Địa Ngục Công Ngụ

Quyển 7 - Chương 14: Vô hạn tuần hoàn



Thời gian cùng bối cảnh lại trở về bên trong toà nhà hoang phế của khu dân cư Trữ Phong.

Giờ phút này toàn thân Tử Dạ xụi lơ, cơ hồ muốn ngã xuống đất.

Thân ảnh màu trắng kinh khủng kia rõ ràng ở ngay bên cạnh mình!

Vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Tử Dạ nhanh chóng lấy mảnh khế ước địa ngục từ trong người ra, sau đó vò thành một cục, nhắm chuẩn hướng cửa sổ bên trong lối đi cầu thang bộ rồi hung hăng ném nó đi!

Ánh mắt quét trở về địa phương xuất hiện thân ảnh màu trắng kia, đã trống trơn như cũ.

Hiển nhiên… Là bận đi xuống dưới để nhặt mảnh khế ước địa ngục rồi.

Kế tiếp Tử Dạ chạy tới nắm chặc tay Ngân Vũ, nói:” Chạy! Chạy mau!”

Đồng thời, bên trong thế giới gương, Lý Ẩn và Dương Lâm rời khỏi tầng lầu kia để tiến vào lối đi cầu thang bộ, sau khi phát hiện không có gì, mới dần dần thở phào nhẹ nhỏm.

Chỉ cần ở địa phương có gương, nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Nên ngược lại, tại địa phương không có gương, thì thoáng có thể an tâm một chút.

Dương Lâm nhìn thế giới gương bên ngoài cửa sổ, chợt có ý nghĩ kỳ quái:” Cái thế giới này… Có khi nào cũng có toà nhà trọ kia hay không?”

“ Ai mà biết… Bất quá, tựa hồ nhà trọ xem toà nhà hoang bên trong thế giới gương này, cũng là địa điểm nằm trong phạm vi quy định của huyết tự chỉ thị. Bằng không chúng ta đều đã bị cái bóng điều khiển, tự sát chết hết rồi.”

Đây cũng là một chuyện may mắn.

“ Lý Ẩn… Cậu nghe đây.” Dương Lâm chợt trịnh trọng một cách kỳ lạ nói:” Hẳn cậu đã biết? Bác sĩ Đường, hắn là ân nhân cứu mạng của tôi. Lúc đó ở núi Hoa Nham, nếu không phải bác sĩ Đường xả thân cứu giúp, căn bản hiện giờ tôi không thể đứng ở chỗ này. Bác sĩ đối với tôi ơn nặng như núi, tôi tuyệt đối không khoanh tay bỏ qua… Tôi nhất định phải phong ấn Ma Vương, vì bác sĩ Đường báo thù! Cho nên, Lý Ẩn… Nếu như, mảnh địa ngục khế ước ở trên người cậu thì…” Dương Lâm chợt nói:” Thì… xin cậu, bất luận thế nào cũng nên báo thù rửa hận cho bác sĩ Đường! Dĩ nhiên tôi biết, cho dù thực sự nó ở trên người cậu, cậu cũng sẽ không thừa nhận. Chẳng qua là tôi nói nhiều một câu vậy thôi.”

Cùng lúc này, Tử Dạ và Ngân Vũ, đi tới một tầng lầu vẫn còn gương khác.

“ Tử Dạ…” Ngân Vũ đã cùng với Tử Dạ trải qua nhiều lần vào sinh ra tử, tình cảm cũng đã sâu hơn trước nhiều, cô nói:” Như vậy là sao? Đến gần gương thì sẽ…”

“ Thời gian còn lại không nhiều lắm, cho dù không đến gần gương, chúng ta vẫn là trốn không thoát.”

