- Là anh, có phải không? Đừng có chối. Chingna nhìn chằm chặp vào hắn, song tất cả những gì cô thấy được là từng đường nét dữ dằn trên gương mặt du côn như sẵn sàng nghiền nát đối phương thành từng mảnh.
- ...Không phải. Em lầm người rồi. Hoàng nhíu mày một hồi rồi lắc đầu.
- Là thật?
Chingna bán tín bán nghi hỏi lại. Song cô không thể moi thêm được gì từ khuôn mặt dữ tợn kia, có chăng chỉ thêm phần lạnh gáy. Song điều đó không làm sự nghi ngờ trong lòng Chingna giảm sút đi tí nào, thậm chí còn cao hơn trước.
Hai ngày qua, tiếp xúc với Oha và Linh Chi, Chingna càng lúc càng nhận thấy, hai người này có khả năng cao chính là hai Mar siêu cấp xuất hiện ở Hà Nội theo như thông tin rò rỉ phát tán ra ngoài...Và Chingna đã khéo léo thăm dò, để rồi thực sự sốc khi nghe Oha thừa nhận mình chính là người trong cuộc. Kết hợp với màn trình diễn quá thuyết phục của Hoàng trước vệ sĩ và cũng là cao thủ Danh ác bậc bốn tối hôm nọ...như thế đã là quá đủ, và Chingna có thể hoàn toàn chắc chắn: Kẻ đó, người đã một giây hạ gục "Bá Tước", người mà cô cố công tìm kiếm bao ngày qua chính là gã đàn ông xấu xí đang đứng trước mặt mình đây!
Đúng là có công mài sắt có ngày nên kim, trời không phụ người có lòng! Vậy là chuyến đi tưởng chừng vô vọng này của cô đã thu được kết quả mỹ mãn!
Không khó để hiểu tại sao anh chàng này vẫn tìm cách dấu diếm không chịu thừa nhận, đổi lại là Chingna, có lẽ cô cũng sẽ làm vậy. Đó là cách thông dụng và phổ biến nhất để tránh mang đến rắc rối. Thế nhưng...anh đã quá sơ hở rồi, Lê Minh Hoàng ạ!
Bình tĩnh...đối phương đã không chịu thừa nhận, vậy thì phải dùng cách khác.
- Được rồi...có lẽ em nhầm. Chingna đảo mắt nói: - ...Xin lỗi nhé, em cũng chỉ đoán mò thôi mà. Her her, đừng để bụng nhé, anh xấu trai.
-..Không có gì. Lần sau đừng làm anh hoảng là được.
Hoàng đáp, thế nhưng trong thâm tâm, hắn vẫn chưa hết đề phòng cô gái này. Xem ra đối phương không dễ dàng bỏ cuộc như vậy, hay là...Linh Chi hoặc Oha đã hở miệng nói cái gì? Càng nghĩ hắn càng cảm thấy điều này rất có khả năng xảy ra. Gì chứ Oha thì chỉ cần mấy quả chuối hối lộ là quên hết trời đất ngay, còn Linh Chi ngoài bản tính ham giết chóc ra thì đầu óc vẫn non nớt như trẻ con vậy ( Thế nhưng mà Hoàng vẫn đánh giá IQ cô bé cao hơn Oha một bậc)
-...Em có thể nhờ anh một việc được không?
Chingna chống tay, hai mắt long lanh nhìn hắn, phần cổ áo hơi chệch ra ngoài, để lộ làn da trắng ngần không chút tì vết.
-...Việc đơn giản thì ok. Hoàng cẩn thận đáp: - Khó quá anh không làm được đâu.
- Anh nhất định làm được. Chingna chớp chớp mắt nói như đinh đóng cột.
---------------------------------------------
Tỉnh Cooc.
Vũ đài Thần Điểu.
Tỉnh Cooc, cửa ngõ đi vào đại lục Á - Âu, được núi Manuzai và sông Hàn che chở,với diện tích ba trăm năm chín ngàn kilomet vuông, là khu vực tự trị lớn thứ hai ở địa ngục tầng mười chín. Ba phần năm là cao nguyên và sa mạc, nơi đây nghèo về khoáng sản, lại ít có tiềm năng phát triển, điều kiện khí hậu tương đối khắc nghiệt nên từ lâu đã nằm ngoài sự chú ý từ những cặp mắt tham lam ở phương tây.
