Đích Nữ Có Thai: Phụ Thân Phúc Hắc, Thiên Tài Bảo Bảo

Chương 97: Mua một tặng một



Nay sau đó, ánh mắt thanh lãnh của Thượng Quan Khinh Vãn nhàn nhạt đảo qua trênnười những vị vương quý công tử kia, buồn bã nói:”Xem ra mọi người đều đối với quyển sách này trong tay của bổn tiểu thư có hứng thú, vậy không bằng chúng ta cùng giao dịch đi a, mọi người có nhìn thấy giá y trên bàn bán đấu giá này không? Vạn lượng bạc… Ai nếu có thể mang bạc ra, thì ta sẽ khuyến mãi mua một tặng một, bổn tiểu thư sẽ đem quyển sách này đưa cho hắn.”

Lời của nàng nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy, giống như chuyện vừa rồi cùng nàng không có bất kỳ quan hệ nào, giơ cánh tay đang cầm quyển sách lên cao vẫy vẫy, dáng vẻ bình tĩnh tự nhiên này không khỏi làm cho người ta chậc lưỡi.

Bốn phương tám hướng liền truyền đến tiếng bàn tán xì xào, đối với lời đồn đãi nhảm nhí về vị Thượng Quan đại tiểu thư này nhất thời nổi lên tứ phía, cũng trong nháy mắt nỗi “oan khuất” của nhị hoàng tử liền được rửa sạch, nữ tử phóng đãng khôn kiềm chế được như vậy ai mà dám lấy nàng ta về làm lão bà chứ?

“Bộ giá y này tại hạ mua.”

Một đạo tiếng nói vang dội theo ngoài cửa tiệm truyền đến, không phải là tiếng nói của những vị vương tôn công tử đang ngồi ở đây, một tiếng nói này nhất thời hấp dẫn lực chú ý của mọi người, một kiện ía y trên vạn lượng bạc, ai cũng đều muốn nhìn thử một chút rốt cuộc là loại người nào có thể danh tác như vậy.

Không ngờ, chỉ là một nam tử trung niên tướng mạo bình thường, mặc mộc đạm bạc đi đến, nhìn hắn ăn mặc như thế, thế nào cũng không giống người có thể cầm ra được vạn lượng bạc, xem bộ giống người kéo xe ngựa thì đúng hơn.

“Đây là một vạn lượng ngân phiếu, cô nương ngươi kiểm kê một chút, nếu như không có vấn đề gì, vậy giá y kia chính là của tại hạ.” Bàn tay to thô ráp của nam tử trung niên đưa một chồng ngân phiếu đến trước mặt Thượng Quan Khinh Vãn, đều là từng tờ ngân phiếu trị giá năm trăm lượng bạc.

Thượng Quan Khinh Vãn nhìn Nam Cung Nguyên Thác một cái, ý bảo hắn kiểm kê thu tiền, Nam Cung Nguyên Thác thâm trầm ngưng động nhìn nam tử trung niên kia, mắt ưng thâm thuý lướt qua một tia phức tạp, cuối cùng vẫn là chậm rãi tiếp nhận sấp ngân phiếu kia.

“Vừa đúng một vạn lượng ngân phiếu.” Nam Cung Nguyên Thác nhíu nhíu đầu mày, mắt ưng lãnh liệt lộ ra vài phần không vui, từ trong nhóm vương tôn công tử đang ngồi bên trong tiệm khẽ quét qua một vòng, thấp lãnh ra tiếng:”Thấy không, trên đường cái tuỳ tiện tìm đại một người, cũng đều có thể xuất ra một vạn lượng ngân phiếu chiếu cố sinh ý của bổn vương, những người không có nghĩa khí như các ngươi, ngày sau nếu có gặp phải chuyện gì thì cũng đừng đến cầu bổn vương. Đều cút hết cho ta!”

Một tiếng rống này của hắn, không khỏi làm cho đám vương tôn công tử sợ tới mức tim gan co rúm lại, run sợ chạy trối chết, cũng doạ dân chúng đang vây xem ở bên ngoài cửa tiệm tản ra, người xem náo nhiệt trong phút chốc đều tán đi hết, chỉ còn lại duy nhất nam tử dùng một vạn lượng ngân phiếu mua giá y kia, cùng chủ tớ Thượng Quan Khinh Vãn và Nam Cung Nguyên Thác.

Tuy rằng một vạn lượng ngân phiếu đã đến tay, nhưng mà sắc mặt của Nam Cung Nguyên Thác cũng là cực kỳ khó xem, lạnh mắt quét theo nam tử trung niên đang tươi cười tiếp nhận giá y trên tay Thượng Quan Khinh Vãn, mi tâm hơi nhíu lại:”Đợi một chút----“

Thấn sắc trên mặt nam tử nao nao, ngưng trọng nhìn về gương mặt tuấn nhan của Nam Cung Nguyên Thác:”Tam hoàng tử còn có việc gì sao?”

“Ngươi từ chỗ nào tìm được nhiều bạc như vậy?” Nam Cung Nguyên Thác cũng không ngốc, nhìn trang phục của nam nhân này không giống như là kẻ có tiền, hơn nữa một đại nam nhân đi mua giá y của nữ tử để làm cái gì? Nếu như là vì bản xuân cung đồ trong tay của Thượng Quan Khinh Vãn, thì càng không thích hợp.

“Số bạc này là do trong ngày thường tại hạ đánh bạc thắng mà có, vừa đúng lúc ta cũng có nữ nhi sắp phải lập gia đình, nhưng mà nương của nàng ấy đã mất sớm, ta cũng không thể không vì đứa nhỏ làm chút gì, tay nghề của Thượng Quan phu nhân là thiên hạ đệ nhất, nếu có thể giúp nữ nhi mặc giá y xinh đẹp như vậy gả đi ra ngoài, nàng ấy nhất định sẽ rất vui vẻ, ta đây coi như là đã thoả lòng!” Nam nhân kia một mặt chính đạo, dáng vẻ đôn hậu kia xem khôn giống như là đang nói dối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.