Địa Ngục Công Ngụ

Quyển 8 - Chương 14: Sau lưng chính là.. (5)



Tinh Long... Biện Tinh Long chân chính, giờ phút này lòng dạ đang rối như tơ vò.

Từ lúc ra khỏi căn nhà kia, vẫn luôn cảm thấy, sau lưng hình như có thứ gì đó bám sát theo sau. Nhưng mà, cho dù y đoan chắc là có, thì lúc này cũng không dám quay đầu lại nhìn.

Trong đầu thì luôn suy nghĩ...

Rốt cuộc phải dùng cách nào mới tìm ra sinh lộ.

Trên tờ giấy kia viết, không được quay đầu lại cụ thể là sao. Hiểu theo nghĩa thông thường, là cái đầu chuyển động tới một góc độ nhất định, hay là xoay nguyên cả người ra sau?

Nếu là ca ca, sẽ phân tích thế nào? Ca ca sẽ hành động ra sao?

Trên thực tế, thời điểm y đến đây, đã gọi một cú điện thoại cho Tinh Viêm. Tinh Viêm nói mình cần một đoạn thời gian để suy nghĩ, đợi khi nghĩ ra được sẽ cho y một câu trả lời chắc chắn. Dĩ nhiên, Tinh Long vẫn như trước nói đây là một trò chơi, thậm chí còn nói mình gần đây vừa gia nhập một câu lạc bộ.

Dĩ nhiên y cũng nói rất rõ ràng trò chơi này rất trọng yếu, nếu như thắng, thì có thể đạt được rất nhiều tiền thưởng đại loại vậy.

Nhưng mà vẫn chưa có hồi âm.

Tinh Long chán nản lấy điện thoại di động ra mở mành hình lên nhìn... Nhất thời, con mắt trợn tròn... Có tin nhắn mới! Rõ ràng mình đã cài đặt âm báo tin nhắn rồi a, sao lại không biết? Không lẽ, lúc vào tàu điện ngầm thì có tin nhắn, âm báo tin nhắn đã bị tiếng tàu át mất?

Tin nhắn là do Biện Tinh Viêm gởi tới. Hơn nữa còn là mấy cái tin nhắn, nội dung có vẻ rất dài.

“ Hình như đệ đang ở trong tàu điện ngầm, tín hiệu không tốt, đành phải gởi tin nhắn cho đệ vậy. ‘Không được quay đầu lại’ điều kiện bí ẩn này là thật hay giả thì không cách nào xác định, suy nghĩ của ta là thế này,cứ coi điều kiện bí ẩn đó là một ẩn số cùng với một ẩn số khác chính là sinh lộ thì sẽ có các trường hợp sau. Đầu tiên, trường hợp thứ nhất, giả thiết đệ có mang theo gương, nếu nó bị ‘người quản trò’ rắp tâm làm bể, như vậy, liền chứng minh gương là thứ bị cho là ‘có thể’ soi thấy vai diễn ‘quỷ’ ở sau lưng người chơi. Nếu không làm như vậy trò chơi sẽ không còn ý nghĩa, do đó đệ có thể tính toán, dùng một thứ khó bị vỡ làm mặt gương để thử thăm dò. Lý do rất đơn giản, nếu như trong quá trình chơi ‘người quản trò’ vô hiệu hóa tác dụng của gương, liền chứng minh thứ mà gương soi được ở sau lưng sẽ giúp người chơi chiến thắng, còn nếu không phải như thế, thì lý do làm bể gương, là vì để người chơi không còn gương để soi đằng sau nên buộc phải quay đầu lại nhìn, vi phạm điều kiện bí ẩn ‘không được quay đầu lại’, bởi vì đối với ‘người quản trò’ thì ‘quay đầu lại’ rất có khả năng chính là ‘cơ hội’ để ‘giết chết’ người chơi.