Mặc dù ít con mắt nhòm ngó, song thế lực tài phiệt số một ở đây, tập đoàn Thongna Khen lại có có quan hệ rất tốt với Đảng Tự Do, thế lực sát sườn. Người đứng đầu, tỷ phú Phuoi Khen cũng là nhà tài trợ đã hồi sinh lại Đại Hội Danh Ác tổ chức ba năm một lần tại tỉnh Cooc, là sàn đấu truyền thống quy tụ rất nhiều Danh Ác có tiếng ở địa phương và các khu vực lân cận sông Hàn.
Ngày hôm nay là khai mạc sự kiện lớn nhất trong năm của tỉnh Cooc.
Đại hội Danh Ác lần thứ năm.
Thị trấn Canh, thị trấn trung tâm và cũng là nơi diễn ra lễ khai mạc Đại hội, từ một tuần trước đã vô cùng nhộn nhịp. Nơi này cũng là nơi tiếp nhận đơn đăng ký của tất cả những võ sĩ tham gia. Những đoàn khách lạ từ bốn phương liên tục quy tụ về đây, hình thành nên một không khí vô cùng ồn ào náo nhiệt.
Nơi diễn ra vòng đấu loại sẽ là bốn vũ đài lớn - Vũ đài Lôi Điểu, vũ đài Sát Điểu, vũ đài Ác Điểu và cuối cùng là vũ đài Hắc Điểu. Mỗi vũ đài đều có gần hai mươi võ đài nhỏ. Vòng chung kết sẽ diễn ra tại vũ đài Thần Điểu, vũ đài trung tâm và kẻ lên ngôi vô địch sẽ được hơn mười ngàn quan khách tận mắt chứng kiến - con số ước lượng khiêm tốn tính tới thời điểm này.
Tuy luật lệ không có nhiều giới hạn, song những quỷ sai muốn đăng ký tham gia Đại Hội phải hội tụ đủ hai điều kiện: là quỷ sai chưa về hưu và phải là Danh Ác ( Ít nhất là bậc bảy), không giới hạn độ tuổi, giới tính. Số lượng ước tính võ sĩ tham gia tới thời điểm này: Hai trăm hai mươi lăm.
Hôm nay chính là ngày diễn ra lễ khai mạc - Đại hội Danh Ác lần thứ năm.
- Ê ..ê ê ê ê....
Một cặp nam nữ ăn mặc hầm hố va phải đứa bé trong dòng người xô đẩy. Đứa bé ngã dúi dụi. Người đàn ông đã không xin lỗi mà còn mở miệng chửi bới. Song gã ta rất nhanh tắt đài, hai tay ôm cổ, cả người bị nâng khỏi mặt đất. Thủ phạm gây ra là một bóng hình nhỏ bé cao chưa đầy một mét hai - cô bé vừa bị hắn xô ngã.
- Này em, làm gì người ta thế!
Cô gái con bụm má khi bị một người kéo tai xách lên. Mái tóc dài chấm đất, diện váy liền áo màu trắng tuyền, đó chính là Linh Chi. L:inh Chi dùng cặp mắt to tròn ủy khuất quay sang nhìn chị gái, lúc này đang đứng chống nạnh phía sau:
- Là bọn họ va phải Linh Chi trước, đã vậy còn không chịu nhận lỗi. Thế không đáng giết à?
Theo những lọn tóc dài của cô bé thả xuống đất, gã quỷ sai thoát chết thì ôm cổ ho khùng khục, mặt tái mét không còn hột máu, ngồi xổm thở hổn hển. Sau khi chửi thề mấy câu, cả hai cùng cắp đuôi lủi mất. Đám đông xung quanh thấy hết trò hay để xem thì cũng tản đi.
- ...Trẻ con không nên đến đây. Bé ngoan, đánh người không tốt.
Sau khi chứng kiến hết từ đầu đến cuối, một ông cụ đi ngang qua, trìu mến xoa đầu Linh Chi, nhìn cô bé bằng ánh mắt hiền từ. Sau đó ông ta gật đầu với cô gái trẻ đứng kế bên, chắp tay đi thẳng.
- Đã bảo bao lần rồi. Người vừa véo tai Linh Chi là một cô gái trẻ vóc dáng cao ráo, người mà khiến không ít nam quỷ sai đi ngang qua phải ngoái đầu nhìn lại. Cô ta mặc một cái áo da hở hoàn toàn phần bụng, để lộ chiếc rốn nhỏ xinh xắn, gỡ kính ra nạt nộ: - ...Theo sát chị, không được gây rối, nếu còn như thế nữa thì chị sẽ mách chú Hoàng đấy, nghe chưa hả?
