“Anh nghiêm túc chứ?” Bạch Tiểu Trì ngẩng đầu nhìn gã: “Anh hãy nghĩ cẩn thận, tôi đây là kẻ mắt toét, chỉ cần anh đeo nhẫn lên cho tôi thì chẳng còn khả năng đổi ý nữa, coi như sau này anh hối hận muốn lấy lại nhẫn tôi cũng không đưa cho anh.”
Điền Đạt Đan nhìn Bạch Tiểu Trì, trong đôi mắt tất cả đều là dịu dàng.
Gã khẽ mở miệng: “Tôi muốn cho em toàn bộ thế giới.”
Bạch Tiểu Trì vốn nghĩ tới kết cục tiêu chuẩn nói vậy anh làm đi.
Song cuối cùng vẫn không nhẫn tâm phá hoại bầu không khí hiện tại.
Bạch Tiểu Trì đỏ mặt nhìn Điền Đạt Đan đeo nhẫn lên ngón tay mình, sau đó nhìn gã đem bàn tay đeo chiếc nhẫn giống vậy của gã phủ vào lòng bàn tay mình.