Lại nói tới trường hợp thứ hai, giả thiết nếu sau khi trò chơi bắt đầu, người quản trò bố trí ‘bẫy rập’ làm đệ và những người chơi khác tách nhau ra, như vậy thì phải cố gắng tìm được những người chơi đó. Căn cứ theo những gì đệ đã kể, thì trong trò chơi luôn tồn tại sinh lộ, như vậy gặp mặt những người chơi khác rất có thể là một trong các sinh lộ. Những người chơi khác có thể giúp đệ xác nhận sau lưng mình có hay không có ‘quỷ’ theo đuôi. Bất quá đệ từng nói, ‘người quản trò’ có khả năng giả trang thành người chơi, mà căn cứ quy tắc của trò chơi thì lại không có cách nào biết đối phương là giả mạo. Ở trong tình huống này, ta đề nghị đệ đi phía sau lưng ‘người chơi’ mà đệ đã tìm được. Nếu đệ không nhìn thấy sau lưng ‘người chơi’ có bất cứ thứ gì, thì phải lập tức nghĩ ngay người chơi này là ‘giả mạo’. Bởi vì ‘người chơi’ trong giai đoạn này của trò chơi, đoán chừng sau lưng đã có ‘quỷ’ theo đuôi, còn nếu sau lưng không có ‘quỷ’, thì rất có khả năng đó chính là ‘quỷ’ giả mạo đấy. Nhưng mọi thứ cũng chỉ là tương đối, giả thiết sau lưng ‘người chơi’ nào cũng có ‘quỷ’ theo đuôi, cũng chỉ là một giả thiết có khả năng xảy ra, đồng thời đệ cũng có thể hỏi thăm người cùng chơi, sau lưng đệ có hay không có ‘quỷ’ tồn tại.”

Lợi hại!

Tinh Long nhìn đoạn phân tích dài ngoằng này, càng thêm bội phục ca ca. Chỉ dựa vào những thông tin do mình cung cấp, ca ca đã cho ra nhiều kết luận như vậy.

Đoạn tiếp theo, càng làm cho Tinh Long thêm bội phục Tinh Viêm.

“ Phân tích ở trên chẳng qua chỉ là giả thiết, kế tiếp ta nói một chút kiến giải của chính mình. Bởi vì Tinh Long đệ nói trò chơi này đối với đệ là cực kỳ trọng yếu, cho nên ta đã dốc hết sức cố gắng phân tích giúp đệ. Đầu tiên là, ta đề nghị Tinh Long không được nằm xuống mặt đất, hoặc tựa vào tường hay các phương thức đại loại như vậy, thì mới có thể thành công chơi tới lúc kết thúc, giành được thắng lợi trong trò chơi. Lý do rất đơn giản, đó chính là đệ đã đặc biệt nhắc tới lần huyết tự này không có thông báo tung tích của một đạo cụ mấu chốt. Đổi lại cách nói khác... Người quản trò có thể cố ý làm như vậy để khơi dậy sự nghi ngại của người chơi, bởi vì ai nấy đều sẽ lo lắng gặp phải ‘quỷ’, nên sẽ chủ động hạn chế khu vực hoạt động của mình, thậm chí vì ‘không được quay đầu lại’, mà lựa chọn cách thức dựa lưng vào thứ gì đó để cho ‘quỷ’ không cách nào đến gần. Nhưng mà nếu như có thông báo tung tích của cái đạo cụ mấu chốt kia thì sẽ thế nào đây? Các người chơi tuyệt đối sẽ không lựa chọn làm như vậy. Rõ ràng đó là phương pháp khiến cho các người chơi buộc phải mở rộng phạm vi hoạt động, vậy tại sao không làm? Rất đơn giản, người quản trò cố ý muốn các đệ thu hẹp lại phạm vi hoạt động.”

“ Đệ nhiều lần nhấn mạnh với ta, cái điều kiện ‘không được quay đầu lại’ này không thể nào do người quản trò trực tiếp đưa ra. Đã như vậy, thì gần như đã rõ ràng. ‘Không được quay đầu lại’ có khả năng là chính xác, nhưng mà tuyệt đối không thể vì vậy mà thu hẹp lại phạm vi hoạt động. Địa điểm mà các đệ tiến hành trò chơi vốn đã là một không gian nhỏ, hơn nữa thời gian cũng tương đối ngắn, trong tình huống này, còn cố ý muốn các đệ thu hẹp phạm vi lại... Ta đại khái có thể cho ra một cái kết luận...”

“ Người quản trò, cố ý muốn các đệ chỉ đi quanh quẩn một nơi, hoặc trốn ở trong một căn nhà nhỏ! Như vậy nhà cửa nguyên vẹn có thể trốn được chắc chắn sẽ rất ít? Và một khi các đệ trốn ở đó, nhất định sẽ nằm trong tầm mắt của quỷ.”

Cái gì?

