Địa Phủ Đế Vương

Chương 165: 165: Thần Thức Va Chạm




Lục Tiểu Sơn hết nhìn chằm chằm lại nheo mắt nhìn đệ tử mới nhập môn, chợt trên người phát ra vô số đạo khí tức, đúng hơn là kiếm khí, bên trong mỗi kiếm khí đều chứa đựng thần thức dò xét, cái này nói lên hắn thực lực đã không tầm thường.Ít nhất là trong những tầm nhìn của đệ tử.Hai đệ tử là Chu Dũng cùng Tần Đức Thọ tự mình phát giác được, nhanh chân lui lại không dưới năm mét, ánh mắt thận trọng nhìn xem.Lê Thu Vũ cũng là biết được Lục Tiểu Sơn đang phân nhỏ thần thức.Nói chính xác hơn, thần thức bị phân nhỏ sẽ yếu đi, nhưng quét nhìn kẻ địch tuyệt đối thâm hậu, kỹ năng này không thuộc Thần Kiếm Tông, nhưng Lục Tiểu Sơn đã dùng chính mình kiếm ý phát huy tới mức độ này.Kiếm ý bên trong thần thức, lại là dùng kiếm ý dò xét năng lực kẻ địch.Dĩ nhiên, Lục Tiểu Sơn đang là đẳng cấp hoàn mỹ mười kiếm, một người mười tay, bá đạo ngông cuồng.Nhưng Thần Kiếm Tông bây giờ xem ra cũng không tồn kẻ địch nha.Lê Thu Vũ chuyển nhìn qua Lý Thành Thiên, không lẽ là hắn.Lục Tiểu Sơn cũng có phần quá đáng, mười kiếm đi thăm dò cái một kiếm, Lý Thành Thiên mới nhập môn chỉ sợ có nửa kiếm đi, thăm dò làm sao hắn chịu nổi nha.Quay trở lại Lý Thành Thiên, thật tình hắn đầy cõi lòng mong đợi Lục Tiểu Sơn nhận ra mình ưa thích hắn làm ngự kiếm trên kiếm khí, truyền thụ cho mình.Nhưng đối diện ánh mắt Lục Tiểu Sơn không phải như vậy, còn sắc mặt của tiện nghi đại sư tỷ càng không đúng, đây là hắn muốn làm gì.Lục Tiểu Sơn tùy ý bộc phát lực lượng, toả ra khí quang màu ngà sữa, khí tráng sơn hà, lệnh cho ba người kia bóp chặt hơi thở.Đối với bọn hắn sức mạnh này quá bá đạo.Tại Thần Kiếm Tông có thể luyện tới mười linh kiếm, cùng so với các trưởng lão chưa biết ra sao, nhưng dám chắc hơn hẳn tông chủ.Tại đẳng cấp này, nhìn vào Thần Kiếm Tông số lượng có thể đếm trên đầu ngón tay.Lý Thành Thiên bị Lục Tiểu Sơn thức thần vây bám, chính mình cũng không ngờ tới, Lục Tiểu Sơn tiểu xảo có chút hữu dụng.Lúc này, cảm giác như là hắn bị rơi vào mơ hồ quang cảnh, sở dĩ mơ hồ, chính là bị kiếm ý của Lục Tiểu Sơn che lấp.Lý Thành Thiên đối kiếm đạo am hiểu nhỏ nhoi, nhưng thừa nhận một điều Lục Tiểu Sơn kiếm ý thật sâu.Dù sao người ta chính là môn chủ một môn phái, chỉ tính trên học viện đơn vị, nhưng Thần Kiếm Tông cũng lớn kia mà.Kiếm ý xâm nhập, khiến cho Lý Thành Thiên tự động phản ứng lại, ma tính bắt đầu có dấu hiệu trào ngược.Nhận ra Lục Tiểu Sơn không làm hại mình, Lý Thành Thiên cũng không làm động tác phản nghịch, nhưng đây là trò chơi gì.Bởi vì ma tính trào ngược, Lý Thành Thiên suýt không thể khống chế, cũng may dừng lại kịp, bất quá một tia hắc ám ma tính rò rỉ ra bên ngoài.Nó chính là đánh gãy kiếm ý, bên kia Lục Tiểu Sơn đột nhiên cau mày, nhưng kiếm ý không bị tan đi, mà là hắn bị kiếm ý lôi kéo vào, tới phiên Lục Tiểu Sơn tự hỏi đây là mặt hàng gì.Ma tính chui vào kiếm ý, tại thần thức mà tao ngộ, Lục Tiểu Sơn phảng phất mình bị kéo vào mơ hồ quang cảnh.Sở dĩ mơ hồ, bởi vì tại đằng trước thật đen tối nha.Thân ảnh Lý Thành Thiên ngây ngốc hiển hiện, nhưng ma tính rò rỉ cũng hiện lên, để cho Lục Tiểu Sơn cảm tưởng người trước mặt không phải là nhân loại, mà là quỷ, sát khí đập vào mặt.Lượng sát khí này to lớn, nhưng tuyệt chỉ mình Lục Tiểu Sơn cảm nhận được.Kèm theo đó, một luồng năng lượng tối nghĩa đánh tới làm cho hắn không kịp phòng bị, tâm chìm trong sợ hãi, cảm tưởng, chung quanh toàn là cô hồn dã quỷ, đem theo hương vị gió tanh mưa máu, cực độ khủ.ng bố.Dài dòng một hồi, thần thức tách rời, Lý Thành Thiên ngây ngốc nhìn tới phía trước Lục Tiểu Sơn đã là mồ hôi đầy trán.Lý Thành Thiên mới thì vẫn là cảm nhận được, hắn cùng Thần Kiếm Tông bản năng đã tạo ra đối đầu quá lớn, chỉ sợ mình không thể luyện ngự kiếm phi hành đi.Cũng là không ngờ, hắn đôi khi có thể tạo ra vô tình áp bách.Hắn không hề chủ động, chính là ngây ngốc tạo ra áp bách.Một thằng ngốc cười, cho thiên hạ loạn, Lý Thành Thiên cảm giác rất không tệ.Chỉ cần có kẻ nào thử chạm tới thần thức hắn, tụi nó tự động làm ra như vậy, chẳng qua hắn giết qua không ít người, sát khí vẫn là có ẩn tàng.Hắn nghĩ, nếu như mình thật nổi nóng, e là cái sư phó kia tè ra quần nha.Trái lại hắn muốn che giấu thân phận sau này cần cẩn trọng hơn nữa, về phần Lục Tiểu Sơn hắn không quá bất ngờ, đối với hắn mười linh kiếm có xá gì.Hệ thống nói đúng lắm, nhân loại đều có cách phân biệt thực lực đẳng cấp khác nhau, cùng hắn không quan hệ, giống như một đầu thỏ cố chứng mình với mãnh hổ cái gì.Bọn hắn dài dòng, nhưng thực tế sự tình diễn ra vài giây, còn lại ba người theo dõi cũng không hiểu gì.Chỉ là Lục Tiểu Sơn, ta thấy được sư phó ngươi sắc mặt có chút trắng bệch.Chu Dũng cùng Tần Đức Thọ liền chạy tới cận kề hỏi han, Lục Tiểu Sơn phải giữ cho mình phong độ, nhẹ hất cánh tay nói.