Còn mấy tiếng đồng hồ, cứ cho là không đến gần gương, thì con quỷ kia vẫn sẽ tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng cũng sẽ kiếm được các cô. Chỗ này dù sao cũng không phải là núi Hoa Nham có diện tích rộng lớn, mấy giờ, trong tình huống không cách nào rời khỏi toà nhà, cơ hội chạm mặt quá cao. Bất quá Tử Dạ và Ngân Vũ cũng dần khẳng định, con quỷ này rất có thể đã bị nhà trọ hạn chế, không cách nào rời khỏi thế gương trong thời gian dài. Nếu không, thời gian còn rất dài, trong tình huống các cô cố ý tránh xa gương, không có lý do gì nó không chọn cách rời khỏi hẳn thế giới gương đi tìm các cô. Chuyện này làm hai cô thoáng cảm thấy một chút may mắn.

“ Ngân Vũ, tôi muốn hỏi cô một câu.”

“Ừ…”

“ Nếu như đem hai mặt gương đặt chúng đối diện nhau, sẽ xuất hiện hiện tượng gì?”

“ Đương nhiên… Hình ảnh sẽ phản chiếu một lần rồi lại tiếp một lần ở trong gương, cứ tuần hoàn đến vô hạn a…”

Vô hạn tuần hoàn…

“Đúng.” Tử Dạ tiến vào tầng lầu này, nói:” Mấu chốt nằm ở điểm này. Như vậy kết quả, sẽ có vô số thế giới gương tồn tại. Vậy… Bọn người Lý Ẩn ở cái thế giới gương nào đây?”

“ Cái này…”

“ Nếu hình ảnh phản chiếu trong gương, lại chính là hình ảnh phản chiếu từ mặt gương đối diện, thì có nghĩa là, ở trong thế giới gương, còn có một tầng thế giới gương sâu hơn, cứ thế mà tiếp tục không dứt, một tầng… Lại một tầng, một tầng… Lại một tầng… Thế giới gương vốn tưởng là giống nhau, nhưng trên thực tế hoàn toàn không phải như thế. Thế giới gương… Có thể tuần hoàn phát triển tiếp đến vô hạn, căn bản, sẽ không có kết thúc."

“ Nhưng mà, con quỷ kia không thể nào cùng lúc tồn tại ở trong nhiều thế giới gương như vậy. Quỷ có thể đến thế giới thực của chúng ta, nhưng từ đầu đến cuối cũng chưa hề xuất hiện nhiều hơn một con quỷ. Nếu như nó có nhiều phân thân ở thế giới gương, thì toà nhà này sớm đã đầy rẫy quỷ ảnh. Đúng không nào?

“ Chẳng lẽ…” Ngân Vũ bắt đầu dần hiểu ý tứ của Ngân Dạ!

“ Không sai.”

“ Nếu như đem hai mặt gương tương đồng đặt đối diện nhau thì, thế giới gương sẽ nhân lên vô hạn. Con quỷ sẽ mắc kẹt bên trong thế giới gương, như vậy căn bản không thể biết được chúng ta đang ở nơi nào. Cũng tức là hoàn toàn không có cách giết chết chúng ta.”

“Đây chính là sinh lộ duy nhất!”

Cho nên, những mặt gương bên trong toà nhà này, đều cố gắng sắp đặt sao cho hai mặt gương tránh đối diện nhau, thậm chí những chướng ngại vật ở trung gian, cũng chính là cố gắng bảo đảm không phát sinh tình huống như thế.

Mục đích là để hiện tượng thế giới gương tuần hoàn vô hạn không thể xuất hiện, để cho quỷ không bị lạc mất đường đi đến thế giới thực.

“ Vậy… Lý Ẩn thì sao? Còn Dương Lâm nữa…” Ngân Vũ hỏi:” Hai người bọn họ bây giờ phải làm sao?”

“ Dương Lâm e là không còn cách cứu, bởi vì con người không có cách nào từ thế giới gương đi đến thế giới thực a. Nhưng mà Lý Ẩn thì vẫn còn cứu được, chỉ cần trước sáu giờ rưỡi, khiến cho quỷ rời xa thế giới gương mà hắn đang mắc kẹt là được.”