Tinh Long lập tức nhớ lại, mới vừa rồi chính mình đã tiến vào căn nhà kia, mới bị... Không chỉ riêng mình, mà tất cả mọi người tiến vào căn nhà đều...

“Suy đoán của ta là, ‘quỷ’ có thể đã ẩn nấp sẵn ở bên trong những căn nhà còn nguyên vẹn. Như vậy số lượng những căn nhà nguyên vẹn, chắc sẽ tương đối ít, và chỉ cần bố trí bên trong mỗi căn nhà một ‘quỷ’, thế là sau khi các đệ tiến vào, lập tức đã bị quỷ giám sát.”

Mình bị theo dõi?

Tinh Long nhất thời hận mình sao không sớm một chút phát hiện mẫu tin nhắn này!

Lúc này, cái cảm giác sau lưng bị theo đuôi càng lúc càng mãnh liệt. Nhưng Tinh Long cũng không thể làm gì, camera trên điện thoại đã bị vỡ vụn, không cách nào chụp ảnh được.

“Bất quá, nếu sau khi đệ tiến vào căn nhà nào đó rồi mới phát hiện tin nhắn, nhưng đệ vẫn chưa bị loại khỏi trò chơi, vậy thì không cần quá khẩn trương. Điểm này chứng minh ‘quỷ’ sẽ không lập tức ‘giết chết’ đệ, đồng thời cũng cho thấy lời khuyên ‘không được quay đầu lại’ có độ tin cậy nhất định. Đã như vậy, đầu tiên ta đề nghị đệ dù lâm vào bất kỳ tình huống nào cũng không được quay đầu lại, sau đó, thử thăm dò xem, trường hợp thứ hai mà ta đã nói, có thể thực hiện được hay không.”

“Đầu tiên nói về trường hợp thứ nhất đã. Vì đối với đệ mà nói thì trường hợp này đệ có một thứ hữu dụng. Đệ đang dùng con ngươi nhân tạo đúng chứ? Đệ có thể dùng con ngươi nhân tạo đó, để làm ‘gương’.”

Nhất thời Tinh Long vỡ lẽ!

Con ngươi nhân tạo... Con ngươi nhân tạo a!

Mắt phải của y, sau khi bị hủy, vẫn luôn mang con ngươi nhân tạo. Mà con ngươi nhân tạo này, có thể dùng làm gương! Hơn nữa tựa hồ cũng không dễ vỡ...

Nhưng mà, có khi nào vừa tháo xuống, thì lập tức bị bể nát?

Vấn đề là Tinh Viêm chỉ biết đó là một trò chơi a, làm sao tính tới điểm này.

“Sau đó là trường hợp thứ hai, về việc tìm kiếm những người chơi khác. Giả thiết đệ và những người chơi khác thật sự bị thất lạc, vậy thì đệ hãy trở về địa điểm ban đầu lúc thất lạc đi. Đoán chừng, sẽ có lối đi bí mật đến được địa phương của những người chơi đó. Sau khi tìm được bọn họ, thì cứ theo kế hoạch của ta mà thực hiện. Dĩ nhiên đây chỉ là ý kiến của ta, chỉ để cho đệ tham khảo mà thôi.”

Tin nhắn đến đây là hết.

Tinh Long cảm thán, chuyện phức tạp như vậy, đổi lại là mình tuyệt đối không nghĩ ra được.

Y lần đầu tiên cảm thấy... May mắn mình là một “ Độc Nhãn Long”.

Nhưng mà... Trở lại chỗ ban đầu, hay là dùng con ngươi nhân tạo?

Chọn biện pháp nào đây?

Không có cách nào dùng điện thoại di động liên lạc với bọn người A Tương, có lẽ... Chỉ có thể chọn một trong hai cách thôi. Nhưng mà y gần như khẳng định, con ngươi nhân tạo vừa lấy ra sẽ vỡ vụn.

Lại nói...

Thấy chân thân của “quỷ” có thể là sinh lộ?

Mình hoàn toàn không nghĩ tới điểm này nha.

Nâng cổ tay lên, chạm vào mắt phải.

Có tháo nó xuống hay không?

Trong lòng cực kỳ khẩn trương. Đối với Tinh Long mà nói, con mắt phải bị mất đi này, có lẽ chỉ có vào thời khắc này mới có thể mang đến cho y một chút an ủi.

Bất quá, ngay sau đó y đã buông tay mình xuống.

Thật ra thì vẫn còn một trường hợp.

