Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Edit: voi còi
Nghĩ đến thời điểm lần trước, lão đem tiểu hồ ly bắt đến, sau đó......
Máu của tiểu hồ ly là màu vàng, làm sao lão có thể thành màu đen?
Là máu có vấn đề?
Có lẽ là sẽ không...... Đó là bởi vì bên trong có máu của chính mình sao?
Thế nhưng, lúc đó lão cũng không dám hoàn toàn buông tha cho máu của chính mình a.
Như vậy đến cùng là chỗ nào không đúng, lão khó chịu, lúc này chỉ có thể tiếp tục luyện công.
Nhưng như vậy cũng không phải biện pháp, bởi vì màu trắng của lão đã càng ngày càng ít .
Mà thời điểm khó chịu, phát tác cũng càng ngày càng thường xuyên.
Chính mình lúc đó vì đề cao độ tinh khiết của huyết mạch, không tiếc......
Nghĩ đến con dân của mình, hiện tại Long Vương có chút hối hận.
Bây giờ bên này chỉ có một mình lão là Long, lão muốn sinh con đẻ cái cũng không có biện pháp.
Cũng không thể cùng người sinh một đứa nhỏ đi?
Như vậy đời sau, huyết mạch khẳng định không được.
Đan dược của Tinh Anh học viện còn chưa có luyện chế thành công, tiểu hồ ly không có tin tức, mà chính mình lại kiên trì không được bao lâu.
Tiểu hồ ly khẳng định cùng Tiểu Hoan Hoan ở cùng nhau, nhưng nó không nói......
Mà tiểu hồ ly kia chỉ cần dám ra đây, lão còn có cảm giác, có thể cảm giác được.
Uất Trì Tà Dịch......
Nhớ được ngày đó, tình huống của Uất Trì Tà Dịch thật không tốt, lão đều đoán rằng chưa chắc hắn có thể kiên trì tiếp.
Sau đó Tiểu Hoan Hoan đi qua, vậy mà Uất Trì Tà Dịch rất nhanh liền không có việc gì.
Tuy rằng vẫn không nhớ rõ một chút việc trước đây, nhưng.....
Hắn làm sao có thể không có việc gì ?
Chẳng lẽ là......
Bỗng nhiên Long Vương nghĩ tới cái gì, hay là......
Tiểu hồ ly không có khả năng ra mặt, mà máu trên người tiểu hồ ly, cùng chính mình có nhiều điểm tương tự.
Lúc đó tuy rằng hắn hút máu rất nhiều, cần phải khôi phục trở về, tất nhiên dùng chính máu của lão a.
Mà Uất Trì Tà Dịch trúng độc, là chính mình hạ, máu của mình còn có thành phần giải độc.
Bỗng nhiên Long Vương nghĩ đến một khả năng, tuy rằng thật vớ vẩn, nhưng......
Nói không chừng, thật là như vậy......--
“Ngươi muốn làm cái gì?”
Bị Long Vương lại đưa đến cái phòng thật lớn này, đối với chỗ này Tiểu Hoan Hoan lại rất quen thuộc.
Đây là nơi lúc đó phụ thân thiếu chút nữa độc phát, cũng là nơi Long Vương luyện công.
Sauk hi Bạch Sử mang bé đến, liền đi ra ngoài, nơi này cũng chỉ có hai người bé cùng Long Vương......
“Ha ha, tiểu nha đầu, ngươi còn không muốn nói tin tức của tiểu hồ ly sao?”
Long Vương mở mắt ra, ánh mắt hắn......
Thế nhưng cũng là màu đen thâm trầm ......
“Ta thật sự không biết......”
Tiểu Hoan Hoan có chút sợ hãi, lúc trước, ánh mắt của Long Vương không phải như thế a.
“Được, không tệ, có đảm lượng......”
Long Vương hắc hắc cười, tiếng cười âm lãnh khiến Tiểu Hoan Hoan run run vài cái, Long Vương này không có việc gì chứ?
Sẽ không phải là tẩu hỏa nhập ma chứ?
Thế nhwung lão muốn nhập ma là chuyện của lão, sao lại mang mình tới đây làm chi a.
“Long Vương, ngươi làm sao vậy?”
Tiểu Hoan Hoan biết lúc này liền chỉ có một mình mình, không có người có thể giúp chính mình.
Mà mặc kệ bé lo lắng thế nào, Long Vương nên làm thế nào thế nào làm, cũng sẽ không buông tha chính mình.
Bé thật sợ hãi, nhưng trên mặt lại làm ra một bộ quan tâm.
Tuy rằng, bé hận không thể giết Long Vương, nhưng......
Tiểu hài tử luôn mềm lòng, bé muốn như một tiểu hài tử bình thường như vậy......
Có lẽ như vậy, Long Vương sẽ bỏ qua chính mình.
Tiểu Hoan Hoan nghĩ, trên mặt lại là vẻ mặt thân thiết.
“Hừ, nếu ngươi nói ra tiểu hồ ly......”
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.