“ Ý của cô là…”

“ Dụ con quỷ kia, đến những tầng thế giới gương khác! Làm con quỷ đó mất cảm giác phương hướng và hoàn toàn bị lạc!”

Đối với Tử Dạ mà nói, thì người trọng yếu nhất là Lý Ẩn, còn Dương Lâm, có thể cứu được thì cứu, không cứu được cũng không còn cách nào, cô không phải là thần, không thể nào bảo đảm mỗi một chủ hộ đều không xảy ra chuyện.

“ Vậy…” vẻ mặt Ngân Vũ có chút thất vọng nói:” Đành bỏ qua mảnh địa ngục khế ước thôi. Kệ, từ lúc bắt đầu tôi đã biết, đây căn bản là chuyện không thể nào thực hiện được.”

Đi tới trước một cánh cửa, đầu tiên là phải xác định bên trong có gương hay không. Nhẹ nhàng vặn tay nắm cửa đã hoàn toàn lỏng lẻo, đẩy nhẹ, rồi dùng đèn pin chiếu vào…

Một vách tường xuất hiện ánh sáng phản xạ.

Bên trong có gương!

Còn cần thêm một mặt gương…

Vì vậy, lại tiến tới một gian phòng phía trước, không ngờ nó lại không có cửa. Nhìn một cái là dễ dàng thấy được vách tường xi măng bên trong. Hai người đi vào.

“ Haìz, phải khẩn trương a…” Ngân Vũ lúc này quả thật rất lo lắng… Nhất định phải tìm thêm một mặt gương nữa mới được.

Nhưng mà một khi xuất hiện ở trước gương, hậu quả cũng dễ dàng tưởng tượng ra.

Cùng thời gian, Lý Ẩn và Dương Lâm bên trong thế giới gương, đang ở trong một tầng lầu không có gương.

“ Cậu còn nhớ rõ những tầng lầu nào bên dưới có gương không?”

“ Trên hành lang chắc không có,” Dương Lâm nói rất chắc chắn:” Lý Ẩn, tôi… Rốt cuộc làm sao mới có thể ra ngoài a?”

“ Chuyện này…”

Ngay vào lúc này, đôi mắt của Dương Lâm, chợt thấy… Trên bệ cửa sổ gần đó, không ngờ… Có đặt một mảnh da dê!

Địa ngục khế ước!

Dương Lâm lập tức đẩy Lý Ẩn ra, phóng đi như mũi tên, tới trước bệ cửa sổ, muốn chụp lấy mảnh khế ước!

Ai mà biết, tay của y mới vừa chụp lấy mảnh khế ước, thì ở phía dưới cửa sổ đột nhiên một bàn tay trắng vươn tới, chụp vào cổ họng của y!

Trong chớp mắt này, Dương Lâm quyết định cực nhanh, vò mảnh khế ước thành một cục, lập tức ném về phía Lý Ẩn!

Kế tiếp, cả người y bị cánh tay trắng kia, lôi ra khỏi cửa sổ, rơi xuống dưới lầu!

Lý Ẩn cũng lao đi như một mũi tên tới trước bệ cửa sổ, nhìn xuống dưới… Xong, hoàn toàn trống trơn. Dương Lâm… trong khoảnh khắc rời khỏi toà nhà này, y đã là người chết. Bất kể con quỷ kia có giết hay không kết thúc của y đều giống nhau.

Hắn mở tấm da dê trong lòng bàn tay ra, từ từ xuất hiện, những chữ viết hoàn toàn không thể đọc hiểu.

Mảnh địa ngục khế ước!

Dương Lâm vào một khắc cuối cùng, ném mảnh khế ước cho Lý Ẩn, có phải là hy vọng Lý Ẩn sẽ vì bác sĩ Đường mà báo thù rửa hận?