"Không có gì? Ta vừa nhìn ra tiểu đệ này mới nhập môn nhưng căn cơ siêu việt lắm!"Sau đó hắn nhìn Lý Thành Thiên, từng chữ nói ra.

"Sau này có thể làm vang danh tông môn chúng ta, hiếm có nhân tài! Ngươi tên là gì?""Hắn gọi Lý Thanh."Lê Thu Vũ cắt ngang hai người thâm tình, lại chặn đầu Lý Thành Thiên, không, nên là "Lý Thanh".Thuỷ chung vẫn là cái đại sư tỷ bảo hộ cho sư đệ, không để kẻ xấu lợi dụng, nghiêm túc nhìn Lục Tiểu Sơn nói.


"Đa tạ Lục sư thúc! Hắn là người Bích Kiếm Tông, nhập môn chưa lâu, có gì mạo phạm xin sư thúc nể tình Bích Kiếm Môn mà bỏ qua!"Nàng biết Lục Tiểu Sơn tâm tư thâm độc, không thể không che chở sư đệ, sư đệ ngây ngốc như vậy hẳn sẽ tin theo lời Lục Tiểu Sơn, lúc đó mình lại mất thêm một cái sư đệ.Vì sư đệ là hi vọng cuối cùng của nàng."Ta cũng không có trách cứ hắn!" Lục Tiểu Sơn cười cười, hoà nhã nói ra.Lý Thanh nhập môn chưa tới một canh giờ, ai dám nói hắn nhập môn đủ lâu.Cũng phiền toái, từ lúc nào hắn đi tới đâu đều có chuyện xảy ra tới đó như vậy.Cái này gọi là sinh nghề tử nghiệp sao?Giống như ngươi bán hủ tiếu cũng không có khách nhân vào hỏi thăm ăn phở bò đi, mà mỗi ngày đều đối mặt với nó.Đã sư thúc không làm gì khác, Lý Thanh thở phào, nhìn sư thúc mến yêu nói.


"Sư thúc quá khen! Có điều...!Ta vừa thấy ngươi không cần dụng cụ hỗ trợ vẫn có thể ngự kiếm phi hành, có thể nhờ người chỉ điểm ta một chút?"Hắn đã lễ độ hết mức có thể, biết rõ ngoài Lục Tiểu Sơn thì mấy cái đệ tử kia không có khả năng này, nhưng ngươi là môn chủ, ta nói "nhờ người" là lễ độ vô cùng, ý định vẫn là muốn ngươi trực tiếp chỉ điểm.Không phải sao, vừa rồi chính miệng Chu Dũng nói chỉ điểm cho tân thủ, ngươi không thể làm khác đi.Sư thúc, không ngại chia "xẻ" một chút chứ.Lục Tiểu Sơn không nghĩ tới cái Lý Thanh này thẳng thắn quá mức, nhất thời tỏ ra ấp úng.Ngự kiếm phi hành bằng kiếm khí, ừm, hắn luyện chỉ mất có mười ba năm.Lê Thu Vũ ghét bỏ nhìn phía sau, dùng ánh mắt tấn công Lý Thanh.Ngươi mới nhập môn mà thôi, đừng nói bỏ ta chuẩn bị đổi cái sư phó nha..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.