Đích Nữ Có Thai: Phụ Thân Phúc Hắc, Thiên Tài Bảo Bảo

Chương 119: Lén giao dịch



Đỗ Uyên uyển, Thượng Quan Khinh Vãn mới đi đến nơi liền nhìn thấy Long Cửu, mắt thuỷ lướt qua một tia kinh ngạc, bởi vì phía sau Long Cửu là hai gã thị vệ, hai gã thị vệ một trái một phải đang áp giải một người, là một nam tử tướng mạo trẻ tuổi, ánh mắt lộ ra một cổ tà khí nhàn nhạt, chỉ thấy khi ánh mắt của nam tử từ trên người nàng xẹt qua, đáy mắt toát ra vẻ kinh diễm.

“Đại tiểu thư buổi sáng tốt lành.” Long Cửu khẽ gật đầu, xem như chào hỏi.

“Long Cửu, ngươi không phải theo giúp phụ thân ta lâm triều sao?” Ánh mắt Thượng Quan Khinh Vãn nghi hoặc, không khỏi hỏi.

“Lão gia lệnh thuộc hạ về phủ trước, kiểm tra chuyện tên côn đồ mà nhị phu nhân đã nói tối hôm qua…” Vẻ mặt Long Cửu không đổi sắc đáp.

Thượng Quan Khinh Vãn gật đầu, thuận thế lại nhìn đánh giá tên nam tử trẻ tuổi kia, trong lòn âm thầm nghiền ngẫm, tốc độ này của Thượng Quan Gìa thật đúng là quá mau, chỉ là không biết ở chỗ nhị phu nhân đã có chuẩn bị chu toàn hay không.

--- -----Dãy phân tuyến hoa lệ---- -----

Hoa quế toả hương, cả toà tiểu uyển đều tràn ngập hương vị thơm mát dễ chịu, Thượng Quan Khinh Vãn được nha hoàn dẫn vào thiên thính, Xuân Hồng đang ngồi ở nơi này thưởng trà, thoạt nhìn càng giống như là đang đợi người.

“Đại tiểu thư đã đến! Ngồi đi---“ Ánh mắt Xuân Hồng lộ ra một tia dị sắc nhàn nhạt, lườn nha hoàn một cái, nha hoàn kia liền thức thời lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại nàng cùng Thượng Quan Khinh Vãn, tiếng nói của phụ nhân lại vang lên:”Chuyện kia.. Đại tiểu thư không có nói cho những người khác biết chứ?”

“Nhị nương yên tâm, chuyện này Khinh Vãn sẽ chôn nó vào trong bụng, cũng tuyệt đối sẽ không đối với bất luận kẻ nào thổ lộ dù chỉ là nửa lời.” Ánh mắt của Thượng Quan Khinh Vãn lướt qua một tia giảo hoạt, nếu không phải bởi vì trong tay của nàng có nhược điểm của nhị phu nhân, Xuân Hồng làm sao có thể vào tối hôm qua ở trước mặt mọi người nêu tội của tam phu nhân, cũng muốn đứng ra giúp nàng nói chuyện.

“Hi vọng đại tiểu thư có thể nói lời giữ lời.” Xuân Hồng nhàn nhạt, nhìn như rất thoải mái uống trà, mặt mày lưu chuyển lại có thể nhìn ra được nội tâm phức tạp của nàng, nàng làm sao cũng thật không ngờ bí mật của mình sẽ bị Thượng Quan Khinh Vãn phát hiện, hơn nữa nha đầu kia còn không chút nào che lấp mà đối với mình đưa ra yêu cầu, muốn Xuân Hồng ngay trước mặt Thượng Quan Gìa đứng rat hay nàng ta nói chuyện.

Chuyện này nếu là đã lên kế hoạch, đương nhiên không chỉ là nói chuyện đơn giản như vậy, nữ nhân khôn khéo như Xuân Hồng, làm việc quan trọng nhất chính là chu toàn, nếu đã không lưu dấu vết chứng tỏ Thượng Quan Khinh Vãn là trong sạch, cũng còn phải làm cho sự tình thoạt nhìn chân thật có thể tin tưởng, cho nên trước đó nàng cũng phải phí công sức đi chuẩn bị, chuyện tối hôm qua tất cả đều là do nàng tự biên tự diễn.

“Bổn tiểu thư tuyệt đối là người giữ chữ tín, nhị nương cứ việc yên tâm. Chỉ là… Tên côn đồ vừa rồi… Lại là chuyện gì xảy ra vậy?” Thượng Quan Khinh Vãn trong lòng có chút nghi hoặc, nếu không phải vì lòng nàng biết rõ, cũng sẽ bị lời nói kia của nhị phu nhân lừa mất rồi, bất quá nghe qua quả thật rất chân thật.

“Trên đời này… Đa số mọi chuyện đều có thể dùng bạc xử lý, người kia chẳng qua là ta dùng bạc thuê đến thôi, nhiều lắm cũng chỉ là chịu chút đau đớn về da thịt, nhưng hắn một nhà già trẻ đều còn đang chờ miếng cơm!” Xuân Hồng bình thản trả lời nghi vấn của nàng, giớng như đang nói đến chuyện không liên quan gì cả.

Giờ khắc này, Thượng Quan Khinh Vãn cũng không thể không dùng ánh mắt khác đánh giá phụ nhân trước mắt một lần nữa, nhìn nàng ta thường ngày không lộ sâu cạn, kỳ thực thê thiếp trong tứ phòng người có thủ đoạn nhất chắc hẳn cũng chính là vị nhị phu nhân này, khó trách Thượng Quan Gìa lại đem chuyện làm ăn giao cho nàng nắm giữ, nam nhân này quát tháo bên ngoài mấy năm nay, ánh mắt nhìn người dùng người cũng quả thật là rất độc đáo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.