Lúc trước, Dương Lâm và Đường Lan Huyễn cửu tử nhất sinh ở núi Hoa Nham, một cú điện thoại của mình đã cứu bọn họ từ vực sâu địa ngục trở về với nhân gian. Sinh mạng bọn họ, là do mình và Tử Dạ cùng nhau cứu lại a!

Nhưng mà… Hiện tại, cả hai người đều đã…

Bất quá, bây giờ nói những thứ này, cũng vô ích. Đã như vậy, thì không thể phụ tâm ý cuối cùng của Dương Lâm!

Thời gian nhanh chóng trôi qua, đêm, dần dần sáng.

Buổi sáng, sáu giờ.

Vẫn còn… Nửa giờ!

Tử Dạ cố gắng lần cuối cùng. Cô và Ngân Vũ phải dùng hai mặt gương, để tạo ra thế giới gương tuần hoàn vô hạn!

Hao phí nhiều thời gian như vậy, rốt cục, tìm được hai mặt gương thử đồ hình chữ nhật có kích thước tương đối giống nhau.

Hai người dùng vải phủ kín mặt gương, sau đó đem hai mặt gương đến một gian phòng ở một tầng lầu khác, đặt hai mặt gương đối diện với nhau. Bởi vì không thể nhìn vào mặt gương, nên hai người mất thời gian rất lâu, mới đặt được hai mặt gương, hoàn toàn chỉ phản chiếu mặt gương đối diện.

Cái toà nhà này, lần đầu tiên xuất hiện hai mặt gương đối diện nhau. Hai mặt gương phản chiếu ra vô số mặt gương giống nhau! Cứ như vậy, quỷ ở thế giới gương bất luận là từ mặt gương nào đi ra, cũng sẽ tiến vào một thế giới gương trong một mặt gương khác!


Kế tiếp, chính là phải dẫn dụ quỷ đến nới này.

Phỏng theo cách đã làm trước đây, Tử Dạ cùng với Ngân Vũ, tiến hành đập nát các vách tường mềm như đậu hủ của gian phòng này, sau khi tiếng động phát ra, hai người cùng nhau chạy trốn!

Xin làm ơn làm phước!

Thành công giùm cái a!

Song lúc này, nghe được tiếng động này, không chỉ riêng có quỷ.

Còn có Lý Ẩn!

Hắn lập tức vọt tới lối đi cầu thang bộ, lần theo thanh âm xuống phía dưới tìm xem là tầng nào!

“ Tử Dạ… Tử Dạ không sao chứ?”

Có vết xe đổ vừa rồi, Lý Ẩn không dám gọi điện thoại cho Tử Dạ. Nhưng không ngờ hắn lại tìm được đúng cái tầng lầu kia!

Hắn chạy tới, thì thấy hai mặt gương kia ở bên trong phòng.

Lý Ẩn, nghi ngờ đi vào, đi tới giữa hai mặt gương, nhìn vô số bản thân mình phản chiếu ở trong gương…

Đây là chuyện gì?

Trong nháy mắt, Lý Ẩn đã kịp phản ứng…

Đây là… Chân chính huyết tự sinh lộ! Nếu như là quỷ đứng ở nơi này thì, muốn từ trong gương đi ra ngoài, sợ rằng căn bản không thể phân biệt rõ ràng nơi nào mới thật sự là thế giới thực. Một tầng lại một tầng thế giới gương…

Làm sao mới có thể xác định được đâu mới là chân chính thế giới thực? Trái đảo thành phải, rồi đảo ngược lại, cứ tuần hoàn như thế , cứ đảo tới đảo lui…

Nhưng mà, thời điểm Lý Ẩn kịp hiểu ra, thoáng chậm một nhịp.

Một cái tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của hắn.

Lúc này, là sáu giờ hai mươi lăm phút.

