Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Uất Trì Tà Dịch có phần kinh ngạc, Nữ vương không phải là vẫn luôn rất cấm kỵ bên kia sao?
Làm sao sẽ đột nhiên sốt ruột như thế rồi?
“Ừ, chàng cũng biết, không ai quen thuộc bên kia hơn bà chứ?”
Cái này, trái lại cũng đúng.
“Ta đây nói một chút với bọn Phí Kì. . .”
Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu, dù sao nàng cũng cảm giác vẻ mặt của Nữ vương không đúng, sẽ không phải là lại xảy ra chuyện gì chứ? ——
“Ha ha, ngươi quả nhiên tới. . .”
Thấy Nữ vương và quốc sư lần nữa đi tới cấm địa, U Minh vương tuyệt đối không kỳ quái.
“Ngươi biết chúng ta sẽ đến?”
Đối với U Minh vương ở đây chờ bà, Nữ vương ngược lại có phần ngoài ý muốn.
“Trên đời này, người có thể từ trong tay các ngươi cướp người , cũng không nhiều đi?”
U Minh vương đắc ý cười, Nữ vương nhìn hắn:
“Vẻ tươi cười của ngươi, làm cho người ta rất chán ghét. . .”
“Ta cũng không thích ngươi. . . Nữ vương, nói cho ta biết, thế nào giải trừ lời nguyền của chúng ta . . .”
Hắn không muốn cái dạng này, tuyệt đối không muốn.
“Ha ha, ta không biết. . .”
Lời nguyền, đã từng có, nhưng không phải là tình trạng hiện nay.
“Ta không tin. . .”
“Nếu như ta nói, ta chính là nữ nhân lúc trước hạ nguyền rủa kia, U Minh vương, ngươi có tin tưởng không?”
Nữ vương ngước mắt nhìn U Minh vương, U Minh vương sửng sốt, nàng là nữ nhân kia?
Này, làm sao có thể?
Nữ vương thế nhưng. . .
Mà chuyện này cũng đã trôi qua bao nhiêu năm. . .
Hắn bỗng nhiên nghĩ đến chuyện Mật Các , trên đời này chẳng lẽ thật sự có võ công như thế?
Nữ vương chính là một ví dụ sống sờ sờ?
Hắn nhìn về phía quốc sư, không thể tin được nói:
“Vậy hắn. . .”
“Con ta, nếu như bàn về bối phận, chính ngươi tính tính nên gọi hắn như thế nào đi. . .”
Cái này. . .
Là tính không ra, dù sao bây giờ hắn đã qua rất nhiều đời rồi a.
“Lời nguyền kia là ngươi hạ?”
Nếu nữ vương thừa nhận bà ta là nữ nhân lúc trước , như vậy lời nguyền, vì sao bà ta không giúp mình giải trừ? Có thể nói, là. . .
Thừa nhận nhỉ?
“Ngay lúc đó lời nguyền của ta là để cho hắn đoạn tử tuyệt tôn. . .”
Đoạn tử tuyệt tôn, cái lời nguyền này quả nhiên là đủ độc ác.
Nhưng bây giờ lời nguyền của bọn họ cũng là. . .
U Minh vương bỗng nhiên nghĩ đến một cái khả năng. . .
“Ý của ngươi là, lời nguyền đã biến hóa, cho nên ngươi cũng không có cách nào sao?”
“Ha ha, đích thật là như vậy. . . U Minh vương, vì sao phải thương tổn nhiều người vô tội như vậy . . .”
Chỉ vì giải trừ lời nguyền kia?
Bà không tin.
Vậy . . .
“Bản vương, muốn luyện tập võ công lợi hại nhất trên đời này . . .”
Biết chuyện lời nguyền Nữ vương cũng không có cách nào, U Minh vương đối với bà cũng không khách khí, hắn biết bà tới là để đối phó mình.
Nhưng bây giờ thực lực của hắn, cũng ở trên Nữ vương và quốc sư .
“Võ công lợi hại nhất ? Phải dựa vào đường ngang ngõ tắt này sao?”
Nữ vương khinh thường bĩu môi, U Minh vương cười ha ha :
“Tiểu Hắc, đi ra. . .”
Hấp thu xong mấy người phụ nữ có thai cuối cùng , Tiểu Hắc đã thành công rồi.
Tuy rằng, cần phải tiếp tục tu luyện, nhưng. . .
Theo giọng nói của U Minh vương hạ xuống, không trung bỗng nhiên truyền đến khí tức màu đen .
Tiếng sấm liên tục, bầu trời xuất hiện một con hắc long to lớn . . .
Đây là. . .
Hình dạng của Long vương , Nữ vương cũng thấy qua, cái này long và Long vương cực kỳ giống nhau.
“Đây là Long vương?”
Nữ vương không thể tin được trợn to hai mắt, U Minh vương đắc ý cười ha ha một tiếng:
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.