Địa Ngục Trần Gian

Chương 1: 1: Tú Tú




Gần đây trên mạng xuất hiện rất nhiều thông tin về việc phù dâu hay thậm chí là cả cô dâu bị chọc ghẹo sàm sỡ trong lễ náo động phòng, tôi cũng không biết thật giả thế nào nhưng thật sự những chuyện này vẫn không nghiêm trọng bằng hôn lễ lần đó tôi tham gia.

Người kết hôn là anh họ tôi, chúng tôi có quan hệ khá thân thiết nên anh ấy đã mời tôi làm phù rể, cũng chính vì như vậy nên tôi mới tận mắt chứng kiến một lễ cưới hoang đường nhất trong đời mà tôi từng tham dự, quanh đi quẩn lại đến cuối cùng đám cưới lại biến thành đám ma.

Chị dâu và anh họ tôi quen nhau từ lúc học đại học, vì không phải là người bản địa nên khi kết hôn ngoài người nhà thì chỉ có một phù dâu đi theo, cô phù dâu đó là một nữ sinh rất xinh đẹp tên là Tú Tú, nghe nói là khóa dưới của chị dâu, rất thân thiết với nhau.

Lần đầu tiên gặp Tú Tú, tôi còn rất ngạc nhiên, thậm chí còn có suy nghĩ sẽ theo đuổi cô ấy, nhưng có vẻ như cô bé nữ sinh đến một nơi toàn người lạ, có chút ngại ngùng, nói chuyện vài câu đã đỏ hết mặt, hết sức đáng yêu.

Trước đám cưới một ngày, bốn người chúng tôi tụ tập ở phòng khách, thảo luận nên đối phó thế nào với lễ náo động phòng ngày mai, Tú Tú rất sợ vì trước đó tôi đã lén nói với cô ấy, chỗ chúng tôi náo động phòng tương đối hung, phù dâu chắc chắn sẽ bị sàm sỡ, cho nên đến tối hôm đó cô ấy có chút sợ hãi, nói muốn về nhà.

Đến khi đó mới nói muốn về nhà, chị dâu đương nhiên không bằng lòng rồi, lại nói là lúc náo động phòng có hơi đông người nhưng thực ra không có chuyện gì cả, đến lúc đó có người bắt nạt Tú Tú, chị ấy sẽ là người đầu tiên không bằng lòng.

Nói hết lời Tú Tú mới đồng ý với chị dâu, bây giờ nghĩ lại những lời tối hôm đó chị ta nói, tôi thật sự muốn cho một cái tát vào mặt, nói dễ nghe sẽ bảo vệ người ta? Thực sự, ngày hôn lễ nếu như không vì chị ta, chuyện đã không náo loạn lên vậy, đến mức sau cùng lại không thể thu xếp được.

Ngày cử hành hôn lễ, Tú Tú trang điểm lên một chút, phải nói thật là cô ấy xinh đẹp hơn chị dâu rất nhiều, hơn nữa trông rất thuần khiết, giống như một đóa hoa màu trắng, có khí chất riêng biệt, đứng cạnh với chị dâu, người không biết lại tưởng rằng là Tú Tú kết hôn.

Tôi ngắm đến mức miệng môi khô khốc, những khách mời cũng không biết là tưởng tượng đến mức độ nào, khi bốn người chúng tôi đi chúc rượu từng bàn, đã có mấy bàn bắt đầu loạn lên, ép Tú Tú phải uống chút rượu, cô ấy uống một ngụm rượu vang, mặt liền đỏ ửng, vừa nhìn là biết không biết uống, vẫn là tôi phải ngăn lại, nhưng cô ấy cũng phải uống không ít.


Đến khi hôn lễ kết thúc, một đám người chuẩn bị náo động phòng cưới, khi đám người náo động phòng chạy đến phòng cưới, chị dâu liền nói mình đang có thai, mong mọi người đừng đụng đến mình.

Tôi vừa nghe liền cảm thấy không đúng, vì nói thế này chẳng khác nào đẩy Tú Tú vào đống lửa, náo động phòng không chọc cô dâu, không phải chỉ còn có thể chọc phù dâu hay sao? Hơn nữa tôi biết rõ, chị dâu vốn dĩ chưa có thai, chị ta nói như vậy chẳng qua không muốn bị đem ra chọc ghẹo đến khó coi mà thôi.

Tú Tú cũng đã uống chút rượu nên đầu óc rối loạn không phản ứng lại kịp, cô ấy và anh họ tôi liền bị đám người đó kéo đến một căn phòng khác, nhốt tôi và chị dâu chung một phòng.

Nhìn Tú Tú bị lôi đi, trong lòng tôi cảm thấy lo lắng, liền hỏi chị dâu: "Chị à, không phải chị nói có ai chọc ghẹo Tú Tú thì chị là người đầu tiên đứng ra ngăn cản sao? Sao chỉ ngồi nhìn cô ấy bị kéo đi như vậy.