Tử Dạ cùng với Ngân Vũ đang ở lối đi cầu thang bộ tầng hai, Tử Dạ phụ trách cảnh giới, còn Ngân Vũ lại gắt gao nhìn chằm chằm vào đồng hồ đeo trên cổ tay! Kim giây chuyển động được một vòng, khoảng cách sinh tồn của hai người bọn họ cũng gần hơn một bước!  Chờ thời gian vừa đến, hai người sẽ từ cửa sổ trong lối đi câu thang bộ nhảy xuống! Trước đó hai người đã đem lượng lớn chăn mền trong ba lô ném xuống dưới, tăng khả năng chịu đựng lực va chạm lên lớn nhất! Sau đó, sẽ dùng hết sức chạy trốn!

Dĩ nhiên, nếu như quỷ không sập bẫy của các cô thì, cho dù Tử Dạ và Ngân Vũ chạy ra khỏi khu dân cư Trữ Phong cũng vô ích!

Ở bên trong toà nhà này, cơ hồ không có bao nhiêu đồ thuỷ tinh, nước sớm đã bị cắt, đồ nội thất gần như không có, có thể dùng để phản chiếu cũng chỉ có thể là những mặt gương bình thường! Nhưng mà, bên ngoài lại không giống vậy, có rất nhiều vật dụng làm từ thuỷ tinh, có thể dùng để phản chiếu còn có đủ thứ kim loại, đương nhiên là bao gồm cả gương… Như vậy đủ để hai người chết được vô số lần!

Lúc này, Lý Ẩn lập tức quay đầu lại, nhưng mà… Chẳng có gì cả!

Lý Ẩn mất hồn đang cố gắng ép cho mình tỉnh táo lại… Quỷ đã tiến vào tầng lầu này! Lý Ẩn rất rõ ràng… Mình không thể trốn. Nếu không quỷ chưa chắc sẽ rơi vào trong cái bẫy này!

Chỉ cần tuỳ ý đi vào một trong hai mặt gương này, quỷ sẽ bị lạc trong thế giới gương tuần hoàn vô hạn.

Một khi chạy trốn, lập tức sẽ đưa Tử Dạ vào tình cảnh nguy hiểm! Ra đến bên ngoài, bất luận là đi đến đâu cũng rất khó hoàn toàn tránh khỏi gương a!

Hắn nhìn đồng hồ tay một chút… Còn chưa đến năm phút, còn chưa đến năm phút, là có thể trở về nhà trọ rồi!

Vì Tử Dạ… Liều mạng!

Lý Ẩn lập tức co người ở một góc phòng, lo lắng chờ đợi thời gian trôi qua…

Mau, mau a!

Nhanh đến giờ a!

Chỉ cần vừa đến sáu giờ rưỡi, là có thể trở về nhà trọ rồi!

Thơi gian từng giây từng phút trôi qua, nhưng quỷ lại chậm chạp không xuất hiện.

Xảy ra chuyện gì?

Tại sao không xuất hiện?

Tử Dạ lần nữa giơ cổ tay lên, nhìn đồng hồ một cái…

Vẫn còn một phút!

Cây kim giây, đang chậm chạp hoàn thành một vòng quay.

Lúc này Lý Ẩn hận không thể chụp lấy kim giây vặn cho hết một vòng này a!

Mau… Mau… Mau a!

Thời khắc trong lòng Lý Ẩn như đang có lửa đốt, chợt…

Một gương mặt treo ngược, trắng bệch âm trầm, đột ngột xuất hiện ngay vị trí trước mặt vài centimet… 

Con quỷ này, không ngờ lại trốn ở trên trần nhà!

Trong khoảnh khắc Lý Ẩn còn đang kinh ngạc, thì cảm thấy thân thể nhẹ đi…

Vị trí bụng của hắn, chậm rãi xuất hiện một đường chỉ máu đỏ tươi, ngay sau đó, nửa thân trên của Lý Ẩn cùng với nửa thân dưới… Hoàn toàn chia lìa…

-------------------------------------
Hết quyển 7 – Đón đọc quyển 8 <<Đừng quay đầu lại>>


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.