Đi Trả Thù Xã Hội Sớm Muộn Phải Kết Thúc
Bạch Tiểu Trì phiêu bạt 2 năm ở Bắc Kinh.
Việc đổi 3 lần, tiền lương thấp dần ở từng nơi.
Phòng thuê thay đổi vô số, tiền thuê ở mỗi chỗ lại đắt lên.
Xông vào cuộc sống, nào có cam lòng thuê phòng ở tốt.
Chỗ Bạch Tiểu Trì thuê, có hai người phải đè lên nhau ngủ.
Mà chỗ nhỏ tồi tàn như thế, chủ nhà trọ còn tăng tiền thuê nhà.
Bạch Tiểu Trì đang tìm phòng trọ mới.
Nhàn rỗi không có việc gì thì đi dạo ở cửa hàng bán *** toy và web đen.
Điền Đạt Đan chẳng biết vòng ra đằng sau hắn lúc nào.
“Cậu tìm phòng ở?”
Bạch Tiểu Trì chẳng hiếm lạ đi phản ứng lại gã.
“Cậu muốn ở chung với tôi không. Tôi mới tìm được phòng, cũng khá tốt, vừa khéo đang tìm người cùng thuê để chia tiền thuê nhà.”
Tự tôn của Bạch Tiểu Trì vậy mà dao động.
Ngay sau đó Điền Đạt Đan báo một cái giá vô cùng ấm lòng người: “Hai ta chia đều.”
Bạch Tiểu Trì quay người nắm chặt tay gã: “Người anh em dễ bàn.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.