Linh Chi nghe chị mang "Hoàng" ra dọa thì e sợ cúi mặt ra vẻ hối lỗi.
Vâng, " người chị" kia tất nhiên là Thư Lệ. Đi cạnh "Quan Tài Đen" lúc này là một gã đàn ông cao lớn, mặc áo ghi lê, quần bò, thế nhưng lưng lại đeo một cây trường đao dài hơn mét. Hắn ta bị chột một bên mắt phải, chính là cánh tay phải dưới trướng My sói, đội trưởng tiểu đội quỷ sai địa ngục số mười hai, địa bàn là ba phần năm thị trấn Một Sừng - Tatsu Nakamura.
....Và hiện cũng là ban trai chưa chính thức của "Quan Tài Đen" Thư Lệ.
-...Linh Chi sẽ ngoan mà.
Linh Chi giật giật gấu áo của Thư Lệ, trông cô bé lúc này như đứa trẻ mắc lỗi mong người lớn tha thứ. "Quan Tài Đen" thấy thế thì khẽ lắc đầu ngán ngẩm. Gã Hoàng kia không hiểu đã cho con bé này ăn bùa mê thuốc lú gì, nó đối với hắn còn thân thiết hơn cả chị gái như mình! Chỉ cần đem hắn ra để uy hiếp là con bé lập tức nhũn lại như con chi chi! Nếu như lần này Thư Lệ không kéo con bé này đi theo cùng, không chừng nó đã sớm ba chân bốn cẳng chạy tới nhà hắn làm ổ, quên cả việc có người chị này trên đời rồi.
Nghĩ tới gã quỷ sai đáng ghét kia, Thư Lệ lại thấy bực mình. Dám lơ lời đề nghị của mình, hắn là ai chứ? Đối với người mà 24/7 đều có giai bám theo rủ đi chơi, rồi tung hứng nịnh hót như "Quan Tài Đen", điều đó đơn giản là không thể chấp nhận được. Tưởng có chút tài, giúp đỡ mình vài lần là đã lên mặt làm cao? Hừm, còn không tự soi gương xem lại nhan sắc của mình đi.
"Quan Tài Đen" vốn sẵn cơn bực trong người, quay sang lại thấy Tatsu Nakamura lúc này mới từ xa chạy về, trông dáng vẻ rất là hưng phấn thì bực mình giận cá chém thớt:
- ..Làm gì mà hớt hải thế?
- Em không biết à? Tatsu quay sang nhìn Thư Lệ nói: - Người vừa nãy chính là thủ lĩnh của "Bộ Tứ Nguyên Tử" - Võ sư nổi tiếng người Hàn Tae Yu. Ông ấy chính là người xếp thứ hai trong danh sách những Danh Ác bậc ba hiện nay đấy. Không biết ông ấy tới tham gia thi đấu hay là chỉ dự khán, mong rằng là cái thứ hai, phen này được mở rộng tầm mắt rồi....
- ...Thì ra là ông ta. Thư Lệ ồ lên một tiếng, trong trí nhớ chợt hiện lên gương mặt già cả đầy vết chân chim mà cô đã thấy tối hôm ấy ở Hà Nội...đúng là ông ta không sai. "Quan Tài Đen" không hẹn mà nhớ tới cái cảnh tối hôm đó...
Gã quỷ sai có gương mặt xấu xí...vai cõng Linh Chi, bình thản bước qua mặt vòng vây bốn người, trong đó có ông lão kia. Không ai dám cản lại....
- Tránh ra, tránh ra!
Từ trong đám đông bỗng dưng dậy lên tiếng la thét ồn ào. Thư Lệ vừa mới quay đầu lại xem có gì thì đã bị Tatsu Nakamura nắm tay kéo lại. Đám đông không hiểu từ lúc nào không ai bảo ai đã rẽ ra, nhường đường cho một đội diễu hành, dẫn đầu là bốn chiếc siêu xe Gignac, thanh thế rất lớn, người khua chiêng gõ trống theo sau thành hàng dài.
Bốn chiếc Gignac dẫn đầu, tiếp đó là mấy chục người mặc đồng phục áo xanh, quần đen, đầu đội mũ chóp, tiếng kèn trống nổi lên liên miên không dứt. Đoàn người diễu hành phải đến hơn năm phút thì mới lộ ra nhân vật chính.
