì tôi, đúng chứ?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.