"
Chị dâu trừng mắt với tôi: "Mấy lời nói khách sáo đó mà em tin cái gì, kết hôn mà không náo nhiệt một chút thì hôn lễ của chị mất vui à? Hơn nữa, em nghĩ cô ta sạch sẽ lắm hay gì, khi còn ở trường cô ta thay bạn trai như thay áo, không cần lo bò trắng răng đâu!"
Nghe mấy lời của chị dâu tôi chết lặng đi, phải biết rằng khi tôi nói chuyện với Tú Tú trước đó mấy hôm, cô ấy còn nói bạn tốt nhất của mình là chị dâu tôi, không ngờ bây giờ chị ta lại có thể thốt ra những lời như vậy.

Tôi có hơi sốt ruột lo lắng, tôi biết phong tục của chúng tôi, khi náo động phòng thì đừng nói là phù dâu, có lúc chọc ghẹo quá đáng đến mức cô dâu bị hãm hiếp là chuyện bình thường, vậy nên tôi muốn ra ngoài xem thế nào.

Kết quả tôi vừa mới nhấc chân một bước đã bị chị dâu giữ lại.

"Náo động phòng, phù rể không được vào phòng cưới, sẽ không được may mắn.


"
Đấy là phong tục của chúng tôi, lúc náo động phòng, phù dâu và chú rể một phòng, cô dâu và phù rể ở một phòng, vốn dĩ là chia ra để náo nhiệt, nhưng chị dâu nói có thai nên tất cả mọi người đều đi sang phòng bên cạnh rồi, chắc phải đến hai mươi người.

Đúng vào lúc tôi đang do dự có nên đi ra hay không, anh họ từ phòng kế bên chạy được ra ngoài, trông vô cùng lôi thôi, quần áo trên người đã bị lột s@ch chỉ còn sót chiếc qu@n lót.

Anh họ vừa chạy ra ngoài, trong phòng liền vang lên một tiếng kêu thảm thiết.

"Mẹ nó, cái bọn ranh con này đúng là làm xằng làm bậy, không được, Tú Tú vẫn còn ở trong đó, anh phải qua kéo cô ấy ra ngoài, người ta từ nơi xa đến, không thể để cô ấy bị làm nhục được.

"
Anh ấy nói rồi lại muốn xông vào trong, nhưng bị chị dâu giữ lại: "Hoảng cái gì, đều là bạn của anh cả, có thể làm đến mức nào chứ, cùng lắm bị sờ mó mấy cái, chúng ta kết hôn thì cũng phải giữ thể diện cho khách mời chứ!"
Anh họ vẫn muốn xông vào trong đó, kết quả mặt chị ta xị xuống.

"Sớm biết lúc đi học lúc nào anh cũng nhìn trộm Tú Tú, có phải là anh thích cô ta không!"
Đến lúc này tôi còn không biết ý định của chị dâu nữa sao, chị ta đưa Tú Tú đến đây là vì muốn nhìn Tú Tú bị chọc ghẹo, đúng là loại tiện nhân, không biết mắt anh họ có bị mù không lại chọn loại người như chị ta làm vợ!
Bị chị dâu nói như vậy, anh họ cũng không dám chạy qua đó nữa, lúc này phòng bên lại truyền đến tiếng khóc lớn, tôi sốt sắng, chắc thật sự đã xảy ra chuyện gì rồi!

Tôi nhanh chóng chạy ra, chị dâu vẫn muốn kéo tôi lại, đã biết rõ mục đích của chị ta nên trông thấy chị ta là trong lòng cảm thấy khó chịu, tôi dùng sức gạt chị ta ra, đẩy ngã xuống sàn.

Lúc chạy ra ngoài, không nghe thấy tiếng khóc của Tú Tú ở phòng bên nữa, tôi càng lo lắng, đẩy cửa hai lần, nhưng không đẩy ra được, nhìn xung quanh may thay phòng bếp có để một cái búa lớn, tôi chạy lại cầm búa gõ mạnh vào cửa.

Âm thanh lớn như thế những người bên trong vẫn không có động tĩnh gì, đến khi tôi đập tung cánh cửa thì trông họ có vẻ chột dạ, mấy người dẫn đầu còn đẩy tôi, hỏi tôi làm cái gì vậy, dáng vẻ thì hậm hực.

Sau đó, anh họ chạy lại xin lỗi, nói hết nước hết cái họ mới bỏ đi, lúc đó tôi mới nhìn thấy tình hình trong phòng, quần áo trên người Tú Tú đã bị lột s@ch, toàn thân đầy những vết bầm tím, thấy mọi người đã đi cả rồi, Tú Tú mới loạng choạng đứng dậy, ánh mắt vô hồn, đứng cũng không vững, tôi phát hiện ra một vệt máu đỏ tươi trên đùi non của cô, hơn nữa phía trên đùi còn chảy ra một dòng dịch nhầy màu trắng.

