Đi Trả Thù Xã Hội Sớm Muộn Phải Kết Thúc
Điền Đạt Đan rửa sạch mặt xong mì của Bạch Tiểu Trì đúng lúc ra khỏi nồi.
Hai bát mì bình thường trước mặt, bên trên úp hai quả trứng phổ thông.
“Đây là lần đầu tiên tôi nấu mì cho người khác ăn, ăn thử coi?”
Điền Đạt Đan chẳng thèm khách sáo, cầm đũa bắt đầu gắp mì ăn.
Bạch Tiểu Trì nhìn hắn ăn như hổ đói nhịn không được hơi đắc ý: “Ăn ngon chứ?”
Điền Đạt Đan hàm hồ “Ờ” một tiếng.
Cái đuôi Bạch Tiểu Trì sắp vểnh lên đến trên trời: “Ăn ngon lắm đúng không? Họ Bạch tôi nấu mì, đệ nhất thiên hạ, vào miệng khó quên…”
Điền Đạt Đan bê bát uống một hớp nước dùng.
“Thật không biết xấu hổ.”
“…”
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.