Đó là một chiếc kiệu bày trí kiểu cách, lọng che màu đen tuyền, chạm trổ tinh mỹ mười lăm người khiêng. Thấp thoáng sau lớp màn che là một gã thanh niên tuổi trạc ba mươi, nửa thân trên ở trần, khoác hờ một chiếc áo lụa che nửa vai. Gã ta có khuôn mặt đẹp như ngọc, chân mày vẽ hoa văn đen trắng kỳ quái, hai mắt nhắm hờ như đang ngủ. Thế nhưng lạ thay, hai tay hắn bị còng bởi một chiếc cùm rất lớn, xích lại với nhau, mỗi khi kiệu đi phải chỗ gập ghềnh thì liên tục phát ra tiếng lách cách.
- Ai mà khoa trương thế? Thư Lệ mắc phải hiệu ứng đám đông, cũng cố nhướn người lên nhìn mặt gã đàn ông ngồi trong kiệu kia cho bằng được.
- ...Ngay cả hắn cũng tới? Sắc mặt của Tatsu kém hẳn đi, bặm môi nói với vẻ không cam tâm.
- Là ai thế?
- ..Quân phiệt đứng đầu bốn mươi tám động, chín mươi sáu đảo, hùng cứ một dải dài rộng lớn ở bình nguyên Khedir, một trong mười chi hùng mạnh nhất của Đảng Cầm Quyền, tuy bề ngoài chỉ là một Danh Ác bậc ba, song có nhiều thông tin cho rằng hắn đã vượt tới đẳng cấp Danh Ác bậc hai từ lâu rồi, là kẻ được mệnh danh là Hoàng tử Khedir "Nam Vương" Nguyễn Trần Minh Vương, người Việt.
- Em có thấy hai tay hắn bị còng không...nghe nói đó là cách mà người nhà hắn sử dụng để giảm thiểu tối đa nguy hiểm...bởi tên này nhiều lúc không thể tự khống chế được bản thân. Bị còng mà còn bá đạo như vậy rồi, không biết khi tháo chúng ra thì sẽ thế nào...đó chính là lý do mà thiên hạ suy đoán trình độ của hắn rất có thể đã liệt vào hàng Danh Ác bậc hai. Haizzz, lại thêm một đối thủ nặng ký, phen này chắc chúng ta tham gia chỉ để cọ xát lấy kinh nghiệm thôi. Hy vọng không còn quái vật nào nữa, chứ không thì...
-....Xem ra năm nay vì cái chức "con rể" tỷ phú Phouikhen mà không ít anh tài tranh nhau đến vỡ đầu chảy máu rồi...Thư Lệ mỉa mai: - Đúng là đàn ông, được cả tài lẫn sắc, có ai mà nỡ quay lưng đi cơ chứ...
Mà chưa chắc, không phải vẫn có một tên đó sao? Đúng là đồ ngốc.
- Sắp bắt đầu lễ khai mạc rồi. Tatsu chỉ tay vào bên trong, giục: - Đi thôi, không muộn. Để xem, vòng loại chúng ta sẽ gặp ai nào....
- Ngốc quá. Anh không biết lịch thi đấu sẽ được ban tổ chức gửi thẳng vào điện thoại võ sĩ đăng ký bằng đường tin nhắn à?Thư Lệ nói, tay lôi smart phone từ trong túi ra, kiểm tra, hai mắt bỗng sáng lên: -..Có..có lịch thi đấu rồi?
- ..Thật sao? Nhanh vậy ư? Trận đầu gặp ai?
- Là...Chingna và...
Thư Lệ nói tới đây thì ngưng..bởi cô gần như không tin ở mắt mình.
--------------------
Thật ra hy vọng của Tatsu đã không thành hiện thực, bởi vì ngoại trừ hai kẻ trên, vẫn còn rất nhiều những cái tên khác không kém phần nổi bật.
Ông chủ thứ hai của tập đoàn Hoa Kiêu, hùng cứ cả một vùng tây bắc rộng lớn, " Sát Phá Lang" Hoành Tú Toàn.
Đứng đầu Đảng "Hunter" Châu Đại Dương, đến từ khu rừng rậm nhiệt đới Azac xa xôi - "Phù Thủy" Mahmud Sadra,
" Khách mời" Phía tây Châu Mỹ - La Tinh thuộc Đảng Cộng Hòa, "Miêu Nữ" Sovac Lenovic.
Và một cái tên khác, không thể không kể đến...cũng là ứng cử viên nặng ký nhất cho chức vô địch - Danh ác bậc một duy nhất tham dự đại hội lần này - con rể tương lai của Phuoi Khen - Thủ Tướng Đảng Tự Do - "Thần Quyền" Park Jong Seok.