Tôi còn không hiểu đã xảy ra chuyện gì ư, hét lên một tiếng trong sự thất vọng, tôi nhanh chóng cởi áo khoác ngoài quấn vào người cô ấy, lúc này dường như cô mới hoàn hồn trở lại, khóc nức nở.

Anh họ và chị dâu sau khi xin lỗi mọi người liền quay trở vào phòng, anh tôi nhìn thấy cũng lặng người đi, không ngờ rằng náo động phòng lại lấy mất lần đầu tiên của Tú Tú, đám người đó thật không xứng làm người!
Tôi còn đang suy nghĩ làm thế nào để an ủi Tú Tú, chị dâu ra vẻ không hài lòng, nói với Tú Tú: "Hôm nay là ngày đám cưới của tôi đó, cô vừa khóc vừa làm loạn giống như một đám tang như vậy, có chút chuyện cũng làm không xong, sớm biết trước đã không gọi cô đến rồi!"
Tôi vốn dĩ đã kìm nén cơn giận, nghe chị ta nói câu đó cảm thấy rất khó chịu, không nể người thân hay không, tôi tát mạnh một cái: "Mẹ kiếp, chị có mù hay không, lúc này còn nói mấy lời chế nhạo người khác, cũng không biết anh tôi có bị mù không mà lấy phải chị! Loại người đê tiện như chị có cho ông đây cũng không cần!"
Chị ta vừa khóc vừa chửi, Tú Tú thì không khóc nữa, lặng lẽ trở về phòng, tôi định đi theo an ủi cô ấy thì anh họ giữ lại nói lúc này nên để cô ấy yên tĩnh một mình.

Đám cưới kết thúc không vui vẻ như vậy, tôi và anh họ đi lo công chuyện tiếp theo.

Trong lúc xử lý công việc, suy nghĩ trong đầu tôi rối tung lên, không ngờ chuyện lại đi đến mức này, vừa làm vừa suy nghĩ quay về sẽ an ủi Tú Tú như thế nào, nếu thật sự không được, đến lúc đó tôi sẽ hỏi cưới cô ấy, dù sao tôi cũng không quan trọng chuyện trinh tiết, nếu không cô ấy không còn là trinh nữ thì sau này cũng khó lấy chồng.

Tâm trí tôi cứ suy nghĩ mông lung, suy nghĩ chịu trách nhiệm với Tú Tú, nhất định sẽ đối xử tốt với cô ấy, không ghét bỏ cô ấy, sắp xếp xong mọi việc cũng đến sáu bảy giờ tối, chuẩn bị đến giờ ăn, thím tôi lên tầng định gọi Tú Tú xuống ăn cơm, kết quả vừa mở cửa phòng bà đã bị dọa đến kêu lên thất thanh.


Tôi với anh họ vội chạy lên tầng, chạy đến phòng Tú Tú, tôi cũng bất giác bị dọa đến đồng tử co lại.

Tú Tú tự sát rồi!
Mặc bộ đồ phù dâu màu đỏ đã được giặt sạch, lặng lẽ ngồi trên ghế sopha trong phòng, dùng chiếc kéo được bọc vải đỏ trong phòng đâm vào cổ họng của chính mình, máu tươi chảy ra từ cổ, sàn nhà cũng đầy máu.

Rõ ràng là đã chết một lúc lâu rồi, máu chảy ra đã chuyển sang màu đen, tôi sợ hãi, toàn thân đông cứng, chân tay không ngừng run rẩy.

Không phải sợ chuyện xảy ra, cũng không phải sợ xác chết.

Mà là đôi mắt đến chết vẫn mở trừng trừng của Tú Tú!
Đó là ánh mắt gì, tôi không biết phải dùng từ ngữ gì để hình dung, vì quá chấn động tâm trí, cho đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể quên được ánh mắt đó.

Tôi nhận ra sự oán hận vô cùng trong ánh mắt đó!
Chết người là chuyện lớn, hơn nữa còn xảy ra trong đám cưới của anh họ tôi, lúc đó náo loạn hết lên, chị dâu vốn vẫn trách mắng Tú Tú cũng bị dọa đến ngơ người, không ngờ mọi chuyện lại đến cơ sự này.

Chỉ là lúc đấy tôi quá kinh ngạc, không biết rằng sau khi Tú Tú chết đi, đám người tham gia náo động phòng khi trước không những không suy nghĩ lại chuyện đã làm mà còn làm ra những chuyện không bằng loài cầm thú!
Chính vì vậy mà mọi chuyện đã từng bước bị đẩy tới mức không thể kiểm soát được.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.