Mẫu tin nhắn này... Là “quỷ” nhắn cho y. Điểm này căn bản không cách nào chứng minh a. Như vậy, đi đến căn nhà lúc ban đầu bị tách ra, không phải sẽ là cực kỳ nguy hiểm sao?

Ai biết là “quỷ” ở sau lưng, hay là...

Nghĩ đến đây, trong lòng Tinh Long lại bắt đầu căng thẳng... Rốt cuộc lời khuyên “không được quay đầu lại” là thật hay là giả đây? Bởi vì mình không thể kể chuyện nhà trọ với ca ca, cho nên y cũng không có cách nào đứng ở vị trí một chủ hộ để tiến hành phân tích.

Cũng đúng a... Một giáo sư đại học khoa vật lý, tuyệt đối sẽ không tin tưởng loại chuyện như vậy.

Đổi lại là mình, bất luận kẻ nào nói với mình chuyện này, mình cũng sẽ lập tức bác bỏ.

Cầm điện thoại di động, Tinh Long nói thầm:” Cám ơn anh... Ca ca.”

Mặc dù không xác định được người gửi tin nhắn này có phải thực là ca ca hay không, nhưng mà, Tinh Long vẫn nói “cám ơn”.

Tại sao lúc trước lại oán giận ca ca cơ chứ? Thật ra thì ca ca không sai, mà là mình không có năng khiếu học thuật, nên hết lần này đến lần khác đều không bằng ca ca. Mẫu thân yêu thương ca ca hơn, cũng là bình thường.

Thật ra nếu như không có chuyện con mắt, thì Tinh Long cũng không phải là không có oán giận ca ca.

Nhưng mà, ca ca đúng là thực sự quan tâm mình, vẫn đang vì mình mà lo lắng.

Lần này nếu có thể sống sót quay về... Nhất định phải trở lại gặp mặt ca ca, mặc dù sống trong nhà trọ, nhưng mà, hy vọng có thể thường xuyên đến thăm ca ca.

Cảm giác sợ hãi ở trong lòng bị xua tan không ít.

Cảm giác sau lưng có “quỷ” theo đuôi, cũng bắt đầu giảm đi.

Có lẽ mới vừa rồi căn bản là bị ảnh hưởng bởi sự lo lắng trong lòng thôi.

Tinh Long quyết định trước tiên khoan tháo con ngươi nhân tạo xuống, dù sao không may con ngươi nhân tạo cũng bể nốt, thì mình hết cách. Hay là, trở về căn nhà kia đi, thử xem có thể tìm được A Tương ở đó hay không.

Giờ phút này, bên trong cô nhi viện Tinh Tề.

Mẫn gần như là phá cửa xông vào cô nhi viện, giờ phút này cô chỉ muốn nhìn thấy Thâm Vũ!

Lúc này, vừa đúng lúc viện trưởng đang đi tới, sau khi nhìn thấy Mẫn, sững sờ một chút, hỏi:” Thế nào? Mẫn? Có chuyện gì sao?

Mẫn vội vàng chạy tới hỏi:” Viện trưởng, Thâm Vũ, Thâm Vũ ở đâu rồi? Con muốn lập tức nhìn thấy cô ấy! Mau lập tức cho con gặp cô ấy!”

“ Xảy ra chuyện gì rồi? Sao lại gấp đến như vậy?” Viện trưởng sửng sốt, hỏi:” Thâm Vũ nó... Mới vừa lấy gậy ra ngoài rồi. Con gọi di động cho nó đi.”

“ Cô ấy căn bản không chịu nhận điện thoại của con a! Con, con phải làm gì bây giờ...”

Mẫn lúc này như có lửa đốt ở trong lòng, mới vừa rồi ở trong nhà trọ, lúc bị Lý Ẩn triệu tập hỏi thăm, đúng là vô cùng khẩn trương, chỉ sợ bị hắn nhìn ra gì đó. Bất luận như thế nào, chuyện của Thâm Vũ tuyệt đối không thể nói cho bất kỳ chủ hộ nào a!

Ngày đó, sau khi nhìn thấy bức họa của Thâm Vũ, Mẫn cực kỳ khiếp sợ, vào khuya ngày 3 tháng 2, in ra tờ giấy có nội dung “Trong quá trình chấp hành huyết tự chỉ thị tuyệt đối không được quay đầu lại”, len lén xuống đại sảnh tầng trệt, đặt ở trên bàn trà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.